Tag Archive for: Ga

29/09 – Thứ Hai tuần 26 thường niên. – CÁC TỔNG LÃNH THIÊN THẦN MICAE, GABRIE, RAPHAE. Lễ kính.

“Các ngươi sẽ thấy các thiên thần Chúa lên xuống trên Con Người”.

Lời Chúa: Ga 1, 47-51

Khi ấy, Chúa Giêsu thấy Nathanael đi tới Mình, thì nói về ông rằng: “Ðây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối”. Nathanaen đáp: “Sao Ngài biết tôi?” Chúa Giêsu trả lời rằng: “Trước khi Philipphê gọi ngươi, lúc ngươi còn ở dưới cây vả, thì Ta đã thấy ngươi”. Nathanael thưa lại rằng: “Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel”.

Chúa Giêsu trả lời: “Vì Ta đã nói với ngươi rằng: Ta đã thấy ngươi dưới cây vả, nên ngươi tin. Ngươi sẽ thấy việc cao trọng hơn thế nữa”.

Và Người nói với ông: “Thật, Ta nói thật với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các thiên thần Chúa lên xuống trên Con Người”.

Suy niệm: Cha An-tôn Nguyễn Trường Thăng (+2018), có sưu tầm được một khối đá kiểng trông giống hệt bức ký hoạ chân dung nhạc sĩ Văn Cao. Nếu không biết đây là khối đá tự nhiên ắt người ta có thể lầm tưởng là hình tượng Văn Cao được tạc theo bức ký hoạ đó. Khối đá tưởng là vô nghĩa nhưng khi được nghệ nhân với cái nhìn thấu được “hồn của đá” chỉ ra, người ta mới thấy được ý nghĩa lạ lùng. Ông Na-tha-na-en, nhờ cái nhìn thấu thị của Chúa, mới thoát ra khỏi cái nhìn chật hẹp của thành kiến và nhận ra Đức Giê-su xuất thân từ Na-da-rét, một nơi chẳng có gì hay, lại chính là “Con Thiên Chúa, Vua của Ít-ra-en.” Thấy Đức Giê-su và tin Ngài là Con Thiên Chúa, Na-tha-na-en như đã được xem thấy chính Đấng Vô Hình.

Mời Bạn: Các tổng lãnh thiên thần là sứ giả làm chứng cho Thiên Chúa Vô Hình đang hiện diện ở giữa thế gian này. Danh xưng đồng thời cũng nói lên sứ mạng của các ngài, nhắc nhở cho chúng ta cung cách xứng hợp của thụ tạo chúng ta khi đứng trước Đấng Vô Hình: – Mi-ca-en (=Ai bằng Thiên Chúa), mời bạn tôn thờ Chúa là Đấng Tối Cao, Tuyệt Đối; – Gáp-ri-en (=Uy lực của Thiên Chúa) mời gọi bạn cậy dựa vào sức thiêng của Ngài; – Ra-pha-en (Thiên Chúa cứu giúp) mời bạn chia sẻ tình yêu Chúa bằng việc dấn thân phục vụ.

Sống Lời Chúa: Nhắc nhở mình ý thức mình sống trước sự hiện diện của Chúa và sự đồng hành của các thiên thần.

Cầu nguyện: Lạy các tổng lãnh thiên thần, xin giúp con biết làm lành lánh dữ.

22/07 – Thứ Ba tuần 16 thường niên – THÁNH NỮ MARIA MADALENA. Lễ Kính.

“Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?”

Lời Chúa: Ga 20, 1. 11-18

Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối, và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ.

(Bà liền chạy về tìm Simon Phêrô và người môn đệ khác được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng: “Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta để Thầy ở đâu”.)

Bà Maria đang còn đứng gần mồ Chúa mà than khóc, nhìn vào trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi phía đàng chân. Hai vị hỏi: “Tại sao bà khóc?” Bà trả lời: “Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi, và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu?” Vừa nói xong, bà quay mặt lại, thì thấy Chúa Giêsu đã đứng đó. Nhưng bà chưa biết là Chúa Giêsu.

