Thứ sáu ngày 19/03/2021 Lễ kính Thánh Giuse bổn mạng Giáo Hội Việt Nam, của ca đoàn Giuse, của nhiều cá nhân và đoàn thể nhận Thánh Giuse làm bổn mạng. Sau thánh lễ có cuộc rước kiệu Thánh Giuse trọng thể.

Chủ sự: Lm. Chánh xứ Phaolô Nguyễn Quốc Hưng.

Kính mời quý vị cùng hiệp thông và đừng quên nhấn vào nút “Đăng ký” để theo dõi những video mới nhất từ Giáo xứ Tân Định.

Kênh Youtube của giáo xứ Tân Định:

Ga 1,35-42
Hãy đến mà xem!

1. Một ngày kia có một vị ẩn sĩ đọc xong đoạn Tin mừng này thì hỏi các đệ tử của mình như thế này:

– Nếu phải chọn một câu trong bài Tin mừng hôm nay để suy niệm thì các con sẽ chọn câu nào ?

Người thì chọn câu;

– Các ngươi tìm gì ?

Người thì chọn câu

– Hãy đến mà xem.

Người khác nữa thi lại chọn:

– Chúng tôi đã gặp thấy Đấng Messia nghĩa là Đấng Kitô.

Sau đó các đệ tử hỏi ngược lại:

– Còn Thầy, thầy sẽ chọn câu nào ?

Ông đáp ngay:

– Hãy đến mà xem.

Phải là người có tầm cỡ như Chúa Giêsu hay ít nữa dám sống tinh thần của Chúa Giêsu thì mới có đủ can đảm để nói lên một lời như thế.

Có thể nói câu này đáng trở thành khẩu hiệu cho các nhà quảng cáo cũng như cho các nhà lãnh đạo chân chính muốn thành công trong sự nghiệp của mình

Câu chuyện xảy ra đơn giản như thế này:

Hai môn đệ Gioan Tẩy Giả đến với Chúa và hỏi Chúa rằng:

– Thầy ở đâu ?.

Đức Kitô trả lời:

– Hãy đến mà xem.

Hai môn đệ đã đến nơi Đức Kitô ở. Họ đã chứng kiến tận mắt nơi chốn Ngài ở,

chỗ Ngài cầu nguyện,

chỗ Ngài làm việc, chỗ Ngài tiếp khách,

chỗ Ngài ăn uống,

chỗ Ngài nghỉ ngơi.

Họ đã chứng kiến tận mắt cung cách sống của Đức Kitô:

cách Ngài tiếp xúc,

cách Ngài nói năng,

cách Ngài ăn uống,

cách Ngài phản ứng.

Họ cũng thấy tận mắt thấy những cái gì thuộc về tính người tính Thiên Chúa nơi Đức Kitô và qua đó thấy được phương hướng đời Đức Kitô

qua những thao thức,

qua những vui buồn,

qua những tính toán,

qua những lo toan của Đức Kitô.

Chỉ sau một ngày một đêm, hai môn đệ ấy đã đi hết từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, từ mến phục này đến mến phục khác. Họ khám phá thấy nơi Đức Kitô những giá trị tuyệt vời, làm cho Đức Kitô có

một bản lãnh cao,

một nhân cách đáng phục,

một phẩm cách đáng kính.

Nghèo nhưng giàu tư cách,

khiêm nhường nhưng đầy tính văn hóa,

đơn sơ nhưng làm cho người ta kính trọng.

Chỉ một ngày một đêm, được nhìn tận mắt thấy cách sống của Đức Kitô, hai môn đệ đã bị thuyết phục, đã bỏ hết mọi sự và tình nguyện đi theo Đức Kitô.

Kết quả thật tuyệt vời

Chúa đã không khuất phục họ bằng tiền bạc, bằng chức tước bổng lộc, bằng đền vàng điện ngọc

Nhưng bằng nhân cách, bằng bản lãnh đạo đức, bằng cuộc sống cao thượng và bằng tình yêu của Ngài.

Đó là đối với Chúa Giêsu.

2. Còn sau Chúa Giêsu thì thế nào. Khẩu hiệu “Hãy đến mà xem có còn một giá trị nào nữa không ?

Nó vẫn được tiếp tục hiện diện, hiện diện nơi cộng đoàn tín hữu đầu tiên. Những người ngoài công giáo đã được mời gọi đến để xem các cộng đoàn Đức tin lúc đó.

