14/08 – Thứ Hai tuần 19 thường niên. – Thánh Mácximilianô Maria Kônbê, lm tử đạo. Lễ nhớ.

“Họ sẽ giết Người, nhưng Người sẽ sống lại. Con cái thì được miễn thuế”.

Lời Chúa: Mt 17, 21-26

Khi ấy, các môn đệ và Chúa Giêsu còn đang ở Galilêa, thì Chúa Giêsu bảo các ông rằng: “Con Người sắp bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết người, nhưng ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Các môn đệ rất đỗi buồn phiền.

Khi các ngài đến Capharnaum, thì những người thu thế đền thờ đến gặp Phêrô và hỏi rằng: “Thầy các ông không nộp thuế “đền thờ’ sao?” Ông nói: “Có chớ”.

Khi ông về đến nhà, Chúa Giêsu hỏi đón trước rằng: “Simon, con nghĩ sao? Vua chúa trần gian thu thuế má hạng người nào? Đòi con cái mình hay người ngoài?” Ông thưa rằng: “Đòi người ngoài”. Chúa Giêsu bảo ông rằng: “Vậy thì con cái được miễn. Nhưng để chúng ta không làm cho họ vấp phạm, con hãy ra biển thả câu: con cá nào câu lên trước hết thì bắt lấy, mở miệng nó ra, sẽ thấy một đồng tiền, con hãy lấy tiền đó mà nộp cho họ, trả phần Thầy và phần con”.

Suy niệm: Người Do thái trưởng thành hằng năm ngoài các khoản thuế dân sự, họ còn phải nộp thuế thánh vụ để có tiền bảo trì đền thờ và lo việc tế tự trong đền thờ, vốn cần đến một kinh phí rất lớn. Đền thờ là nhà của Thiên Chúa. Chúa Giê-su là Con Thiên Chúa, là con cái trong nhà, nên Ngài không phải là đối tượng phải nộp khoản thuế đó. Nhưng như lời Ngài nói với thánh Phê-rô, “để khỏi làm cớ cho họ sa ngã”, khỏi gây gương mù gương xấu cho người khác, Ngài sai thánh Phê-rô đi câu cá, bắt được cá, mở miệng cá lấy đồng tiền bốn quan đủ để nộp thuế cho hai người. Qua việc này, Chúa Giê-su dạy ta biết phải lo chu toàn việc bổn phận của mình trong đời sống hằng ngày.

Mời Bạn: Mỗi người đều có những bổn phận phải làm đối với Chúa, với bản thân và đối với nhau. Việc bổn hằng ngày nhiều khi nhàm chán, tầm thường, nhưng có giá trị to lớn. Đức Hồng y Phan-xi-cô Xa-vi-ê Nguyễn Văn Thuận gọi bổn phận là “giấy thông hành vào Nước Trời”, là “ý Chúa trong giây phút hiện tại”. Bởi vậy con đường nên thánh mở ra trước mắt mỗi người chính là chu toàn bổn phận trong giây phút hiện tại.

Sống Lời Chúa: Việc bổn phận của bạn ở đây trong lúc này là gì? Bạn quyết chu toàn việc bổn phận đó trong niềm vui tươi và sẵn lòng phục vụ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã hoàn tất việc cứu thế trong sự vâng phục trọn vẹn thánh ý Chúa Cha. Xin cho con sẵn sàng đảm nhận công việc Chúa giao phó cho dù công việc đó không làm con vui thích. Xin giúp con trung thành vác lấy thập giá bổn phận Chúa trao để cùng Chúa cứu độ thế giới này. Amen.

13/08 – CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN năm A

“Xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy”.

Lời Chúa: Mt 14, 22-33

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi dân chúng đã ăn no, lập tức Chúa Giêsu giục môn đệ trở xuống thuyền mà qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện một mình. Đến chiều, Người vẫn ở đó một mình. Còn thuyền thì đã ra giữa biển, bị sóng đánh chập chờn vì ngược gió.

Canh tư đêm tối, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hồn mà nói rằng: “Ma kìa!”, và các ông sợ hãi kêu la lớn tiếng.

Lập tức, Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Hãy yên tâm. Thầy đây, đừng sợ!” Phêrô thưa lại rằng: “Lạy Thầy, nếu quả là Thầy, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy”. Chúa phán: “Hãy đến!” Phêrô xuống khỏi thuyền, bước đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa Giêsu. Khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi và sắp chìm xuống nên la lên rằng: “Lạy Thầy, xin cứu con!” Lập tức, Chúa Giêsu giơ tay nắm lấy ông mà nói: “Người hèn tin, tại sao mà nghi ngờ?”

Khi cả hai đã lên thuyền thì gió liền yên lặng. Những người ở trong thuyền đến lạy Người mà rằng: “Thật, Thầy là Con Thiên Chúa”.