Chúa Giêsu hỏi: “Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?” Tưởng là người giữ vườn, Maria thưa: “Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người”. Chúa Giêsu gọi: “Maria”. Quay mặt lại, bà thưa Người: “Rabboni”, nghĩa là “Lạy Thầy”. Chúa Giêsu bảo bà: “Đừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta. Nhưng hãy báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: “Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con; về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con”.

Maria Mađalêna đi báo tin cho các môn đệ rằng: “Tôi đã trông thấy Chúa, và Chúa đã phán với tôi những điều ấy”.

Suy niệm: Thánh Tô-ma A-qui-nô đã gọi thánh nữ Ma-ri-a Ma-đa-lê-na là “Tông đồ của các Tông đồ” vì bà là người đầu tiên được gặp Đức Ki-tô phục sinh, được Chúa trao cho vinh dự loan báo Tin mừng sống lại: “Hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em.” Tông đồ (apostolos) nguyên nghĩa là người được sai đi. Sai đi để làm gì nếu không phải để nói và làm chứng. Nói thôi chưa đủ, mà còn phải làm chứng. Ma-ri-a đã đóng trọn vai trò nói và làm chứng ấy khi đi gặp các Tông đồ, kể lại những điều Ngài đã nói với bà. Lời chứng của bà nói với Tông đồ ngày ấy cũng phải là lời chứng của mỗi Ki-tô hữu hôm nay: “Tôi đã thấy Chúa.” Thật vậy, lời chứng mạnh nhất của ta phải là trải nghiệm thấy Chúa trong cuộc đời mình qua Lời Chúa, các bí tích, đặc biệt Bí tích Thánh Thể, cũng như qua các sự kiện vui buồn lớn nhỏ trong lịch sử đời mình.

Mời Bạn: Nỗi sầu mất Chúa bị đánh tan nhờ niềm vui gặp gỡ Ngài. Cuộc đời tông đồ cũng thế, những biến cố buồn sầu là điều không thể tránh khỏi, nhưng đàng sau đó là niềm vui lớn của người môn đệ được gặp gỡ Đức Ki-tô. Niềm vui ấy giúp người môn đệ không ngại ngần khi phải dấn thân vì Tin Mừng.

Sống Lời Chúa: Một vị thánh buồn là một vị thánh đáng buồn.” Muốn được niềm vui của Chúa, mời bạn đến gặp Chúa mỗi ngày qua Thánh Thể, Lời Ngài, cũng như qua anh chị em mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa ở với con mọi ngày đem lại niềm vui cho con. Xin cho con đi tìm Chúa như việc hệ trọng nhất trong đời. Nhờ đó, con có sức mạnh hoạt động cho Nước Chúa.

03/07 – Thứ Năm đầu tháng, tuần 13 thường niên – Thánh TÔMA, TÔNG ĐỒ. Lễ kính.

“Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!”

Lời Chúa: Ga 20, 24-29

Bấy giờ trong Mười Hai Tông đồ, có ông Tôma gọi là Điđymô, không ở cùng với các ông, khi Chúa Giêsu hiện đến. Các môn đệ khác đã nói với ông rằng: “Chúng tôi đã xem thấy Chúa”. Nhưng ông đã nói với các ông kia rằng: “Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người thì tôi không tin”.

Tám ngày sau, các môn đệ lại họp nhau trong nhà, và có Tôma ở với các ông. Trong khi các cửa vẫn đóng kín, Chúa Giêsu hiện đến đứng giữa mà phán: “Bình an cho các con”. Đoạn Người nói với Tôma: “Hãy xỏ ngón tay vào đây và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin”. Tôma thưa rằng: “Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!” Chúa Giêsu nói với ông: “Tôma, vì con đã thấy Thầy nên con đã tin. Phúc cho những ai đã không thấy mà tin”.