Họ đã đến và họ đã thấy

Họ thấy cách cầu nguyện của những cộng đoàn sơ khai là rất sốt sắng, sốt sắng ở chỗ nó tập trung vào sự ca tụng Thiên Chúa. Không xin cho khỏi bị bắt bớ, không xin của cải. Cầu nguyện chủ yếu là ca tụng, tạ ơn Thiên Chúa.

Rồi người ta cũng đã nhận thấy cái bầu khí của cộng đoàn. Các thành phần đối với nhau tình nghĩa chan hòa, chia sẻ của cải, phục vụ lẫn nhau, tha thứ cho nhau.

Rồi họ cũng thấy được đức tính nhân bản của cộng đoàn, mọi người cần cù làm ăn, chuyên chăm trau dồi văn hóa.

Họ đã đến và đã thấy những giá trị ấy của những cộng đoàn đức tin. Và họ đã phải mến phục. Nhiều người đã trở lại đạo công giáo.

3. Bây giờ thì khẩu hiệu đó có còn giá trị gì không ?

Hiện nay khẩu hiệu “Hãy đến mà xem”, vẫn còn là một khẩu hiệu đang được thực hiện và gây được nhiều kết quả tốt.

Đức Cha Bùi Tuần Giám Mục Giáo phận Long xuyên sau một chuyến đi nước ngoài về Ngài có kể lại một câu chuyện như sau:

“Tháng trước đây trong dịp ghé lai Paris, tôi có hỏi thăm về một tư đoàn mới, thì người ta trả lời: “Xin Đức cha cứ đến mà xem”. Tôi đã đến với một nhóm của tu đoàn đó. Người ta dẫn tôi đến một căn nhà giữa một khu phố rộng lớn của Paris nổi tiếng là khu phố ăn chơi. Tôi lên gác thì thấy một căn phòng nhỏ để Mình Thánh Chúa, và luôn luôn có người quỳ chầu Mình Thánh đêm ngày thay phiên nhau.

Tôi hỏi: Đây là những người nào ? thì họ nói: Đây là những người thuộc về tu đoàn, nhưng một phần khá lớn là những người tình nguyện. Vì thấy ảnh hưởng của tu đoàn nên họ tình nguyện đến chầu Mình Thánh. Tôi bước xuống tầng trệt, thì đây là một quán ăn không sang không nghèo nhưng rất lịch sự. Một nét đặc biệt trong quán ăn này là những người hầu bàn lại là những linh mục trẻ của tu đoàn, quần đen, sơ-mi xanh, đeo thánh giá.

Trước khi xuống phục vụ bàn ăn cho các khách, các linh mục đó đã viếng Mình Thánh, đã suy gẫm. Họ rất ít nói, cần lắm mới nói nhẹ nhàng nhưng rất lịch sự. Ai cũng cho các linh mục trẻ đó là những người của văn hóa, những người của Thiên Chúa. Rất nhiều người đã đến ăn ở quán này. Chính tôi cũng đã thử. Tôi đã thấy một bầu khí cầu nguyện trong chính quán ăn của các linh mục trẻ đó. Và cho đến bây giờ, một trong những hình ảnh đẹp nhất còn ghi lại trong tôi từ chuyến đi vừa qua là hình ảnh những linh mục trẻ ở quán ăn đó. Sở di họ gây được ảnh hưởng lớn như vậy là vì họ có văn hóa, có đời sống nội tâm rất sâu. Cứ đến mà xem rồi thấy mình bị thuyết phục bởi những chứng từ sống động của Phúc Âm.

Giờ đây, nhìn vào cộng đoàn chúng ta, chúng ta có thể gửi đến những người xa gần lời kêu gọi như Chúa Giêsu thuở xưa: “Hãy đến mà xem” không ?

Hãy đến mà xem nhà thờ chúng tôi với những người đang dự lễ và sinh hoạt trong nhà thờ này như thế nào ? Đáng tự hào hay đáng phê phán ?.

Hãy đến mà xem cộng đoàn giáo xứ chúng tôi xem chúng tôi sống hiệp nhất, công bình, bác ái, lương thiện, văn hóa ra sao.

Hãy đến mà xem cách chúng tôi tham dự thánh lễ, cách chung tôi làm việc tông đồ, cách con em của chúng tôi học hỏi Lời của Chúa. Cách mọi người trong giáo xứ chúng tôi sống đùm bọc thương yêu nhau.

