07/06 – Thứ Sáu đầu tháng, tuần 9 thường niên – THÁNH TÂM CHÚA GIÊSU. Lễ trọng. Ngày thế giới xin ơn thánh hoá các linh mục.

“Tên lính đâm thủng cạnh sườn Người, và máu cùng nước chảy ra”.

Lời Chúa: Ga 19, 31-37

Bởi lẽ là Ngày Chuẩn Bị, và để tránh cho các tử thi không còn treo trên thập giá trong ngày sabbat, vì ngày sabbat là một ngày trọng đại, những người Do-thái xin Philatô cho hạ các tử thi xuống, sau khi đánh giập ống chân. Bấy giờ những người lính đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng đinh với Chúa Giêsu.

Khi đến gần Chúa Giêsu, chúng thấy Người đã chết, nên không đánh giập ống chân Người; nhưng một tên lính lấy ngọn giáo đâm thủng cạnh sườn Người, và lập tức máu cùng nước chảy ra. Và kẻ đã xem thấy, thì đã minh chứng, mà lời chứng của người đó chân thật, và người đó biết rằng mình nói thật để cả chư vị cũng tin.

Những điều đó đã xảy ra để ứng nghiệm lời Kinh Thánh rằng: “Không một cái xương nào của Người bị đánh giập”. Và lại có lời Kinh Thánh khác rằng: “Chúng sẽ nhìn vào Đấng chúng đã đâm thâu qua”.

Suy niệm: “Bạn mới cho đi ít thôi khi bạn chỉ cho những gì bạn có. Khi bạn cho đi chính mình, bạn mới cho đi thực sự” (Kahlil Gibran). Món quà có giá trị nhất là trao ban cả sự sống của chính mình. Chúa Giê-su đã trao ban cho chúng ta món quà quý giá đó: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga 15,13). Ngài không chỉ chịu đóng đinh, chịu chết để cứu chuộc chúng ta, mà trên thập giá, Ngài còn chịu đâm thâu trái tim để, dù đã chết, Ngài vẫn trao ban cho chúng ta cả những giọt máu và nước cuối cùng. Bức ảnh “Thánh Tâm” với bàn tay Chúa cầm trái tim mình bên ngoài lồng ngực hẳn là bao hàm ý nghĩa đó.

Mời Bạn: Ngày lễ kính Thánh Tâm Chúa cũng là ngày “Thế giới xin ơn thánh hóa các linh mục”. Mọi Ki-tô hữu được mời gọi hiệp ý cầu nguyện cho các linh mục, để các ngài, là hiện thân của Chúa Ki-tô Linh mục, cũng mang trong mình Trái Tim Chúa Giê-su để hiến thân phụng sự thân thể của Ngài là Giáo hội cho đến hơi thở cuối cùng. Và nhờ đó, mọi tín hữu là những chi thể của Chúa Ki-tô cũng trở thành chứng nhân tình yêu của Trái Tim Chúa biết hy sinh quên mình phục vụ tha nhân.

Sống Lời Chúa: Thường xuyên nguyện tắt: Lạy Rất Thánh Trái Tim Chúa Giê-su, xin Chúa uốn lòng chúng con nên giống Trái Tim Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Thánh Tâm Chúa Giê-su, xin cho chúng con cảm nhận thật sâu sắc tình yêu Thánh Tâm Ngài để chúng con có thể thông truyền tình yêu Chúa cho người khác. Amen.

06/06 – Thứ Năm đầu tháng, tuần 9 thường niên.

“Thiên Chúa của ngươi là Thiên Chúa duy nhất và ngươi hãy kính mến Người”.

Lời Chúa: Mc 12, 28b-34

Khi ấy, có người trong nhóm Luật sĩ tiến đến Chúa Giêsu và hỏi Người rằng: “Trong các giới răn, điều nào trọng nhất?”

Chúa Giêsu đáp: “Giới răn trọng nhất chính là: “Hỡi Israel, hãy nghe đây: Thiên Chúa, Chúa chúng ta, là Chúa duy nhất, và ngươi hãy yêu mến Chúa, Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức ngươi”. Còn đây là giới răn thứ hai: “Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình ngươi”. Không có giới răn nào trọng hơn hai giới răn đó”.