Suy niệm: Tô-ma quả là một nhân vật cứng lòng tiêu biểu. Trong lúc mọi tông đồ kia cùng nói, cùng khẳng định một điều, thì ông vẫn khăng khăng giữ vững lập trường của riêng mình. Ông phản kháng, đòi rằng chính mình phải thấy tận mắt, bắt tận tay thì mới tin. Nhưng ta thấy Chúa Phục Sinh không gay gắt kiểm điểm ông. Rất dịu dàng, Người ân cần đáp ứng điều ông đòi hỏi. Kết quả là ông đã khẩu phục tâm phục. Tô-ma trở thành người môn đệ đầu tiên tuyên xưng Đức Giê-su là Thiên Chúa: “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!” Từ đó, ông không bao giờ nghi nan nữa. Ông kiên vững trong lòng tin và làm chứng cho Chúa Phục Sinh bằng chính mạng sống của mình.

Mời Bạn chiêm ngắm cách cư xử của Chúa Giê-su và trái tim mục tử của Người. Người mềm mỏng, nhẹ nhàng, nhẫn nại. Chính thái độ cảm thôngbao dung này của Chúa đã chinh phục Tô-ma và cho phép ông đạt tới chỗ sâu nhất của lòng tin yêu. Và mời bạn xét lại cách cư xử của mình. Phải chăng chúng ta thường nghĩ – và có khi còn hàng động như thế – rằng phải làm câm mồm đối phương bằng những cuộc tranh cãi hùng hồn, phải bẻ gãy luận điểm của họ bằng những lý luận sắc bén, thậm chí bằng những lời châm biếm cay độc thì mới có thể thuyết phục họ tin vào Đức Ki-tô phục sinh?

Sống Lời Chúa: Tập cư xử dịu dàng với những người có tính ‘gây hấn’ nhất.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin uốn lòng con nên giống như Trái Tim Chúa. Amen.

15/06 – CHÚA NHẬT 11 THƯỜNG NIÊN – CHÚA BA NGÔI năm C. Lễ Trọng.

“Tất cả những gì Cha có, đều là của Thầy; Thánh Thần sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con”.

Lời Chúa: Ga 16, 12-15

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy còn nhiều điều phải nói với các con, nhưng bây giờ các con không thể lĩnh hội được.

Khi Thần Chân lý đến, Người sẽ dạy các con biết tất cả sự thật, vì Người không tự mình mà nói, nhưng Người nghe gì thì sẽ nói vậy, và Người sẽ bảo cho các con biết những việc tương lai. Người sẽ làm vinh danh Thầy, vì Người sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con.

Tất cả những gì Cha có đều là của Thầy, vì thế Thầy đã nói: Người sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con”.

Suy niệm: Chúa Giê-su mặc khải Chúa Thánh Thần bằng cách cho biết hoạt động của Ngài, đó là “lấy những gì là của Thầy mà loan báo cho anh em”; mà những gì của Thầy đó lại là “mọi sự có nơi Chúa Cha”. Như thế, “sự thật toàn vẹn” mà Thần Khí sự thật loan báo chính là đây. Trong Cựu Ước, dân Do Thái được mặc khải phải thờ phượng “Thiên Chúa là Đức Chúa duy nhất” (Đnl 6,4). Đến thời Tân Ước, “thời sau hết này” Thiên Chúa mặc khải chính mình qua Người Con (Hr 1,1), đó là Đức Giê-su Ki-tô là Ngôi Lời đã nhập thể làm người (x. Ga 1,1-14). Và Đức Giê-su, trước khi khi lìa bỏ các môn đệ để đi chịu nạn chịu chết, đã cho biết về Đấng Bảo Trợ, “Đấng mà Thầy sẽ sai đến với anh em từ nơi Chúa Cha” (x. Ga 15,26). Từ nay, mầu nhiệm Thiên Chúa đã được mặc khải trọn vẹn: Một Thiên Chúa duy nhất trong Ba Ngôi, là Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.