Rồi hãy đến mà xem gia đình của chúng tôi

xem chúng tôi sống yêu thương nhau

xem chúng tôi cầu nguyện

xem cung cách sống của chúng tôi:

cách chúng tôi tiếp xúc,

cách chúng tôi nói năng,

cách chúng tôi sử dụng đồng tiền Chúa ban cho

cách chúng tôi ăn mặc

cách chúng tôi phản ứng trước những biến cố vui buồn trong cuộc sống vv và vv

Hỏi chúng ta có đủ can đảm và sẵn sàng để gửi đi lời kêu gọi như Đức Kitô ngày xưa “Hãy đến mà xem” không ?

Và cuối cùng thử hỏi mỗi người chúng ta tự đáy lòng của mình, chúng ta có thể nói với chính Đức Kitô: Lạy Chúa, hãy đến mà xem.

Xem lòng dạ của chúng con,

xem chính nội tâm của chúng con.

Xem những thao thức, những ước muốn của chúng con

Tôi nghĩ rằng nhiều người sẽ được Chúa Giêsu khen sau khi Chúa đến và xem. Chúa sẽ nói: “Phúc cho các con, những đầy tớ trung tín và khôn ngoan”.

Nhưng tôi cũng e ngại biết đâu sau khi Chúa đến và xem chúng ta, nhất là kiểm tra tâm hồn của chúng ta. Chúa lại nói như trong Phúc Âm: “Ta không biết các ngươi là ai”.

Nếu kết quả mà như thế thì quả là một đại họa.

Xin Chúa giúp chúng ta biết điều chỉnh lại cuộc sống của mình để khi Chúa nhìn vào, để khi mọi người nhìn vào đều có thể nhận ra hình ảnh của Chúa thật rõ nét trong cuộc đời của chúng ta. Amen.

Lm. Giuse Đinh Tất Quý

Ga 1, 35-42

“Chúng tôi đã gặp Ðấng Mêsia”. (Ga 1,42)

Thiếu nhi chúng con yêu quý,

Chúng ta vừa nghe một câu chuyện hết sức đẹp trong Tin Mừng của thánh Gioan.

Qua câu chuyện hôm nay, Chúa cho chúng ta thấy đâu là mục đích của cuộc sống của chúng ta trên cõi đời này là gì.

A- Bối cảnh

1. Chúng con hãy nhớ lại một chút hoàn cảnh lúc ấy

Hôm ấy Gioan Tẩy Giả đang rao giảng và làm Phép Rửa cho dân chúng. Bất ngờ Chúa Giêsu xuất hiện trước mắt ông cũng như mọi người.

Thấy Chúa Giêsu đi ngang qua ông vội chỉ vào Ngài và giới thiệu Chúa với mọi người. Ông mạnh dạn đưa tay chỉ về phía Chúa đang đi và nói: “Đây là chiên Thiên Chúa” (Ga 1,36).

Được Thầy của mình giới thiệu như thế, hai môn đệ của ông đã bỏ đám đông mà đi theo. Chúa đi trước và họ theo sau. Xem chừng như Chúa cốt ý đi chậm lại để họ có thể bắt kịp Ngài. Và khi thấy họ đã ở gần bên, Chúa quay lại và mở lời trước: “Các ngươi tìm gì ?” (Ga 1,38).

Họ ngỡ ngàng trước câu hỏi của Chúa. Thay vì trả lời bằng một câu khẳng định thì họ lại trả lời bằng một câu nghi vấn: “Thưa Thầy, Thầy ở đâu ?” (Ga 1,38).

Chúa hỏi: “Các ngươi tìm gì ?”.

Họ trả lời: “Thưa Thầy, Thầy ở đâu ?”.

Rõ ràng là câu trả lời còn bị treo. Bị treo nhưng không có nghĩa đã bế tắc. Một lần nữa Chúa lại đi bước trước để khai thông vấn đề. Chúa bảo họ: “Hãy đến mà xem” (Ga 1,39).

2. Kết quả câu chuyện

Không biết Chúa đã nói với họ những gì. Chỉ biết sau khi sống với Chúa một ngày, vâng chỉ có một ngày, họ ra về và tuyên bố: “Chúng tôi đã gặp thấy Đấng Messia nghĩa là Đấng Cứu Thế” (Ga 1,41).

Một khám phá bất ngờ nhưng tuyệt diệu!

+ Lúc đầu Chúa hỏi: “Các ngươi tìm gì ?”, khởi đầu cuộc hành trình họ chưa thấy được mục tiêu.

+ Vào cuối cuộc hành trình thì đích điểm đã rõ ràng: Chính họ cũng không thể ngờ tới. Họ đã tìm thấy Chúa và sau đó một thời gian họ đã trở thành môn đệ của Ngài.

