24/09 – Thứ Ba tuần 25 thường niên.

“Mẹ và anh em Ta là những người nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành”.

Lời Chúa: Lc 8, 19-21

Khi ấy, mẹ và anh em Chúa Giêsu đến tìm Người, nhưng vì đám đông, nên không thể đến gần Người được. Người ta báo tin cho Người rằng: “Có mẹ và anh em Thầy đứng ở ngoài muốn gặp Thầy”.

Người trả lời với họ rằng: “Mẹ và anh em Ta là những người nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành”.

Suy niệm: Đức Ma-ri-a “đang đứng bên ngoài” (c. 20), bị tách biệt khỏi nhóm các môn đệ đang ngồi thật an bình hạnh phúc chung quanh Chúa Giê-su để nghe Ngài giảng dạy. Nhưng Mẹ không đứng bên ngoài một mình mà đứng cùng với các anh em của Chúa Giê-su. Mẹ cũng không bất ngờ khi nghe Đức Giê-su, con của Mẹ, nói những lời như thế. Hơn một lần – trong đền thờ khi Chúa Giê-su lên mười hai tuổi (Lc 2,49); tại tiệc cưới Cana (Ga 2,4) – Mẹ đã nghe Ngài nói: phải vượt qua mối quan hệ gia đình theo “huyết nhục” để trở thành “mẹ và anh em của Chúa” qua việc “nghe và thực hành Lời của Thiên Chúa”. Và nhất là Mẹ đã không chỉ “lắng nghe và suy niệm trong lòng” cho riêng mình; Mẹ còn dẫn đưa những người thân của mình đến với Chúa Giê-su để cũng trở thành người thân trong gia đình của Thiên Chúa, như Mẹ đã làm tại tiệc cưới Cana: “Ngài bảo gì, các anh hãy cứ làm theo” (Ga 2,5).

Mời Bạn: Dường như những lo toan cho cuộc sống đã làm cho tôi ít để tâm đến Lời Chúa, hoặc vẫn nghe nhưng ít khi đem ra thực hành. Nếu chính tôi không dành một khoảng lặng cho Chúa, làm sao đời sống của ta được thống nhất làm sao có được an bình thật sự?!

Sống Lời Chúa: Dù cuộc sống của bạn có bận rộn thế nào đi nữa, bạn cũng tìm cho được ít phút dành riêng cho Chúa để nghiền ngẫm lại Lời Chúa bạn đã nghe.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, lắm lúc con thấy cuộc sống xung quanh con thật xô bồ, ồn ào và trống rỗng. Xin giúp con có được những khoảng thời gian trầm lắng bên Chúa, để kín múc lấy sức mạnh từ Lời Chúa, hầu nội tâm con được vững vàng giữa bao thách đố của cuộc đời.

23/09 – Thứ Hai tuần 25 thường niên. – Thánh Piô Pietrelcina, linh mục. Lễ nhớ.

“Đặt đèn trên giá đèn, để những ai đi vào đều thấy sự sáng”.

Lời Chúa: Lc 8, 16-18

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Không ai thắp đèn rồi lấy hũ che lại, hay đặt dưới gầm giường: nhưng đặt nó trên giá đèn, để những ai đi vào đều thấy ánh sáng. Vì chẳng có gì kín nhiệm mà không bị tỏ ra, và không có gì ẩn giấu mà không bị lộ ra cho người ta biết. Vậy các ngươi hãy ý tứ xem các ngươi nghe thế nào! Vì ai có, sẽ được cho thêm; còn ai không có, cả điều mình tưởng có cũng sẽ bị lấy đi”.

Suy niệm: Ngọn đèn được thắp sáng là để lan toả. Trong nghi thức Thánh tẩy, người đỡ đầu nhận nến được thắp từ nến Phục sinh, trao cho người lãnh nhận bí tích. Cử chỉ này nói lên ánh sáng đức tin được chuyển trao từ người đỡ đầu cho con đỡ đầu của mình. Đây không chỉ là sứ mạng của riêng người đỡ đầu, nhưng là sứ mạng chung của mọi Ki-tô hữu: lan tỏa ánh sáng đức tin cho trần gian. Để có thể toả lan ánh sáng, ngọn đèn đức tin của mỗi người phải được thắp lên và luôn cháy sáng trên hành trình dương thế. Nếu không chính ánh sáng đó sẽ phải lụi tàn: “Vì ai đã có, thì được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái họ tưởng là có, cũng sẽ bị lấy mất.