Mời Bạn: Chúa Giê-su mặc khải Ba Ngôi như là một dòng chảy tình yêu giữa Chúa Cha và Chúa Con trong sự hiệp nhất của Chúa Thánh Thần. Giờ đây, trong thánh lễ, Chúa Thánh Thần là tác nhân thánh hoá làm cho Bánh và Rượu trở thành Mình Máu Chúa Ki-tô, và nhờ tiếp rước Ngài, chúng ta được kết hợp nên một trong Chúa Ba Ngôi.

Sống Lời Chúa: Làm dấu thánh giá để tuyên xưng niềm tin Một Chúa Ba Ngôi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin thật Chúa là Thiên Chúa duy nhất trong Ba Ngôi, là Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Amen.

09/06 – Thứ Hai tuần 10 thường niên, sau lễ Hiện Xuống. Đức Trinh Nữ Maria Mẹ Hội Thánh. Lễ nhớ.

“Này là Con Bà. Này là Mẹ con.”

Lời Chúa: Ga 19, 25-27

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan

Khi ấy, đứng gần thập giá Chúa Giêsu, có mẹ Người, cùng với chị mẹ Người là bà Maria, vợ ông Clêôpas và Maria Mađalêna.

Khi thấy mẹ và bên cạnh có môn đệ Người yêu, Chúa Giêsu nói với mẹ rằng: “Thưa Bà, này là Con Bà”. Rồi Người nói với môn đệ: “Này là Mẹ con”. Và từ giờ đó môn đệ đã đón bà về nhà mình.

Suy niệm: Từ khi nói lời “Xin Vâng” trong ngày truyền tin, Đức Ma-ri-a nhận làm Mẹ Thiên Chúa để cưu mang và sinh hạ Con Thiên Chúa làm người. Dù vậy, thắc mắc của Mẹ: “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào?” (Lc 1,34) vẫn là một bí ẩn. Chỉ khi đứng dưới chân thập giá, với lời Đức Giê-su trối phú “người môn đệ thương mến” cho Mẹ: “Thưa Bà, đây là con của Bà”, thắc mắc của Mẹ mới được giải đáp, và thiên chức làm mẹ của Mẹ mới thực sự trọn vẹn. Mẹ không chỉ sinh ra Đầu mà còn sinh hạ toàn thân là Hội Thánh, được sinh ra từ cạnh sườn bị đâm thâu của Đầu là Đức Ki-tô. “Nơi núi Can-vê, chúng ta hiểu được cách đầy đủ ý nghĩa mẫu tử của Mẹ. Khi sinh Con Thiên Chúa, Mẹ cũng được kêu mời để sinh ra toàn nhân loại: Mẹ của Đấng là Đầu của toàn thân gồm những kẻ được cứu chuộc lại không thể trở nên mẹ của các chi thể được sao?” (Vitalini).

Bạn thân mến, khi lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy, chúng ta là thành phần của Hội Thánh, là những người con của Mẹ Ma-ri-a được sinh ra dưới chân thập giá Chúa Ki-tô. Chúng ta hãy ‘về nhà với Mẹ’, cùng Mẹ chiêm ngắm Đức Giê-su chịu đóng đinh qua việc suy gẫm các mầu nhiệm trong kinh Mân Côi.

Sống Lời Chúa: Quyết tâm lần chuỗi Mân Côi hằng ngày, dù ít dù nhiều, với ý chỉ cầu nguyện cho việc loan báo Tin Mừng và cho Hội Thánh được hiệp nhất.

Cầu nguyện: Lạy Đức Ma-ri-a là Mẹ Hội Thánh, xin cầu cho chúng con là những người con mà Mẹ sinh ra dưới chân thập giá. Amen.

08/06 – CHÚA NHẬT CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG. Lễ Trọng. Lễ HỌ.

“Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con: Các con hãy nhận lấy Thánh Thần”.

Lời Chúa: Ga 20, 19-23

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Vào buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần, những cửa nhà các môn đệ họp đều đóng kín, vì sợ người Do-thái, Chúa Giêsu hiện đến, đứng giữa các ông và nói rằng: “Bình an cho các con!” Khi nói điều đó, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn Người. Bấy giờ các môn đệ vui mừng vì xem thấy Chúa.