B- Bây giờ đến lượt chúng ta

Giả như Chúa hỏi mỗi người chúng ta: “Bạn, bạn tìm gì” Chúng ta sẽ trả lời với Chúa thế nào ?

1. Tìm danh

Có người đã để cả cuộc đời của mình đi tìm danh vọng. Họ sẵn sàng trả mọi giá để có được nó.

Hêrôđê là một thí dụ. Ông đã trả một giá khá cao để có được ngai vàng và để bảo vệ ngai vàng đó ngay từ lúc vừa mới lên ngôi ông đã cho thủ tiêu các thành viên trong Tòa Án Tối Cao của người Do Thái. Sau đó ông đã không ngần ngại tàn sát các nhân viên trong tòa án mà không cần suy tính trước. Chưa hết vì sợ cả những người trong gia đình có thể làm nguy hại đến ngai vàng của mình ông đã giết luôn người vợ là bà Mariamne và người mẹ nàng là bà Alexandra. Giết như vậy cũng chưa đủ, ông giết luôn người con trưởng là Antipater, và sau đó là hai người con trai thứ: đó là Alexander và Aristobolus. Giết như vậy ông cũng chưa an tâm, ngay khi còn trị vì ông đã lên kế hoạch để tàn sát hết các nhân sĩ tại thành Giêrusalem khi ông lâm chung.

Và chắc hẳn chúng con đã không thể nào quên việc ông đã cho lệnh giết hết các trẻ thơ từ hai tuổi trở xuống tại thành Bêlem và các vùng phụ cận chỉ vì sợ sau này một trong những đứa trẻ ấy sẽ chiếm mất ngai vàng của ông!

Vâng đó là một thí dụ trong muôn ngàn thí dụ cho chúng ta thấy cái giá phải trả cho một cho một cuộc săn tìm danh vọng. Thế nhưng rồi cuộc đời của ông sẽ đi về đâu ? Có sống mãi để ngự trên cái ngai vàng mà ông đã phải trả một giá quá đắt để bảo vệ nó không ? Lịch sử cho chúng ta thấy kết cục cuộc đời của ông cũng là chốn lao tù và ông đã phải nhận một cái chết không toàn thây!

2. Tìm tiền

Có người dành suốt đời để tìm tiền bạc. Để biện minh cho việc tìm kiếm tiền bạc là một điều chính đáng nhiều người đã mặc cho tiền bạc một giá trị hầu như thần thánh, có một sức mạnh vô song như:

Tiền là Tiên là Phật.

Là sức bật của lò xo.

là thước đo của lòng người.

Là nụ cười của tuổi trẻ.

Là sức khỏe của người già.

Tiền là hy vọng.

Là cái lọng che thân.

Là cái cân công lý.

Tiền là hết ý.

Tiền bạc cần thật. Rất cần là đàng khác nhưng nó không phải là thần, là thánh như nhiều người tưởng.

Vua Louis XV thăm thống chế De Saxe trong cơn hấp hối.

  • Nhà ngươi muốn xin gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho.
  • Tâu hoàng thượng xin hoàng thượng cho hạ thần được sống thêm một giờ nữa để thanh toán các việc cho xong.

Vua Louis quyền thế nhưng cũng phải ngậm ngùi rút lui.

Ngày kia, một nhà tỷ phú trên giường chết đã phải tuyên bố:

  • Trong 40 năm trời, tôi đã làm việc như người nô lệ để chất đống của cải lên; sau đó tôi lại phải coi giữ như một thám tử và tất cả những của cải đó đã cho tôi cái gì ? Thức ăn, nhà ở và quần áo…, chỉ có thế chứ không còn gì hơn nữa.

Tiền bạc cần nhưng chỉ cần như một giá trị trao đổi chứ không cần như là mục đích.

3. Tìm lạc thú

Có người cả đời đi săn tìm lạc thú

Cha Michel Quoist bảo: “Lạc thú là một cơn đói không bao giờ biết no, một cơn khát không bao giờ thỏa”.

Augustinô lúc còn trai trẻ đã nếm đủ hết mọi thứ lạc thứ ở trên đời. Nhưng rồi cũng chính chàng thanh niên đó sau khi đã chán ngán với những thứ mình đã hưởng thụ phải thốt lên: “Hỡi Augustinô! Khi săn đuổi lạc thú ngươi đã tìm thấy cái gì ?”.

