TGPSG — Cuộc đời của các linh mục cũng vậy, của giáo dân cũng vậy, cũng có những lúc ngã ngựa, ngã ngựa trong đời sống thiêng liêng, trong tình cảm, trong sự nghiệp, trong sức khỏe, nhưng quan trọng là có đứng dậy hay không, đứng dậy mới chứng minh được bản lĩnh mạnh mẽ của mình.

Trên là chia sẻ của Lm Phaolô Nguyễn Quốc Hưng, chánh xứ Tân Định trong Thánh lễ mừng bổn mạng thánh Phaolô và tạ ơn 21 năm hồng ân linh mục được cử hành vào lúc 17g30 chiều ngày 28/06/2024 tại nhà thờ Tân Định.

Đồng tế với ngài có các Lm phó và Lm giúp xứ. Cùng hiệp dâng trong thánh lễ có đông đảo bà con giáo dân trong và ngoài giáo xứ , các nữ tu, Thiếu nhi Thánh Thể. Ca đoàn Gloria phụng vụ thánh ca.

Mở đầu Thánh lễ, Lm Chánh xứ mời gọi cộng đoàn, ngoài ý lễ mừng kính 2 đại thánh của Giáo Hội là thánh Phêrô, thủ lãnh các tông đồ và thánh Phaolô, bậc thầy dân ngoại, cũng xin cộng đoàn cùng hiệp ý tạ ơn về hồng ân linh mục mà cách đây 21 năm, vào 8g30 sáng ngày 28/06/2003, Đức Hồng Y GB Phạm Minh Mẫn đã phong chức linh mục cho 18 phó tế khóa 5 Đại chủng viện Giuse.

Trong phần giảng lễ, Lm chánh xứ chia sẻ 2 động từ NGÃ và NHÌN: Phaolô đã “Ngã” ngựa và Chúa đã “Nhìn” Phêrô.

  • Cú ngã ngựa của Phaolô đã chia cắt cuộc đời ông thành 2 hướng đối nghịch: hướng quá khứ, tội lỗi, kẻ thù của Giêsu và hướng mới, hăng say nhiệt tình, người bạn chân tình của Giêsu, “Không có gì có thể tách tôi ra khỏi lòng mến của Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kitô.”
  • Cuộc đời của các linh mục cũng vậy, của giáo dân cũng vậy, cũng có những lúc ngã ngựa, ngã ngựa trong đời sống thiêng liêng, trong tình cảm, trong sự nghiệp, trong sức khỏe, nhưng quan trọng là có đứng dậy hay không, đứng dậy mới chứng minh được bản lĩnh mạnh mẽ của mình.
  • Chúa Giêsu quay lại nhìn Phêrô sau khi ông vừa chối thầy 3 lần; cái nhìn không lên án nhưng là 1 cái nhìn đau đớn của tình yêu bị khước từ. Cái nhìn làm ông đau khổ ra ngoài khóc lóc thảm thiết. Hôm nay, khi Chúa hỏi ông 3 lần có yêu thầy không, ông đã bị chạm vào nỗi đau thẳm sâu nhưng cũng là một dịp để ông được chữa lành và được làm mới lại cuộc đời mình.
  • Cuộc đời linh mục và giáo dân cũng vậy, khi sắp bị nhấn chìm vào dục vọng, tội lỗi, hãy nhìn vào Thiên Chúa để được cứu vớt và cứu rỗi. Hãy nhìn để hấp thụ được sự bao dung, tha thứ và tình yêu, để từ đó, mỗi khi nhìn anh chị em, chúng ta cũng sẽ nhìn với cái nhìn của Chúa.

Phần chia sẻ khép lại, Thánh lễ được nối tiếp với phần phụng vụ Thánh Thể.

Cuối lễ, đáng lẽ là phần Hội đồng Mục vụ lên cám ơn , tặng hoa, nhưng Lm chánh xứ xin nhường phần này cho ngài. Trước hết, ngài cám ơn các cha phó, quý cha đã giúp giáo xứ như cha Vinh Sơn Nguyễn Phi Kỳ, Dòng Camilo, cha Martinô Vũ Minh Cường; Ngài cũng cám ơn HĐMV và giáo dân Tân Định trong suốt 8 năm qua đã cộng tác với ngài trong công việc chăm sóc giáo xứ, các sơ dòng Phaolô thành Chartre và Phaolô Thiện Bản, các ca đoàn nhất là ca đoàn Gloria hôm nay; chúc mừng quý ông có thánh bổn mạng Phêrô và Phaolô và cám ơn toàn thể cộng đoàn dân Chúa đã đến cầu nguyện cho ngài.

Để kết thúc, ngài đọc bài thơ của Lm Phanxicô Xavier Nguyễn Văn Thanh, cha sở nhà thờ Nam Hải gửi tặng, để nói lên tâm tình của mình.

Tình yêu phải đáp đền tình yêu

Thiên chức Chúa ban cho mọi điều

Dù thân con đây bao hèn yếu

Chúa thương trao tặng ơn quá nhiều

21 năm tròn ơn chẳng thiếu

Chức trọng linh mục quả huyền siêu

Thời gian đong đếm lòng trung hiếu

Tự thuở đầu tiên ôi mỹ miều.

Sau đó, Lm chánh xứ Phaolô đã ban phép lành trọng thể cho toàn thể dân Chúa hiện diện.

Thánh lễ kết thúc trong niềm vui, hân hoan đầy tâm tình tạ ơn Chúa.

Bài: Hữu Lễ (TGPSG)
Ảnh: Trần Văn

  1. Cám ơn anh chị em đã hiến máu cứu người tuần qua với 80 người và 28,4 lít máu.
  2. Tuần này có những ngày đầu tháng. Xin anh chị em thánh hóa những ngày đầu tháng .
  3. Mời anh chị em Thánh Minh ( Khu 6) tham dự Thánh lễ lúc 17:30 ngày thứ tư 03/07/2024 cầu nguyện cho Giáo khu nhân kỷ niệm ngày Thánh Philiphê Phan Văn Minh qua đời.
  4. Tối thứ năm tuần này 04/07/2024 vào lúc 19:30 có giờ cầu nguyện trên Lời Chúa với những bài thánh ca do ca đoàn Cêcilia đảm nhận. Kính mời cộng đoàn cùng tham dự.

Lm. Chánh xứ
Phaolô Nguyễn Quốc Hưng

30/06 – CHÚA NHẬT 13 THƯỜNG NIÊN năm B.

“Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy”.

Lời Chúa: Mc 5, 21-43

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: “Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống”. Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.

{Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự nhủ: “Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành”. Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông mà hỏi: “Ai đã chạm đến áo Ta?” Các môn đệ thưa Người rằng: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi ‘Ai chạm đến Ta?’!” Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà: “Hỡi con, đức tin của con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh”.}

Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: “Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?” Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: “Ông đừng sợ, hãy cứ tin”. Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. Các Ngài đến nhà ông trưởng hội đường và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ: “Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang ngủ đó”. Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm.

Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: “Talitha, Koumi”, nghĩa là: “Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!” Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc.

Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy và bảo họ cho em bé ăn.

Suy niệm: Trong Tin Mừng, Chúa Giê-su đã nhiều lần nói đến sức mạnh của lòng tin. Với đức tin, ta có thể thực hiện nhiều việc tưởng chừng nhưng “bất khả thi” đối với khả năng tự nhiên của con người. Chúa Giê-su đã chẳng khẳng định rằng với đức tin bằng hạt cải chúng ta có thể chuyển cả núi dời cả non đấy sao? Với lối kể chuyện ngắn gọn và chính xác, Tin Mừng Mác-cô hôm nay thuật lại cho chúng ta về những mẫu gương của lòng tin: ông trưởng hội đường nhờ lòng tin vào Chúa mà con ông được hồi sinh; người phụ nữ bệnh băng huyết đã 12 năm, không cần lý luận nhiều lời, bà chỉ sờ vào áo của Ngài với  tấm lòng tin tưởng, và chính nhờ lòng tin đó bà đã được cứu chữa.

Mời Bạn: Phải chăng ngày hôm nay, cậy vào những phương tiện kỹ thuật hiện đại, trình độ trí thức cao rộng cộng với tài lý luận sâu sắc, đức tin của con người hôm nay đã phai nhạt hay đã bị đánh mất? Chúa Giê-su Ki-tô mời gọi chúng ta tin vào Thiên Chúa và tin vào Ngài là Đấng Chúa Cha sai đến không phải để phế bỏ những phương tiện và khả năng Chúa ban mà là để chúng ta nhìn thấy sự hiện diện thiêng liêng và bàn tay uy quyền của Ngài ở với chúng ta giúp chúng ta vượt qua mọi thách đố của cuộc sống và xây dựng thế giới này tốt đẹp như thánh ý Chúa mong muốn.

Bạn chia sẻ một kinh nghiệm của bạn về một lần được cứu thoát, được chữa lành, hoặc tìm lại được đức tin đã mất.

Sống Lời Chúa: Trước khi làm việc, bạn dừng lại giây lát hướng lòng về Chúa với một cử chỉ diễn tả lòng tin.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin, nhưng xin ban thêm đức tin cho chúng con.

29/06 – Thứ Bảy tuần 12 thường niên – THÁNH PHÊRÔ VÀ THÁNH PHAOLÔ, TÔNG ĐỒ. Lễ Trọng. Lễ HỌ. Cầu cho giáo dân.

“Con là Đá, Thầy sẽ trao cho con chìa khoá nước trời”.

Lời Chúa: Mt 16, 13-19

Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt thành Cêsarêa Philipphê, và hỏi các môn đệ rằng: “Người ta bảo Con Người là ai?” Các ông thưa: “Người thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là Êlia, kẻ khác lại bảo là Giêrêmia hay một tiên tri nào đó”. Chúa Giêsu nói với các ông: “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?” Simon Phêrô thưa rằng: “Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”.

Chúa Giêsu trả lời rằng: “Hỡi Simon con ông Giona, con có phúc, vì chẳng phải xác thịt hay máu huyết mạc khải cho con, nhưng là Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. Vậy Thầy bảo cho con biết: Con là Đá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và cửa địa ngục sẽ không thắng được. Thầy sẽ trao cho con chìa khoá nước trời. Sự gì con cầm buộc dưới đất, trên trời cũng cầm buộc; và sự gì con cởi mở dưới đất, trên trời cũng cởi mở”.

Suy niệmSau lời tuyên tín “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống,” Phê-rô được khen là người có phúc. Cái phúc của Phê-rô không đến từ lời tuyên xưng đúng về căn tính của Thầy Giê-su, mà đến từ lòng tin vào điều Thiên Chúa đã mặc khải. Phê-rô có phúc vì không chọn tin vào những điều người ta nói, nhưng tin vào Thiên Chúa, đón nhận những gì Thiên Chúa khai mở cho ông. Phê-rô có phúc vì ông đã dùng đã cuộc đời của mình để sống, làm chứng điều ông xác tín: ngoài Đức Giê-su ra, “không ai đem lại ơn cứu độ; vì dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ” (Cv 4,12).

Mời BạnAi cũng đều muốn là người có phúc. Nhưng cái phúc lớn nhất của con người không đến từ những thứ thuộc thế gian, nhưng đến từ Thiên Chúa, hay có Thiên Chúa là gia nghiệp của mình. Cái phúc đó Thiên Chúa dành tặng cho tất cả những ai tin vào Ngài, đón nhận những gì Ngài mặc khải, và sống chết hết lòng gắn bó với Ngài.

Sống Lời ChúaMỗi ngày, bạn dành một khoảng thời gian thích hợp cho việc cầu nguyện.

Cầu nguyệnLạy Chúa, xin giúp con vững tin hơn vào Chúa, tìm thánh ý Chúa mỗi ngày, nỗ lực thực thi những gì Chúa mời gọi, và thực sự là người có phúc. Amen.

28/06 – Thứ Sáu tuần 12 thường niên.

“Nếu Ngài muốn, Ngài có thể chữa tôi được sạch”.

Lời Chúa: Mt 8, 1-4

Khi Chúa Giêsu ở trên núi xuống, đám đông dân chúng theo Người.

Có một người cùi đến lạy Người mà thưa rằng: “Lạy Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể chữa tôi được sạch”.

Chúa Giêsu giơ tay ra chạm đến anh ta và phán: “Ta muốn. Anh hãy lành bệnh”.

Tức thì anh ta liền lành khỏi bệnh phong cùi.

Chúa Giêsu phán bảo anh ta: “Hãy ý tứ, đừng nói với ai. Hãy đi trình diện với tư tế và dâng của lễ theo luật Môsê để minh chứng cho họ biết”.

Suy niệm: Luật Do Thái quy định 61 khoản người phong và ai tiếp xúc với họ phải tuân giữ. Đụng đến người phong thì bị ô uế, chỉ sau việc đụng đến xác chết! Nơi lộ thiên, phải đứng cách xa họ hai mét. Họ bị xã hội loại trừ, sống nhưng tựa như đã chết với cộng đồng. Thế mà người phong này, với cử chỉ quỳ bái lạy khiêm tốn, cùng với lời thỉnh cầu đầy tính khiêm nhu “Thưa Ngài, nếu Ngài muốn…” Nghĩa là tôi thì tôi muốn lắm, muốn đến chết đi được, ai lại không muốn được Ngài chữa lành trong trường hợp bệnh nan y như tôi, nhưng tùy Ngài, tùy ý muốn của Ngài. Anh thả mình, phó thác cuộc đời tăm tối cùng với hy vọng cuộc sống mới trong tình yêu thương của Thiên Chúa nơi Đức Giê-su. Hãy chiêm ngắm xem Ngài đã làm gì. Trái tim, bụng dạ Ngài chạnh lòng thương xót, Ngài giơ tay đụng vào anh dù luật cấm, nói lời quyền năng để chữa anh sạch bệnh, hòa nhập với cộng đồng.

Mời Bạn: Mẹ Tê-rê-xa nói với ta rằng căn bệnh trầm trọng của thời đại không phải là bệnh phong, ung thư hay lao phổi, mà là bệnh cảm thấy không ai cần đến, chẳng ai quan tâm, bị ruồng bỏ. Có lẽ bên cạnh bạn cũng đang có những con người như vậy, bạn hãy bày tỏ lòng thương xót, sự quan tâm, nâng đỡ, ủi an, giúp họ ra khỏi tình cảnh ấy, để chữa lành, với tình thương như Chúa Giê-su.

Sống Lời Chúa: Tôi nhìn ngắm những gì Chúa Giê-su làm cho người phong, để rồi chia sẻ tình yêu thương với những anh chị em lân cận, đang gặp đau khổ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa chạnh lòng thương, và  làm mọi cách để bày tỏ lòng thương xót với người phong. Xin cho con cũng có trái tim biết chạnh lòng thương như Chúa. Amen.

27/06 – Thứ Năm tuần 12 thường niên.

“Nhà xây trên nền đá và nhà xây trên cát”.

Lời Chúa: Mt 7, 21-29

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Không phải tất cả những ai nói với Thầy: “Lạy Chúa, Lạy Chúa”, là được vào nước trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Thầy ở trên trời, kẻ ấy mới được vào nước trời. Trong ngày đó, nhiều người sẽ nói với Thầy rằng: “Lạy Chúa, Lạy Chúa, nào chúng con đã không nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, và nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó ư?” Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với chúng rằng: “Ta chẳng hề biết các ngươi, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt Ta”.

“Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây và đem thực hành, thì giống như người khôn ngoan, đã xây nhà mình trên đá; mưa có đổ xuống, nước có tràn vào, gió bão có thổi đến và lùa vào nhà đó, nhà đó vẫn không sập, vì nhà ấy được xây trên đá. Và hễ ai nghe những lời Thầy nói đây mà không đem ra thực hành, thì giống như người ngu đần, xây nhà mình trên cát, khi mưa sa nước lũ, gió thổi và lùa vào nhà đó, nhà sẽ sập và sẽ trở nên đống hoang tàn”.

Khi Chúa đã nói xong những lời trên, dân chúng kinh ngạc về giáo lý của Người: vì Người dạy dỗ họ như Đấng có quyền, chứ không như luật sĩ và các biệt phái của họ.

Suy niệm: Ki-tô hữu là người thuộc về Chúa Ki-tô, có Chúa Cha ở nơi mình, luôn lắng nghe, tuân giữ Lời Thiên Chúa. Đó là nền tảng tạo nên đời người Ki-tô hữu. Thật vậy, tôi không thể là Ki-tô hữu, nếu tôi chỉ mang danh Ki-tô hữu mà không thực hành Lời Chúa trong đời sống hằng ngày. Tôi có thể đi lễ, đọc kinh hằng ngày, rồi sau đó, lại để Chúa ở trong nhà thờ, không đưa Ngài vào trong đời sống, hành xử như một người không có đức tin. Làm vậy là tôi đặt cái nền đời người Ki-tô hữu sai chỗ, có thể cái nền ấy là tiền bạc, danh vọng, địa vị,… thay vì là Lời Chúa. Và khi không đặt đời mình trên nền tảng Lời Chúa, thì đức tin của người Ki-tô hữu như nhà xây trên cát. Khi gặp khó khăn, thử thách, đức tin đó dễ dàng sụp đổ, đời sống chao đảo, mất phương hướng. Nói cách khác, khi đó, cho dù ta có đọc kinh, đi lễ nhiều bao nhiêu đi nữa, ta vẫn chưa sống đức tin hết mình, chưa thực sự là Ki-tô hữu.

Mời Bạn: Tự vấn mình xem nền tảng của đời tôi là gì? Là Lời Chúa hay là tiền bạc, danh vọng, địa vị? Tôi sẽ làm gì để Lời Chúa là cái nền tạo nên đời tôi?

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày dành thời gian để đọc một đoạn Tin Mừng và tự hỏi: Chúa muốn tôi làm gì qua bài Tin mừng này, tôi làm gì để Lời Chúa tôi đọc được ứng nghiệm trong đời tôi?

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Lời Chúa là Lời đem lại sự sống đời đời, là đá tảng cho đời sống đức tin của con. Xin cho con biết xây dựng đời con, gia đình con trên nền đá tảng ấy qua việc thực hành Lời Chúa, chu toàn thánh ý Chúa mỗi ngày. Amen.

26/06 – Thứ Tư tuần 12 thường niên.

“Hãy xem quả thì các con sẽ biết chúng”.

Lời Chúa: Mt 7, 15-20

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hãy coi chừng các tiên tri giả. Họ mặc lốt chiên đến cùng các con, nhưng bên trong, họ là sói dữ hay cắn xé.

Hãy xem quả thì các con sẽ biết được chúng. Nào ai hái được trái nho nơi bụi gai, hoặc trái vả nơi bụi găng sao?

Cũng thế, cây tốt thì sinh trái tốt, còn cây xấu thì sinh trái xấu. Cây tốt không thể sinh trái xấu, và cây xấu không thể sinh trái tốt. Các cây không sinh trái tốt sẽ bị chặt đi và ném vào lửa. Vậy coi trái thì các con sẽ nhận biết được chúng”.

Suy niệm: Những nhà vườn ươm cây giống chọn lựa những cây giống tốt cho sai trái, trái có hương vị ngon ngọt đặc biệt, bởi vì hơn ai hết họ hiểu rõ câu nói: “Cây nào sinh quả nấy.” Chúa Giê-su dùng kinh nghiệm này làm khuôn thước cho người môn đệ nhận định tốt xấu. Làm điều tốt nhưng xuất phát từ động cơ xấu, đó là điều mà Chúa Giêsu luôn nặng lời khiển trách là “giả hình, mồ mả tô vôi, sói đội lốt chiên.” Để phát hiện những loại “cây xấu” đó, Chúa dạy hãy nhìn vào những hoa quả của chúng. Việc làm trở thành xấu vì xuất phát từ tâm địa gian manh và thói tham lam vị kỷ. Hoa quả tốt chỉ phát sinh từ “cây tốt” là tình yêu: nếu chúng ta có làm được mọi sự mà thiếu đức ái thì cũng chẳng ích lợi gì (x. 1Cr 13,1tt).

Mời Bạn: Qua bí tích Thánh Tẩy, chúng ta được ghép vào gốc tốt là Chúa Ki-tô để trở nên cây tốt. Thế nhưng trong cuộc sống chúng ta không ít lần sinh hoa trái lép xẹp – chẳng những vô ích mà đôi khi còn gây hại cho người khác. Đó là dấu hiệu chứng tỏ cây thiếu nhựa sống yêu thương mà Thiên Chúa là nguồn. Hoặc chúng ta đến với các bí tích là phương thế hữu hiệu giúp phục hồi sinh lực, hoặc chấp nhận “bị chặt đi và quăng vào lửa”?

Chia sẻ: Bạn nghĩ gì về lời trách khéo của một ai đó trước những hành vi bất chính của người Ki-tô hữu: “Người có đạo mà cũng làm thế sao?”

Sống Lời Chúa: Kiểm điểm đời sống bằng cách xét những hậu quả theo sau một việc mình đã làm: “Việc đó đem lại bình an yêu thương hay gây ghen ghét bất công cho tôi và người khác?”

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin gìn giữ con trong tình yêu để hoa trái con đem lại những điều tốt đẹp cho mọi người.

25/06 – Thứ Ba tuần 12 thường niên.

“Tất cả những gì các con muốn người ta làm cho các con, thì hãy làm cho người ta”

Lời Chúa: Mt 7, 6. 12-14

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Đừng lấy của thánh mà cho chó, và đừng vất ngọc trai trước mặt heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi quay lại cắn xé các con.

“Vậy tất cả những gì các con muốn người ta làm cho các con, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế! Đấy là điều mà lề luật và các tiên tri dạy.

“Các con hãy vào qua cửa hẹp, vì cửa rộng và đường thênh thang là lối đưa đến hư mất, và có nhiều kẻ đi lối ấy; cửa và đường đưa tới sự sống thì chật hẹp, và ít kẻ tìm thấy”.

Suy niệm: Thích Minh Tuệ có lẽ là cái tên ‘nổi như cồn’ trong thời gian gần đây vì đã rong ruổi khất thực từ nam chí bắc. Có người cho rằng không dễ gì làm được vì phải hy sinh, buông bỏ và thậm chí chịu thị phi. Nếu hiểu đơn giản ‘tu’ là buông bỏ như thế thì ‘tu’ trong đạo Công giáo cũng từ bỏ, nhưng xa hơn một chút, là để ‘bước theo’ Thầy Giê-su trên con đường hẹp. Đường hẹp thường khó đi, và vì khó đi nên cũng ít người theo, nhưng không vì vậy mà kém giá trị. Ra khỏi mình, sống khiêm tốn, tha thứ, đem lại những thiện ích cho người khác, nhất là vâng lời Chúa Cha đến độ hy sinh mạng sống cho nhân loại, là những gì làm nên giá trị cho con đường hẹp Thầy Giê-su đã chọn, đã sống và mời gọi. Con đường này là hạnh phúc cho bao người, nhưng đồng thời cũng là thách đố, gánh nặng với ai chưa thực sự từ bỏ, hy sinh để bước the

Mời BạnNếu biết con đường ấy sẽ dẫn đến cửa tử, bạn có đi? Chắc chắn là không rồi! Vậy mà nhiều người biết đó là sự chết mà vẫn đi vào. Các thánh tử đạo Việt Nam là thế! Biết chọn thập giá là chết nhưng các ngài vẫn quyết tâm bước theo. Lắm lúc ta phải hy sinh mạng sống vì đức tin, cho thấy đức tin ấy có giá trị như thế nào. Mời bạn chiêm ngắm lối sống từ bỏ ấy và áp dụng vào đời mìn

Chia sẻTheo bạn, đâu là ‘cửa sinh’ trong đời sống thiêng liêng của bạ

Sống Lời Chúa: Tập hy sinh và từ bỏ một tật xấu nào đó trong ngày.

Cầu nguyệnLạy Thầy Giê-su, xin cho con ý thức đường thênh thang dễ dẫn đến diệt vong, để biết quyết tâm bước vào đường hẹp theo Thầy. Amen.

24/06 – Thứ Hai tuần 12 thường niên – SINH NHẬT THÁNH GIOAN TẨY GIẢ. Lễ Trọng.

“Nó sẽ gọi tên là Gioan

Lời Chúa: Lc 1, 57-66. 80

Khi đến ngày sinh, bà Êlisabeth sinh hạ một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Dacaria của cha nó mà đặt cho nó. Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: “Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan”. Họ bảo bà rằng: “Không ai trong họ hàng bà có tên đó”. Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: “Tên nó là Gioan”. Và mọi người đều bỡ ngỡ.

Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa. Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”. Con trẻ lớn lên, mạnh mẽ trong lòng: nó ở trong hoang địa cho đến ngày tỏ mình ra cùng dân Israel.

Suy niệm: “Trên nền nhạc du dương của ca khúc ‘Cha Mẹ Không Cho’…, bài múa là câu chuyện day dứt của những sinh linh không bao giờ được cất tiếng khóc chào đời… thể hiện ngay trong những ca từ của bài hát: ‘Có những đôi mắt chưa bao giờ được mở, đôi bờ mi chưa bao giờ được khóc, có những bàn tay chưa bao giờ được duỗi thẳng ra, cầm gì đó, sờ vào ai đó’…” (Tuổi Trẻ Online ngày 09/05/2013). Lời hát như tiếng khóc xé lòng: “Con nào có biết đâu vì sao lại như thế này… Vì sao lại không cho?… Không cho con niềm vui được mở mắt?…” Thánh Gio-an Tẩy Giả được diễm phúc chào đời trong vòng tay của “láng giềng thân thích đến chia vui” vì thấy “bàn tay Chúa phù hộ em”. Ngày sinh của Gio-an đã trở nên “tiếng kêu trong sa mạc”, đòi trả lại quyền làm người cho biết bao triệu sinh linh mà “cha mẹ không cho chào đời” đó.

Mời Bạn: Đức Thánh Cha Phanxicô trong ngày 12/05/2013, ngỏ lời với hơn 20.000 người tham gia cuộc Tuần Hành Vì Sự Sống đã kêu gọi mọi người “tôn trọng sự sống con người ngay từ giây phút thụ thai” và ủng hộ việc “đòi hỏi sự bảo vệ pháp lý đối với các phôi thai, để con người phải được bảo vệ ngay từ giây phút đầu tiên của cuộc sống.” Bạn đã làm gì để góp phần bảo vệ sự sống ngay trong môi trường bạn đang sống?

Sống Lời Chúa: Dành một phút để tưởng nhớ những sinh linh bị từ chối quyền sống khắp nơi trên thế giới.

Cầu nguyện: Lạy Chúa là chủ của sự sống, xin cho mọi người biết tôn trọng sự sống mà Chúa đã ban cho thế giới.