Chúa Giêsu lại phán bảo các ông rằng: “Bình an cho các con! Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con”.

Nói thế rồi, Người thổi hơi và phán bảo các ông: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần, các con tha tội cho ai, thì tội người ấy được tha. Các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại”.

Suy niệm: Thi hào Tagore ước vọng cuộc đời mình là cây sáo nằm trong tay của Thiên Chúa, không phải là cây sáo “kiểng”, nhưng được làn hơi thần diệu Ngài thổi vào để tấu lên khúc nhạc du dương. Muốn được thế, sự “rỗng không” của cây sáo là điều kiện phải có; bằng không, nó chỉ là khúc tre tầm thường. Giáo Hội hiểu làn hơi của Đức Giê-su là thứ ngôn ngữ biểu tượng diễn tả sự sống của Ngài là Chúa Thánh Thần. Đức Giê-su tràn đầy Chúa Thánh Thần và luôn để Chúa Thánh Thần hướng dẫn: từ việc xuống thế làm người, chịu cám dỗ trong hoang địa, đến việc chết và phục sinh. Theo thánh Phao-lô, Đức Giê-su chấp nhận trở nên “rỗng không”, tự hủy trong thân phận người phàm như thế cốt để Chúa Thánh Thần tự do sử dụng cuộc đời Ngài mà tỏ bày tình yêu Chúa Cha cho thế gian.

Mời Bạn: Trong ngày lãnh bí tích Thánh Tẩy và Thêm Sức, bạn được ban sự sống của Thiên Chúa là Chúa Thánh Thần, bạn còn nhớ hay đã quên? Vậy, vì lý do gì hoạt động của Chúa Thánh Thần không rõ nét nơi cách sống của bạn, là người được Chúa sai đi? Phải chăng vì ý riêng của bít kín tâm hồn khiến cho hoạt động của Chúa Thánh Thần bị cản trở không thể hiện được?

Sống Lời Chúa: Bạn đọc Lời Chúa cách chậm rãi và suy gẫm và để Chúa Thánh Thần soi sáng cho tâm trí bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin hãy thổi đầy làn hơi Thánh Thần Chúa vào cuộc sống con. Này đây, con xin tự hủy ý riêng của con, sẵn sàng đón nhận ý Chúa làm ý của con. Amen.

07/06 – Thứ Bảy tuần 7 Phục Sinh.

“Chính môn đệ này làm chứng về những việc đó và đã viết ra”.

Lời Chúa: Ga 21, 20-25

Khi ấy, Phêrô quay lại, thấy môn đệ Chúa Giêsu yêu mến theo sau, cũng là người nằm sát ngực Chúa trong bữa ăn tối và hỏi “Thưa Thầy, ai là người sẽ nộp Thầy?” Vậy khi thấy môn đệ đó, Phêrô hỏi Chúa Giêsu rằng: “Còn người này thì sao?” Chúa Giêsu đáp: “Nếu Thầy muốn nó cứ ở lại mãi cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến con? Phần con, cứ theo Thầy”. Vì thế, có tiếng đồn trong anh em là môn đệ này sẽ không chết. Nhưng Chúa Giêsu không nói với Phêrô: “Nó sẽ không chết”, mà Người chỉ nói: “Nếu Thầy muốn nó cứ ở lại mãi cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến con”.

Chính môn đệ này làm chứng về những việc đó và đã viết ra, và chúng tôi biết lời chứng của người ấy xác thật. Còn nhiều việc khác Chúa Giêsu đã làm, nếu chép lại từng việc một thì tôi thiết tưởng cả thế giới cũng không thể chứa hết các sách viết ra.

Suy niệm: “Theo Thầy” là để ở với Chúa và được Ngài trao sứ vụ. Phê-rô được Chúa trao sứ vụ lãnh đạo Hội Thánh để “chăm sóc chiên của Thầy” (x. Ga 21,15-17). Phê-rô dù là bạn thân thiết với Gio-an, vui buồn vẫn luôn có nhau, nhưng phải chăng ông có chút phân bì với “người môn đệ được Thầy thương mến”, được tựa đầu vào ngực Chúa trong bữa Tiệc ly, nên Phê-rô đã tò mò hỏi Thầy về số phận của người bạn ấy? Chúa Giê-su nhắc Phê-rô đừng ngó ngang ngó dọc mà phải chú tâm vào ơn gọi của chính mình: “Phần anh, hãy theo Thầy.” Quả thật, ơn gọi phát xuất từ ý định tự do của Chúa. Việc của người được gọi là đáp lại “đi theo Thầy” và thi hành sứ vụ Ngài trao phó.

Mời Bạn: Mỗi Ki-tô hữu, dù là giám mục, linh muc, tu sĩ, hay giáo dân, mỗi người đều được Chúa kêu gọi trong ơn gọi riêng của mình. Lời gọi và sứ vụ có khác nhau, nhưng mỗi người đều có chung một lời đáp “đi theo Thầy.” Việc của mỗi người là lắng nghe và phân định trong bầu khí cầu nguyện để nhận ra ơn gọi của Chúa dành cho chính mình. Và một khi đã biết ơn gọi của mình thì hãy nhiệt tâm và trung thành thi hành sứ vụ Chúa trao phó tuỳ theo ơn gọi mình lãnh nhận.

Sống Lời Chúa: Chu toàn bổn phận hằng ngày trong gia đình, cộng đoàn là phương thế để trung thành với ơn gọi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, tạ ơn Chúa đã kêu gọi con đi theo trong bậc sống mà Chúa đã dành cho con. Xin cho con biết nhiệt tâm phụng sự Chúa nơi tha nhân để nhờ đó, con luôn trung thành với ơn Chúa đã kêu gọi con. Amen.

06/06 – Thứ Sáu đầu tháng, tuần 7 Phục Sinh.

“Con hãy chăn dắt các chiên mẹ và chiên con của Thầy”

Lời Chúa: Ga 21, 15-19

Khi Chúa Giêsu đã tỏ mình ra cho các môn đệ, Người dùng bữa với các ông, và hỏi Simon Phêrô rằng: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.

Người lại hỏi: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.

Người hỏi ông lần thứ ba: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba “Con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy” Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến”. Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời ấy đoạn, Người bảo ông: “Con hãy theo Thầy”.

Suy niệm: “Thầy biết con yêu mến Thầy.” Đó không phải là lời tuyên bố hùng hồn của vị anh hùng thắng trận, mà là câu trả lời nghẹn ngào của người từng vấp ngã. Phê-rô đã ba lần chối Chúa, giờ cũng ba lần thưa “yêu mến Thầy”, nhưng không còn mạnh miệng tự phụ, mà chỉ có lòng chân thành run rẩy. Và lạ thay, Chúa không nhắc đến lỗi lầm, chỉ lặp đi lặp lại một điều: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy.” Với Chúa, tình yêu thật không nằm ở quá khứ tội lỗi, mà ở lòng muốn làm lại từ đầu. Ngài không đòi phải hoàn hảo ngay mà chỉ cần người dám thưa “yêu Chúa”.

Bạn thân mến, Chúa cũng đang hỏi bạn: “Con có yêu mến Thầy không?” Và bạn, dù mang đầy vết thương của quá khứ, bạn vẫn đáp lại: “Thầy biết con yêu mến Thầy” chứ? Có bao giờ bạn thất vọng vì nghĩ rằng mình quá tội lỗi, không thể cứu vãn được không? Hãy nhớ rằng Chúa không xua đuổi bạn. Ngài không xét nét bạn yêu đủ chưa, mà chỉ cần bạn dám bắt đầu lại. Hãy trả lời Ngài hôm nay, bằng một lời thật lòng và một hành động nhỏ nhưng đầy yêu thương.

Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ cho một người bé mọn, hoặc thăm viếng một người bị quên lãng để trả lời với Chúa: “Lạy Thầy, con yêu mến Thầy.”

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con từng nhiều lần quên Chúa, nhiều lần vấp ngã và lìa bỏ Chúa. Nhưng hôm nay, xin cho con quyết đứng lên và thưa với Chúa: “Lạy Chúa, Chúa biết con yêu mến Chúa”, bằng cả tấm lòng chân thành và đơn sơ của con. Amen.

05/06 – Thứ Năm đầu tháng, tuần 7 Phục Sinh. – Thánh Bôniphát, giám mục, tử đạo. Lễ nhớ.

“Xin cho chúng nên một”.

Lời Chúa: Ga 17, 20-26

Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời cầu nguyện rằng: “Con không cầu xin cho chúng mà thôi, nhưng còn cho tất cả những kẻ, nhờ lời chúng mà tin vào Con, để mọi người nên một, cũng như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha, để cả chúng cũng nên một trong Ta, để thế gian tin rằng Cha đã sai Con.

Con đã ban cho chúng vinh hiển mà Cha đã ban cho Con, để chúng nên một như Chúng Ta là một. Con ở trong chúng, và Cha ở trong Con, để chúng được hoàn toàn nên một và để thế gian biết rằng Cha đã sai Con, và Con đã yêu mến chúng như Cha đã yêu mến Con.

Lạy Cha, những kẻ Cha ban cho Con thì Con muốn rằng Con ở đâu, chúng cũng ở đấy với Con, để chúng chiêm ngưỡng vinh quang mà Cha đã ban cho Con, vì Cha đã yêu mến Con trước khi tạo thành thế gian. Lạy Cha công chính, thế gian đã không biết Cha, nhưng Con biết Cha, và những người này cũng biết rằng Cha đã sai Con. Con đã tỏ cho chúng biết danh Cha, và Con sẽ còn tỏ cho chúng nữa, để tình Cha yêu Con ở trong chúng, và Con cũng ở trong chúng nữa”.

Suy niệm: Trước giờ bước vào cuộc Thương Khó, khi bóng tối của phản bội và chết chóc phủ xuống, Chúa Giê-su lại dâng lên Chúa Cha lời cầu xin khẩn thiết cho các môn đệ. Chúa không xin cho họ được bình an vô sự hoặc được hưởng mọi thứ danh lợi trần thế. Trái lại, Ngài xin cho họ điều cần thiết nhất đó là “xin cho họ hiệp nhất nên một”. Không phải thứ hiệp nhất kiểu thâu tóm hay thoả hiệp, mà là hiệp nhất sâu xa trong tình yêu của Chúa Ba Ngôi, “như Cha ở trong Con và như Con ở trong Cha”, sự hiệp nhất mà chính Chúa Giê-su đã thể hiện qua việc “hiến mạng sống mình vì người mình yêu”.

Mời Bạn: Bẩm sinh mỗi người vốn đã có những khác biệt, lại còn thêm những ý riêng, lòng háo danh, ham lợi… Những điều đó khiến cho việc hiệp nhất giữa người với nhau thật khó lòng nếu không nói là bất khả. Nhưng với Chúa thì hoàn toàn có thể. Vì thế Ngài vẫn không ngừng cầu xin cho chúng ta: “Xin cho họ được nên một như chúng ta là một” (Ga 17,11). Cộng tác với của Chúa, chúng ta cũng sẵn sàng mở rộng trái tim mình, để lắng nghe, để cảm thông tha thứ, để nối lại những nhịp cầu đứt gãy trong gia đình, cộng đoàn, xóm giềng của mình.

Sống Lời Chúa: Làm một việc hy sinh phục vụ để xin Chúa ban ơn hiệp nhất.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin đừng để con là nguyên cớ gây chia rẽ. Nhưng xin giúp con biết yêu như Chúa yêu, biết tha thứ như Chúa thứ tha, và biết hiệp nhất như Chúa vẫn luôn hiệp nhất với Chúa Cha. Amen.