– Thomas Merton: Thomas Merton mồ côi cha mẹ lúc 16 tuổi. Ông hoàn toàn không tin gì về những sự siêu nhiên và sống một nếp sống chạy theo vật chất, lạc thú. Một đêm kia khi đang ở trong một khách sạn, tự dưng ông nhìn lại đời mình, thấy nó quá trống rỗng và cũng quá nhầy nhụa, đến nỗi ông chê chán chính mình. Lúc đó chẳng biết làm gì khác, Thomas Merton quỳ gối xuống và cầu nguyện: “Lạy Chúa, từ trước tới nay tôi chẳng hề tin Chúa và ngay bây giờ tôi cũng chẳng biết có Chúa hay không. Nhưng nếu thật có Chúa thì xin Ngài hãy giúp kéo tôi ra khỏi vũng bùn nhầy nhụa của đời tôi hiện tại”. Đêm hôm đó lần đầu tiên Thomas Merton cầu nguyện. Ông đã gặp được Chúa và từ đó mãi mãi gắn bó với Chúa. Sau đó ông đi tu dòng Trappe. Mọi sự bắt đầu từ một đêm gặp Chúa.

Vâng! Danh vọng, tiền bạc và lạc thú… là điều mà các nhà tu đức học thường gọi là danh lợi thú.

Nếu chúng con theo dõi những biến chuyển xảy ra ở một số nơi trên thế giới, chúng con sẽ thấy rằng những con người luôn tìm kiếm danh lợi thú cho mình, thì kết thúc cuộc đời của họ cũng không được bình an và hạnh phúc thực sự như họ mong muốn.

Còn hai môn đệ của Gioan thì sao ?

Hai môn đệ của Gioan đã gặp được Chúa.

Chúa không dẫn họ đến giàu sang

Nhưng cho họ thấy thế nào là một cuộc đời có ý nghĩa để họ tự chọn.

Charles Fox: “Những người tư cách như thế sẽ lưu danh muôn thuở trong khi bọn vua chúa và mũ miện của họ đội trên đầu đều đã trở thành cát bụi”.

Họ không tìm của cải nhưng hỏi có gia tài nào sánh được với gia tài Nước Trời của họ hay không ?

Họ đã không đi tìm danh vọng nhưng thử hỏi còn có chỗ nào cao trọng hơn địa vị mà họ có hôm nay trên thiên quốc hay không ?

Họ không đi tìm lạc thú nhưng thử hỏi có niềm vui hạnh phúc nào so sánh được với niềm vui và hoan lạc mà họ đang có hôm nay không ?

Xin được kết thúc bằng lời khuyên của Mẹ Têrêsa: “Hãy tìm Chúa Giêsu, bạn sẽ tìm thấy sự an bình. Ngài là niềm vui và sức mạnh của bạn. Hãy đến với Ngài để được yêu thương, được thông cảm và có được lòng can đảm đáp lại tiếng gọi của Ngài bằng một từ giản dị: “xin vâng”.

Lm. Giuse Đinh Tất Quý

Chủ sự: Lm. Chánh xứ Phaolô Nguyễn Quốc Hưng.

Kính mời quý vị cùng hiệp thông và đừng quên nhấn vào nút “Đăng ký” để theo dõi những video mới nhất từ Giáo xứ Tân Định.

Kênh Youtube của giáo xứ Tân Định:

Bài giảng của Lm. Chánh xứ Phaolô Nguyễn Quốc Hưng trong Lễ Thánh Maria – Mẹ Thiên Chúa vào lúc 17g30 ngày 01/01/2021.

Kính mời quý vị cùng hiệp thông và đừng quên nhấn vào nút “Đăng ký” để theo dõi những video mới nhất từ Giáo xứ Tân Định.

Kênh Youtube của giáo xứ Tân Định:

Thánh lễ tạ ơn cuối năm 2020, một năm với quá nhiều biến động cũng như biết bao hồng ân. Chúng ta cùng hiệp dâng lời tạ ơn và tạ lỗi với Thiên Chúa.

Chủ sự: Lm. Chánh xứ Phaolô Nguyễn Quốc Hưng.

Kính mời quý vị cùng hiệp thông và đừng quên nhấn vào nút “Đăng ký” để theo dõi những video mới nhất từ Giáo xứ Tân Định.

Kênh Youtube của giáo xứ Tân Định:

Chủ sự: Lm. Chánh xứ Phaolô Nguyễn Quốc Hưng

Kính mời quý vị cùng hiệp thông và đừng quên nhấn vào nút “Đăng ký” để theo dõi những video mới nhất từ Giáo xứ Tân Định.

