31/01 – Thứ Tư tuần 4 thường niên. – Thánh Gioan Boscô, linh mục. Lễ nhớ

“Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương”.

Lời Chúa: Mc 6,1-6

Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà và các môn đệ cùng theo Người. Ðến ngày Sabát, Người vào giảng trong hội đường, và nhiều thính giả sủng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng: “Bởi đâu ông nầy được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được những sự lạ thể ấy? Ông nầy chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta đây sao?” Và họ vấp phạm vì Người.

Chúa Giêsu liền bảo họ: “Không một tiên tri nào mà không bị kinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng mình”. Ở đó Người không làm phép lạ nào được, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân, và Người ngạc nhiên vì họ cứng lòng tin. Người đi rảo qua các làng chung quanh mà giảng dạy.

Suy niệm: “Khi Thiên Chúa trở thành một Con Người, sống như một thụ tạo giữa các thụ tạo của Ngài tại Palestine, thì cuộc đời Ngài thật sự là một sự quên mình lớn lao nhất, hướng về đồi Can-vê” (C.S. Lewis). Dân làng Na-da-rét trong hội đường hôm ấy không thể nào hiểu được tại sao bác thợ Giê-su ngày nào bây giờ lại khôn ngoan, giảng dạy lôi cuốn, cũng như đầy quyền năng với những phép lạ kỳ diệu như vậy. Vì định kiến, họ không thể nhận ra rằng người đồng hương của họ không chỉ là một con người, nhưng còn là Thiên Chúa: một vị Thiên Chúa trở thành xác phàm ở giữa nhân loại. Làng Na-da-rét nhỏ bé vô danh của họ được cả nhân loại biết đến cũng nhờ người đồng hương này.

Mời Bạn: Na-tha-na-en cũng từng đầy thiên kiến về Na-da-rét: “Từ Na-da-rét, làm sao có cái gì hay được?” (Ga 1,46). Vậy mà sau khi gặp người Na-da-rét ấy, ông thay đổi định kiến, trở thành môn đệ Ngài. Muốn biết trái măng cụt ngon ngọt thế nào, bạn phải nhai, nuốt, thưởng thức nó. Cũng vậy, muốn biết vị Thiên-Chúa-làm-người hiền lành và khiêm nhường ra sao, bạn hãy đến gặp Ngài, ở lại với Ngài, tiêu hóa Lời Ngài, rước lấy Ngài trong Thánh Thể cách ý thức và thường xuyên.

Sống Lời Chúa: Tôi tập gặp gỡ Chúa Giê-su thường xuyên hơn qua việc cầu nguyện, đọc Tin Mừng, rước lễ… mỗi ngày. Nói chung, dành cho vị Thiên Chúa-làm-người cao cả ấy một vị trí xứng hợp hơn trong đời mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa đã nhập thể làm người ở giữa nhân loại. Xin cho con luôn hạnh phúc có Chúa hiện diện trong đời mình.

30/01 – Thứ Ba tuần 4 thường niên.

“Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy”.

Lời Chúa: Mc 5, 21-43

Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng:: “Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống”. Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.

Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự nhủ: “Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành”. Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông mà hỏi:: “Ai đã chạm đến áo Ta?” Các môn đệ thưa Người rằng:: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi: “Ai chạm đến Ta?” Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà:: “Hỡi con, đức tin con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh”.

Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng:: “Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?” Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng:: “Ông đừng sợ, hãy cứ tin”. Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê.

Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ:: “Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang ngủ đó”. Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm. Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng:: “Talitha, Koumi!”, nghĩa là:: “Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!” Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy, và bảo họ cho em bé ăn.

Suy niệm: Hai người, hai hoàn cảnh khác nhau, nhưng cả hai đều làm chứng cho một điều là chỉ có lòng tin mãnh liệt vào Chúa Giê-su mới có thể cứu chữa họ, ngay cả khi tưởng như không còn tia hy vọng, không còn một lối thoát nào: Người đàn bà bệnh băng huyết 12 năm, không thuốc men nào chữa lành, nhưng chỉ cần sờ vào gấu áo Chúa với lòng tin là được khỏi ngay lập tức. Con gái ông Gia-ia, trưởng hội đường, đã chết rồi nhưng Chúa nói: “Đừng sợ, chỉ cần tin thôi;” và quả thật, Chúa đã cầm tay em và cho em sống dậy. Niềm tin vào Chúa Giê-su chính là chìa khoá vạn năng mở được mọi cánh cửa trong hành trình dương thế của chúng ta.

