21/02 – Thứ Ba tuần 7 thường niên.

“Con Người sẽ bị nộp. Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết”.

Lời Chúa: Mc. 9, 29-36

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ từ trên núi xuống, rồi đi ngang qua xứ Galilêa và Người không muốn cho ai biết. Vì Người dạy dỗ và bảo các ông rằng: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Nhưng các ông không hiểu lời đó và sợ không dám hỏi Người.

Các ngài tới Capharnaum. Khi đã vào nhà, Người hỏi các ông: “Dọc đàng các con tranh luận gì thế?” Các ông làm thinh, vì dọc đàng các ông tranh luận xem ai là người lớn nhất.

Bấy giờ Người ngồi xuống, gọi mười hai ông lại và bảo các ông rằng: “Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người”. Và Người đem một em bé lại đặt giữa các ông, rồi ôm nó mà nói với các ông rằng: “Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, thực ra không phải đón tiếp Thầy, nhưng là đón tiếp Ðấng đã sai Thầy”.

Suy niệm: Các chính thể độc tài thường xiết chặt việc kiểm duyệt để chỉ lọc ra những thông tin kinh tế, xã hội, chính trị… có lợi nhằm tránh những căng thẳng, hoang mang, xáo trộn,… có thể xảy ra. Điều này khiến ta khó có được cái nhìn chân thực về thực tại. Chúa Giê-su thì khác hẳn, Ngài thẳng thắn nói rõ sự thật với những ai muốn theo Ngài. Ngài không muốn người ta hiểu sai về bản chất con người, sứ mệnh, bổn phận thi hành theo ý Chúa Cha của Ngài. Vì thế, dù bị người khác – ngay cả các môn đệ – không đồng tình, Ngài vẫn tiên báo cuộc Khổ nạn với những điều tồi tệ nhất sẽ xảy đến cho mình, thế nhưng lại kèm theo lại một kết thúc có hậu: cuộc phục sinh khải hoàn. Nói trước như vậy để các ông không vấp ngã, hoảng sợ, nhưng chuẩn bị tinh thần đón nhận, rồi dần dần đi vào cuộc phục sinh với Thầy mình.

Mời Bạn: Đã hiểu biết thân phận, sứ mạng của Chúa Giê-su rồi, liệu bạn có dám chấp nhận dấn thân cho Ngài trong tư cách là Ki-tô hữu hay không?

Sống Lời Chúa: Với tư cách Ki-tô hữu ấy, bạn sẽ gặp nhiều sự chống đối, hiểu lầm, bị loại trừ bởi xã hội, bạn bè và ngay cả người thân trong gia đình mình nữa. Nhưng bạn cũng được an ủi rất nhiều, vì “kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát” (Mt 10,21).

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã gọi con làm môn đệ Chúa. Ước chi lời dạy và gương sáng của Chúa thúc đẩy con hăng say dấn bước trên con đường theo Chúa cho đến cùng. Amen.

20/02 – Thứ Hai tuần 7 thường niên.

“Lạy Thầy, tôi tin, xin Thầy trợ giúp đức tin hèn kém của tôi”.

Lời Chúa: Mc. 9, 14-29

Khi ấy, Chúa Giêsu (từ trên núi xuống) và đến cùng các môn đệ, Người thấy một đám đông vây quanh các ông và những luật sĩ đang tranh luận với các ông.

Vừa thấy Người, tất cả đám đông kinh ngạc, họ sợ hãi và chạy đến chào Người. Và Người hỏi họ rằng: “Các ngươi tranh luận gì với nhau đó?” Một người trong đám đông trả lời rằng: “Lạy Thầy, tôi đem đến cùng Thầy đứa con trai tôi đang bị quỷ câm ám. Quỷ đột nhập vào nó bất kỳ ở đâu thì vật nó ngã xuống đất và nó xùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ ra. Tôi đã xin các môn đệ Thầy trừ quỷ, nhưng họ bất lực”. Người đáp lại: “Hỡi thế hệ cứng lòng tin, Ta còn ở giữa các ngươi đến bao giờ? Ta phải chịu đựng các ngươi đến bao giờ nữa? Ðem nó lại đây cho Ta”. Và người ta đem nó đến.

Vừa thấy Chúa Giêsu, quỷ liền dằn vặt đứa bé dữ dội, đứa bé ngã ra, xùi bọt mép, lăn lộn trên đất. Chúa Giêsu hỏi cha nó rằng: “Nó bị như thế từ bao giờ?” Ông ta đáp: “Thưa từ lúc bé! Quỷ thường xô nó vào lửa, vào nước để giết nó. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì thì xin Thầy thương giúp chúng tôi”. Chúa Giêsu nói với ông: “Sao lại nói: Nếu Thầy có thể? Với kẻ nào tin, thì mọi sự đều có thể được”. Tức thì cha đứa bé khóc lóc kêu lên: “Thưa Thầy tôi tin, xin Thầy trợ giúp lòng tin yếu kém của tôi”. Chúa Giêsu thấy đám đông tuôn đến, Người nạt thần ô uế rằng: “Hỡi thần câm điếc, Ta truyền cho mi: hãy xuất ra khỏi nó và không được nhập vào nó nữa”. Sau khi kêu thét và dằn vật đứa trẻ dữ dội, quỷ xuất khỏi nó và đứa trẻ ra như chết, khiến đám đông nói: “Nó chết rồi”. Nhưng Chúa Giêsu cầm tay nó nâng dậy và nó đứng lên.

Khi Chúa vào trong nhà, các môn đệ hỏi riêng Người: “Tại sao chúng con lại không thể trừ được nó?” Người đáp: “Loại đó không thể trừ được, nếu không cầu nguyện và ăn chay”.

Suy niệm: Mọi quốc gia đều có ngân sách quốc phòng rất lớn, để mua sắm, chế tạo những vũ khí ngày càng tối tân hầu trang bị cho quân đội của mình. Họ làm như thế với một lý do biện minh chính đáng: chỉ để tự vệ thôi! Bởi vì một nước được vũ trang đầy đủ thì mới giữ được an toàn lãnh thổ của mình; nhưng nếu địch quân có vũ khí mạnh hơn thì có nguy cơ thất thủ (x. Lc 11,21-22). Trong cuộc chiến thiêng liêng, các môn đệ hôm nay đang lâm vào tình huống nan giải: Chúa đã ban cho các ông quyền trừ quỷ thế mà sao các ông lại không trừ nổi tên quỷ hung tợn đang hành hạ dằn vặt cậu bé trai kia? Chính Chúa đã can thiệp trừ tên quỷ đó và Ngài giải thích lý do thất bại: không phải các ông không có vũ khí tối tân hùng hậu, nhưng vì thiếu cầu nguyện nên các ông đã không thể thực hiện quyền năng trừ quỷ mà Chúa ban cho.

Mời Bạn: Ma quỷ đang hoành hành trong thế giới này qua biết bao nhiêu tội ác xảy ra hằng ngày. Chúng cũng đang tấn công bạn bằng biết bao nhiêu cơn cám dỗ. Chúa đã ban ơn thánh hoá cho bạn nhưng bạn sẽ không thể đứng vững được nếu không huấn luyện mình bằng đời sống cầu nguyện. Chúa đã tiết lộ cho bạn bí quyết để chiến thắng ma quỷ đó. Cầu nguyện là việc ưu tiên số một cho đời sống thiêng liêng của mình. Phải cầu nguyện mới được, bạn ạ!

Sống Lời Chúa: Trung thành với việc dành thời gian cầu nguyện mỗi ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con khỏi mọi sự dữ. Amen.

  1. Thứ tư tuần này ngày 22/02/2023 là thứ tư Lễ Tro. Xin anh chị em nhớ giữ chay và kiêng thịt. Giờ lễ như sau:
    + Sáng: 5 giờ 00 và 6 giờ 15
    + Chiều: 17:30 và 19 giờ 00
  2. Trong Mùa Chay Thánh vào lúc 16 giơ 30 hàng tuần có đi đàng Thánh Giá trong nhà thờ. Mời cộng đoàn cùng tham dự sốt sắng. Bắt đầu từ thứ sáu tuần này 24/02/2023
  3. Trong Sứ điệp Mùa Chay 2023 Khổ chế Mùa Chay và Lộ trình Hiệp Hành, Đức Thánh Cha Phanxicô nhấn mạnh mối quan hệ giữa hành trình Mùa Chay và hành trình hiệp hành, cả hai đều bắt nguồn từ truyền thống và mở ra cho những điều mới mẻ. Ngài mời gọi các tín hữu hãy lên đường theo Chúa Giêsu để đào sâu và đón nhận mầu nhiệm cứu độ của Người.
    Xin mời anh chị em cùng đọc, suy nghĩ cầu nguyện và thực hiện.

SỨ ĐIỆP MÙA CHAY NĂM 2023
CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ

Khổ chế Mùa Chay và Lộ trình Hiệp Hành

Anh chị em thân mến!

Các Sách Tin Mừng Matthêu, Marcô và Luca đều thuật lại biến cố Chúa Giêsu Hiển dung. Qua đó, chúng ta thấy Chúa đáp lại thái độ của các môn đệ khi chưa thật sự hiểu Người. Thật vậy, trước đó không lâu, đã có một cuộc xung đột thực sự giữa Thầy Giêsu và môn đệ Simon Phêrô, người mà sau khi tuyên xưng niềm tin của mình vào Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa, đã phản đối lời tiên báo về cuộc khổ nạn và thập giá của Người. Chúa Giêsu đã mạnh mẽ quở trách ông: “Xatan, lui ra đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người!” (Mt 16, 23). Và rồi, “sáu ngày sau, Chúa Giêsu đem các ông Phêrô, Giacôbê và Gioan là em ông Giacôbê, tới một ngọn núi cao” (Mt 17, 1).

Đoạn Tin mừng về Chúa Giêsu Hiển dung được đọc hàng năm vào Chúa Nhật II Mùa Chay. Thật vậy, trong mùa Phụng vụ này, Chúa đem chúng ta đi với Người và dẫn đến một nơi riêng biệt. Trong khi những bổn phận thường ngày đòi buộc chúng ta phải ở lại những nơi quen thuộc và những thói quen lặp đi lặp lại đến độ nhàm chán, thì trong Mùa Chay, chúng ta được mời gọi đi lên một ngọn núi cao” cùng với Chúa Giêsu và sống một kinh nghiệm thiêng liêng đặc biệt – sự khổ chế – như dân thánh của Thiên Chúa.

Khổ chế Mùa Chay là một quyết tâm được trợ giúp nhờ ân sủng, để vượt thắng khiếm khuyết đức tin và thái độ phản kháng của chúng ta khi đi theo Chúa Giêsu trên con đường thập giá. Đây chính là điều mà Phêrô và các môn đệ cần phải thực hiện. Để đào sâu kiến thức về Thầy, để hiểu trọn vẹn và đón nhận mầu nhiệm cứu độ của Thiên Chúa, được thực hiện trong sự hiến thân trọn vẹn vì tình yêu, chúng ta phải để Chúa Giêsu dẫn mình đi lối riêng, đưa lên cao và tách ra khỏi sự tầm thường và phù phiếm. Giống như một cuộc leo núi, chúng ta cần phải khởi hành một lộ trình khó khăn đòi hỏi nỗ lực, hy sinh và tập trung. Những điều kiện tiên quyết này cũng rất quan trọng đối với lộ trình Hiệp Hành mà, là một Hội Thánh, chúng ta đã dấn thân thực hiện. Sẽ thật hữu ích khi chúng ta suy tư về mối tương quan giữa khổ chế Mùa Chay và trải nghiệm Hiệp Hành.

Trong cuộc “tĩnh tâm” trên núi Tabor, Chúa Giêsu đem theo ba môn đệ, những người được chọn để chứng kiến ​​một biến cố độc nhất vô nhị. Chúa Giêsu muốn chia sẻ kinh nghiệm ân sủng này, chứ không giữ lại cho riêng mình, cũng như toàn bộ đời sống đức tin của chúng ta là một trải nghiệm được sẻ chia. Vì chính trong sự liên đới với nhau mà chúng ta đi theo Chúa Giêsu. Và chúng ta, là một Hội Thánh lữ hành giữa dòng thời gian, cùng trải nghiệm Năm phụng vụ và trong đó có Mùa Chay, chúng ta cùng tiến bước với anh chị em mà Chúa đã đặt bên cạnh chúng ta như những bạn đồng hành. Cũng giống như biến cố Chúa Giêsu và các môn đệ đi lên Núi Tabor, chúng ta có thể khẳng định rằng, hành trình Mùa Chay của chúng ta là “Hiệp Hành”, bởi vì chúng ta cùng nhau đi trên một con đường, với tư cách là những môn đệ của một vị Thầy duy nhất. Hơn nữa, chúng ta biết rằng chính Chúa Giêsu là Con Đường, và do đó, trong hành trình Phụng vụ cũng như trong tiến trình Thượng Hội đồng, Giáo Hội không làm gì khác hơn là bước vào mầu nhiệm Đức Kitô – Đấng Cứu Độ một cách sâu xa và trọn vẹn hơn.

Và như thế chúng ta cùng bước lên cao điểm. Tin mừng thuật lại rằng Chúa Giêsu “biến đổi hình dạng trước mặt các ông. Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng” (Mt 17, 2). Đây là “chóp đỉnh”, mục tiêu của cuộc hành trình. Vào cuối cuộc leo núi, khi đang ở trên đỉnh núi với Chúa Giêsu, ba môn đệ được ơn nhìn thấy Người trong vinh quang, chói ngời ánh sáng siêu nhiên. Một ánh sáng không đến từ bên ngoài, nhưng tỏa ra từ chính Chúa. Vẻ đẹp thiêng liêng của thị kiến này trỗi vượt hơn những nỗ lực mà các môn đệ đã cố gắng khi lên Núi Tabor. Như trong bất kỳ chuyến leo núi gian nan nào, đang khi leo, chúng ta phải chăm chú nhìn vào con đường; nhưng bức tranh toàn cảnh mở ra ở cuối lộ trình gây bất ngờ và đền đáp cho chúng ta bởi sự kỳ diệu của nó. Cũng vậy, tiến trình Hiệp Hành thường có vẻ như là một con đường khó khăn, và đôi khi có thể gây nản lòng. Tuy nhiên, điều chờ đợi chúng ta ở cuối hành trình chắc chắn sẽ là một điều gì đó kỳ diệu và ngỡ ngàng, điều đó sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn ý muốn của Thiên Chúa và sứ mạng dành cho chúng ta trong khi phục vụ vương quốc của Ngài.

Trải nghiệm của các môn đệ trên núi Tabor càng phong phú hơn nữa khi, bên cạnh Chúa Giêsu biến hình, xuất hiện ông Môsê và Êlia, vốn là hiện thân của Lề luật và các Ngôn sứ (x. Mt 17, 3). Điều mới mẻ của Đức Kitô vừa là sự hoàn tất Giao ước cũ và các lời hứa, vừa không tách rời khỏi lịch sử của Thiên Chúa với dân của Ngài và đồng thời mặc khải ý nghĩa sâu xa hơn cho lịch sử đó. Tương tự như vậy, lộ trình Hiệp Hành bắt nguồn từ truyền thống của Giáo Hội, nhưng đồng thời cũng mở ra cho những điều mới mẻ. Truyền thống là nguồn cảm hứng để tìm kiếm những con đường mới, và để tránh những cám dỗ đối nghịch của sự trì trệ và ngẫu hứng.

Hành trình khổ chế Mùa Chay cũng như tiến trình Thượng Hội đồng đều có mục tiêu là một cuộc biến hình, cả về phương diện cá nhân lẫn Giáo Hội. Một sự biến đổi, mà trong cả hai trường hợp, đều có khuôn mẫu nơi Chúa Giêsu Hiển dung và được thực hiện nhờ ân sủng của mầu nhiệm Vượt qua của Người. Để cuộc biến hình này có thể trở thành hiện thực nơi chúng ta trong năm nay, tôi muốn đề nghị hai “Lộ trình” cần đi theo để cùng lên núi với Chúa Giêsu, và cùng với Người đạt tới mục tiêu.

Lộ trình thứ nhất liên quan đến mệnh lệnh mà Chúa Cha ngỏ với các môn đệ trên núi Tabor, khi họ chiêm ngưỡng Chúa Giêsu Hiển dung. Tiếng từ đám mây phán ra: “Các ngươi hãy vâng nghe lời Người!” (Mt 17, 5). Do đó, đề xuất đầu tiên rất rõ ràng: Chúng ta cần lắng nghe Chúa Giêsu. Mùa Chay là thời gian ân sủng để chúng ta lắng nghe Lời khi Người ngỏ lời với chúng ta. Nhưng Chúa Giêsu nói với chúng ta như thế nào? Trước hết, từ Lời Chúa mà Giáo hội công bố cho chúng ta trong Phụng vụ. Mong sao chúng ta đừng để Lời ấy bị bỏ ngoài tai; trong trường hợp không thể tham dự Thánh Lễ thường xuyên, chúng ta hãy đọc các Bài đọc Kinh Thánh hàng ngày, dù là với sự trợ giúp của internet. Ngoài Kinh Thánh, Chúa còn nói với chúng ta qua anh chị em của chúng ta, nhất là qua những khuôn mặt và câu chuyện của những người cần được giúp đỡ. Nhưng tôi cũng muốn thêm vào một khía cạnh khác, rất quan trọng trong tiến trình Hiệp Hành: thái độ lắng nghe Chúa Giêsu cũng bao gồm việc lắng nghe anh chị em khác trong Giáo Hội. Cách lắng nghe lẫn nhau là mục tiêu chính trong một số giai đoạn của tiến trình, nhưng nó luôn luôn không thể thiếu trong phương pháp và phong cách của một Giáo Hội hiệp hành.

Khi nghe tiếng Chúa Cha, các môn đệ “kinh hoàng, ngã sấp mặt xuống đất. Bấy giờ Chúa Giêsu lại gần, chạm đến các ông và bảo: “Chỗi dậy đi, đừng sợ! Các ông ngước mắt lên, không thấy ai nữa, chỉ còn một mình Chúa Giêsu mà thôi” (Mt 17, 6-8). Đây là đề nghị thứ hai cho Mùa Chay này: đừng dựa vào một thứ tôn giáo được tạo ra từ những sự kiện phi thường và những kinh nghiệm kịch tính, hãy vượt qua nỗi sợ vì phải đối diện với thực tế và những đấu tranh, khó khăn và mâu thuẫn của nó trong cuộc sống hàng ngày. Ánh sáng mà Chúa Giêsu tỏ ra cho các môn đệ là sự báo trước về vinh quang Phục sinh, và đó phải là mục tiêu trong cuộc hành trình của chúng ta, khi chúng ta đi theo “một mình Người”. Mùa Chay hướng về Lễ Phục Sinh: “tĩnh tâm” tự nó không phải là mục đích, nhưng là phương thế chuẩn bị cho chúng ta trải nghiệm cuộc khổ nạn và thập giá của Chúa Giêsu với đức tin, đức cậy và đức mến, hầu đạt tới sự phục sinh. Cũng vậy, trên lộ trình Hiệp Hành, ngay cả khi Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng của một số trải nghiệm hiệp thông mạnh mẽ, thì chúng ta đừng ảo tưởng là mình đã đến đích. Vì, cũng tại đây, Chúa lặp lại với chúng ta rằng: “Chỗi dậy đi, đừng sợ”. Vậy thì chúng ta hãy đi xuống đồng bằng, và xin cho ân sủng mà chúng ta đã trải nghiệm giúp chúng ta trở thành “những nghệ nhân của tính hiệp hành” trong cuộc sống thường ngày tại các cộng đoàn của chúng ta.

Anh chị em thân mến, xin Chúa Thánh Thần thúc đẩy và nâng đỡ chúng ta trong Mùa Chay này khi chúng ta lên núi với Chúa Giêsu, để cảm nghiệm được vẻ huy hoàng thần linh của Người. Và nhờ đó, chúng ta được củng cố trong đức tin, được tiếp tục kiên trì trong cuộc lữ hành cùng với Chúa Giêsu, Đấng là vinh quang của dân Người và ánh sáng của muôn dân.

Rôma, Đền thờ Thánh Gioan Lateranô, ngày 25/01/2023, Lễ Thánh Phaolô Trở lại.

Chuyển ngữ: Nt. Anna Ngọc Diệp, OP
Dòng Đa Minh Thánh Tâm

19/02 – CHÚA NHẬT 7 THƯỜNG NIÊN NĂM A

“Các con hãy yêu thương thù địch các con”.

Lời Chúa: Mt 5, 38-48

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con đã nghe bảo: ‘Mắt đền mắt, răng đền răng’. Còn Thầy, Thầy bảo các con: đừng chống cự lại với kẻ hung ác; trái lại, nếu ai vả má bên phải của con, thì hãy đưa má bên kia cho nó nữa. Và ai muốn kiện con để đoạt áo trong của con, thì hãy trao cho nó cả áo choàng nữa. Và ai bắt con đi một dặm, thì con hãy đi với nó hai dặm. Ai xin, thì con hãy cho. Ai muốn vay mượn, thì con đừng khước từ.

“Các con cũng đã nghe dạy rằng: ‘Hãy yêu thương tha nhân, và ghét thù địch’. Còn Thầy, Thầy bảo các con: Các con hãy yêu thương thù địch các con, hãy làm lành cho những kẻ ghét các con, và cầu nguyện cho những kẻ bắt bớ và vu khống các con, để các con nên con cái Cha các con ở trên trời, là Đấng làm cho mặt trời mọc lên trên người lành cũng như kẻ dữ, và cho mưa trên người công chính cũng như kẻ bất lương. Vì nếu các con yêu thương những kẻ yêu thương các con, thì còn có công gì? Nào những người thu thuế không làm như vậy ư? Và nếu các con chỉ chào hỏi anh em các con mà thôi, thì các con có làm gì hơn? Nào dân ngoại không làm như vậy sao?

Vậy các con hãy nên trọn lành như Cha các con trên trời là Đấng trọn lành”.

Suy niệm: Ukraina và Nga là hai nước láng giềng, có nhiều điểm chung về phong tục, tôn giáo, đã từng hợp chung là một nước thời Liên Xô, thế mà nay rơi vào thảm trạng chiến tranh, huynh đệ tương tàn. Câu chuyện Ca-in giết em là A-ben trong sách Sáng Thế được tái hiện cách thật kinh hoàng. Con người có phẩm giá cao quý vì được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa, vì thế tất cả đều là anh em với nhau, và là con cùng một Cha trên trời (x. Mt 23,8-9). Vì thế, không có chuyện coi ai đó là kẻ thù, và nếu có ai bị coi là kẻ thù, thì Chúa dạy: “Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho người ngược đãi anh em” (Mt 5,43). Không chỉ đưa ra giáo huấn, nhưng Chúa còn làm chứng bằng việc hiến thân chịu chết trên thập giá là tha thứ cho cả những kẻ sỉ nhục và đóng đinh giết Chúa. “Trên thập giá, Chúa đã tiêu diệt sự thù ghét” (Pl 2,16).

Mời Bạn: “Lịch sử nhân loại là một lịch sử chiến tranh” (Mike Love). Có hận thù ghen ghét thì mới có chiến tranh. Nhiều người đang coi chiến tranh là chuyện bình thương, khi chấp nhận sống chung với cơn lũ quét của hận thù, tranh chấp. Bạn có bị cuốn vào dòng xoáy hận thù ấy không? Bạn có sẵn sàng tha thứ cho những người xúc phạm bạn không? Bạn hãy loại bỏ những tư tưởng, lời nói gây oán thù, bất hoà, chia rẽ trước khi chúng bùng nổ ra hành động.

Sống Lời Chúa: Thực hành điều trong kinh “Thương người mười bốn mối”: “Tha kẻ dể ta, nhịn kẻ mất lòng ta”.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã hiến thân chịu chết để thứ tha tội lỗi chúng con. Xin cho chúng con cũng biết thành tâm tha thứ cho nhau. Amen.

18/02 – Thứ Bảy tuần 6 thường niên.

“Người biến hình trước mặt các ông”.

Lời Chúa: Mc 9, 2-12

Khi ấy, Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê, và Gioan đi riêng với Người lên núi cao, và Người biến hình trước mặt các ông, và áo Người trở nên chói lọi trắng tinh như tuyết, không thợ giặt nào trên trần gian có thể giặt trắng đến thế. Rồi Êlia cùng Môsê hiện ra và đàm đạo với Chúa Giêsu.

Bấy giờ Phêrô lên tiếng thưa Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm, chúng con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia”. Phêrô không rõ mình nói gì, vì các ông đều hoảng sợ. Lúc đó một đám mây bao phủ các Ngài, và từ đám mây có tiếng phán rằng: “Ðây là Con Ta rất yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người”. Bỗng nhìn chung quanh, các ông không còn thấy ai khác, chỉ còn một mình Chúa Giêsu với các ông.

Và trong lúc từ trên núi đi xuống, Chúa Giêsu ra lệnh cho các ông đừng thuật lại cho ai những điều vừa xem thấy, trước khi Con Người từ cõi chết sống lại. Các ông tuân lời căn dặn đó, nhưng vẫn tự hỏi nhau: “Từ trong cõi chết sống lại nghĩa là gì?” Và các ông hỏi Người: “Tại sao các biệt phái và luật sĩ lại nói Êlia phải đến trước đã?” Người đáp: “Êlia phải đến trước để sửa lại mọi sự, và như có lời chép về Con Người rằng ‘Người phải chịu nhiều đau khổ và khinh bỉ’. Vậy Thầy bảo cho các con hay: Êlia đã đến rồi và chúng xử với người mặc ý chúng, như đã chép về người”.

Suy niệm: Hoạ sĩ Van Gogh nhận định: “Một tiều phu hay một thợ mỏ nghèo nhất cũng có những thoáng cảm hứng khiến anh ta cảm thấy gần như ở thiên đàng.” Thật vậy, ai cũng có những giây phút biến hình với những niềm vui bất ngờ. Trong bài Tin Mừng hôm nay, ba môn đệ được diễm phúc chứng kiến một thoáng biến hình ngắn ngủi của Thầy mình: khuôn mặt rực sáng vinh quang, y phục rực rỡ trắng tinh… Chính thái độ kiên quyết hiến mình cho Chúa Cha, đi trên con đường khổ nạn để cứu muôn người (x. Mc 8,31), đã đẹp lòng Chúa Cha, và Cha đã cho Con được biến hình trong khoảnh khắc ngắn ngủi. Khi Con đã hoàn toàn hiến mình qua cuộc khổ nạn, Cha sẽ cho Con hoàn toàn biến hình trong vinh quang Phục Sinh.

Mời Bạn: “Sống tình yêu không phải là căng lều trên đỉnh Ta-bo, mà là trèo lên núi Can Vê cùng với Chúa Giê-su” (th. Tê-rê-xa Hài Đồng). Khuôn mặt, tâm hồn bạn bừng sáng hơn sau mỗi nghĩa cử hiến mình cho đồng loại, qua từng hành vi từ bỏ cái tôi ích kỷ, cầu an, để sống cho người và yêu Chúa hơn. Tôi có cảm nhận mình được biến hình bừng sáng nhờ cử chỉ hiến mình không?

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày dành vài phút soi lại trong tấm gương Lời Chúa xem khuôn mặt mình bừng sáng hay tăm tối hơn để điều chỉnh cho hợp với tư cách người con yêu dấu của Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, mỗi lần con nhìn Chúa, xin biến đổi ánh mắt con. Mỗi lần con rước Chúa, xin biến đổi môi miệng con. Mỗi lần con nghe Lời Chúa, xin biến đổi

17/02 – Thứ Sáu tuần 6 thường niên.

“Ai chịu mất mạng sống mình vì Ta và vì Phúc Âm thì sẽ cứu được mạng sống mình”.

Lời Chúa: Mc 8,34-9,1

Khi ấy, Chúa Giêsu tập họp dân chúng cùng các môn đệ lại, và phán: “Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo Ta.

Quả thật, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất. Còn ai chịu mất mạng sống mình vì Ta và vì Phúc Âm, thì sẽ cứu được mạng sống mình.

Vì chưng được lời lãi cả thế gian mà mất mạng sống mình, thì nào được ích gì? Và người ta lấy gì mà đánh đổi mạng sống mình? Ai hổ thẹn vì Ta và vì lời Ta trong thế hệ ngoại tình và tội lỗi này, thì Con Người cũng sẽ hổ thẹn từ khước nó, khi Người đến trong vinh quang của Cha Người cùng với các thần thánh”. Và Ngài nói với họ: “Quả thật, Ta bảo các ngươi: trong số những kẻ có mặt đây, có người sẽ không phải nếm cái chết, trước khi thấy Nước Thiên Chúa đến trong quyền năng”.

Suy niệm: Chúa Giê-su đặt ra điều kiện gắt gao không phải là Ngài muốn làm khó những ai muốn đi theo làm môn đệ Ngài. Từ xưa tới nay, có việc tuyển chọn ứng viên cho một chức vụ hay công việc nào mà không có điều kiện? Chúa Giê-su nêu rõ điều kiện của Ngài gồm hai vế: – từ bỏ chính mình; – vác thập giá mình. Hai vế đều quan trọng và bổ túc cho nhau, và nhất là đều đòi phải thực hiện cách triệt để và ở mức cao nhất. Điều kiện như thế sẽ là bất khả thi nếu như chính Đức Ki-tô đã không đi bước trước để cứu độ chúng ta và làm gương cho chúng ta. Quả thật Ngài đã từ bỏ “địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, hoàn toàn trút bỏ vinh quang” để “mang lấy thân nô lệ” sinh ra làm người; và rồi Ngài đã vâng phục Chúa Cha để vác thập giá và rồi “chết trên cây thập tự” (Pl 2,6-8).

Mời Bạn: Từ bỏ cái tôi và vác thập giá của mình: điều kiện là duy nhất, nhưng mỗi người đều có một cái “tôi” riêng phải từ bỏ, mỗi người cũng có thập giá riêng phải vác, không ai giống ai; mỗi người mỗi cảnh sống nhưng tất cả đều chung một con đường đi theo Đức Ki-tô. Điều kiện theo Chúa không phải là khẩu hiệu trên giấy mà phải được thực hiện cụ thể, sát sườn ngay trong cuộc sống đời thường của mỗi người.

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày khi cầu nguyện, bạn xin Chúa soi sáng để biết: đâu là điều tôi phải từ bỏ và đâu là thập giá tôi phải vác hôm nay. Và bạn xin Chúa giúp bạn thực hành y như vậy.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho con dám từ bỏ cái tôi tham lam, ích kỷ, kiêu căng để vác thập giá là những hy sinh khó nhọc con gặp trên đường phục vụ anh em. Amen.

16/02 – Thứ Năm tuần 6 thường niên.

“Thầy là Ðấng Kitô. Con Người sẽ phải chịu khổ nhiều”.

Lời Chúa: Mc 8, 27-33

Khi ấy, Chúa Giêsu cùng các môn đệ đi về phía những làng nhỏ miền Cêsarê thuộc quyền Philipphê. Dọc đường, Người hỏi các ông rằng: “Người ta bảo Thầy là ai?” Các ông đáp lại rằng: “Thưa là Gioan tẩy giả. Một số bảo là Êlia, một số khác lại cho là một trong các vị tiên tri”. Bấy giờ Người hỏi: “Còn các con, các con bảo Thầy là ai?” Phêrô lên tiếng đáp: “Thầy là Ðấng Kitô”.

Người liền nghiêm cấm các ông không được nói về Người với ai cả. Và Người bắt đầu dạy các ông biết Con Người sẽ phải chịu đau khổ nhiều, sẽ bị các kỳ lão, các trưởng tế, các luật sĩ chối bỏ và giết đi, rồi sau ba ngày sẽ sống lại. Người công khai tuyên bố các điều đó.

Bấy giờ Phêrô kéo Người lui ra mà can trách Người. Nhưng Người quay lại nhìn các môn đệ và quở trách Phêrô rằng: “Satan, hãy lui đi, vì ngươi không biết việc Thiên Chúa, mà chỉ biết việc loài người”.

Suy niệm: Trong cuộc sống xã hội, cần biết được người này, người kia là ai để có thể cư xử xứng hợp với mức độ tương quan hoặc tầm ảnh hưởng của người ấy với mình, và trong xã hội. Các môn đệ đã tường trình khá đầy đủ về cái nhìn của dư luận cho rằng Thầy mình là ai. Nhưng trong mối tương quan Thầy-trò giữa Đức Giê-su và các môn đệ, như thế là chưa đủ. Ngài muốn các ông xác định Ngài là ai không phải theo dư luận bên ngoài mà là trong tương quan thân tình giữa họ với Ngài: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Câu trả lời của Phê-rô: “Thầy là Đấng Ki-tô”, nghĩa là Con Thiên Chúa, Đấng được Chúa Cha xức dầu, đó mới nói lên căn tính đích thực của Ngài, mà Ngài – ít là trong lúc này – muốn giữ kín như một bí mật riêng tư mà chỉ các môn đệ, những người thân thiết với Ngài biết mà thôi.

Bạn thân mến! Chúa Giê-su cũng đang đặt câu hỏi với mỗi người chúng ta: “Phần con, con bảo Thầy là ai?” Mỗi người chúng ta hãy trả lời Ngài bằng câu trả lời của chính mình, câu trả lời phản ánh được mối tương quan giữa mình với Đức Ki-tô thân thiết như thế nào, và đồng thời câu trả lời đó cũng nói lên chúng ta sẵn sàng tham gia vào sứ mạng cứu thế với Ngài như thế nào.

Sống Lời Chúa: Rước lễ, cầu nguyện, suy niệm Lời Chúa là phương thế tuyệt hảo để sống thân tình với Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con tìm biết Chúa nhiều hơn không chỉ qua sách vở, phương tiện truyền thông, qua dư luận, mà còn bởi chính kinh nghiệm gặp gỡ riêng tư của chúng con với Chúa, ngõ hầu chúng con có đủ sức mạnh kiếm tìm Nước Thiên Chúa.

 

15/02 – Thứ Tư tuần 6 thường niên.

“Người mù khỏi hẳn và thấy được mọi vật rõ ràng”.

Lời Chúa: Mc 8, 22-26

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ đến Bếtsaiđa, người ta dẫn tới Chúa một người mù và xin Chúa đặt tay trên người ấy. Chúa cầm tay người mù, dắt ra khỏi làng, Chúa phun nước miếng vào mắt anh và đặt tay trên anh mà hỏi: “Ngươi có thấy gì không?” Anh nhìn lên và trả lời: “Tôi thấy người ta như những cây cối đang đi”.

Chúa lại đặt tay trên mắt người mù, anh liền thấy rõ và khỏi hẳn, thấy được mọi vật rõ ràng. Chúa Giêsu cho người ấy về nhà và căn dặn: “Ngươi hãy về nhà, và nếu có vào làng thì đừng nói với ai”.

Suy niệm: Anh mù ở Bết-xai-đa hẳn là rất mong muốn được sáng mắt. Nhưng ước mong đó có lẽ đã không thành hiện thực nếu anh không được những người bạn dẫn tới gặp Đức Giê-su. Tiến trình được chữa lành của anh cũng trải qua nhiều giai đoạn. Thoạt tiên, khi anh được Chúa dắt ra khỏi làng, “nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh,” lúc ấy anh chỉ thấy lờ mờ. Rồi Chúa lại đặt tay trên anh lần nữa, và “anh thấy tỏ tường mọi sự”.

Mời Bạn: Tiến trình sáng mắt của anh mù Bết-xai-đa cũng là tiến trình đức tin của mỗi người chúng ta. Chúng ta được dẫn đến gặp gỡ Ngài qua những trung gian: được cha mẹ bồng ẵm đến lãnh nhận bí tích Rửa tội khi còn sơ sinh hay qua lời giới thiệu của bạn bè, của người yêu…; hoặc cũng có thể sau một biến cố trong cuộc đời. Bước khởi đầu đó khai mở cho chúng ta con mắt đức tin nhưng lúc đó, mới chỉ thấy mờ mờ. Mỗi người cần được Đức Ki-tô “đặt tay lần nữa” để trưởng thành trong đức tin với lời tuyên xưng của chính bản thân mình. Tiến trình này chỉ hoàn tất khi chúng ta hưởng kiến Chúa ở đời sau, lúc chúng ta nhìn thấy tỏ tường mọi sự: “Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy” (1Ga 3,2). Mời bạn tự vấn: Tôi có được đức tin cá vị của riêng mình chưa? Hay vẫn còn là một đức tin thời thơ ấu, đức tin dựa vào người khác, vào đám đông?

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày, hãy tìm gặp Chúa Giê-su bằng việc suy niệm Lời Chúa, để Lời Chúa hướng dẫn đời mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, tạ ơn Chúa đã ban cho chúng con hồng ân đức tin. Xin cho chúng con biết bồi đắp đức tin ấy để mỗi ngày chúng con càng kết hiệp thân tình với Chúa hơn. Amen.

14/02 – Thứ Ba tuần 6 thường niên. – Thánh Syrilô, đan sĩ và thánh Mêtôđiô, giám mục. Lễ nhớ.

“Các con hãy ý tứ giữ mình khỏi men biệt phái và men Hêrôđê”.

Lời Chúa: Mc 8, 14-21

Khi ấy, các môn đệ quên mang bánh và chỉ còn một chiếc bánh trong thuyền. Và Chúa Giêsu dặn bảo các ông rằng: “Các con hãy coi chừng và giữ mình cho khỏi men biệt phái và men Hêrôđê”. Các môn đệ nghĩ ngợi và nói với nhau rằng: “Tại mình không có bánh”.

Chúa Giêsu biết ý liền bảo rằng: “Sao các con lại nghĩ tại các con không có bánh? Các con chưa hiểu, chưa biết ư? Sao các con tối dạ như thế, có mắt mà không xem, có tai mà không nghe? Khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, các con đã thu được bao nhiêu thúng đầy miếng bánh dư, các con không nhớ sao?” Các ông thưa: “Mười hai thúng”. – “Và khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, các con đã thu được bao nhiêu thúng đầy miếng bánh dư?” Họ thưa: “Bảy thúng”.

Bấy giờ Người bảo các ông: “Vậy mà các con vẫn chưa hiểu sao?”.

Suy niệm: Trên thuyền, chỉ còn lại một chiếc bánh nhỏ không đủ cho thầy trò qua bữa. Các môn đệ áy náy và tranh luận xem ai là người chịu trách nhiệm về việc này. Qau sự việc này, Chúa Giê-su trách các môn đệ kém lòng tin, và Ngài dạy các ông hiểu thêm về quyền năng và sứ mạng của Ngài. Vừa hôm nào đây, họ đã chẳng chứng kiến Chúa khiến cho 7 chiếc bánh sau khi nuôi ăn no nê bốn ngàn người vẫn còn dư bảy thúng sao? Mà đây đâu phải lần đầu Ngài làm phép lạ bánh ra nhiều như thế! Đối với Ngài, thiếu bánh là chuyện nhỏ, chỉ đáng sợ khi thiếu niềm tin. Các môn đệ dường như thiếu cả Chúa, khi họ quên rằng Ngài đang ở ngay giữa họ.

Mời Bạn: Những cuộc cãi vã hằng ngày giữa chúng ta, trong các cộng đoàn, đặc biệt trong đời sống gia đình, dường như cũng thường xoay quanh vấn đề “thiếu” này. Thiếu tiền bạc, thiếu cơm áo, thiếu cửa nhà, thiếu tiện nghi… Chúng ta muốn tìm cho ra “thủ phạm” để rồi làm cho nhau đau khổ. Nhưng cái chúng ta thiếu thật sự lại là tình yêu, dẫn đến việc thiếu niềm tin và cuối cùng thiếu Chúa. Chúng ta hành xử như là chúng ta có thể tự mình lo liệu mọi việc và đẩy Chúa ra bên lề cuộc sống của chúng ta.

Sống Lời Chúa: Chúa cũng muốn nói với bạn hôm nay: “Anh em chưa hiểu sao?” Mỗi người hãy tự trả lời với Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con được “nghe” và được “thấy” bằng đức tin, để chúng con luôn hiểu được Chúa yêu thương chúng con dường nào và mong ước chúng con đáp trả bằng một cuộc sống tin yêu và phó thác.