Kênh Youtube của giáo xứ Tân Định:

Lúc 7giờ30 tối 24/12, ĐTC dâng Thánh Lễ Đêm Giáng Sinh tại đền thờ Thánh Phêrô. Năm nay, do đại dịch để tránh giờ giới nghiêm, Thánh Lễ được cử hành sớm hơn mọi năm và chỉ một số ít người tham dự.

Bài giảng Thánh Lễ Đêm Giáng Sinh

Đêm nay ứng nghiệm lời của đại ngôn sứ Isaia: “Một trẻ thơ đã chào đời vì chúng ta, một người con được ban tặng cho chúng ta” (Is 9,5).

Một người con được ban tặng cho chúng ta. Người ta thường nói thế này: niềm vui lớn nhất của cuộc sống, đó là niềm vui khi một trẻ thơ chào đời. Điều ấy thật phi thường, vì điều ấy thay đổi tất cả, điều ấy mang lại sức mạnh không thể hình dung, giúp vượt thắng khó khăn vất vả, giúp đánh thức khỏi mơ ngủ, bởi vì điều ấy mang lại niềm hạnh phúc lớn lao, để thấy rằng trước mắt chẳng có chi là đáng kể. Và Giáng Sinh là thế: Cuộc hạ sinh của Chúa Giêsu luôn là điều mới mẻ, giúp chúng ta mỗi năm lại được tái sinh từ bên trong, để tìm thấy nơi Người sức mạnh giúp chúng ta đối diện với mọi thử thách. Đúng thế, Người hạ sinh là vì chúng ta, là cho chúng ta: cho tôi, cho bạn, cho từng người. Và đó cũng là lời ngôn sứ Isaia chúng ta nghe đêm nay: “Một trẻ thơ chào đời vì chúng ta”, và chúng ta nhẩm đi nhắc lại trong Thánh Vịnh: “Hôm nay, Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho chúng ta”. Chúa Giêsu “đã trao ban chính mình Người cho chúng ta” (Tt 2,14), thánh Phaolo tuyên xưng như thế. Trong Tin Mừng, các thiên thần cũng loan báo: “Hôm nay Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em” (Lc 2,11).

Thế nhưng, có ý gì khi nói: “cho chúng ta, vì chúng ta”? Có nghĩa là, Con Thiên Chúa, bởi bản tính đầy ơn phúc, đã đến ban ơn chúc phúc cho chúng ta, để làm cho chúng ta trở thành những người con được chúc phúc. Đúng thế, Thiên Chúa đã đi vào thế giới trong vị thế của một Người Con, để nâng chúng ta trở thành con cái Thiên Chúa. Thật là món quà tuyệt vời! Hôm nay Thiên Chúa làm cho chúng ta phải ngạc nhiên, và Ngài nói với từng người trong chúng ta rằng: Con thật tuyệt.  Anh chị em thân mến, đừng để mình bị nản lòng. Anh chị em có thể có cám dỗ nghĩ về những sai lầm của mình? Nhưng Thiên Chúa nói với anh chị em rằng: “Không, con là con của Cha!”. Anh chị em cảm thấy là sẽ không làm được, hoặc sợ là không xứng đáng, sợ là không thể thoát ra khỏi đường hầm? Nhưng Chúa nói: “Can đảm lên, vì Ta ở cùng con”. Thiên Chúa không nói với anh chị em bằng lời, nhưng chính Ngài đã trở nên một người con giống như bạn, như tôi, để giúp bạn nhớ điểm xuất phát của mọi cuộc tái sinh: đó là nhận biết rằng, bạn là con cái Thiên Chúa. Đây là tâm điểm không thể xóa nhòa của niềm hy vọng của chúng ta, đây là cốt lõi, là trụ cột nâng đỡ sự hiện hữu của chúng ta. Vượt qua tất cả những gì là phẩm chất và khiếm khuyết, vượt qua tất cả những gì là tổn thương lớn nhất và những thất bại nặng nề của quá khứ, vượt qua những gì là sợ hãi và bất an về tương lai, vượt qua tất cả những điều ấy, có một sự thật là: chúng ta là những người con được thương yêu. Tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta, không phụ thuộc và không bao giờ phụ thuộc vào chúng ta: Tình yêu thương của Ngài hoàn toàn nhưng không, hoàn toàn là quà tặng, hoàn toàn là phúc lành. Đêm nay, thánh Phaolo nói với chúng ta: “Quả thế, ân sủng của Thiên Chúa đã được biểu lộ, đem ơn cứu độ đến cho mọi người” (Tt 2,11). Chẳng có gì đáng giá hơn thế.