Mời Bạn: Hẳn bạn có lúc phải ngậm ngùi nếm mùi ê chề của thất vọng; hoặc có khi bạn đã gặp những con người đáng thương đứng bên bờ vực thẳm tuyệt vọng, thậm chí đến mức tự kết liễu đời mình. Trước hoàn cảnh bi đát đó, lòng tin vào Đức Ki-tô chính là liều thuốc thần hiệu có thể chữa lành. Mời bạn hãy đến với Ngài bằng cuộc sống cầu nguyện thân mật để thắp sáng đức tin trong lòng bạn và để bạn khơi lại niềm tin nơi những tâm hồn đang rơi vào tuyệt vọng ở quanh bạn.

Chia sẻ: Bạn có kinh nghiệm nào về việc tìm lại được niềm tin nhờ kiên trì trong lời cầu nguyện? Mời bạn chia sẻ.

Sống Lời Chúa: Duy trì thói quen cầu nguyện riêng với Chúa hằng ngày, nhất là những lúc gặp khó khăn, thử thách.
Cầu nguyện: Lạy Chúa xin ban thêm đức tin cho chúng con để dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, chúng con vẫn mạnh mẽ và kiên cường trọn niềm phó thác nơi Chúa mà thôi. Amen.

29/01 – Thứ Hai tuần 4 thường niên.

“Hỡi thần ô uế, hãy ra khỏi người này”.

LỜI CHÚA: Mc 5, 1-20

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ sang bờ biển bên kia, đến địa hạt Giêrasa. Chúa Giêsu vừa ở thuyền lên, thì một người bị quỷ ô uế ám từ các mồ mả ra gặp Người. Người đó vẫn ở trong các mồ mả mà không ai có thể trói nổi, dù dùng cả đến dây xích, vì nhiều lần người ta đã trói anh ta, gông cùm xiềng xích lại, nhưng anh ta đã bẻ gãy xiềng xích, phá gông cùm, và không ai có thể trị nổi anh ta. Suốt ngày đêm anh ta ở trong mồ mả và trong núi, kêu la và lấy đá rạch mình mẩy. Thấy Chúa Giêsu ở đàng xa, anh ta chạy đến sụp lạy Người và kêu lớn tiếng rằng: “Hỡi ông Giêsu, Con Thiên Chúa Tối Cao, ông với tôi có liên hệ gì đâu? Vì danh Thiên Chúa, tôi van ông, xin chớ hành hạ tôi”. Nhưng Chúa Giêsu bảo nó rằng: “Hỡi thần ô uế, hãy ra khỏi người này”. Và Người hỏi nó: “Tên ngươi là gì?” Nó thưa: “Tên tôi là cơ binh, vì chúng tôi đông lắm”. Và nó nài xin Người đừng trục xuất nó ra khỏi miền ấy.

Gần đó, có một đàn heo đông đảo đang ăn trên núi, những thần ô uế liền xin Chúa Giêsu rằng: “Hãy cho chúng tôi đến nhập vào đàn heo”. Và Chúa Giêsu liền cho phép. Các thần ô uế liền xuất ra và nhập vào đàn heo, rồi cả đàn chừng hai ngàn con lao mình xuống biển và chết đuối. Những kẻ chăn heo chạy trốn và loan tin đó trong thành phố và các trại. Người ta liền đến xem việc gì vừa xảy ra. Họ tới bên Chúa Giêsu, nhìn thấy kẻ trước kia bị quỷ ám ngồi đó, mặc quần áo và trí khôn tỉnh táo, và họ kinh hoảng. Những người đã được chứng kiến thuật lại cho họ nghe mọi sự đã xảy ra như thế nào đối với người bị quỷ ám và đàn heo. Họ liền xin Chúa Giêsu rời khỏi ranh giới họ. Khi Người xuống thuyền, kẻ trước kia bị quỷ ám xin theo Người. Nhưng người không cho mà rằng: “Con hãy về nhà với thân quyến, và loan truyền cho họ biết những gì Thiên Chúa đã làm cho con và đã thương con”. Người đó liền đi và bắt đầu tuyên xưng trong miền thập tỉnh, tất cả những gì Chúa Giêsu đã làm cho anh ta, và mọi người đều thán phục.

Suy niệm: Dân thành Ghê-ra-sa biết rõ điều kỳ diệu Chúa Giê-su đã làm cho người bị quỷ ám. Thế nhưng, thay vì vui mừng khi thấy người anh em được thoát khỏi xiềng xích ma quỷ, thay cho lời tạ ơn vì cuộc sống của mọi người giờ đây trở lại yên bình, hay hân hoan được một con người đầy quyền năng đến viếng thăm, người dân nơi đây tỏ thái độ khó chịu, ‘mời’ Người rời khỏi vùng đất của họ ngay lập tức. Lý do đơn giản, không chỉ bởi tiếc bầy heo mà còn vì họ sợ đón rước Chúa vào làng rất có thể gây thêm nhiều thiệt hại khác về vật chất. Nói đúng hơn, vì coi trọng vật chất và không muốn cuộc sống bị xáo trộn, họ chối từ Đấng trao ban bình an cho mình.

Mời Bạn: Bạn đừng sợ việc đón Chúa, sống theo ý Ngài sẽ gây thiệt hại, nhất là về vật chất cho đời sống, bởi Chúa đến là để cho chúng ta được sống và sống dồi dào. Ngài đến không chỉ để làm cho cuộc đời chúng ta nên phong phú, đầy ý nghĩa, đổ tràn bình an, niềm vui vào tâm hồn, mà còn trao ban cho ta chính Ngài.

Sống Lời Chúa: Mỗi khi thức dậy đầu ngày, bạn dâng ngày sống cho Chúa,  xin Ngài hướng dẫn mình trong mọi sự, dù phải chịu thiệt thòi vì Danh Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban thêm đức tin cho chúng con, để chúng con đừng vì lợi ích vật chất, thú vui giả tạo của thế gian mà đẩy Chúa ra khỏi lòng chúng con. Nhưng xin cho chúng con gắn kết với Chúa, ở lại trong tình yêu Chúa bằng đời sống cầu nguyện, thi hành ý Chúa mỗi ngày. Amen.

  1. Thứ tư tuần này 31/01/2024 mời các thành viên Hội Đồng Mục vụ tham dự buổi tĩnh tâm lúc 17g30.
  2. Thứ năm tuần này lúc 17g30 có Thánh Lễ Tạ ơn Thiên Chúa và Tân Hội Đồng mục vụ Giáo xứ nhận nhiệm vụ mới. Xin cầu nguyện và chúc mừng HĐMV giáo xứ Tân Định trong nhiệm kỳ 2024- 2028. Không có Thánh Lễ lúc 19g00.
  3. Thứ sáu tuần này Lễ nến, anh chị em nào có nến muốn làm phép xin ghi tên và đặt nến trước cung thánh. Trong Thánh Lễ chiều có đặt tay chúc lành cho các trẻ nhỏ.
  4. Xin anh chị em khi lên Rước lễ xin theo thứ tự từng bàn, đến nơi Thừa tác viên gần nhất để nhận Mình Thánh Chúa.
  5. Xin các trưởng khu sắp xếp cùng gia đình đưa các bệnh nhân đến Nhà Thờ vào thứ bảy 03/02/2024 lúc 10 giờ 00 để các cha giải tội, xức dầu cho các bênh nhân và tham dự Thánh Lễ Đức Mẹ Lộ Đức thay cho ngày Quốc tế bệnh nhân 11/02 vì trùng với mồng 2 tết. Các cha sẽ không trao mình thánh Chúa vào thứ sáu 02/02/2024.

Lm. Chánh xứ
Phaolô Nguyễn Quốc Hưng

28/01 – CHÚA NHẬT 4 THƯỜNG NIÊN năm B.

“Ngài giảng dạy người ta như Ðấng có uy quyền”.

Lời Chúa: Mc 1, 21-28

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

(Ðến thành Capharnaum) ngày nghỉ lễ, Chúa Giêsu vào giảng dạy trong hội đường. Người ta kinh ngạc về giáo lý của Người, vì Người giảng dạy người ta như Ðấng có uy quyền, chứ không như các luật sĩ.

Ðang lúc đó, trong hội đường có một người bị thần ô uế ám, nên thét lên rằng: “Hỡi ông Giêsu Nadarét, có chuyện gì giữa chúng tôi và ông? Ông đến để tiêu diệt chúng tôi sao? Tôi biết ông là ai, là Ðấng Thánh của Thiên Chúa”. Chúa Giêsu quát bảo nó rằng: “Hãy im đi và ra khỏi người này!” Thần ô uế liền dằn vặt người ấy, thét một tiếng lớn, rồi xuất khỏi người ấy. Mọi người kinh ngạc hỏi nhau rằng: “Cái gì vậy? Ðấy là một giáo lý mới ư? Người dùng uy quyền mà truyền lệnh cho cả thần ô uế và chúng vâng lệnh Người”.

Danh tiếng Người liền đồn ra khắp mọi nơi, và lan tràn khắp vùng lân cận xứ Galilêa.

Suy niệm: “Kinh Thánh dạy ta cách tốt nhất để sống, cách cao quý nhất để chịu đau khổ, và cung cách thư thái khi qua đời” (J. Flavel). Cử tọa trong hội đường ngày ấy đã đi từ ngạc nhiên này đến kinh ngạc khác khi chứng kiến Thầy Giê-su giảng dạy “Đấng có uy quyền” (Mt 7,29), chứ không trưng dẫn những vị thầy nổi tiếng khác như các kinh sư; uy quyền ấy có sức lay động đến sóng gió hay các thần ô uế cũng phải tuân lệnh. Lời đầy uy quyền của Thầy Giê-su ngày ấy vẫn còn nguyên giá trị cho ngày hôm nay, nếu ta để cho Lời Ngài thấm nhập trong đời ta, chất vấn ta, quấy rầy sự an toàn, xô đổ sự tự mãn, lật nhào các kiểu suy nghĩ và hành xử của ta. Ta dám bật đèn xanh cho Lời ấy hoạt động trong đời mình không?

Mời Bạn: Đời bạn được che chở bằng các lớp khiên an toàn của sở thích, thói quen, lối sống. Chẳng hạn: bạn hài lòng với quan niệm chỉ cần dự lễ Chúa Nhật là đã chu toàn việc sống đức tin. Bạn sợ mất đi sự an toàn ấy lắm nên ngần ngại trước bất cứ lời mời gọi đổi mới, sống đạo tích cực hơn của Thánh Thần. Mời bạn can đảm để Lời Chúa thay đổi lối sống, thách thức sự an toàn quen thuộc, đổi mới cung cách sống đạo của bạn.

Sống Lời Chúa: Tôi tập nếp sống mới trong việc sống đức tin: đọc Lời Chúa mỗi ngày, dự lễ ít là một ngày trong tuần, tham gia một hội đoàn Công giáo…

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa xuất hiện trong hội đường, làm một cuộc cách mạng về sức mạnh, uy thế của Lời Chúa. Xin cho con vững tin vào sức mạnh, uy thế của Lời ấy trong đời mình, để rồi một cuộc cách mạng thầm lặng cũng diễn ra nơi đời sống con. Amen.

27/01 – Thứ Bảy tuần 3 thường niên.

“Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?”

LỜI CHÚA: Mc 4, 35-41

Ngày ấy, khi chiều đến, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Chúng ta hãy sang bên kia biển hồ”. Các ông giải tán đám đông; vì Người đang ở dưới thuyền, nên các ông chở Người đi. Cũng có nhiều thuyền khác theo Người.

Chợt có một cơn bão lớn và những lớp sóng ùa vào thuyền đến nỗi sắp đầy nước. Và Người thì ở đàng lái dựa gối mà ngủ. Các ông đánh thức Người và nói: “Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao?”

Chỗi dậy, Người đe gió và phán với biển rằng: “Hãy im đi, hãy lặng đi”. Tức thì gió ngừng biển lặng như tờ. Rồi Người nói với các ông: “Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?” Bấy giờ các ông kinh hãi và nói với nhau rằng: “Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?”

Suy niệm: Trong cuộc sống đôi khi chúng ta cảm thấy dường như Thiên Chúa vắng mặt. Ngài có vẻ thinh lặng, thậm chí không ở bên khi ta kêu cầu. Giữa những khó khăn, đổ vỡ, phong ba bão táp của cuộc đời, dường như Thiên Chúa ngủ quên hay ở quá xa, không biết đến khó khăn đau khổ của con người. Tuy nhiên, Tin Mừng theo thánh Mác-cô hôm nay nhắc nhở ta rằng Thiên Chúa là ai, hành động thế nào ngay giữa những bão táp của cuộc đời ta. Ngài không say ngủ đến nỗi không biết đến tình cảnh của chúng ta, để mặc ta với những khó khăn của mình. Ngài vẫn ở đó không phải cách thể lý, nhưng qua những người giang tay ra giúp đỡ chúng ta, nơi những người thân yêu bao bọc chở che ta. Cách đặc biệt, Ngài ở với ta trong Bí tích Thánh Thể và các bí tích khác, và nơi Lời hằng sống của Ngài. Niềm tin vào Ngài giúp ta đứng vững, không bị chìm giữa phong ba bão tố đời mình.

Bạn hãy mời Chúa Giê-su bước lên con thuyền cuộc đời của bạn. Hãy để Ngài chi phối, dẫn dắt cuộc đời của bạn trong từng lựa chọn lớn nhỏ. Hãy phó thác cho Chúa những lo âu buồn phiền của bạn. Như những môn đệ, bạn sẽ cảm nghiệm được rằng có Chúa đồng thuyền với mình, bạn sẽ không bị đắm chìm.

Sống Lời Chúa: Hôm nay, bạn dành riêng ít phút thinh lặng để chiêm ngắm sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con tin Chúa luôn ở bên con, nhưng xin thêm niềm tin cho con. Xin cho con tin tưởng nơi quyền năng Chúa, để nương tựa vào Chúa trong mọi nơi, mọi lúc của cuộc đời mình. Amen.

26/01 – Thứ Sáu tuần 3 thường niên – Thánh Timôthê và thánh Titô, giám mục. Lễ nhớ.

“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít”.

Lời Chúa: Lc 10, 1-9

Khi ấy, Chúa chọn thêm bảy mươi hai người nữa và sai các ông cứ từng hai người đi trước Người, đến các thành và các nơi mà chính Người sẽ tới. Người bảo các ông rằng: ”Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của người.

Các con hãy đi. Này Thầy sai các con như con chiên ở giữa sói rừng. Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: ”Bình an cho nhà này”. Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình an lại trở về với các con. Các con ở lại trong nhà đó, ăn uống những thứ họ có, vì thợ đáng được trả công. Các con đừng đi nhà này sang nhà nọ.

Khi vào thành nào mà người ta tiếp các con, các con hãy ăn những thức người ta dọn cho. Hãy chữa các bệnh nhân trong thành và nói với họ rằng: ”Nước Thiên Chúa đã đến gần các ngươi”.

Suy niệm: Khi truyền lệnh cho các môn đệ ra đi truyền giáo: “Anh em hãy ra đi,” Chúa Giê-su không che giấu vô vàn khó khăn, thách đố đang chờ các ông. Đứng trước khó khăn, thách đố ấy, các môn đệ như con chiên giữa sói rừng. Tựa con chiên luôn hiền hòa, người môn đệ cũng cư xử khoan dung, nhân hậu, thậm chí yêu thương cả thù địch, chứ không đòi trả đũa như Gia-cô-bê và Gio-an đối với người Sa-ma-ri (x. Lc 9,54). Đến với tha nhân, chúng ta phải mang lấy hình ảnh của Đức Giê-su: con chiên hiền lành bị đem đến lò sát sinh (x. Is 53,7). Tính cách dễ mến, dễ gần và vô hại của con chiên mới có thể thuyết phục, lôi cuốn người khác quan tâm đến những giá trị Nước Trời. Nhân loại hôm nay cần lắm những môn đệ mang mùi chiên, hơn là mùi sói, đón nhận bách hại mà không ‘kêu một tiếng’ như chính Thầy mình, Chiên Thiên Chúa xóa bỏ tội trần gian.

Mời Bạn: Tâm lý tự nhiên của con người là luôn muốn hơn người khác. Nhưng người môn đệ Đức Giê-su thì ngược lại, luôn để kẻ khác hơn mình. Họ sống theo những giá trị Nước Trời của Tin Mừng, chứ không theo thói đời. Bạn có can đảm sống những giá trị đó hay sợ bị ‘sói đời nuốt chửng,’ chùn bước trước mệnh lệnh “Anh em hãy ra đi”?

Chia sẻ: Mời bạn chia sẻ với nhóm những chống đối, cười chê, mệt nhọc… khi sống những đòi hỏi của Tin Mừng.
Sống Lời Chúa: Tâm niệm ‘ơn Ta luôn đủ cho con’ (2 Cr 12,9).

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban ơn can đảm cho mọi người Ki-tô hữu, để chúng con thực hành lệnh truyền ‘ra đi’, đem những giá trị Nước Trời đến cho anh chị em chúng con. Amen.

25/01 – Thứ Năm tuần 3 thường niên – THÁNH PHAOLÔ TÔNG ĐỒ TRỞ LẠI. Lễ kính. Kết thúc tuần lễ cầu cho các Kitô hữu hợp nhất.

“Các con hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian”.

Lời Chúa: Mc 16, 15-18

Khi ấy, Chúa Giêsu (hiện ra với mười một môn đệ và) nói: ”Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin Mừng cho mọi tạo vật.

Ai tin và chịu phép rửa, thì sẽ được cứu độ; ai không tin, sẽ bị luận phạt. Và đây là những dấu lạ đi theo những người đã tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ quỷ, nói các thứ tiếng lạ, cầm rắn trong tay, và nếu uống phải chất độc thì cũng không bị hại; họ đặt tay trên những người bệnh, và bệnh nhân được lành mạnh”.

Suy niệm: Nhìn lại chặng đường hơn 400 năm truyền giáo tại Việt Nam, biết bao vị thừa sai đã đặt chân lên dải đất này để gieo vãi hạt giống Tin Mừng. Họ là giáo sĩ I-nê-khu mà ngày nay chỉ còn biết được cái tên, cha Buzomi, người Ý, cha Francesco de Pina người Bồ, thầy Paul Saito người Nhật, cha Đắc Lộ, người Pháp, cha Juan de Santa Cruz người Tây Ban Nha, hai giám mục tiên khởi Francois Pallu và Lambert de la Motte người Pháp…. Họ đến từ những phương trời xa xôi để thực thi mệnh lệnh “đi khắp tứ phương thiên hạ loan báo Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo.” Họ là những người đã dám từ bỏ tất cả: quê hương, gia đình, sự nghiệp trần gian… để chuốc lấy những nhọc nhằn khổ đau và cả cực hình cũng như mạng sống mình, tất cả chỉ để loan báo Tin Mừng.

Mời Bạn: Chưa cần phải đi “tứ phương thiên hạ” mới có thể loan báo Tin Mừng, chúng ta đã được sai đến với những người đang sống quanh mình: “Không ai có thể cảm thấy mình được miễn cộng tác với công cuộc Truyền Giáo của Giáo Hội! Quả thế, hơn bao giờ hết lệnh truyền của Chúa Giê-su thật khẩn thiết với thời đại của chúng ta hôm nay  biết bao nhiêu người chưa được  biết Chúa” (Sứ điệp Truyền giáo 2009).

Sống Lời Chúa: Tham gia vào một hoạt động truyền giáo trong giáo xứ / cộng đoàn của bạn.

Cầu nguyện: Lạy Cha xin thắp sáng ngọn lửa Tin Cậy Mến trong lòng chúng con, để chúng con noi gương các vị Chứng nhân Đức Tin, biết củng cố và lưu truyền gia sản Đức tin cho các thế hệ tương lai. (Kinh Truyền giáo)

24/01 – Thứ Tư tuần 3 thường niên. – Thánh Phanxicô Salêsiô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.

“Người gieo hạt đi gieo hạt giống”

LỜI CHÚA: Mc 4,1-20

Khi ấy, Chúa Giêsu bắt đầu giảng dạy ở bờ biển và có đám đông dân chúng tụ lại gần Người, nên Người xuống ngồi trong một chiếc thuyền trên mặt biển, tất cả đám đông thì ở trên đất theo dọc bờ biển.

Người dùng dụ ngôn mà dạy họ nhiều điều, và khi giảng, Người nói với họ rằng: “Các ngươi hãy nghe! Nầy người gieo hạt đi gieo hạt giống. Khi gieo, một phần hạt rơi xuống vệ đường và chim trời đến ăn hết. Phần khác rơi trên đất sỏi, nơi không có nhiều đất. Hạt giống đã mọc lên ngay, vì lớp đất không sâu. Nhưng khi mặt trời mọc lên, hạt giống bị nắng đốt và vì không rễ, nên bị chết khô. Một phần khác rơi vào bụi gai và gai mọc lên làm hạt giống chết mà không sinh hoa trái được. Phần hạt khác rơi vào đất tốt, mọc lên, nẩy nở và sinh quả, hạt thì sinh được ba mươi, hạt được sáu mươi, hạt được một trăm”. Và Người phán rằng: “Ai có tai nghe thì hãy nghe”.

Khi Người còn lại một mình, thì mười hai ông là những kẻ luôn ở với Người, hỏi Người về ý nghĩa dụ ngôn, Người liền bảo các ông: “Các con được ơn biết mầu nhiệm về nước Thiên Chúa, còn những người khác ở ngoài thì mọi sự được giảng dạy bằng dụ ngôn, vì chúng nhìn mà không thấy, nghe mà không hiểu, kẻo chúng trở lại mà được tha tội”. Người nói với các ông: “Các con không hiểu dụ ngôn đó sao? Vậy thì hiểu sao được tất cả những dụ ngôn khác?

Người gieo hạt là gieo lời Chúa. Vệ đường mà lời Chúa được gieo vào, là những kẻ vừa nghe xong, thì Satan đến và cất lấy lời Chúa gieo trong tâm hồn họ. Và cũng thế, những hạt giống rơi trên đất sỏi, là những kẻ khi nghe lời Chúa thì đón nhận vui vẻ, nhưng chúng không đâm rễ bên trong và là những người hay thay đổi: sau đó gặp phải cơ cực hay bắt bớ vì lời Chúa, thì họ sa ngã liền. Lại có những hạt giống rơi trong bụi gai. Ðây là những kẻ nghe lời Chúa, nhưng những lo lắng trần tục, bóp nghẹt lời Chúa, khiến không thể sinh hoa trái được. Còn những hạt giống gieo trong đất tốt: đó là những người nghe lời Chúa, biết giữ lấy và làm sinh lợi, hạt ba mươi, hạt sáu mươi và hạt một trăm”.

Suy niệm: Hoàn cảnh địa lý vùng Pa-lestine hiếm có những khu đất tốt bằng phẳng, thuận lợi. Người gieo phải có đôi chút mạo hiểm và hào phóng, tận dụng mọi ngóc ngách để gieo giống, mới mong có mùa gặt mai sau. Thế giới ngày nay theo xu hướng vật chất hưởng thụ, chuộng cuộc sống tiện nghi dễ dãi, chẳng khác nào những bụi gai, cỏ rậm hay vệ đường sỏi đá; làm cho Lời Chúa được nghe lọt tai đã là khó, phương chi tìm ra được mảnh ‘đất tốt’ để hạt giống Lời Chúa bám rễ nảy mầm! Nhưng các môn đệ của Ngài không được bó tay, mà phải gieo, gieo mãi, bất chấp lòng người là sỏi đá, vệ đường hay bụi gai. Điều này đòi hỏi nhà thừa sai có một tinh thần dấn thân, phó thác cao. Bởi gieo trồng vun tưới là việc của Phao-lô, của A-pô-lô, của bạn, của tôi, của chúng ta; còn kết quả là do Thiên Chúa (x. 1Cr 3,6).

Mời Bạn: Lòng người dù có là sỏi đá, vệ đường, bụi gai nhưng vẫn có thể được cày xới chăm bón để biến đổi thành đất tốt. Hạt giống Lời Chúa được gieo xuống không nằm yên thụ động mà còn có sức cải tạo đất. Các thánh Phao-lô, Au-gút-ti-nô, Phan-xi-cô Xa-vi-ê vốn là “sỏi đá” đã được biến đổi thành “đất tốt” nhờ đã được đón nhận Lời Chúa gieo vào tâm hồn cách nhẫn nại và hào phóng. Thiên Chúa đang cần chúng ta có sự nhẫn nại và hào phóng đó để Nước Trời được mùa gặt bội thu!

Sống Lời Chúa: Việt Nam đã hơn 400 năm đón nhận Tin Mừng, nhưng còn khá nhiều ‘đất hoang’. Đừng trì hoãn nữa, nhưng hãy gieo cách hào phóng bằng chính sinh hoạt thường ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin đón nhận con làm người gieo Tin Mừng. Amen.