Mời Bạn: Chúng ta đều biết mình phải “toả lan ánh sáng”, nhưng toả lan thế nào, có khi chúng ta không biết phải làm sao. Tin Mừng hôm nay cảnh giác chúng ta: “Vậy hãy để ý cách thức anh em nghe.” Quả thật, lắm khi ngay sau một Thánh lễ, chúng ta không nhớ Lời Chúa vừa nghe dạy chúng ta điều gì. Nếu không nhớ, làm sao bạn thực hành và lan toả Lời Chúa đây? Mời bạn xem xét và điều chỉnh “cách thức bạn nghe Lời Chúa” để Lời ấy khỏi bị lụi tàn.

Sống Lời Chúa: Để khắc sâu Lời Chúa được nghe trong Thánh Lễ, từ tối hôm trước bạn đọc và suy niệm đoạn Tin Mừng của ngày lễ hôm sau; và trong ngày bạn dành ít phút đọc lại và nghiền ngẫm cũng đoạn Tin Mừng ấy.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã ban cho chúng con Lời Chúa là ánh sáng chỉ đường chúng con đi. Xin cho chúng con luôn nhận thấy vẻ đẹp, sự ngọt ngào khi chúng con đọc, suy niệm và sống theo ánh sáng của Lời Chúa.

22/09 – CHÚA NHẬT 25 THƯỜNG NIÊN năm B.

“Con Người sẽ bị nộp. Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết”.

Lời Chúa: Mc 9, 30-37

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ từ trên núi xuống, rồi đi ngang qua xứ Galilêa và Người không muốn cho ai biết. Vì Người dạy dỗ và bảo các ông rằng: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Nhưng các ông không hiểu lời đó và sợ không dám hỏi Người. Các ngài tới Capharnaum.

Khi đã vào nhà, Người hỏi các ông: “Dọc đàng các con tranh luận gì thế?” Các ông làm thinh, vì dọc đàng các ông tranh luận xem ai là người lớn nhất.

Bấy giờ Người ngồi xuống, gọi mười hai ông lại và bảo các ông rằng: “Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người”.

Rồi Người đem một em bé lại đặt giữa các ông, ôm nó mà nói với các ông rằng: “Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, thực ra không phải đón tiếp Thầy, nhưng là đón tiếp Ðấng đã sai Thầy”.

Suy niệm: Vẫn biết trên cõi đời, sống là phấn đấu đi lên. Nhưng đi lên không có nghĩa là tranh giành địa vị, dùng thủ đoạn hạ bệ người khác. Người lớn hơn cả đối với Chúa và trong Nước của Ngài là người sống khiêm tốn, đơn sơ, chấp nhận lệ thuộc vào Ngài như trẻ con phụ thuộc cha mẹ. Trở về như trẻ con có thể giải quyết nhiều vấn đề rắc rối giữa người với người, trong xã hội cũng như trong Giáo Hội. Trẻ nhỏ cần được người lớn quan tâm giúp đỡ. Trẻ nhỏ không biết tham sân si. Trẻ nhỏ chẳng cần địa vị cao thấp, không cậy dựa vào thân thế, khả năng, công trạng của mình. Trẻ nhỏ dễ hòa nhập và làm bạn với nhau. Trên hết, trẻ thơ hiểu rằng mình hoàn toàn cậy dựa, phụ thuộc vào cha mẹ, tin tưởng tuyệt đối, vâng lời cha mẹ của mình. Khi trở nên giống trẻ thơ, ta không lấy mình làm trung tâm, bản ngã là tâm điểm cuộc đời, nhưng là Thiên Chúa. Đó là đức tính của người môn đệ Chúa Ki-tô, của công dân Nước Trời.

Mời Bạn: Chiêm ngắm cung cách sửa dạy môn đệ của Chúa Giê-su, Ngài không dập tắt tham vọng của các ông, nhưng biến đổi thành ước vọng làm lớn theo tinh thần Nước Trời: khiêm tốn, xả thân phục vụ người lân cận. Ngài đảo ngược kim tự tháp: mình xuống dưới thấp, còn Chúa đưa lên cao. Hơn ai hết, Ngài đã sống tư thế người lớn nhất ấy.

Sống Lời Chúa: Tôi có khi nào nghĩ mình là kẻ xứng đáng lãnh đạo người khác không? Và tôi có tự ti xem mình chẳng ra gì trong đám bạn bè không?

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con biết mình rõ hơn, sống khiêm nhường tin tưởng, không quản ngại nhận lấy những trách nhiệm Chúa giao phó, ý thức mình đang phục vụ Chúa. Amen.

21/09 – Thứ Bảy tuần 24 thường niên – THÁNH MÁTTHÊU TÔNG ĐỒ, TÁC GIẢ SÁCH TIN MỪNG. Lễ kính.

“Hãy theo Ta”. – Và ông ấy đứng dậy đi theo Người.

Lời Chúa: Mt 9, 9-13

Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, thấy một người ngồi ở bàn thu thuế, tên là Matthêu. Người phán bảo ông: “Hãy theo Ta”. Ông ấy đứng dậy đi theo Người.

Và xảy ra khi Người ngồi dùng bữa trong nhà, thì có nhiều người thu thuế và tội lỗi đến ngồi đồng bàn cùng Chúa Giêsu và các môn đệ của Người. Những người biệt phái thấy vậy, liền nói với các môn đệ Người rằng: “Tại sao Thầy các ông lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi như vậy?”

Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo rằng: “Người lành mạnh không cần đến thầy thuốc, nhưng là người đau yếu! Các ông hãy đi học xem lời này có ý nghĩa gì: Ta muốn lòng nhân từ, chớ không phải hy lễ. Vì Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng kêu gọi người tội lỗi”.

Suy niệm: Tin Mừng Mát-thêu kể lại câu chuyện của mình quá vắn gọn khiến ta có cảm tưởng như Chúa Giê-su và Mát-thêu tình cờ gặp nhau, cũng như ơn gọi Tông đồ của Mát-thêu là việc ngẫu nhiên, không hề có chủ đích trước. Thế nhưng đằng sau trình thuật rút gọn này, chúng ta hiểu rằng Mát-thêu đã không ít lần gặp Chúa Giê-su, nghe Ngài giảng dạy, và đây là giây phút quyết định. Thiên Chúa không làm gì mà không định liệu trước, và cũng chẳng có gì là ngẫu nhiên, tình cờ đối với Ngài. Với Mát-thêu cũng vậy, cũng phải đắn đo suy nghĩ một thời gian để rồi có giây phút đoạn tuyệt này. Từ bỏ một nghề nghiệp béo bở cho cuộc sống, đi theo một người “chẳng có nơi tựa đầu” là điều chẳng dễ dàng chút nào. Ta cảm phục Mát-thêu vì ông đã chọn lựa Đấng Hằng sống thay vì tiền bạc của cải đời này.

Mời Bạn: “Con hãy theo Ta” là tiếng Chúa nói với mỗi người chúng ta trong mọi ơn gọi cũng như mọi cảnh vực của cuộc đời. Theo Ngài ở đây và lúc này là gắn bó với Ngài, sống tinh thần của người môn đệ, tìm mọi cơ hội áp dụng lời Thầy dạy bảo.

Sống Lời Chúa: Vậy bạn hãy xét xem đâu là ý nghĩa Lời Chúa Giê-su mời gọi hãy theo Ngài, đâu là cung cách tốt nhất tôi theo Ngài lúc này đây, trong hoàn cảnh tôi đang sống.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa cho con được vinh dự làm con cái Chúa, môn đệ Chúa Ki-tô. Xin cho con luôn sẵn sàng đáp lại lời Chúa kêu mời mọi nơi mọi lúc trong cuộc đời, để con chỉ xin một điều duy nhất: Xin vâng. Amen.

 

20/09 – Thứ Sáu tuần 24 thường niên. – Thánh Anrê Kim Têgon, Phaolô Chung Hasan và các bạn, tử đạo. Lễ nhớ.

“Có mấy phụ nữ đi với Người và họ đã lấy của cải mình mà giúp Người”.

Lời Chúa: Lc 8, 1-3

Khi ấy, Chúa rảo qua các thành thị và xóm làng, giảng dạy và loan báo Tin Mừng nước Thiên Chúa.

Có nhóm Mười Hai cùng đi với Người, cũng có cả mấy người phụ nữ đã được chữa khỏi tà thần và bệnh tật: là bà Maria cũng gọi là Mađalêna, người đã được trừ khỏi bảy quỷ ám, bà Gioanna vợ của Chusa, viên quản lý của Hêrôđê, bà Susanna và nhiều bà khác; những bà này đã lấy của cải mình mà giúp Người.

Suy niệm: Tin Mừng Mát-thêu kể lại câu chuyện của mình quá vắn gọn khiến ta có cảm tưởng như Chúa Giê-su và Mát-thêu tình cờ gặp nhau, cũng như ơn gọi Tông đồ của Mát-thêu là việc ngẫu nhiên, không hề có chủ đích trước. Thế nhưng đằng sau trình thuật rút gọn này, chúng ta hiểu rằng Mát-thêu đã không ít lần gặp Chúa Giê-su, nghe Ngài giảng dạy, và đây là giây phút quyết định. Thiên Chúa không làm gì mà không định liệu trước, và cũng chẳng có gì là ngẫu nhiên, tình cờ đối với Ngài. Với Mát-thêu cũng vậy, cũng phải đắn đo suy nghĩ một thời gian để rồi có giây phút đoạn tuyệt này. Từ bỏ một nghề nghiệp béo bở cho cuộc sống, đi theo một người “chẳng có nơi tựa đầu” là điều chẳng dễ dàng chút nào. Ta cảm phục Mát-thêu vì ông đã chọn lựa Đấng Hằng sống thay vì tiền bạc của cải đời này.

Mời Bạn: “Con hãy theo Ta” là tiếng Chúa nói với mỗi người chúng ta trong mọi ơn gọi cũng như mọi cảnh vực của cuộc đời. Theo Ngài ở đây và lúc này là gắn bó với Ngài, sống tinh thần của người môn đệ, tìm mọi cơ hội áp dụng lời Thầy dạy bảo.

Sống Lời Chúa: Vậy bạn hãy xét xem đâu là ý nghĩa Lời Chúa Giê-su mời gọi hãy theo Ngài, đâu là cung cách tốt nhất tôi theo Ngài lúc này đây, trong hoàn cảnh tôi đang sống.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa cho con được vinh dự làm con cái Chúa, môn đệ Chúa Ki-tô. Xin cho con luôn sẵn sàng đáp lại lời Chúa kêu mời mọi nơi mọi lúc trong cuộc đời, để con chỉ xin một điều duy nhất: Xin vâng. Amen.

 

 

19/09 – Thứ Năm tuần 24 thường niên.

“Tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều”.

Lời Chúa: Lc 7, 36-50

Khi ấy, có một người biệt phái kia mời Chúa Giêsu đến dùng bữa với mình; Người vào nhà người biệt phái và vào bàn ăn.

Chợt có một người đàn bà tội lỗi trong thành, nghe biết Người đang dùng bữa trong nhà người biệt phái, liền mang đến một bình bạch ngọc đựng thuốc thơm. Bấy giờ bà đứng phía chân Người, khóc nức nở, nước mắt ướt đẫm chân Người, bà lấy tóc lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm.

Thấy thế, người biệt phái đã mời Người, tự nghĩ rằng: “Nếu ông này là tiên tri thì phải biết người đàn bà đang động đến mình là ai, và thuộc hạng người nào chứ: là một đứa tội lỗi (mà)!” Nhưng Chúa Giêsu lên tiếng bảo ông rằng: “Hỡi Simon, Tôi có điều muốn nói với ông”. Simon thưa: “Xin Thầy cứ nói”.

“Một người chủ nợ có hai con nợ, một người nợ năm trăm đồng, người kia nợ năm mươi. Vì cả hai không có gì trả, nên chủ nợ tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, người nào sẽ yêu chủ nợ nhiều hơn?” Simon đáp: “Tôi nghĩ là kẻ đã được tha nhiều hơn”. Chúa Giêsu bảo ông: “Ông đã xét đoán đúng”. Và quay lại phía người đàn bà, Người bảo Simon: “Ông thấy người đàn bà này chứ? Tôi đã vào nhà ông, ông đã không đổ nước rửa chân Tôi, còn bà này đã lấy nước mắt rửa chân Tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã không hôn chào Tôi, còn bà này từ lúc vào không ngớt hôn chân Tôi. Ông đã không xức dầu trên đầu Tôi, còn bà này đã lấy thuốc thơm xức chân Tôi. Vì vậy, Tôi bảo ông, tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều. Kẻ được tha ít, thì yêu mến ít”. Rồi Người bảo người đàn bà: “Tội con đã được tha rồi”. Những người đồng bàn liền nghĩ trong lòng rằng: “Ông này là ai mà lại tha tội được?” Và Người nói với người đàn bà: “Đức tin con đã cứu con, con hãy về bình an”.

Suy niệm: Ông Si-mon này thuộc nhóm Pha-ri-sêu, là nhóm thường đối đầu với Chúa Giê-su, nhưng ông có mối quan hệ thân thiết với Chúa và hẳn ông hãnh diện khi mời Thầy Giê-su đến nhà dùng bữa. Thế nhưng có một vị khách khó chịu không mời mà đến; cô này vốn mang tai tiếng vì tội lỗi công khai, lại vào nhà một người Pha-ri-sêu, là phạm vào một điều đại kỵ; đã vậy, cô lại làm những điều chướng tai gai mắt: rửa chân Chúa bằng nước mắt  của mình, lấy tóc mà lau, rồi hôn và xức dầu thơm lên chân Ngài. Chị đã liều mình làm những điều ấy, bất chấp mọi lời xầm xì thị phi, bởi chị biết rằng chị là người nhiều tội lỗi nhưng đã được Chúa thứ tha nhiều. Được thứ tha nhiều, nên chị làm tất cả để nói lên chị yêu mến Chúa nhiều.

Mời Bạn: Chúa Giê-su khử trừ tội lỗi nhưng Ngài không loại trừ, không lên án người tội lỗi. Trái lại, Chúa yêu thương, bao dung và tha thứ cho tội nhân. Nhờ thế Ngài xoá bỏ mặc cảm ngăn cách, mở cho tội nhân con đường sám hối để tái hoà nhập với cộng đoàn và sống một cuộc sống mới. Bạn có cảm nhận mình được Chúa thứ tha không? Bạn có biết mình được Chúa yêu thương dường nào không? Vậy bạn cũng hãy yêu mến Chúa thật nhiều vì đó là “bằng cớ bạn nhận biết ơn tha thứ” của Chúa.

Sống Lời Chúa: Khi xưng tội, bạn có lòng ăn năn tội thật và làm một việc hy sinh, phục vụ để thể hiện lòng sám hối.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con nhận biết rằng tội con thật nặng nề, nhưng Chúa vẫn luôn yêu thương và tha thứ mọi tội lỗi cho con. Xin giúp con gớm ghét tội lỗi và thật lòng chừa bỏ chúng, để con thêm lòng yêu mến Chúa.

 

18 /09 – Thứ Tư tuần 24 thường niên.

“Chúng tôi đã thổi sáo mà các anh không nhảy múa, chúng tôi đã hát những điệu bi ai mà các anh không khóc”.

Lời Chúa: Lc 7, 31-35

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Ta sẽ phải nói những người của thế hệ này giống ai đây? Họ giống ai? Họ giống như những đứa trẻ ngồi ngoài đường phố gọi và nói với nhau rằng: “Chúng tôi đã thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa. “Chúng tôi đã hát những điệu bi ai, mà các anh không khóc”.

Bởi vì khi Gioan Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ngươi bảo: “Người bị quỷ ám”.

Khi Con Người đến có ăn có uống, thì các ngươi lại nói: “Kìa con người mê ăn tham uống, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi”.

Nhưng sự khôn ngoan đã được minh chính bởi tất cả con cái mình”.

Suy niệm: Đám trẻ ngồi chơi ngoài chợ luôn có lý do để từ chối trò chơi do bên kia đưa ra: chúng tôi không vui nên không thích chơi trò đám cưới; nhưng chúng tôi cũng có buồn đâu mà chơi trò đám tang! Chúng luôn tìm lý lẽ để bắt bẻ đối thủ của mình. Người đương thời với Chúa Giê-su cũng hành xử cách ‘trẻ con’ như vậy: ăn chay khắc khổ, cô tịch trong hoang địa như Gio-an Tẩy Giả thì bị họ cho là quỷ ám; sống như Chúa Giê-su dấn thân hoà mình với những người bị gạt bên lề xã hội thì bị gán là tay ăn nhậu, kẻ phóng túng! Tuy nhiên, Chúa Giê-su cho họ thấy sự thật không tùy thuộc nơi những chỉ trích, ‘chụp mũ’ cách ‘trẻ con” của họ, nhưng nơi hiệu quả của việc làm. Gio-an Tẩy Giả đã thúc đẩy phong trào sám hối nơi dân Chúa, cũng như Chúa Giê-su đã tạo nên một cung cách tương quan mới mẻ, tốt đẹp với Thiên Chúa và với con người.

Mời Bạn: Nếu chỉ suy nghĩ, hành động theo bản năng hoặc theo sự ích kỷ, chai lì, bạn có thể rơi vào cung cách ‘trẻ con’ như người Do Thái trên đây. Để ra khỏi thái độ ‘trẻ con’ Bạn cần lắng nghe Lời Chúa dạy, biết nghĩ đến người khác thay vì chỉ thu vén cho bản thân cho phe nhóm mình.

Chia sẻ: Tôi có nổi nóng khi người khác phản đối ý kiến của tôi, hoặc đánh đập con cái trong khi nóng giận không? Đó có phải là thái độ ‘trẻ con’ không?

Sống Lời Chúa:  Thay vì tìm mọi lý do để chỉ trích người khác, tôi luôn tìm cách để nhìn thấy yếu tố tích cực nơi họ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cách cư xử ‘trẻ con’ đã giam hãm, không cho con lớn lên về mặt thiêng liêng. Xin lay động tâm hồn để con mở lòng đón nhận lời cứu độ của Chúa. Amen.

17/09 – Thứ Ba tuần 24 thường niên. – TẾT TRUNG THU. CẦU CHO THIẾU NHI

“Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi dậy”.

Lời Chúa: Lc 7, 11-17

Khi ấy, Chúa Giêsu đến một thành gọi là Naim. Các môn đệ và đám đông dân chúng cùng đi với Người.

Khi Người đến gần cửa thành, thì gặp người ta đang khiêng đi chôn người con trai duy nhất của một bà goá kia và có đám đông dân thành đi đưa xác với mẹ nó. Trông thấy bà, Chúa động lòng thương và bảo bà rằng: “Đừng khóc nữa”. Đoạn tiến lại gần, Người chạm đến quan tài và những người khiêng đứng lại. Bấy giờ Người phán: “Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi dậy”. Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Rồi Người trao lại cho mẹ nó.

Mọi người đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa rằng: “Một tiên tri cao cả đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã thăm viếng dân Người”. Và việc này đã loan truyền danh tiếng Người trong toàn cõi Giuđêa và khắp vùng lân cận.

Suy niệm: Ai lại không tiếc thương cho người thanh niên vĩnh viễn ra đi giữa tuổi thanh xuân? Hơn nữa đó lại là người con trai duy nhất, chỗ dựa còn lại cho người mẹ goá! Đức Giê-su lại càng động lòng trắc ẩn trước những tình cảnh đáng thương như thế. Ngài nói: “Hỡi người thanh niên, hãy trỗi dậy!” Chẳng những Ngài ban lại sự sống cho chàng trai trẻ, Ngài còn ban lại đứa con cho người mẹ, ban lại sự sống tinh thần, niềm hy vọng cho bà.

Mời Bạn: Cái chết của người thanh niên là dấu chỉ cái chết đáng khóc thương nhất của con người là cái chết do tội lỗi. Thiên Chúa Cha, Đấng giàu lòng thương xót, cũng xót thương Người Con Một của Ngài là Đức Giê-su Ki-tô chịu chết vì tội nhân loại, và Chúa cũng sẽ nói: “Hãy trỗi dậy!” để phục sinh Người Con ấy và để chúng ta cũng được sống lại với Người. Có thể về mặt thể lý, bạn đang sống khoẻ. Nhưng nếu như bạn cảm thấy mình đang thờ ơ nguội lạnh, chưa “siêng năng việc Đức Chúa Trời”, hoặc sa đà trong những đam mê bất chính, hãy coi chừng, đó là dấu hiệu bạn đang ở trong bóng tối của sự chết đấy.

Sống Lời Chúa: Hằng ngày, bạn kiểm điểm bản thân để phát hiện những dấu hiệu của sự chết đang tiêm nhiễm vào cuộc sống của bạn, và bạn cầu xin Chúa cho bạn được “trỗi dậy” với Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin Chúa nhìn đến bao con người, nhất là những người trẻ đang nằm trong bóng tối sự chết. Xin vì lòng thương xót của Chúa, cho chúng con là những người tội lỗi, được ơn chết đi cho tội, và được trỗi dậy để sống cuộc sống mới, trong Đức Ki-tô phục sinh. Amen.

16/09 – Thứ Hai tuần 24 thường niên. – Thánh Cornêliô, giáo hoàng, và thánh Cyprianô, giám mục, tử đạo. Lễ nhớ

“Cả trong dân Israel, Ta cũng chẳng thấy lòng tin mạnh mẽ như vậy”.

Lời Chúa: Lc 7, 1-10

Khi ấy, lúc Chúa Giêsu đã nói với dân chúng xong, Người vào Capharnaum.

Bấy giờ một viên sĩ quan có tên đầy tớ thân tín bị bệnh gần chết. Nghe nói về Chúa Giêsu, ông sai vài người kỳ lão Do-thái đi xin Người đến cứu chữa đầy tớ ông. Họ đến gần Chúa Giêsu và van xin Người rằng: “Ông ta đáng được Thầy ban cho ơn đó, vì thật ông yêu mến dân ta, và chính ông đã xây cất hội đường cho chúng ta”.

Chúa Giêsu đi với họ, và khi Người còn cách nhà viên sĩ quan không ba

xa, thì ông này sai mấy người bạn đến thưa Người rằng: “Lạy Thầy, không dám phiền Thầy hơn nữa, vì tôi không xứng đáng được Thầy vào nhà tôi, cũng như tôi nghĩ tôi không xứng đáng đi mời Thầy, nhưng xin Thầy phán một lời, thì đầy tớ tôi được lành mạnh. Vì tôi cũng chỉ là một sĩ quan cấp dưới, (tuy nhiên) tôi có những lính dưới quyền tôi, tôi bảo người này đi, thì nó đi; bảo người khác lại, thì nó lại; và bảo đầy tớ tôi làm cái này, thì nó làm”.

Nghe nói thế, Chúa Giêsu ngạc nhiên và quay lại nói với đám đông theo Người rằng: “Ta nói thật với các ngươi, cả trong dân Israel, Ta cũng chẳng thấy lòng tin mạnh mẽ như vậy”. Và những người được sai đi, khi về tới nhà, thấy tên đầy tớ lành mạnh.

Suy niệm:  “Tôi không đáng rước Ngài vào nhà tôi…” Biết bao nhiêu bài học rút ra từ một câu nói giản dị như thế. Viên sĩ quan Rô-ma, người phát ngôn câu nói đó hẳn đã hấp thụ một nền giáo dục nhân bản thật tốt: lịch thiệp, khiêm tốn, nhân ái, biết cảm thông… Càng đáng nể phục hơn khi biết rằng ông ta, một người có chức có quyền trong guồng máy cai trị của một đế quốc hùng mạnh, lại nhún nhường cầu xin một người thuộc dân tộc bị trị chữa lành người nô lệ của ông đang đau nặng. Đó không phải là một lời nói xã giao hời hợt. Tính cách dễ mến tỏ lộ qua lời nói đó càng làm tôn thêm lòng kính trọng – không, nói cho đúng hơn – niềm tin tột bực của ông nơi Đức Giê-su Ki-tô, Đấng mà ông biết có một quyền lực thần linh.

Mời Bạn: Một lời nói đẹp lại càng đẹp hơn khi nó được dùng để diễn đạt một niềm tin cao quí. Bạn có cảm thấy xấu hổ khi nghe những lời nói tục tằn thô lỗ thốt ra từ môi miệng những người mang danh là ki-tô hữu?

Chia sẻ: Khi sinh hoạt trong nhóm của bạn, thử đề nghị một phương thế để giúp nhau chừa bỏ tính nói tục.

Sống Lời Chúa: Chừa bỏ và giúp người khác, nhất là người thân của mình, chừa bỏ tật xấu hay nói tục.

Cầu nguyện: Cầu nguyện sốt sắng trước khi rước lễ bằng lời đáp: “Lạy Chúa, con không đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời thì linh hồn con sẽ lành mạnh.”