14/05 – Thứ Tư tuần 4 Phục Sinh. – THÁNH MATTHIA, Tông Đồ. Lễ kính.

“Thầy không còn gọi các con là tôi tớ: Thầy gọi các con là bạn hữu”.

Lời Chúa: Ga 15, 9-17

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy; cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn.

“Đây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình. Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền.

“Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết.

Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt, để các con đi và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các con điều này là: các con hãy yêu mến nhau”.

Suy niệm: Chúa Giê-su cho biết tình yêu của Ngài không giống như một trái tim có nhiều ngăn: ngăn của tình yêu Chúa Cha dành cho Ngài và ngăn dành cho tình yêu của Ngài với các môn đệ. Trái lại, Ngài đón nhận tình yêu của Chúa Cha thế nào thì đến lượt Ngài, Ngài yêu thương các môn đệ của Ngài bằng cũng một tình yêu đó. Chính nhờ ‘trái tim một ngăn’ đó, mà Chúa Giê-su “ở lại trong tình yêu” của Chúa Cha, và đồng thời, chúng ta có thể “ở lại trong tình yêu” của Chúa. Bí quyết để có thể “ở lại trong tình yêu của Chúa” thật đơn giản, đó là tuân giữ giới răn của Chúa, vì Chúa nói: “Ai yêu mến Thầy thì tuân giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy” (Ga 14,23).

Mời Bạn: Để làm môn đệ Chúa Giê-su trước tiên phải từ bỏ thứ tình yêu thực dụng, tính toán để “ở lại trong tình yêu” của Chúa, cụ thể là “tuân giữ giới răn của Thầy Giê-su”, và yêu thương theo cung cách của Chúa, nghĩa là khiêm nhường tự hạ để hiến thân mình phục vụ tha nhân.

Sống Lời Chúa: Bạn thực  hành những việc đạo đức, thờ phượng, với ý thức đức tin và tâm tình yêu mến Chúa chứ không làm cách chiếu lệ, chỉ có hình thức bề ngoài hoặc theo thói quen.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã tỏ cho chúng con thấy tình yêu của Cha. Chúa dạy chúng con cầu nguyện với Cha, và dấn thân phụng sự cho Nước Cha hiển trị. Xin cho chúng con được luôn sống thân tình với Chúa, và chia sẻ tình yêu Chúa khi chúng con dấn thân phục vụ tha nhân. Amen.

13/05 – Thứ Ba tuần 4 Phục Sinh.

“Tôi và Cha Tôi là một”.

Lời Chúa: Ga 10, 22-30

Khi ấy, người ta mừng lễ Cung Hiến tại Giêrusalem. Bấy giờ là mùa đông. Chúa Giêsu đi bách bộ tại đền thờ, dưới cửa Salômôn. Người Do-thái vây quanh Người và nói: “Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Đức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết”.

Chúa Giêsu đáp: “Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin. Những việc Tôi làm nhân danh Cha Tôi, làm chứng về Tôi. Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đàn chiên tôi.

Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi. Tôi cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Tôi. Điều mà Cha Tôi ban cho Tôi, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Tôi. Tôi và Cha Tôi là một”.

Suy niệm: Người Do thái cần một câu trả lời dứt khoát xem Chúa Giê-su thực sự là ai, nhưng Ngài lại dẫn họ về căn nguyên của những gì Ngài làm. Đó là do sự ủy nhiệm tuyệt đối của Chúa Cha. Những gì Ngài nói và làm đều đã được lãnh nhận từ Cha. Không những thế, những kẻ thuộc về Ngài cũng được đưa vào mối quan hệ thân mật với Cha như Ngài vậy, vì Ngài và Chúa Cha là một. Do đó, ai thuộc về đoàn chiên của Ngài thì nghe tiếng Ngài và noi theo những hành động của Ngài, cho dù gặp phải những thiệt thòi, những khổ lụy và ngay cả những bách hại trên đường đời.

Mời Bạn: Chúng ta thuộc về đoàn chiên của Chúa Giê-su khi dõi bước theo Ngài, khi dám hành động theo những đòi hỏi của Ngài, và khi sống theo gương Ngài trong yêu thương, phục vụ và hiến thân mình cho người khác. Bạn đã sẵn sàng bước theo Ngài chưa?

