Để diễn tả hạnh phúc Nước Trời, tác giả Kinh thánh thường dùng hình ảnh một bữa tiệc, nhất là tiệc cưới. Vào khoảng thế kỷ 8 trước Chúa Giáng sinh, ngôn sứ Isaia đã loan báo: Chúa các đạo binh sẽ thiết đãi tất cả các dân trên núi này một bữa tiệc đầy thịt và rượu, thịt thì béo, rượu thì ngon như trong bài đọc 1 chúng ta vừa nghe.
Bài Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu cũng dùng dụ ngôn bữa tiệc cưới của con vua để diễn tả về Nước Trời. Chúa Giêsu muốn dùng dụ ngôn này trước hết để ám chỉ về dân Do Thái. Thiên Chúa đã kêu gọi họ, tuyển chọn họ làm dân riêng, lập giao ước với họ để họ tin thờ một mình Ngài và giữ thánh luật Ngài truyền, nhưng họ lại đi thờ thần dân ngoại. Đã bao lần Thiên Chúa sai các ngôn sứ đến kêu gọi họ trở về với Ngài, nhưng họ vẫn chứng nào tật nấy. Cuối cùng, chính Con Thiên Chúa đến kêu mời họ sám hối ăn năn thì họ đã thẳng thừng từ chối, rồi bắt Ngài mà giết đi. Thiên Chúa đã trừng phạt họ bằng cách để quân Rôma đến san bằng Giêrusalem vào năm 70 sau Công nguyên và bắt họ phải tản mát, lưu đày khắp nơi.
Sau đó, Chúa Giêsu sai các tông đồ đi khắp nơi rao giảng Tin Mừng và mời gọi muôn dân gia nhập Hội thánh Ngài.
Có một điều làm chúng ta thắc mắc khi nghe dụ ngôn này là tại sao lại có một khách dự tiệc không mặc lễ phục cưới, nên bị vua xử phạt nặng nề. Chúng ta tự hỏi những người đang đi đường, được mời vào tiệc cưới thì họ lấy đâu ra lễ phục cưới ? Vậy tại sao vua lại bắt tội như thế ?
– Trước hết chúng ta phải nhớ đây là một dụ ngôn, mà đã là dụ ngôn thì có thể có những điều không giống với thực tế của cuộc sống.
– Hơn nữa nếu đọc kỹ chúng ta sẽ thấy hai điều:
* Một là biết bao người đi đường cũng được mời vào dự tiệc cưới mà hỏi có ai bị phạt đâu ? Như vậy chắc chắn là người này bị phạt vì một điều lỗi gì đó!
* Hai là khi vua hỏi tại sao không mặc áo cưới thì anh ta im lặng. Thái độ đó nói lên rằng anh ta đã chịu lỗi, mà không thể chữa mình được.
Như vậy Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta một điều rất cụ thể. Thiên Chúa đã mời gọi chúng ta vào Hội thánh Ngài và chúng ta đã chấp nhận bằng cách lãnh nhận Bí tích Rửa tội. Nhưng nếu chỉ lãnh nhận Bí tích Rửa tội mà thôi thì chưa đủ mà chúng ta còn phải sống ơn Bí tích Rửa tội nữa. Nghĩa là chúng ta phải thay đổi nếp sống cũ, thói quen xấu, tội lỗi trước đó, để sống đời sống mới theo gương của Chúa Giêsu như thánh Phaolô nói: “Anh em hãy mặc lấy Chúa Giêsu Kitô, và đừng chiều theo tính xác thịt mà thỏa mãn các dục vọng (Rm 13,14). Theo gương Chúa Giêsu là phải sống trong sạch, hiền lành, khiêm nhường, thánh thiện. Nói khác đi, không phải cứ ghi tên vào sổ Rửa tội và Thêm sức là đương nhiên được vào Nước Trời đâu. Cũng như khách được mời dự tiệc, tuy đã được vào phòng tiệc, nhưng không được ăn mà còn bị đuổi ra ngoài như người không mang lễ phục của tiệc cưới trong bài dụ ngôn hôm nay. Vậy điều quan trọng là một khi vào phòng tiệc mà muốn được ăn tiệc thì phải mặc lễ phục tiệc cưới,
Nhưng lễ phục tiệc cưới là gì ?
Thưa đó là những đòi hỏi của Bí tích Rửa tội! Người lãnh Bí tích Rửa tội phải quyết từ bỏ tội lỗi và tin theo Chúa Kitô.
Xét như thế thì chúng ta thấy nhiều khi chúng ta cũng giống như Người Do Thái xưa, tuy đã được Chúa chọn làm dân riêng Ngài, nhưng khi Ngài mời dự tiệc cưới Con Ngài thì lại kiếm cớ từ chối. Chúng ta cũng có nhiều lý do để từ chối tham dự thánh lễ Chúa nhật: nào là mắc buôn bán, học hành… Có khi chỉ là vì đam mê xem một cuốn phim, một trận đá bóng hấp dẫn, hay đang dở một cuộc nhậu nhẹt với bạn bè… Có khi đến tham dự thánh lễ mà tâm hồn còn mang tội trọng thì là sao mà xứng đáng dự tiệc Thánh Thể Chúa được.
Và đòi hỏi thứ hai của Bí tích Rửa tội là sống theo gương Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đòi hỏi chúng ta phải sống yêu thương mọi người nhất là những người bất hạnh. Chúa nói: Người ta cứ dấu này mà nhận biết anh em là môn đệ Thầy: Là anh em có lòng yêu thương nhau (Ga 14, 35). Rồi chính Ngài đã mạc khải cho chúng ta: ngày phán xét, Ngài sẽ chỉ xét xử chúng ta về lòng bác ái yêu thương mà thôi (x. Mt 25).
Đây là câu chuyện nhỏ được kéo xuống từ Internet:
Từ nhỏ nó đã chơi với những đứa trẻ hư hỏng. Khi học trung học, nó thường xuyên bị giữ ở đồn công an vì tội đánh nhau. Sau đó nó bị đưa vào trường giáo dưỡng một thời gian. Chưa tốt nghiệp trung học nó đã bỏ học, suốt ngày chơi bời lêu lổng với đám thanh niên du côn. Cha mẹ tức giận đuổi nó ra khỏi nhà. Sau này với tội danh giết người, nó bị kết án tù 20 năm. Trong tù nó không chỉ ăn hiếp những tù nhân khác mà còn mấy lần định trốn trại. Vì thế hình phạt lại càng gia tăng. Mỗi khi trại giam cho người nhà vào thăm phạm nhân, nó là người nhàn rỗi nhất, bởi lẽ người thân chưa bao giờ đến thăm nó, hơn nữa nó cũng không hy vọng.
Nhưng vào một ngày kia, người quản giáo thông báo, có người đến thăm nó. Nó cứ tưởng mình nghe nhầm. Khi người quản giáo gọi tên nó một lần nữa, nó mới đi ra phòng tiếp thân nhân. Khi quay trở về phòng, nó đã khóc nức nở. Sau đó, nó dường như biến thành một người khác hắn, nghiêm chỉnh chấp hành nội quy, kỷ luật của trại giam, tích cực cải tạo
Người phụ nữ với mái đầu điểm bạc đến thăm nó hôm đó chính là cô giáo chủ nhiệm lớp hai của nó.
Tình yêu thương có thể thay đổi cuộc đời một con người. Vì thế hãy thương yêu những người xung quanh chúng ta. Chúa cũng chỉ muốn chúng ta như thế.