Một người con được ban tặng cho chúng ta. Chúa Cha đã không ban cho chúng ta một điều gì đó, mà đã ban chính Người Con Duy Nhất của Ngài, vốn là tất cả niềm vui của Ngài. Thế nhưng, nếu chúng ta nhìn vào sự vô ơn mà con người dành cho Thiên Chúa và nhìn vào sự bất công mà con người dành cho nhau, sẽ nảy sinh nghi ngờ rằng: Thiên Chúa đã làm tất cả mọi điều tốt lành cho chúng ta, đã ban cho chúng ta như thế, liệu chúng ta có thực sự đáng tin nữa không? Thiên Chúa có đánh giá chúng ta quá cao hay không? Đúng, Thiên Chúa đánh giá chúng ta quá cao, đến nỗi Ngài yêu thương chúng ta cho đến chết. Ngài không thể không yêu thương chúng ta. Ngài là thế, Ngài khác chúng ta quá nhiều. Ngài luôn luôn yêu mến chúng ta, hơn tất cả những gì mà chúng ta có thể dành cho chính bản thân mình. Đó là bí mật của Ngài để đi vào trái tim chúng ta. Thiên Chúa biết rằng, cách thức duy nhất để cứu chúng ta, để chữa lành chúng ta, là yêu thương chúng ta. Thiên Chúa biết rằng, chúng ta có thể trở nên tốt hơn, chỉ bằng cách đón nhận tình yêu thương không mệt mỏi của Ngài, tình yêu mến ấy không bao giờ thay đổi, tình yêu mến ấy biến đổi chúng ta. Chỉ có tình yêu mến của Chúa Giêsu mới biến đổi cuộc đời, chữa lành những vết thương sâu kín nhất, giải thoát chúng ta khỏi vòng luẩn quẩn của những bất mãn, giận dữ và than phiền.

Một người con được ban tặng cho chúng ta. Trong máng cỏ nghèo nàn của chuồng bò tối tăm, ở đó có chính Con Thiên Chúa. Câu hỏi nảy sinh là: Tại sao Ngài sinh ra trong đêm, không ở một nơi xứng đáng, nhưng trong cảnh nghèo nàn và bị bỏ mặc, trong khi Ngài xứng đáng được hạ sinh nơi vĩ đại nhất nơi đẹp nhất trong các cung điện? Tại sao? Tại vì, để làm cho chúng ta hiểu tình yêu thương của Ngài dành cho chúng ta tới đâu, Ngài yêu thương chúng ta đến mức yêu mến thân phận con người, đến nỗi chạm vào cái khổ đau tồi tệ nhất của chúng ta, bằng tình yêu thương của Ngài. Con Thiên Chúa sinh ra đã bị từ chối, bị bỏ mặc, để nói cho chúng ta rằng, tất cả những ai bị bỏ mặc, đều là con Thiên Chúa. Ngài đã đến thế gian trong vị thế của một trẻ thơ yếu đuối, để chúng ta có thể đón nhận sự mỏng dòn của bản thân bằng sự hiền lành dịu dàng. Và để khám phá ra một điều quan trọng: Cũng giống như Belem, Thiên Chúa thích làm nên những điều lớn lao qua sự khó nghèo của chúng ta. Ngài đã đặt tất cả niềm hy vọng của chúng ta nơi máng cỏ và Ngài không sợ cái nghèo của chúng ta: Chúng ta hãy để cho tình thương của Ngài, lòng thương xót của Ngài biến đổi những nỗi khốn cùng của chúng ta.