Sống Lời Chúa: Mỗi hành vi của chúng ta cần biểu lộ được sự gắn kết chặt chẽ với Chúa Giê-su Ki-tô, vị Mục Tử duy nhất, như lời thánh Phao-lô: “Dù ăn, dù uống, hay làm bất cứ việc gì, anh em hãy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa” (1Cr 10,31).

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Mục Tử nhân lành, chúng con khẩn xin Chúa gìn giữ chúng con luôn ở trong đoàn chiên của Chúa, để chúng con luôn biết nghe và nhận ra tiếng Chúa trong cuộc sống, và để cho chúng con dũng cảm bước theo Chúa mỗi ngày. Amen.

12/05 – Thứ Hai tuần 4 Phục Sinh.

“Ta là cửa chuồng chiên”.

Lời Chúa: Ga 10, 1-10

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Thật, Ta bảo thật cùng các ngươi, ai không qua cửa mà vào chuồng chiên, nhưng trèo vào lối khác, thì người ấy là kẻ trộm cướp. Còn ai qua cửa mà vào, thì là kẻ chăn chiên. Kẻ ấy sẽ được người giữ cửa mở cho, và chiên nghe theo tiếng kẻ ấy. Kẻ ấy sẽ gọi đích danh từng con chiên mình và dẫn ra. Khi đã lùa chiên mình ra ngoài, kẻ ấy đi trước, và chiên theo sau, vì chúng quen tiếng kẻ ấy. Chúng sẽ không theo người lạ, trái lại, còn trốn tránh, vì chúng không quen tiếng người lạ”.

Chúa Giêsu phán dụ ngôn này, nhưng họ không hiểu Người muốn nói gì. Bấy giờ Chúa Giêsu nói thêm: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ta là cửa chuồng chiên. Tất cả những kẻ đã đến trước đều là trộm cướp, và chiên đã không nghe chúng. Ta là cửa, ai qua Ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân. Kẻ trộm có đến thì chỉ đến để ăn trộm, để sát hại và phá huỷ. Còn Ta, Ta đến để cho chúng được sống và được sống dồi dào”.

Suy niệm: Các ki-tô hữu thời đế quốc Rôma, khi bị bách hại, đã dùng dấu hiệu con cá để nhận diện nhau. Những ai không biết mật hiệu ấy ắt hẳn không thuộc cộng đoàn mà có thể là “kẻ trộm, kẻ cướp.” Ngày nay, các nhân viên khi đến cơ quan làm việc phải xuất trình thẻ căn cước để xác nhận mình thuộc về công ty, chứ không phải là kẻ gian phi đến để phá hoại. Căn cước một người thuộc về Đức Ki-tô không nằm ở tấm thẻ bên ngoài mà ở chính cuộc sống của họ được đóng dấu ấn thập giá, khi họ đi qua cánh cửa là Đức Ki-tô, đó là dấu ấn của người mục tử đích thực “liều mạng sống mình vì đoàn chiên” (Ga 10,11).

Mời Bạn: Giữa lòng thế giới hôm nay, với quan niệm thế tục về cuộc sống con người, thay vì tôn thờ Thiên Chúa, người ta tôn thờ tiền bạc, quyền lực, lạc thú, nhiều lúc chúng ta cũng hoang mang, chao đảo: Đâu là dấu hiệu thuộc về Đức Ki-tô một cách đích thực? Phải chăng lắm khi bạn đang để “kẻ trộm, kẻ cướp” -là những gì không mang dấu ấn thập giá của Đức Kitô- đột nhập vào cuộc sống của bạn, của gia đình, cộng đoàn bạn? Bạn nhớ, dấu ấn Ki-tô hữu chính là thập giá Chúa Ki-tô.

Chia sẻ: Có khi nào bạn để mình bị “ăn trộm” mất căn tính ki-tô hữu của mình chưa? Bạn làm thế nào để lấy lại?

Sống Lời Chúa: Chọn thực hiện một giá trị Tin Mừng để sống đúng căn tính kitô hữu của mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã đến, để chúng con được sống và sống dồi dào. Xin cho chúng con luôn tin tưởng phó thác nơi Chúa, và để Lời Chúa dẫn dắt cuộc đời chúng con. Amen.

 

11/05 – CHÚA NHẬT 4 PHỤC SINH Năm C. – CHÚA CHIÊN LÀNH.

“Ta ban cho các chiên Ta được sống đời đời”.

Lời Chúa: Ga 10, 27-30

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Chiên Ta thì nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta. Ta cho chúng được sống đời đời; chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Ta.

Ðiều mà Cha Ta ban cho Ta, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Ta. Ta và Cha Ta là một”.

Suy niệm: Một số chính khách khi xuất hiện gặp gỡ dân chúng, thường có những cử chỉ ân cần hỏi han các cụ già, xoa đầu thân thiện với các em bé, v.v… Thật ra, đó có thể là những ‘chiêu’ ‘tranh thủ’ lá phiếu của cử tri dành cho mình. Chúa Giê-su giới thiệu cho chúng ta một hình ảnh khác về Ngài, hình ảnh thật đơn sơ, giản dị, nhưng rất thân thương: “Tôi chính là Mục tử nhân lành” (Ga 10,14) Vị mục tử này biết rõ từng con chiên, có thể gọi tên từng con một; con chiên nào cũng được Ngài chăm sóc ân cần như thể cả đàn chiên chỉ có một mình nó: “Con nào bị mất, Ta sẽ đi tìm,… con nào bị thương, Ta sẽ băng bó, con nào bệnh tật, Ta sẽ làm cho mạnh…” (Ed 34,16); Ngài dám bỏ cả đàn chiên để đi tìm có mỗi một con chiên lạc, và khi tìm được rồi thì khoác nó lên vai đem về nhà và mở tiệc ăn mừng. Thảo nào qua bao thời đại biết bao người nghe tiếng gọi, và sẵn sàng đáp lại tiếng gọi ấy và bước theo vị Mục Tử nhân lành này, bởi sức cuốn hút của Ngài.

Bạn thân mến, mời bạn nhìn ngắm Thầy Giê-su, Chúa Chiên Lành, và học nơi Ngài tâm tình mục tử để biết yêu thương, quan tâm chăm sóc “đàn chiên” mà Chúa giao cho bạn; đó là những người thân trong gia đình, cộng đoàn của bạn, là đồng nghiệp, là bạn bè và cả anh em lương dân là những “con chiên chưa thuộc về ràn này” (x. Ga 10,16). Và bạn xét xem: Cách sống của bạn có đang đối nghịch với khuôn mẫu Chúa Chiên lành là Thầy Giê-su không?

Sống Lời Chúa: Cầu nguyện cho ơn gọi linh mục, tu sĩ, và cho những người mà bạn có trách nhiệm chăm sóc.

Cầu nguyện: Đọc hoặc hát Tv 23 (Chúa chăn nuôi tôi…).

10/05 – Thứ Bảy tuần 3 Phục Sinh.

“Chúng con sẽ đi đến với ai? Thầy mới có những lời ban sự sống”.

Lời Chúa: Ga 6, 60-69

Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!” Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: “Điều đó làm các ngươi khó chịu ư? Vậy nếu các ngươi thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời Ta nói với các ngươi là thần trí và là sự sống.

Nhưng trong các ngươi có một số không tin”. Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: “Bởi đó, Ta bảo các ngươi rằng: Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho”. Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui không còn theo Người nữa.

Chúa Giêsu liền nói với nhóm Mười Hai rằng: “Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?” Simon Phêrô thưa Người: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa”.

Suy niệm: Những lời của Chúa Giê-su thực sự gây sốc không chỉ đối với dân chúng: “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?” mà còn với các môn đệ bấy lâu nay vẫn đi theo Ngài: “Lời này chướng tai quá, ai mà nghe nổi.” Thậm chí có người còn bỏ Thầy mà đi. Thế mà Ngài không rút lời cũng không giữ các ông ấy lại, bởi vì đây chỉ có cách đó Ngài mới có thể yêu chúng ta bằng một tình yêu gắn bó keo sơn, mặn nồng ngàn vạn lần hơn tình nghĩa phu thê. Dẫu lời ấy vẫn ‘chướng tai’ cho cả con người thời nay, Chúa vẫn tiếp tục yêu thương chúng ta qua hồng ân Thánh Thể cho đến ngày chúng ta được kết hợp với Ngài trên Thiên Đàng.

Mời Bạn: Thánh nữ Tê-rê-xa Hài Đồng Giê-su khi viết về lần đầu mình được Rước lễ đã diễn tả cảm nghiệm của mình như được đón nhận cái hôn của Chúa Giê-su trên môi con. Bạn và tôi đã nhiều lần lãnh nhận Mình Thánh Chúa; có lẽ chúng ta không bị sốc như một số môn đệ ngày xưa, nhưng xác tín hoàn toàn vào mầu nhiệm Tình Yêu này thì có lẽ chưa. Mời bạn năng lãnh nhận và suy niệm Bí tích Tình Yêu này để thêm xác tín và để sống cảm nghiệm ngọt ngào như thánh nữ Tê-rê-xa.

Sống Lời Chúa: Thường xuyên rước lễ thiêng liêng và dành thời gian trong ngày để trò chuyện thân tình với Chúa Giê-su Thánh Thể.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa đã cho nhân loại Thần Lương, để nhân loại được sống đời đời. Xin cho con siêng năng lãnh nhận lương thần của Chúa. Amen.

09/05 – Thứ Sáu tuần 3 Phục Sinh.

“Thịt Ta thật là của ăn, Máu Ta thật là của uống”.

Lời Chúa: Ga 6, 53-60

Khi ấy, những người Do-thái tranh luận với nhau rằng: “Làm sao ông này có thể lấy thịt mình mà cho chúng ta ăn được?”

Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Đấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta. Đây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã chết. Ai ăn bánh này sẽ sống đời đời”.

Người giảng dạy những điều này tại Hội đường Capharnaum.

Suy niệm: Điều người Do thái tranh luận sôi nổi trước đây cũng là đề tài nóng bỏng cho ngày hôm nay. Tại sao Chúa Giê-su lại muốn chúng ta ăn thịt và uống máu Ngài như thế? Liệu còn cách nào mạnh mẽ hơn để diễn tả tình yêu của Ngài dành cho con người không? Hẳn là không. Vì quá yêu nhau mà đôi tình nhân uống máu thề nguyền mãi mãi với nhau. Chúa Giê-su còn đi xa hơn nữa, ai ăn thịt và uống máu Ngài thì ở lại trong Ngài và như Ngài đã sống nhờ Cha thế nào thì kẻ ăn Ngài cũng sẽ nhờ Ngài mà được sống như vậy. Sức sống thần linh nối kết con người với Chúa Giê-su và Chúa Cha nhờ việc rước Mình Thánh Ngài. Sáng kiến ấy chỉ có Tình Yêu của Thiên Chúa mới có thể đưa ra và thực hiện được.

Mời Bạn: Mỗi lần Mình Thánh Chúa tan dần và trở nên thịt máu bạn, cũng là lúc Chúa đang sống trong bạn, hoạt động trong bạn. Đúng như thánh Phao-lô nói: “Tôi sống nhưng không phải là tôi sống mà là Đức Ki-tô sống trong tôi” (Gl 2,20). Thế nên cuộc sống của bạn phải là hình ảnh sống động của Ngài trong thế giới hôm nay. “Thiên Chúa đã trả giá đắt mà chuộc lấy anh em. Vậy anh em hãy tôn vinh Thiên Chúa trong thân xác anh em” (1Cr 6,20).

Chia sẻ: Chúa sống trong bạn, vậy bạn có chia sẻ tình yêu của Ngài cách cụ thể cho những người khác không?

Sống Lời Chúa: Rước lễ mỗi khi tham dự thánh lễ, và thường xuyên hướng về Chúa và rước lễ thiêng liêng những lúc thinh lặng trong giờ nghỉ giữa ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con mãi là hình ảnh sống động của Chúa, để qua con ngày càng có nhiều người nhận biết Chúa hơn.

08/05 – Thứ Năm tuần 3 Phục Sinh.

“Ta là bánh từ trời xuống”.

Lời Chúa: Ga 6, 44-51

Khi ấy, Chúa Giêsu phán với dân chúng rằng: “Không ai đến được với Ta, nếu Cha, là Đấng sai Ta, không lôi kéo kẻ ấy, và Ta, Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Trong sách các tiên tri có chép rằng: “Mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy bảo”. Ai nghe lời giáo hoá của Cha, thì đến với Ta. Không một ai đã xem thấy Cha, trừ Đấng bởi Thiên Chúa mà ra, Đấng ấy đã thấy Cha.

Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ai tin vào Ta thì có sự sống đời đời. Ta là bánh ban sự sống. Cha ông các ngươi đã ăn manna trong sa mạc và đã chết. Đây là bánh bởi trời xuống, để ai ăn bánh này thì khỏi chết. Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống”.

Suy niệm: Ăn uống để sống là chuyện không có gì để bàn cãi. Nhưng ăn gì uống gì để sống đời đời mới phát sinh nhiều phản ứng trái chiều. Thật vậy, khi Chúa Giê-su nói “bánh hằng sống từ trời” chính là Thịt Máu Ngài, “ai ăn sẽ được sống muôn đời” thì không ít người, kể cả các môn đệ của Ngài, bị ‘sốc’ và bỏ đi vì “những lời chướng tai, không thể nghe nổi” đó. Chỉ có những ai được Chúa Cha “lôi kéo,” hay nói cách khác, biết “nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha” với lòng tin, mới có thể “ở lại” và tuyên xưng: “Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời” (Ga 6,68).

Mời Bạn: Ăn để sống, không phải sống để ăn đã trở thành chân lý trong văn hoá ứng xử của con người. Trong đời sống thiêng liêng việc “ăn và uống” Mình và Máu Thánh Chúa cũng là nhu cầu thiết yếu để người tín hữu sống đời đời ngay khi ở trần thế này và còn đạt đến sự sống ở đời sau nữa. Cuộc đời mỗi người cho là dài lắm bất quá chỉ hơn kém trăm năm, thế mà hằng ngày ta phải bận bịu, tảo tần để kiếm của ăn nuôi sống. Thế sao ta không thể dành ít là 5 phút mỗi ngày để đến với “Lời ban sự sống đời đời”? Sao ta không thể dành một tiếng đồng hồ mỗi tuần để tham dự Thánh Lễ để lãnh nhận Bánh Hằng Sống để được sống muôn đời? Bạn hãy nghĩ lại xem!

Sống Lời Chúa: Chuẩn bị tâm hồn xứng đáng để rước Thánh Thể mỗi khi tham dự thánh lễ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, vì yêu con, Chúa đã trở thành Bánh cho con ăn và được sống đời đời. Con xin cảm tạ Chúa. Xin đừng để con nghi ngờ tình yêu của Chúa trong bí tích Thánh Thể. Amen.

07/05 – Thứ Tư tuần 3 Phục Sinh.

“Ý muốn của Cha Ta là: hễ ai thấy Con thì có sự sống đời đời”.

Lời Chúa: Ga 6, 35-40

Khi ấy, Chúa Giêsu phán với đám đông rằng: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta, sẽ không hề đói; ai tin vào Ta, sẽ không hề khát bao giờ. Nhưng Ta đã bảo các ngươi rằng: Các ngươi đã thấy Ta, nhưng các ngươi không chịu tin. Những ai Cha đã ban cho Ta sẽ đến với Ta. Và ai đến với Ta, Ta sẽ không xua đuổi ra ngoài.

Bởi vì Ta từ trời xuống không phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai Ta. Vậy ý của Cha, Đấng đã sai Ta, là hễ sự gì Người đã ban cho Ta, Ta chẳng để mất, nhưng ngày sau hết, Ta sẽ cho nó sống lại. Quả vậy, ý của Cha Ta là hễ ai thấy Con và tin vào Người thì có sự sống đời đời”.

Suy niệm: Biến cố Đức Giê-su phục sinh cách đây hơn 2000 năm, nếu chỉ liên quan đến một mình Ngài mà thôi,  thì dù có là một sự kiện hết sức chấn động đi nữa, rồi cũng sẽ phai nhạt dần theo dòng thời gian. Nhưng trong ý định của Thiên Chúa, “Đấng cứu độ chúng ta, Ngài đã muốn mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý” (1Tm 2,3-4). Đức Giê-su đã thực thi ý muốn đó bằng cái chết và sự phục sinh của Người. Bởi thế, sự phục sinh của Đức Giê-su khai mở và kéo theo sự sống lại của người Ki-tô hữu chúng ta. Và cũng vì thế, các Ki-tô hữu, là những người “cùng được mai táng với Đức Ki-tô khi chịu phép rửa, sẽ cùng được trỗi dậy với Ngài” (Cl 2,12).

Mời Bạn: Niềm tin của các Ki-tô hữu vào Đấng đã phục sinh khiến họ hy vọng sẽ được cùng sống lại với Ngài. Quả thật, khi lãnh nhận bí tích Rửa tội, bạn được kết hợp thành một thân thể với Đức Ki-tô là Đầu của toàn thân. Khi lãnh nhận bí tích Thánh Thể, linh hồn bạn được nuôi dưỡng bằng Bánh Hằng Sống là chính Mình và Máu của Đức Ki-tô. Đối với các Ki-tô hữu, những người tin vào Đức Ki-tô phục sinh, thì sống “không còn là tôi sống, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi” (Gl 2,20); sống là luôn hy vọng rằng Đầu đã phục sinh, các chi thể cũng sẽ được phục sinh cùng với Đầu.

Sống Lời Chúa: Năng lãnh nhận bí tích Thánh Thể để được lớn lên trong đức tin vào Chúa phục sinh.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cuộc đời này là một cuộc hành hương, xin ban thêm cho chúng con niềm hy vọng rằng cuối cuộc hành hương là được phục sinh với Chúa. Amen.

06/05 – Thứ Ba tuần 3 Phục Sinh.

“Không phải Môsê, mà chính Cha Ta mới ban bánh bởi trời đích thực”.

Lời Chúa: Ga 6, 30-35

Khi ấy, đám đông thưa Chúa Giêsu: “Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng: “Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời”.

Chúa Giêsu đáp: “Thật Ta bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian”.

Họ liền thưa với Ngài rằng: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi”.

Chúa Giêsu nói: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói; ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ”.

Suy niệm: Trong truyện một vị thánh có kể lại rằng một ngày kia ngài đang chầu Thánh Thể thì có người vào báo tin ở ngoài đang xảy ra một phép lạ và người ta kéo tới xem đông lắm. Vị thánh đó trả lời ở đây cũng đang diễn ra một phép lạ trong nhà chầu, nơi bí tích Thánh Thể và ngài đang chiêm ngắm phép lạ đó. Cứ tự nhiên mà nói, người ta có tính hiếu kỳ. Nghe đồn thổi ở đâu có hiện tượng lạ thì lập tức bỏ công ăn việc làm, đổ xô tìm đến. Trong khi đó, Chúa Giê-su lại có vẻ không thích “chứng tỏ mình” qua những phép lạ huy hoàng, hoành tráng. Khiến nước thành rượu, hoá bánh ra nhiều, dẹp yên bão tố, v.v… những việc lạ lùng như thế mà Chúa làm như một việc bình thường và tự nhiên đến mức không ngờ! Thậm chí dấu lạ lớn nhất là ban ơn cứu chuộc cho nhân loại mà Chúa cũng khởi đầu bằng cách sinh ra như một bé thơ nghèo hèn và chịu chết như một tên tội phạm. Dấu lạ đích thực chính là Chúa Giê-su, Đấng đã sinh ra làm người, và đã chết và sống lại vì yêu thương ta.

Mời Bạn: Chúa đang hiện diện trong Lời Người, trong tấm bánh được bẻ ra trong Thánh Thể, và trong Giáo Hội thân thể mầu nhiệm của Người, và trong mọi hoàn cảnh cụ thể của cuộc sống chúng ta. Bạn có tin và nhận ra dấu lạ qua sự hiện diện đó không?

Sống Lời Chúa: Viếng Thánh Thể để chiêm ngắm dấu lạ của tình yêu.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Ngài chính là dấu chỉ lớn nhất của tình yêu Thiên Chúa dành cho chúng con. Xin giúp chúng con đừng chạy theo những dấu lạ hão huyền nhưng luôn vững tin vào chính Chúa. Amen.