Luật sĩ thưa Người: “Thưa Thầy, đúng lắm! Thầy dạy phải lẽ khi nói Thiên Chúa là Chúa duy nhất, và ngoài Người, chẳng có Chúa nào khác. Yêu mến Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức mình, và yêu tha nhân như chính mình thì hơn mọi lễ vật toàn thiêu và mọi lễ vật hy sinh”.

Thấy người ấy tỏ ý kiến khôn ngoan, Chúa Giêsu bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa bao nhiêu”. Và không ai dám hỏi Người thêm điều gì nữa.

Suy niệm: Để đáp lại chất vấn của các kinh sư “trong các giới răn, giới răn nào đứng đầu”, Đức Giê-su tái khẳng định điều đã được truyền dạy trong Cựu Ước, đó là yêu mến Chúa trên hết mọi sự (x. Dnl 6,5) và yêu người thân cận như chính mình (x. Lv 19,18). Có vẻ như Đức Giê-su không đặt ra điều gì mới, ngoài việc đem hai giới răn ấy đặt gần lại với nhau. Nhưng thực ra Ngài nhấn mạnh và làm mới hai điều răn này bằng việc xác định: “Không còn điều răn nào khác quan trọng hơn hai điều răn đó” (Mc 12,31). “Mến Chúa, yêu người,” không có điều răn nào khác quan trọng hơn, điều đó có nghĩa là hai điều răn đó, như hai mặt của đồng xu, không thể tách rời nhau, đến độ cả hai chỉ là một giới răn duy nhất: giới răn yêu thương.

Mời Bạn: “Kính mến Chúa trên hết mọi sự” chính là thờ phượng Ngài. Nhưng bạn không thể yêu mến Thiên Chúa mà không yêu thương tha nhân, như thánh Gio-an đã nói: “Ai không yêu thương anh em mà họ không trông thấy thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy” (1Ga 4,20). Khi bạn biết lắng nghe, cảm thông, chăm sóc tha nhân bằng tình bác ái huynh đệ, bạn đang tuân theo lời Chúa dạy và yêu mến Thiên Chúa hiện diện nơi họ.

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày nhắc mình xác tín Chúa hiện diện nơi tha nhân và phục vụ họ hết lòng như phục vụ Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa dạy chúng con điều răn riêng của là yêu thương nhau như Chúa yêu thương chúng con. Xin giúp chúng con thực thi điều răn ấy để chúng con thực sự là môn đệ Chúa. Amen.

05/06 – Thứ Tư tuần 9 thường niên. – Thánh Bôniphát, giám mục, tử đạo. Lễ nhớ.

“Người không phải là Thiên Chúa kẻ chết, mà là Thiên Chúa kẻ sống”.

Lời Chúa: Mc 12, 18-27

Khi ấy, có ít người phái Sađốc đến cùng Chúa Giêsu; phái này không tin có sự sống lại và họ hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, luật Môsê đã truyền cho chúng tôi thế này: Nếu ai có anh em chết đi, để lại một người vợ không con, thì hãy cưới lấy người vợ goá đó để gây dòng dõi cho anh em mình. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ rồi chết không con. Người thứ hai lấy người vợ goá và cũng chết không con, và người thứ ba cũng vậy, và cả bảy người không ai có con. Sau cùng người đàn bà ấy cũng chết. Vậy ngày sống lại, khi họ cùng sống lại, thì người đàn bà đó sẽ là vợ của người nào? Vì cả bảy anh em đã cưới người đó làm vợ”.

Giêsu trả lời rằng: “Các ông không hiểu biết Kinh Thánh, cũng chẳng hiểu biết quyền phép của Thiên Chúa, như vậy các ông chẳng lầm lắm sao? Bởi khi người chết sống lại, thì không lấy vợ lấy chồng, nhưng sống như các thiên thần ở trên trời.

Còn về sự kẻ chết sống lại, nào các ông đã chẳng đọc trong sách Môsê chỗ nói về bụi gai, lời Thiên Chúa phán cùng Môsê rằng: “Ta là Chúa Abraham, Chúa Isaac và Chúa Giacóp”. Người không phải là Thiên Chúa kẻ chết, mà là Thiên Chúa kẻ sống. Vậy các ông thật lầm lạc”.

Suy niệm: Đối với nhiều người, sống chỉ là cố gắng duy trì hơi thở trong thân xác này; nếu chỉ sống như thế thì không khác gì họ đã chết. B. Franklin nói về họ rằng: “Một số người chết ở tuổi 25 nhưng mãi đến 75 tuổi mới được chôn cất.” Ngược lại, có những người bước vào cuộc sống vĩnh cửu mà những người thuộc nhóm Xa-đốc lại chối bỏ vì họ “chủ trương không có sự sống lại”. Chúa Giê-su phản bác họ cách mạnh mẽ: “Các ông đã lầm to!” bởi vì Thiên Chúa mà họ tôn thờ là Chúa của Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp, Ngài là Đấng hằng sống và là “Chúa của kẻ sống chứ không phải của kẻ chết”, điều đó có nghĩa là các tổ phụ của họ vẫn đang sống.

Mời Bạn: Đối với người Ki-tô hữu hôm nay, sự sống đích thực không chỉ được nhận biết ở người còn thở, tim còn đập mà là sự sống thần linh của Đức Ki-tô phục sinh mà họ lãnh nhận trong bí tích Rửa tội, như lời thánh Phao-lô nói: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi” (Gl 2,20). Nếu bạn đã mang trong mình sự sống đó, thì đừng đánh mất nó vì tội lỗi; trái lại hãy nuôi dưỡng sự sống ấy bằng Lời Chúa Ki-tô và chính Mình Máu Ngài để nhờ đó bạn “được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10).

Sống Lời Chúa: Hôm nay, mỗi khi làm việc gì, chúng ta hãy ý thức Chúa đang thực sự sống trong ta.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Đấng ban sự sống, xin cho con luôn nhớ Chúa đang sống trong con, để con luôn sống cho Chúa mọi phút giây đời con. Amen.

04/06 – Thứ Ba tuần 9 thường niên.

“Các ông hãy trả cho Cêsarê cái gì thuộc về Cêsarê, và trả cho Thiên Chúa cái gì thuộc về Thiên Chúa”.

Lời Chúa: Mc. 12, 13-17

Khi ấy, người ta sai mấy người thuộc nhóm biệt phái và đảng Hêrôđê đến Chúa Giêsu để lập mưu bắt lỗi Người trong lời nói. Họ đến thưa Người rằng: “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật không vị nể ai, vì Thầy chẳng xem diện mạo, một giảng dạy đường lối Thiên Chúa cách rất ngay thẳng. Vậy chúng tôi có nên nộp thuế cho Cêsarê không? Chúng tôi phải nộp hay là không?”

Nhưng Người biết họ giả hình, nên bảo rằng: “Sao các ông lại thử Ta? Hãy đưa Ta xem một đồng tiền”. Họ đưa cho Người một đồng tiền và Người hỏi: “Hình và ký hiệu này là của ai?” Họ thưa: “Của Cêsarê”.

Người liền bảo họ: “Vậy thì của Cêsarê, hãy trả cho Cêsarê; của Thiên Chúa, hãy trả cho Thiên Chúa”. Và họ rất đỗi kinh ngạc về Người.

Suy niệm: Sau nhiều lần “hỏi để thử Chúa” bất thành, những người Pha-ri-sêu bắt tay với phe Hê-rô-đê âm mưu gài bẫy Chúa Giê-su để gán ghép Ngài vào tội chính trị: “Có được phép nộp thuế cho Xê-da không?” Đối với Chúa, âm mưu đó chỉ là ‘lấy vải thưa mà che mắt thánh’; Ngài biết rõ sự giả hình của họ nên đã chất vấn ngược lại họ: “Tại sao các người lại thử tôi?” Câu trả lời tài tình của Chúa không chỉ bẻ gẫy âm mưu của họ mà còn ‘nhắc khéo’ họ đừng quên họ còn có nghĩa vụ đối với Thiên Chúa: “Của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.” Tất cả những gì họ có, và cả sự hiện hữu của họ cũng là do Thiên Chúa, Đấng tạo thành, ban cho họ. Chính họ phải trả về cho Chúa những gì thuộc về Ngài chứ không phải là bày mưu tính kế thử thách Đức Giê-su, Đấng Thiên Chúa sai đến.

Mời Bạn: Có thể bạn không “hỏi để thử Chúa” để gài bẫy Chúa, nhưng hẳn rất nhiều lần bạn đặt ra những vấn nạn, để đòi hỏi quyền lợi này hoặc tránh né nghĩa vụ kia đối với Chúa và tha nhân. Bạn biết rằng những gì bạn có là bởi Chúa ban cho bạn, và Chúa vẫn tiếp tục ban cho bạn những ân huệ thiêng liêng qua Lời Chúa và Thánh Thể. Bạn được mời gọi sử dụng ân huệ Chúa ban đó để phụng sự Chúa và phục vụ tha nhân.

Sống Lời Chúa: Thường xuyên đọc lời nguyện tắt: “Lạy Chúa, Chúa đã ban cho con tất cả; con xin dâng cho Chúa tất cả.”

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cả cuộc đời của con là ân ban của tình thương Chúa. Xin giúp con biết dùng ơn Chúa ban để hiến thân phục vụ tha nhân trong yêu thương và quảng đại. Amen.

03/06 – Thứ Hai tuần 9 thường niên. – Thánh Carôlô Loan-ga và các bạn, tử đạo. Lễ nhớ.

“Chúng bắt cậu con trai giết đi và quăng xác ra vườn nho”.

Lời Chúa: Mc 12, 1-12

Khi ấy, Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà nói với các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão rằng: “Có người trồng một vườn nho, rào dậu xung quanh, đào bồn đạp nho và xây một tháp, đoạn cho tá điền thuê vườn nho và trẩy đi phương xa.

“Ðến kỳ hạn, ông sai đầy tớ đến với tá điền thu phần hoa lợi vườn nho. Nhưng những người này bắt tên đầy tớ đánh đập và đuổi về tay không. Ông lại sai đầy tớ khác đến với họ. Người này cũng bị chúng đánh vào đầu và làm sỉ nhục. Nhưng người thứ ba thì bị chúng giết. Ông còn sai nhiều người khác nữa, nhưng kẻ thì bị chúng đánh đập, người thì bị chúng giết chết.

“Ông chỉ còn lại một cậu con trai yêu quý cuối cùng, ông cũng sai đến với họ, (vì) ông nghĩ rằng: “Chúng sẽ kiêng nể con trai ta”. Nhưng những tá điền nói với nhau rằng: “Người thừa tự đây rồi, nào ta hãy giết nó và cơ nghiệp sẽ về ta”. Ðoạn chúng bắt cậu giết đi và quăng xác ra ngoài vườn nho. Chủ vườn nho sẽ xử thế nào? Ông sẽ đến tiêu diệt bọn tá điền và giao vườn nho cho người khác. Các ông đã chẳng đọc đoạn Thánh Kinh này sao: “Tảng đá những người thợ xây loại ra, trở thành đá góc tường. Ðó là việc Chúa làm, thật lạ lùng trước mắt chúng ta”.

Họ tìm bắt Người, nhưng họ lại sợ dân chúng. Vì họ đã quá hiểu Người nói dụ ngôn đó ám chỉ họ. Rồi họ bỏ Người mà đi.