Vậy, đó là điều muốn nói “một người con được ban tặng cho chúng ta”. Nhưng vẫn còn một điều khác, đó là điều mà thiên thần nói với các mục đồng: “Đây là dấu cho anh em: Anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ” (Lc 2,12). Dấu chỉ này, Hài Nhi nằm trong máng cỏ, cũng là dành cho chúng ta, để định hướng cuộc đời chúng ta. Ở Belem, cũng có nghĩa là “Nhà của bánh”, Thiên Chúa ở trong máng cỏ, trong máng đựng thức ăn, điều ấy nhắc chúng ta nhớ rằng, để sống, chúng ta cần Ngài như cần bánh để nuôi sống. Chúng ta cần biết để cho mình được vượt thắng và đụng chạm tới tình yêu nhưng không, tình yêu không biết mệt mỏi, tình yêu cụ thể của Ngài. Biết bao lần, chúng ta chỉ dừng lại với những thú vui, những thành công và tính thế gian; những điều ấy nuôi chúng ta, nhưng cũng để lại khoảng trống trong tâm hồn! Qua miệng ngôn sứ Isaia, Thiên Chúa đã than thở rằng: trong khi bò lừa còn nhận biết máng ăn, còn chúng ta là dân Chúa, thì không nhận biết Ngài là nền tảng cuộc đời (Is 1,2-3). Thực tế là: với sự sở hữu vô độ, chúng ta tự ném mình vào bao nhiêu máng cỏ của sự phù vân, trong khi quên đi máng cỏ Belem. Máng cỏ Belem nghèo nàn về mọi thứ, nhưng giàu có về tình yêu thương, điều ấy dạy chúng ta rằng, điều cần thiết của cuộc đời là để cho mình được Thiên Chúa yêu thương và yêu thương anh chị em mình. Chúa Giêsu nêu gương cho chúng ta: Ngài là Ngôi Lời Thiên Chúa, là trẻ thơ, không nói, nhưng trao tặng sự sống. Còn chúng ta, chúng ta nói quá nhiều, nhưng lại mù quáng và không biết gì về lòng tốt.

Một người con được ban tặng cho chúng ta. Ai đã có một hài nhi bé nhỏ, sẽ biết được mức độ của tình yêu thương và sự kiên nhẫn mà chúng ta cần có. Biết bao điều cần làm, nào là cho ăn, chăm sóc, vệ sinh, chăm lo cho những gì là yếu ớt mong manh của trẻ thơ và những nhu cầu, thường thì rất khó để hiểu được. Một đứa trẻ khiến bạn cảm thấy được yêu thương, nhưng cũng dạy bạn cách yêu thương. Thiên Chúa hạ sinh làm trẻ thơ, để thôi thúc chúng ta biết chăm sóc tha nhân. Tiếng khóc dễ thương của trẻ thơ khiến chúng ta hiểu rằng, rất nhiều ý tưởng của chúng ta thực ra là vô ích. Tình yêu của Chúa nhắc nhở chúng ta rằng, thời gian chúng ta có, không phải để khóc cho chúng ta, mà là để xoa dịu những giọt nước mắt của người khổ đau. Thiên Chúa ở gần chúng ta, nơi những người nghèo khó và thiếu thốn, để nói với chúng ta rằng, bằng cách phục vụ người nghèo, là chúng ta yêu mến Ngài. Từ đêm nay, như lời của một nhà thơ viết rằng: “Nhà của Chúa ở gần nhà tôi. Và nội thất của căn nhà là tình yêu thương” (E. DICKINSON, Poems, XVII).

Một người con được ban tặng cho chúng ta. Lạy Chúa Giêsu, chính là Ngài, Ngài là Người Con, đã nâng con lên làm con cái Thiên Chúa. Ngài đã yêu mến con như chính con là, chứ không như con mơ tưởng. Con xin ẵm lấy Ngài, lạy Hài Nhi bé nhỏ trong máng cỏ, xin hãy ẵm lấy cuộc đời con. Khi đón nhận Ngài là Bánh sự sống, con cũng muốn trao tặng cuộc sống của con. Lạy Chúa, Ngài đã cứu độ con, xin cũng dạy con biết sống phục vụ. Ngài chẳng khi nào bỏ mặc con, xin dạy con biết giúp đỡ và an ủi anh chị em con, bởi vì từ đêm nay tất cả chúng con đều là anh chị em.

Chuyển ngữ: Tứ Quyết SJ – CTV Vatican News

Vở Nhạc Kịch NGÔI LỜI GIÁNG SINH của Giáo xứ Tân Định – Hạt Tân Định – Tổng Giáo Phận TP.HCM.

  • Biên kịch và sáng tác ca khúc: Phêrô Trần Thanh Nam.
  • Phối khí và xử lý âm thanh: Gioan Baotixita Võ Trần Anh Hoàng.
  • Chỉ huy đêm diễn: Maria Trần Thu Vân.

Dự án được thực hiện từ 8/10/2019 và hoàn thành vào ngày 2/10/2020 được công diễn trong: THÁNH LỄ VỌNG GIÁNG SINH 24/12/2020 vào lúc 18g (lễ thiếu nhi) và 21g (lễ người lớn).

Kính mời quý vị cùng hiệp thông và đừng quên nhấn vào nút “Đăng ký” để theo dõi những video mới nhất từ Giáo xứ Tân Định.

Kênh Youtube của giáo xứ Tân Định: