14/09 – Thứ Năm tuần 23 thường niên – SUY TÔN THÁNH GIÁ. Lễ kính.

“Con Người phải bị treo lên”.

Lời Chúa: Ga 3, 13-17

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng Nicôđêmô rằng: “Không ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời. Cũng như Môsê treo con rắn nơi hoang địa thế nào, thì Con Người cũng phải bị treo lên như vậy, để những ai tin vào Người, thì không bị tiêu diệt muôn đời.

“Quả thật, Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Người, để tất cả những ai tin vào Con của Người, thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Người giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ”.

Suy niệm: Khác với Tin Mừng Mát-thêu khi công bố Hiến Chương Nước Trời, Tin Mừng Lu-ca hôm nay khi ghi lại lời công bố các mối phúc của Chúa thì có kèm theo những lời “chúc dữ” nữa. Ở bản văn Tin Mừng Lu-ca, Đức Giê-su đưa ra lời chúc phúc để khuyến thiện và thúc đẩy mọi người sống thánh thiện bằng cách vui vẻ đón nhận cuộc sống hiện tại với những nghịch cảnh, khó khăn và coi đây là những cách thế để sống tốt lời Chúa mời gọi nên thánh. Đồng thời Chúa Giê-su cũng nêu lên những lời cảnh cáo khi đưa ra các “mối họa” để các tín hữu cần cảnh giác để phòng tránh trên bước đường hoàn thiện của mình.

Mời Bạn: Bước theo Chúa Giê-su là bạn đang đi con đường dẫn tới sự thánh thiện. Tuy nhiên, cuộc đời lữ thứ có nhiều thử thách gian nan và chúng ta được mời gọi để “thánh hóa” những nghịch cảnh đó để nên phương tiện đạt tới Nước Trời. Đồng thời chúng ta cũng được nhắc nhở hãy cẩn trọng trước những thực tại trần gian bởi đó có thể là mối nguy, là sự cản trở chúng ta trên bước đường theo Chúa.

Sống Lời Chúa: Mời bạn chọn một trong bốn mối phúc để làm phương châm cho cuộc sống với hai điều quyết tâm: một điều cần tránh và một điều phải làm để thăng tiến trên con đường nên thánh.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, trên đường về quê trời, chúng con theo Chúa với nhiều thách thức và cơ hội. Xin cho chúng con luôn biết chọn Chúa và thánh ý Chúa trong mỗi ngày sống của mình. Amen.

13/09 – Thứ Tư tuần 23 thường niên. – Thánh Gioan Kim Khẩu, gm, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.

“Phúc cho những kẻ nghèo khó. Khốn cho các ngươi là kẻ giàu có”.

Lời Chúa: Lc 6, 20-26

Khi ấy, Chúa Giêsu đưa mắt nhìn các môn đệ và nói:

“Phúc cho các ngươi là những kẻ nghèo khó, vì nước Thiên Chúa là của các ngươi. Phúc cho các ngươi là những kẻ bây giờ đói khát, vì các ngươi sẽ được no đầy. Phúc cho các ngươi là những kẻ bây giờ phải khóc lóc, vì các ngươi sẽ được vui cười. Phúc cho các ngươi, nếu vì Con Người mà người ta thù ghét, trục xuất và phỉ báng các ngươi, và loại trừ các ngươi như kẻ bất lương, ngày ấy các ngươi hãy hân hoan và reo mừng, vì như thế, phần thưởng các ngươi sẽ bội hậu trên trời. Chính cha ông họ cũng đã đối xử với các tiên tri y như thế.

“Nhưng khốn cho các ngươi là kẻ giàu có, vì các ngươi hiện đã được phần an ủi rồi. Khốn cho các ngươi là kẻ đã được no nê đầy đủ, vì các ngươi sẽ phải đói khát. Khốn cho các ngươi là kẻ hiện đang vui cười, vì các ngươi sẽ ưu sầu khóc lóc. Khốn cho các ngươi khi mọi người đều ca tụng các ngươi, vì chính cha ông họ cũng từng đối xử như vậy với các tiên tri giả”.

Suy niệm: Khác với Tin Mừng Mát-thêu khi công bố Hiến Chương Nước Trời, Tin Mừng Lu-ca hôm nay khi ghi lại lời công bố các mối phúc của Chúa thì có kèm theo những lời “chúc dữ” nữa. Ở bản văn Tin Mừng Lu-ca, Đức Giê-su đưa ra lời chúc phúc để khuyến thiện và thúc đẩy mọi người sống thánh thiện bằng cách vui vẻ đón nhận cuộc sống hiện tại với những nghịch cảnh, khó khăn và coi đây là những cách thế để sống tốt lời Chúa mời gọi nên thánh. Đồng thời Chúa Giê-su cũng nêu lên những lời cảnh cáo khi đưa ra các “mối họa” để các tín hữu cần cảnh giác để phòng tránh trên bước đường hoàn thiện của mình.

Mời Bạn: Bước theo Chúa Giê-su là bạn đang đi con đường dẫn tới sự thánh thiện. Tuy nhiên, cuộc đời lữ thứ có nhiều thử thách gian nan và chúng ta được mời gọi để “thánh hóa” những nghịch cảnh đó để nên phương tiện đạt tới Nước Trời. Đồng thời chúng ta cũng được nhắc nhở hãy cẩn trọng trước những thực tại trần gian bởi đó có thể là mối nguy, là sự cản trở chúng ta trên bước đường theo Chúa.

Sống Lời Chúa: Mời bạn chọn một trong bốn mối phúc để làm phương châm cho cuộc sống với hai điều quyết tâm: một điều cần tránh và một điều phải làm để thăng tiến trên con đường nên thánh.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, trên đường về quê trời, chúng con theo Chúa với nhiều thách thức và cơ hội. Xin cho chúng con luôn biết chọn Chúa và thánh ý Chúa trong mỗi ngày sống của mình. Amen.

12/09 – Thứ Ba tuần 23 thường niên.

“Suốt đêm, Người cầu nguyện, Người chọn mười hai vị mà Người gọi là Tông đồ”.

Lời Chúa: Lc 6, 12-19

Trong những ngày ấy, Chúa Giêsu lên núi cầu nguyện, và suốt đêm, Người cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Sáng ngày, Người gọi các môn đệ và chọn mười hai vị mà Người gọi là Tông đồ: Đó là Simon, mà Người đặt tên là Phêrô, và em ông là Anrê, Giacôbê và Gioan, Philipphê và Bartôlômêô, Matthêu và Tôma, Giacôbê con ông Alphê và Simon cũng gọi là Nhiệt Thành, Giuđa con ông Giacôbê và Giuđa Iscariốt là kẻ phản bội.

Người đi xuống với các ông, và dừng lại trên một khoảng đất bằng phẳng, có nhóm đông môn đệ cùng đoàn lũ dân chúng đông đảo từ khắp xứ Giuđêa, Giêrusalem và miền duyên hải Tyrô và Siđôn đến nghe Người giảng và để được chữa lành mọi bệnh tật. Cả những người bị quỷ ô uế hành hạ cũng được chữa khỏi, và tất cả đám đông tìm cách chạm tới Người, vì tự nơi Người phát xuất một sức mạnh chữa lành mọi người.

Suy niệm: Đức Giê-su chọn các tông đồ nhưng không cất khỏi họ những yếu tố con người, cả những yếu đuối. Điều lạ lùng, dẫu có nhiều khác biệt, thậm chí trái nghịch nhau nữa, các tông đồ vẫn sống chung được với nhau và cùng thi hành sứ mệnh truyền giáo. Chẳng hạn, giữa Mát-thêu và Si-mon “nhiệt thành”: Mat-thêu làm nghề thu thuế, tiếp tay với người Rô-ma đô hộ; Si-mon chủ trương đối đầu với quân Rô-ma và những người làm tay sai. Ấy thế mà khi thuộc về Nhóm Mười Hai của Đức Giê-su, họ sống với nhau trong hòa bình và cùng chung lo công việc Chúa. Đúng như cha Teilhard de Chardin nói: “Đăng giả hội”, những ai lên cao thì sẽ hội ngộ. Các tông đồ càng vươn lên tới Đức Giê-su thì họ càng hiệp nhất với nhau trong Ngài. Và chính đời sống hiệp nhất ấy đã là một bài rao giảng sống động về một Thiên Chúa duy nhất là Cha mọi người.

Mời Bạn kiểm điểm: Trong gia đình, trong nhóm hay trong cộng đoàn, bạn là tác nhân của sự hiệp nhất hay của sự chia rẽ? Nếu trong nhóm bạn, có rạn nứt, mâu thuẫn thì đâu là nguyên nhân? Nhóm bạn có cùng nhau tìm phương thế sửa chữa?

Sống Lời Chúa: Bạn gia nhập một nhóm hoạt động tông đồ giáo dân trong giáo xứ và cùng làm việc với anh chị em.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, chúng con muốn được cùng với Chúa mà thân thưa với Chúa Cha: “Lạy Cha, xin cho chúng con hiệp nhất nên một”, ngõ hầu giáo xứ, cộng đoàn chúng con yêu thương hiệp nhất, lánh xa những mưu mô chia rẽ, bè phái, hờn căm, để thế gian tin rằng chúng con thuộc về Chúa.

11/09 – Thứ Hai tuần 23 thường niên.

“Các ông quan sát xem Người có chữa lành bệnh trong ngày Sabbat không”.

Lời Chúa: Lc 6, 6-11

Vào một ngày Sabbat, Chúa Giêsu vào hội đường và giảng dạy. Khi ấy ở đó có một người tay hữu bị khô bại. Những luật sĩ và biệt phái quan sát xem Người có chữa lành người ấy trong ngày Sabbat không, để có cớ tố cáo Người.

Nhưng Người biết tư tưởng các ông, liền bảo người có tay khô bại rằng: “Ngươi hãy chỗi dậy mà đứng ra giữa đây”. Người đó đứng thẳng dậy. Đoạn Chúa Giêsu bảo các ông ấy rằng: “Tôi hỏi các ông, ngày Sabbat được phép làm sự lành hay sự dữ, cứu sống hay là giết chết?” Rồi đưa mắt nhìn mọi người, Chúa bảo người đó rằng: “Ngươi hãy giơ tay ra”. Người ấy giơ ra, và tay người ấy được lành.

Bấy giờ các ông đầy lòng tức giận, và bàn định với nhau xem có thể làm gì được Chúa Giêsu.

Suy niệm: Có những điều luật đạo đức thật chính đáng, thế nhưng khi áp dụng vào cụ thể lại bộc lộ nhiều điều không chính đáng: thay vì giúp thăng tiến con người thì lại tạo điều kiện cho bất công nảy nở, nhân phẩm bị hạ thấp, quyền làm người bị tước đoạt… như trường hợp luật giữ ngày sa-bát. Tại sao vậy? Bằng một lời chất vấn, Chúa Giê-su vừa giải đáp đưa ra một nguyên tắc chắc chắn lành mạnh để đánh giá, áp dụng một điều luật: “Ngày sa-bát được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay huỷ diệt?” Nguyên tắc đó phải đạt được hai yêu cầu: – phải làm điều lành, do đó, phải tôn trọng mạng sống và phẩm giá con người, vì đây là điều lành cao nhất; – không được biện minh vì nhắm đạt mục đích tốt (giữ ngày sa-bát) mà dùng những phương thế xấu (bỏ qua việc cứu mạng người).

Mời Bạn suy nghĩ, vận dụng nguyên tắc này vào thực tế. Có được phép không: – dùng phương thế gian lận để đạt điểm tốt trong học tập? – dùng phương thế làm ăn bất chính miễn sao gia đình mình được sung túc? Và hơn nữa, mời bạn suy nghĩ về những vấn đề luân lý thời sự nóng bỏng hiện nay: Có được viện lý do kinh tế, xã hội,… để chấp nhận phá thai, tạo sinh vô tính, nghiên cứu tế bào gốc của người, dùng thuốc an tử…?

Sống Lời Chúa: Vì tin vào Đức Ki-tô mà tôi cương quyết tuân thủ những nguyên tắc luân lý mà Ngài đề ra. Mỗi khi gặp những vấn nạn lương tâm, tôi suy nghĩ để áp dụng nguyên tắc trên vào thực tế cuộc sống.

Cầu nguyện: Đọc kinh “Cúi xin Chúa sáng soi”.

  1. Chúa nhật hôm nay 10/09 Thánh Lễ khai giảng năm học giáo lý lúc 7:30. Xin cộng đoàn cùng hiệp thông cầu nguyện và xin cộng tác tích cực với cha tuyên úy, quý Sơ và các huynh trưởng giáo lý viên trong việc giáo dục đức tin cho các em thiếu nhi.
  2. Sách Giáo lý Hội thánh Công giáo tóm lược phần trình bày về những người cử hành phụng vụ tại số 1144: Toàn thể cộng đoàn đều là “người cử hành phụng vụ”, mỗi người tùy theo phận vụ của mình, nhưng “trong sự hợp nhất của Chúa Thánh Thần”, Đấng hoạt động trong mọi người. “Trong các cử hành phụng vụ, thừa tác viên hay tín hữu, mỗi người theo phận vụ của mình, chỉ làm và làm trọn vẹn những gì thuộc phận vụ của mình theo bản chất của sự việc và các quy tắc phụng vụ” (x. Sacrosanctum Concilium, 28).
  3. Đức Giáo Hoàng đặc biệt lưu ý đến việc giữ thinh lặng, một hành động được quy định rõ trong luật chữ đỏ. Nhiều người nghĩ thinh lặng dễ đưa đến sự trống rỗng nên muốn lấp đầy bằng đủ thứ vô nghĩa và xa lạ. Thực ra, thỉnh lặng thánh là “biểu tượng của sự hiện diện và hành động của Chúa Thánh Thần, Đấng làm sinh động toàn bộ việc cử hành. Vì thế, thinh lặng là cao điểm của một trình tự phụng vụ. Chính vì là biểu tượng của Thánh Thần, nên thinh lặng có sức mạnh thể hiện hành động đa dạng của Thánh Thần”[13]. Các linh mục phải xác tín điều này để cùng với cộng đoàn phụng vụ “thực hiện thật sốt sắng phút thinh lặng như một động tác mang tính biểu tượng để qua đó chúng ta được Chúa Thánh Thần uốn nắn”[14]. Quy chế Tổng quát Sách lễ Rôma (QCSL) nhắc nhỏ: “Tính chất của sự thinh lặng tùy thuộc vào lúc phải giữ trong mỗi cử hành. Thật vậy, trong nghi thức sám hối và sau lời mời cầu nguyện, là để mọi người hồi tâm lại sau bài đọc hoặc bài giảng là để mọi người suy gẫm vắn tắt về những gì đã nghe còn sau khi rước lễ thì để ca ngợi và cầu xin Thiên Chúa trong lòng”[15].
  4. Kính gởi : Quý Cha, Quý Tu sĩ nam nữ, Anh chị em giáo dân trong đại gia đình Tổng Giáo phận.

V/v: Lạc quyên cho quỹ “Đồng tiền Thánh Phêrô”

Kính Quý Cha, quý tu sĩ nam nữ và anh chị em giáo dân

Trong kỳ hội nghị thường niên vừa qua tại Thái Bình (25-29/04/2022), Đức Tổng Giám mục Marek Zalewski đã nhắc lại nghĩa vụ đóng góp “QUỸ ĐỒNG TIỀN THÁNH PHÊRÔ”.

“Đồng tiền Thánh Phêrô” là nguồn trợ giúp tài chính của các tín hữu cho Đức Thánh Cha, như dấu chỉ chia sẻ sự quan tâm của người kế vị Thánh Phêrô đối với nhiều nhu cầu của Giáo Hội hoàn vũ và các hoạt động bác ái giúp đỡ những người thiếu thốn.

Tại Tổng giáo phận chúng ta, Đức Tổng Giuse quyết định chọn ngày Chúa nhật 14.08.2022 để thực hiện việc lạc quyên này. Số tiền thu được, xin quý cha và quý cộng đoàn dòng tu chuyển về văn phòng Toà Tổng Giám Mục, 180 Nguyễn Đình Chiểu, phường Võ Thị Sáu, quận 3, thành phố Hồ Chí Minh. Văn phòng Toà Tổng sẽ chuyển toàn bộ số tiền thu được đến Đức Thánh Cha Phanxicô, qua văn phòng Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, 72/12 Trần Quốc Toản, phường Võ Thị Sáu, quận 3, thành phố Hồ Chí Minh.

Toà Tổng Giám Mục rất mong quý cha, quý tu sĩ nam nữ và toàn thể anh chị em giáo dân tích cực hưởng ứng công việc bác ái cao quý này.

Trong Chúa Kitô.

TL. Đức Tổng Giám Mục Giuse Nguyễn Năng
(đã ký và đóng dấu)
Lm. Inhaxiô HỒ VĂN XUÂN
Tổng Đại Diện

07/09 – Thứ Năm đầu tháng, tuần 22 thường niên.

“Các ông đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người”.     

Lời Chúa: Lc 5, 1-11

Khi ấy, dân chúng chen nhau lại gần Chúa Giêsu để nghe lời Thiên Chúa, lúc đó Người đứng ở bờ hồ Ghênêsarét. Người trông thấy hai chiếc thuyền đậu gần bờ; những người đánh cá đã ra khỏi thuyền và họ đang giặt lưới. Người xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon, và Người xin ông đưa ra khỏi bờ một chút. Rồi Người ngồi trên thuyền, giảng dạy dân chúng.

Vừa giảng xong, Người bảo ông Simon rằng: “Hãy đẩy thuyền ra chỗ nước sâu và thả lưới bắt cá”. Ông Simon thưa Người rằng: “Thưa Thầy, chúng con đã cực nhọc suốt đêm mà không được gì hết; nhưng vì lời Thầy, con sẽ thả lưới”. Các ông đã thả lưới và bắt được rất nhiều cá; lưới các ông hầu như bị rách. Bấy giờ các ông làm hiệu cho các bạn đồng nghiệp ở thuyền bên cạnh đến giúp đỡ các ông. Những người này tới, họ đổ cá đầy hai chiếc thuyền, đến nỗi những thuyền chở nặng gần chìm.

Thấy thế, ông Simon sụp lạy dưới chân Chúa Giêsu và thưa Người rằng: “Lạy Chúa, xin Chúa hãy tránh xa con, vì con là người tội lỗi”. Ông kinh ngạc và tất cả mọi người ở đó với ông cũng kinh ngạc trước mẻ cá mà các ông vừa mới bắt được; cả ông Giacôbê và Gioan, con ông Giêbêđê, bạn đồng nghiệp với ông Simon cũng thế. Nhưng Chúa Giêsu phán bảo ông Simon rằng: “Đừng sợ hãi: từ đây con sẽ là kẻ chinh phục người ta”. Bấy giờ các ông đưa thuyền vào bờ, và đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người.

Suy niệm: Sau một đêm đánh cá thất bại, ông Si-môn cùng với các bạn chài giặt lưới và chuẩn bị nghỉ ngơi; chính lúc này Đức Giê-su lại bảo các ông: “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá.” Là dân thuyền chài lành nghề, ông Si-môn có kinh nghiệm thả lưới bắt cá vào giờ nào, ở đâu thì có hy vọng bắt được cá. Thế nhưng, ông không cậy dựa vào kinh nghiệm của mình, mà sẵn lòng nghe theo lời chỉ dẫn của người thợ mộc Giê-su: “Vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” Kết quả là ông bắt được một mẻ cá nhiều đến nỗi kéo lên muốn rách cả lưới, đổ lên hai thuyền nặng gần chìm! Nhìn vào mẻ cá, Si-môn nhận ra Thầy mình là Chúa và nhận ra thân phận tội lỗi của mình không xứng đáng với Chúa, nên ông thốt lên: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi.”

Mời Bạn: Thánh Au-gút-ti-nô đã để lại một lời nguyện bất hủ: “Xin cho con biết con, xin cho con người biết Chúa.” Ai biết được mình và biết được Chúa có thể nói là người đó có được cái biết đáng ước mong. Có lẽ mỗi người chúng ta đã từng cầu nguyện như thánh Au-gút-ti-nô, nhưng làm sao để lời cầu nguyện ấy sinh hiệu quả? Câu chuyện về ông Si-môn là một kinh nghiệm đồng thời cũng là một gợi ý. Ông đã bỏ mình, và kết quả là ông biết mình biết Chúa đó bạn.

Sống Lời Chúa: Thường xuyên suy gẫm những biến cố trong cuộc đời mình và xin được ơn biết mình và biết Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa mời gọi chúng con theo Chúa với điều kiện chúng con phải bỏ mình. Xin cho chúng con dám từ bỏ tất cả để chỉ thuộc về Chúa và chỉ làm những gì Chúa muốn. Amen.

06/09 – Thứ Tư tuần 22 thường niên.

“Ta còn phải rao giảng Tin Mừng cho các thành khác, bởi chính vì thế mà Ta đã được sai đến”.

Lời Chúa: Lc 4, 38-44

Khi ấy, Chúa Giêsu chỗi dậy ra khỏi hội đường, Người đến nhà Simon. Nhạc mẫu ông Simon phải cơn sốt nặng, và người ta xin Người chữa bà ấy. Người đứng bên bà, truyền lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến khỏi bà. Tức thì bà chỗi dậy, và dọn bữa hầu các ngài.

Khi mặt trời lặn, mọi người có bệnh nhân đau những chứng bệnh khác nhau, đều dẫn họ đến cùng Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân, và chữa họ lành. Các quỷ xuất khỏi nhiều người và kêu lên rằng: “Ông là Con Thiên Chúa”. Nhưng Người quát bảo không cho chúng nói, vì chúng biết chính Người là Đức Kitô.

Đến sáng ngày (hôm sau), Người ra đi vào hoang địa, dân chúng liền đi tìm đến cùng Người, họ cố cầm giữ Người lại, kẻo Người rời bỏ họ. Người bảo họ rằng: “Ta còn phải rao giảng Tin Mừng nước Thiên Chúa cho những thành khác, bởi chính vì thế mà Ta đã được sai đến”. Và Người giảng dạy trong các hội đường xứ Giuđêa.

Suy niệm: Rao giảng và chữa lành: đây là hai hoạt động chính của Chúa Giê-su trong sứ vụ công khai của Người. Với lời rao giảng của mình, Chúa Giê-su công bố Nước Trời đã đến gần và với việc chữa lành, Chúa Giê-su làm chứng cho lời giảng ấy. Người chữa lành đủ mọi thứ bệnh hoạn: thể chất, tâm lý và tinh thần. Người dành sự ưu ái đặc biệt đối với những người nghèo khổ, bệnh tật, tội lỗi, bị quỷ ám, bị gạt ra bên lề xã hội. Người chính là hiện thân của một vị Thiên Chúa giàu lòng thương xót không đứng ngoài những đau khổ của con người nhưng ở trong cuộc. Người tỏ mình ra là vị lương y đầy lòng trắc ẩn đối với con người qua việc đặt tay trên từng bệnh nhân để cứu chữa họ. Điều đó minh chứng rằng Người đích thực là Đấng Cứu Độ con người.

Mời Bạn: Tất cả chúng ta đều có những vết thương của riêng mình: vết thương tinh thần, tội lỗi, thù hằn, ích kỷ, ghen ghét, đố kỵ. Và mỗi người đều biết vết thương đó nằm ở đâu. Hãy để Chúa Giê-su chữa lành nó bằng cách mở lòng mình ra để Chúa chạm vào. Hãy thưa với Chúa: Lạy Chúa, xin chữa lành những vết thương đã mưng mủ của con. Chắc chắn Ngài sẽ làm điều đó.

Sống Lời Chúa: Trong khả năng, bạn hãy âm thầm trợ giúp cho một người nghèo hoặc người neo đơn ở gần bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Cha nhân lành, là sức mạnh của chúng con. Xin ban cho chúng con lòng kiên trì để chịu đựng và vượt qua những đau khổ mà chúng con đang đối mặt. Xin xoa dịu những đau đớn trong tâm hồn và thể xác của chúng con, để chúng con ngày càng tín thác vào Chúa hơn. Amen.

05/09 – Thứ Ba tuần 22 thường niên.

“Tôi biết Ngài là ai rồi, là Đấng Thánh của Thiên Chúa”.

Lời Chúa: Lc 4, 31-37

Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thành Capharnaum, xứ Galilêa, và ở đó Người giảng dạy họ trong các ngày Sabbat. Người ta bỡ ngỡ về giáo lý của Người, vì lời giảng dạy của Người có uy quyền. Bấy giờ trong hội đường, có một người bị quỷ ô uế ám, thét to lên rằng: “Hỡi Giêsu Nadarét, giữa chúng tôi và Ngài có chuyện chi đâu? Ngài đến tiêu diệt chúng tôi sao? Tôi biết Ngài là ai rồi, là Đấng Thánh của Thiên Chúa”. Nhưng Chúa Giêsu trách mắng nó rằng: “Hãy câm đi và ra khỏi người này”. Và quỷ vật ngã người đó giữa hội đường và xuất khỏi nó, mà không làm hại gì nó.

Mọi người kinh hãi và bảo nhau rằng: “Lời gì mà lạ lùng vậy? Vì Người dùng quyền năng mà ra lệnh cho các thần ô uế, và chúng phải xuất ra”. Danh tiếng Người đồn ra khắp nơi trong xứ.

Suy niệm: Ma quỷ tất nhiên biết rõ Thiên Chúa hơn chúng ta, nhưng chúng rất tinh quái làm cho chúng ta hiểu sai lệch về Ngài. Trong hội đường hôm ấy, mượn lời một người bị quỷ nhập, chúng đóng vai kẻ bị hại tội nghiệp la to cho mọi người biết Ngài là “Đấng Thánh của Thiên Chúa” nhưng lại là kẻ độc ác “đến để tiêu diệt chúng tôi”. Cũng thế, chúng đứng sau xúi giục những người Do Thái vỗ ngực tự hào mình biết rõ Đức Giê-su xuất thân từ đâu “còn Đấng Ki-tô, khi Người đến thì chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả” (Ga 7,27); nhưng cái biết của họ lại là biết theo tinh thần thế tục.

Mời Bạn: Chúng ta dễ sa vào chước cám dỗ tự mãn rằng mình ‘biết’ Thiên Chúa như nắm rõ một thứ kiến thức “khép kín mình lại trong một từ điển bách khoa về những khái niệm trừu tượng” (ĐTC Phanxicô, Gaudete et Exsultate, 37) mà chúng ta lại không có cuộc sống thân thiết với một vị Thiên Chúa siêu việt và đầy tình yêu thương. Học biết về Chúa là bổn phận và niềm vui của người môn đệ, nhưng trước tiên phải cảm nhận được Ngài đang hiện diện trong cuộc sống và nhất là nơi “những người thân cận của mình” (x. Lc 10,25-37).

Sống Lời Chúa: Quyết tâm không để một ngày trôi qua mà chưa dành thời gian tâm tình riêng tư với Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con ao ước được biết Chúa, qua những lần gặp gỡ thân tình giữa Chúa với con. Xin cho con biết khiêm tốn chạy đến với Chúa thường xuyên để được Chúa nâng đỡ và để được nhận biết Chúa cách đích thực.

04/09 – Thứ Hai tuần 22 thường niên.

“Người sai tôi đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó… Không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình”.

Lời Chúa: Lc 4, 16-30

Khi ấy, Chúa Giêsu trở về Nadarét, nơi Người sinh trưởng, và theo thói quen của Người, thì ngày Sabbat, Người vào hội đường. Người đứng dậy để đọc sách. Người ta trao cho Người sách tiên tri Isaia. Mở sách ra, Người gặp ngay đoạn chép rằng: “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Ngài xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó, thuyên chữa những tâm hồn sám hối, loan truyền sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được trông thấy, trả tự do cho những kẻ bị áp bức, công bố năm hồng ân và ngày khen thưởng”.

Người gấp sách lại, trao cho thừa tác viên, và ngồi xuống. Mọi người trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe”. Mọi người đều làm chứng cho Người và thán phục Người về những lời từ miệng Người thốt ra, và họ nói: “Người này không phải là con ông Giuse sao?”

Và Người nói với họ: “Hẳn các ngươi sắp nói cho Ta nghe câu ngạn ngữ này: “Hỡi thầy thuốc, hãy chữa lấy chính mình”; “điều chúng tôi nghe xảy ra ở Capharnaum, ông hãy làm như vậy tại quê hương ông”. Người nói tiếp: “Ta bảo thật các ngươi, không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình. Ta bảo thật các ngươi, đã có nhiều bà goá trong Israel thời Êlia, khi trời bị đóng lại trong ba năm sáu tháng, khi nạn đói lớn xảy ra khắp trong xứ; dầu vậy, Êlia không được sai đến cùng một người nào trong các bà đó, nhưng được sai đến bà goá tại Sarepta thuộc xứ Siđon. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Êlisêô, thế mà không người nào trong họ được lành sạch cả, ngoại trừ Naaman, người Syria”.

Khi nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy căm phẫn, họ chỗi dậy và trục xuất Người ra khỏi thành. Họ dẫn Người lên triền núi, nơi xây cất thành trì của họ, để xô Người xuống vực thẳm. Nhưng Người rẽ qua giữa họ mà đi.

Suy niệm: Dân làng Na-da-rét vừa mới “tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Đức Giê-su”, thế rồi họ lại tức tốc ‘quay xe’ thái độ biến thành ghen tức, phẫn nộ đến mức muốn xô Ngài xuống vực cho chết đi. Hòn đá vấp phạm dẫn đến cơ sự ấy chính là cái nhìn thành kiến của họ về xuất thân của Ngài là con bác thợ Giu-se và bà Ma-ri-a đang sống cuộc đời rất đỗi bình dị ở giữa họ. Đã vậy, chẳng những Đức Giê-su không chiều ý họ để làm những phép lạ như Ngài đã từng làm tại Ca-phác-na-um, Ngài còn đụng chạm đến lòng tự ái địa phương của họ khi nói rằng “không ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương của mình”.

Mời Bạn: Thành kiến như bức tường đá ngăn cản chúng ta thấy được những điều tốt đẹp nơi người khác. Nó còn đóng băng người khác trong những lỗi lầm khuyết điểm của họ, khiến chúng ta không nhận ra được họ đã được biến đổi trở nên tốt đẹp như thế nào. Để phá vỡ thành kiến, cần có thái độ của Na-tha-na-en, người vốn cho rằng “ở Na-da-rét nào có chi hay” nhưng đã biết mở lòng đến gặp gỡ Đức Ki-tô và được Ngài biến đổi cuộc đời.

Chia sẻ: Nhìn nhận và trân trọng điều tốt đẹp nơi người khác là cách để phá vỡ thành kiến. Bạn có nghĩ như vậy không?

Sống Lời Chúa: Hôm nay, bạn khám phá một ưu điểm của một người mà bạn không ưa thích.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin biến đổi tâm hồn con nên hiền lành và khiêm nhường, và xin cho con biết nhìn mọi người bằng cái nhìn của Chúa, để con nhận ra và quý trọng những điều tốt đẹp nơi anh em con. Amen.