Suy niệm: Dụ ngôn “tá điền sát nhân” là một bức tranh đầy những màu sắc chói chang tương phản: vườn nho được ông chủ yêu quý chăm chút như thế mà ông lại giao cho những tên tá điền bất lương; những kẻ làm thuê đó lại coi trời bằng vung, qua mặt cả ông chủ, hành xử ngang ngược độc ác; đối lại, ông chủ lại tỏ ra quá “hiền” khiến họ càng lấn lướt, giết luôn cả người con thừa tự của ông. Sự tương phản đầy bi thảm của dụ ngôn thật khó hiểu: làm sao có thể tin rằng có những tá điền như thế và nhất là có một ông chủ như thế?! Nhưng đó lại là điều Chúa Giê-su muốn nói: đó chính là “công trình kỳ diệu Chúa làm trước mắt chúng ta:” Thiên Chúa đã lật ngược thế cờ, “tảng đá bị thợ xây loại bỏ” nay trở thành “đá tảng góc tường” (Tv 118,22); công trình đó sẽ ứng nghiệm trong cái chết và sống lại của Đức Giê-su, Con Chí Ái của Thiên Chúa.

Mời Bạn: Thiên Chúa thật kỳ diệu không như chúng ta tưởng. Sự bội bạc, tàn ác của con người dù nặng nề mấy đi nữa không thể khiến Thiên Chúa thôi yêu thương, bao dung và tha thứ, trái lại càng cho thấy Ngài nhẫn nại, quảng đại và thương xót vô cùng đối với nhân loại. Bạn nhớ rằng Chúa đang dành cho bạn tình yêu thương đó. Trước tấm lòng Cha như thế, lẽ nào bạn không “cảm” mà trở về với Ngài? Bạn có cảm nghiệm bản thân nào về tình Chúa dành cho bạn như thế không?

Sống Lời Chúa: Làm một cử chỉ (quỳ gối, chắp tay…) để diễn tả sự cảm nhận tình Chúa và lòng biết ơn của bạn.

[Hình ảnh] Thiếu nhi trường giáo lý Tân Định được rước Chúa lần đầu | 02.06.2024

 
Failed to get data. Error:
Request had insufficient authentication scopes.

02/06 – CHÚA NHẬT 9 THƯỜNG NIÊN. MÌNH MÁU THÁNH CHÚA KITÔ năm B. Lễ trọng. Lễ HỌ.

“Này là Mình Ta. Này là Máu Ta”.

Lời Chúa: Mc 14, 12-16. 22-26

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Ngày thứ nhất trong tuần lễ ăn bánh không men là ngày giết chiên mừng lễ Vượt Qua, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: “Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua tại đâu?” Người liền sai hai môn đệ đi và dặn rằng: “Các con hãy vào thành, và nếu gặp một người mang vò nước thì hãy đi theo người đó. Hễ người ấy vào nhà nào thì các con hãy nói với chủ nhà rằng: Thầy sai chúng tôi hỏi: ‘Căn phòng Ta sẽ ăn Lễ Vượt Qua với các môn đệ ở đâu?’ Và chủ nhà sẽ chỉ cho các con một căn phòng rộng rãi dọn sẵn sàng và các con hãy sửa soạn cho chúng ta ở đó”. Hai môn đệ đi vào thành và thấy mọi sự như Người đã bảo và hai ông dọn Lễ Vượt Qua.

Đang khi họ ăn, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các ông mà phán: “Các con hãy cầm lấy, này là Mình Ta”. Rồi Người cầm lấy chén, tạ ơn, trao cho các ông và mọi người đều uống. Và Người bảo các ông: “Này là Máu Ta, Máu tân ước sẽ đổ ra cho nhiều người. Ta bảo thật các con: Ta sẽ chẳng còn uống rượu nho này nữa cho đến ngày Ta sẽ uống rượu mới trong nước Thiên Chúa”. Sau khi hát Thánh Vịnh, Thầy trò đi lên núi Cây Dầu.

Suy niệm: Các trình thuật Tin Mừng từ phép lạ bánh hóa nhiều, bữa Tiệc ly, đến bữa tối với các môn đệ Em-mau, đều cho thấy Đức Giê-su làm bốn động tác quen thuộc: “cầm lấy bánhdâng lời chúc tụngbẻ ra và trao ban.” Bốn động tác ấy trở thành biểu trưng cho việc cử hành Thánh Thể. Đức Giê-su, tấm bánh được bẻ ra và trao ban cho mọi người, là nền tảng cho sự hiệp thông giữa Thiên Chúa và nhân loại. Trong mầu nhiệm Nhập thể, Con Thiên Chúa đến “cư ngụ giữa chúng ta;” còn trong Bí tích Thánh Thể, Ngài ở lại với con người “mọi ngày cho đến tận thế.” Với ta, “cầm lấy bánh” là cầm lấy cuộc đời, cầm lấy những gì thuộc về mình để rồi biết “dâng lời chúc tụng” về món quà Thiên Chúa tặng ban. “Bẻ ra và trao ban” của cải, thời gian, tài năng… cho những người lân cận.

Mời thân mến, Bí tích Thánh Thể là Mình và Máu Chúa Ki-tô, là lương thực thần linh, nơi bạn sống mối tương quan thân tình với Thiên Chúa. Cây cầu hiệp thông đã được nối kết, bạn có thể tìm đến gặp gỡ, kết hiệp nên một với vị Thiên Chúa sống động, gần gũi và luôn ở giữa dân Người. Dù bạn là ai, như thế nào, hãy nhớ rằng: Chúa Giê-su trong Bí tích Thánh Thể là Điểm Hẹn cho bạn tìm đến và tìm về.

Sống Lời Chúa: Tôi năng nhớ Chúa trong suốt ngày sống với lời nguyện tắt, hoặc đọc kinh Rước lễ thiêng liêng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con cám ơn Chúa đã thương cho con có được mối tương quan tình bạn thân tình với Chúa. Xin cho con luôn biết tìm đến và tìm về điểm hẹn Tình yêu Thánh Thể, nơi Chúa hằng chờ đợi con. Amen.

  1. Bước vào tháng kính Thánh Tâm, bổn mạng của Giáo xứ. Xin anh chị em gia tăng việc tôn sùng Thánh Tâm Chúa và đền tạ Thánh Tâm cho cân xứng. Chúa nhật tuần sau giáo xứ sẽ dâng lễ Kính trọng thể Thánh Tâm và theo truyền thống của giáo phận xin anh chị em cũng chuẩn bị đóng góp để chăm lo quý cha đang làm việc mục vụ mà đau yếu, đặc biệt là quý cha đang nghỉ hưu thuộc Tổng giáo phận Sài Gòn – Thành phố Hồ Chí Minh của chúng ta.
  2. Xin được chúc mừng và chia sẻ niềm vui với 73 em được Rước Chúa lần đầu cùng gia đình các em, với ca đoàn thiếu nhi nhân dịp mừng bổn mạng.
  3. Như đã thông báo vào mỗi tối thứ năm đầu tháng có buổi cầu nguyện trong nhà thờ. Bắt đầu tối thứ năm tuần này 06/06/2024 lúc 19:40 mời cộng đoàn cùng tham dự.
  4. Tháng này các cha sẽ trao Mình Thánh Chúa cho các bệnh nhân vào thứ năm 6/6/2024. Xin các giáo khu báo để gia đình chuẩn bị.
  5. Thánh lễ phong chức linh mục thứ sáu 07/06 tại Nhà thờ Đức Bà vào lúc 6:30. Xin anh chị em cầu nguyện cho các tân chức.
  6. MỪNG BỔN MẠNG THÁNH TÂM CHÚA GIÊSU – BỔN MẠNG GIÁO XỨ:
    – Chuẩn bị: Mời anh chị em toàn giáo xứ tham dự tĩnh tâm trong Thánh Lễ chiều thứ năm 06/06/2024 lúc 17:30.
    – Thánh lễ trọng thể lúc 17:30 ngày thứ sáu 07/06/2024. Sau Thánh lễ có Rước kiệu Thánh Tâm trọng thể.
    + Mừng Bổn Mạng Giáo Xứ
    + Tân Linh Mục Martino Vũ Minh Cường dâng lễ Tạ Ơn
    + Mừng kỷ niệm thụ phong linh mục 2 cha phó: Cha GB Nguyễn Trọng Tín 5 năm linh mục (07/06/2019), Cha phó Giuse Vũ Đức Minh 6 năm linh mục (08/06/2018)
    + Giới thiệu thầy giúp xứ Phêrô Nguyễn Anh Tuấn
  7. Thứ bảy tuần này vào lúc 17:30 Đức Tổng Giuse ban Bí Tích Thêm Sức cho gần 70 em nên Thánh lễ 19:00 sẽ muộn hơn 15 phút.
  8. Số tiền anh chị em chia sẻ với họ đạo Trà Mẹt Giáo phận Vĩnh Long tuần qua được 525 triệu đồng. Cha phụ trách họ đạo Trà Mẹt Phêrô Ngô Phước Lành cám ơn tấm lòng quảng đại của anh chị em dành cho vùng đất truyền giáo.

Lm. Chánh xứ
Phaolô Nguyễn Quốc Hưng

TGPSG — “Nhiệm vụ của những người cha, người mẹ công giáo là phải giúp con cái nhận ra được tiếng Chúa gọi trong cuộc đời của chúng”

Đó là lời chia sẽ của Đức Tổng Giám Mục (TGM) Giuse Nguyễn Năng trong thánh lễ tạ ơn nhân ngày Thánh hóa Ơn gọi làm Mẹ do Hội Các Bà Mẹ Công Giáo (CBMCG) Tổng Giáo phận Saigon (TGPSG)  tổ chức vào lúc 17g30 ngày 30/05/2024 tại nhà thờ Tân Định.

Đồng tế với ngài có Lm Phanxicô Xaviê Đậu Nguyễn Hoàng Linh, Tổng Linh hướng (TLH) Hội CBMCG TGPSG, Lm Phaolô Nguyễn Quốc Hưng, nguyên TLH và các Lm đồng hành trong TGPSG.

Cùng hiệp dâng thánh lễ có các ông bà cố, các hội viên CBMCG và đông đảo giáo dân trong TGPSG.

Sau khi đoàn rước ổn định, linh mục TLH PX. Hoàng Linh có lời xin lỗi Đức TGM vì hôm nay, Hội có mời thêm ông bà cố đến dự lễ mà chưa thông báo cho Đức Tổng.

Đáp lời, Đức Tổng cho biết hôm nay khi vào nhà thờ dâng Thánh lễ mừng trước lễ Đức Mẹ đi viếng bà thánh Elisabeth, Đức Tổng cũng bất ngờ khi thấy có nhiều áo dài màu sắc rực rỡ chiếm đa số hơn là các áo màu trắng khăn quàng xanh của các bà mẹ, lại thấy có nhiều ông đi kèm nữa. Thì ra đó là các ông bà cố, những người đã truyền thông sự sống, hướng dẫn trong đời sống đức tin và góp phần tạo ra những linh mục, những tu sĩ để phụng sự Thiên Chúa. Dâng thánh lễ này, chúng ta cầu nguyện cho các ông bà cố, cho tất cả các bà mẹ tuy không phải là bà cố nhưng đã góp phần quan trọng trong việc hình thành đức tin cho con cái mình, và Đức Tổng bắt đầu Thánh lễ.

Trong phần giảng giải Lời Chúa, dựa vào đoạn Tin Mừng Lc 1,39-56, Đức Tổng chia sẻ 3 điều:

  1. Những người cha người mẹ công giáo là phải tập luyện để có khả năng nhận ra được những tác động, những tiếng gọi âm thầm của Thiên Chúa trong cuộc đời của con cái mình và giúp con cái nhận ra những tác động, những tiếng gọi âm thầm đó.

Khi Đức Mẹ đến thăm bà Elisabeth, hài nhi Giêsu đã có những tác động âm thầm và làm cho hài nhi Gioan Baotixita nhảy mừng trong dạ bà mẹ Elisabeth, và Bà đã nhận ra ngay điều đó: “Tai tôi vừa nghe tiếng em chào thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng!” Chính những ông bà cố đây là những người đã có kinh nghiệm đó: thấy và nhận ra tiếng Chúa gọi trong người con của mình và tác động, vun trồng ơn gọi đó.

  1. Chúc tụng Chúa, ca ngợi Chúa

Thường thì Đức Mẹ im lặng, ít nói, hay suy đi nghĩ lại trong lòng, nhưng khi Mẹ nhận ra bàn tay của Chúa trong cuôc đời của mình thì Mẹ vui, Mẹ mở miệng tung hô Thiên Chúa: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, Thần trí tôi hớn hở vui mừng…” Bà Elisabeth cũng vậy, bà lớn tiếng kêu lên rằng: “Bởi đâu tôi được thân mẫu Chúa tôi đến với tôi…”

Những người cha người mẹ cũng vậy, phải thường xuyên chúc tụng, ngợi ca Chúa trước mặt con cái.

  1. Thăm viếng: “Bà Maria vội vã lên đường.”

Chúng ta là những Kitô hữu, nghĩa là có Chúa trong mình, nhưng chúng ta không giữ Chúa cho riêng mình mà phải đem Chúa đến cho người khác. Chung quanh chúng ta còn biết bao người ốm đau, bệnh tật, cô đơn. Đôi lúc chỉ cần một lời nói động viên là có thể cứu sống một người. Nhưng trước tiên là chúng ta nên đến thăm con cái, người thân của mình trước rồi hãy mở rộng ra.

Đức Tổng kết thúc bài giảng bằng lời cầu nguyện cho ông bà cố, những người làm cha, làm mẹ có được sự sống siêu nhiên trong mình, có Chúa trong mình để có thể đem Chúa đến cho người khác. Chúc mọi người bình an và hạnh phúc.

Sau đó Thánh lễ tiếp tục với Lời nguyện tín hữu và phần Phụng vụ Thánh Thể.

Cuối lễ, bà Elisabeth Đặng Thị Hiếu, Hội Trưởng hội BMCG đã lên cám ơn Đức Tổng, các Lm đồng tế, các thành phần Dân Chúa đã góp phần vào việc tổ chức, ca đoàn giáo xứ Bình an và toàn thể cộng đoàn tín hữu hiện diện.

Một bó hoa tươi thắm được bà Nguyễn Thị Ngọc, nguyên hội trưởng BMCG dâng lên Đức TGM.

Đáp lời, Đức Tổng cám ơn và chúc các ông bà cố, các bà mẹ dồi dào sức khỏe, bình an và hạnh phúc. Đức Tổng cũng chia sẻ là khi các Đức Giám Mục nước ngoài hỏi tại sao Việt nam lại có nhiều ơn gọi, Đức Tổng trả lời, đó là nhờ các bậc cha mẹ trong gia đình đã khám phá và hun đúc ơn gọi của Chúa trong con cái ngay từ nhỏ. Các giáo xứ, với nhiều sinh hoạt đạo đức cũng ảnh hưởng đến ơn gọi.

Đức Tổng cũng kêu gọi những ông bà cố, ngoài việc cầu nguyện cho con cái mình, ông bà còn phải tiép tục thể hiện vai trò làm cha làm mẹ đối với người con tu hành của mình. Đức Tổng kể, lúc còn làm cha sở giáo xứ Thuận Hòa, giáo phận  Xuân Lộc, 1 buổi trưa, bỗng thấy cha mình từ Gia Kiệm đến. Đức Tổng bèn hỏi: “Bố đi đâu đây? – “Tao đến để xem ông cha sở này làm ăn ra sao, có thương các ông bà già không?” Đấy, các ông bà cố, ngoài việc cầu nguyện,  nên tiếp tục thể hiện vai trò làm cha làm mẹ của mình.

Sau đó, Đức Tổng đã ban phép lành cho cộng đoàn và xuống tặng quà cho các ông bà cố. Thánh lễ kết thúc trong niềm vui, bình an và hạnh phúc.

Bài: Hữu Lễ (TGPSG)
Ảnh: Trần Văn