Suy niệm: Tin tưởng vào Lời của Chúa, ông Phê-rô bước xuống thuyền đi trên mặt nước và đến với Ngài. Nhưng khi thấy gió thổi, ông sợ và la lên và rồi ông bắt đầu chìm. Cơn gió nổi lên làm ông phân tâm. Ông chìm vì ông không còn nhìn vào Chúa, vì ông không còn coi Chúa là điểm đến trong hành trình ‘đi trên nước’ của mình. Các ki-tô hữu trong hành trình đức tin của mình cũng vậy. Bao lâu chúng ta còn nhìn lên Chúa, bao lâu còn tập trung vào Chúa, còn coi Chúa là mục tiêu của đời mình thì bấy lâu chúng ta còn có thể “đi trên mặt nước” mà đến với Ngài. Câu chuyện ông Phê-rô hôm nay cũng là câu chuyện cuộc đời của mỗi người chúng ta trong hành trình theo Chúa khi sống giữa trần gian này.

Mời Bạn: Để có thể đi theo và đến được với Chúa Giê-su, mỗi chúng ta phải tập trung nhìn thẳng vào Chúa, đó là lúc chúng ta sống với Chúa trong kinh nguyện hàng ngày, trong mỗi thánh lễ và không để “những chuyện thế gian” làm chúng ta chia trí. Có vậy ta mới đi trọn vẹn tới Chúa là mục tiêu đời mình.

Chia sẻ: Bạn có kinh nghiệm “bị chìm” trong đời sống đức tin khi bạn sao nhãng, chia trí và xa rời Chúa không?

Sống Lời Chúa: Đối với các ki-tô hữu, nhìn ngắm Chúa, kết hợp với Chúa, đặt mục tiêu đời mình nơi Chúa, là cách tốt nhất để chúng ta có thể bước theo và đến với Ngài trong hành trình đời mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con vững tin để con luôn biết chăm chú nhìn Chúa là lẽ sống của con, nhờ đó con có được Chúa trong cuộc sống đời con mà bước đi theo Ngài. Amen.

12/08 – Thứ Bảy tuần 18 thường niên.

“Nếu các con có lòng tin, thì chẳng có gì các con không làm được”.

Lời Chúa: Mt 17, 14-19

Khi ấy, có một người đến gần, quỳ gối trước mặt Chúa Giêsu mà nói rằng: “Lạy Ngài, xin thương xót con trai tôi vì nó mắc chứng kinh phong và rất trầm trọng: nó thường ngã vào lửa và lắm lúc nó ngã xuống nước. Tôi đã đem nó đến cùng môn đệ Ngài, nhưng các ông không thể chữa nó được”. Chúa Giêsu đáp: “Ôi thế hệ cứng lòng tin và hư hỏng! Ta phải ở với các ngươi đến bao giờ? Ta còn phải chịu đựng các ngươi đến bao giờ nữa? Hãy đem nó lại đây cho Ta”. Chúa Giêsu quát mắng quỷ và quỷ liền ra khỏi đứa bé. Và nó được lành ngay trong lúc ấy.

Bấy giờ các môn đệ đến hỏi riêng Chúa Giêsu rằng: “Tại sao chúng con không thể trừ quỷ ấy được?” Chúa Giêsu bảo các ông rằng: “Vì các con yếu lòng tin! Thầy bảo thật các con: Nếu các con có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì các con có khiến núi này rằng: ‘Hãy rời khỏi đây mà sang nơi kia’, thì nó liền đi sang, và chẳng có gì các con không làm được”.

Suy niệm: Cha Ngô Phúc Hậu kể chuyện ông Hai Hiếu nghỉ đạo 70 năm vì “Hồi xưa con ở Trà Lồng. Có một lần đi lễ trễ, bị ông cố Quimbrôtz bắt nằm xuống, đánh cho một trận chảy máu đít. Con sợ, con giận, con bỏ đạo luôn cho tới bây giờ. Hồi ấy con mới có 19 tuổi.” (Nhật Ký Truyền Giáo). Ta cảm thấy chua xót, vì nhiều người của Hội Thánh thất bại trong việc giới thiệu khuôn mặt nhân hậu của Đức Giê-su. Tuy nhiên, không phải vì thế mà người tín hữu có lý do để nghỉ đạo. Người cha trong bài Tin Mừng là mẫu gương cho ta. Dù các môn đệ thất bại trong việc trừ quỷ cho con mình, người cha vẫn không thất vọng. Ông đến gặp chính Đức Giê-su để van xin Ngài. Mất lòng tin nơi người của Hội Thánh, nhưng ông không mất niềm tin nơi Đức Giê-su.

Mời Bạn: “Một ít người gây gương xấu đã làm xói mòn tính khả tín của nhiều người” (ĐTC Gio-an Phao-lô II). Đây đó trong Hội Thánh, các môn đệ của Chúa tiếp tục thất bại khi trình bày sứ điệp Tin Mừng, để lộ những thói hư tật xấu, và không đối phó được với những tệ nạn của xã hội. Chúa mời gọi bạn kiên trì tin tưởng nơi quyền năng của Ngài, rồi mọi hòn núi khó khăn nằm chắn đường đi sẽ được giải quyết.

Sống Lời Chúa: Cầu nguyện cho một người của Hội Thánh đang gây gương xấu làm nản lòng những người khác.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, lối sống đạo chúng con còn quá lệ thuộc vào đời sống của các tu sĩ, linh mục, giám mục. Xin cho chúng con, dù có lúc không hài lòng những vị này, nhưng không bao giờ mất niềm tin vào Chúa. Với niềm tin bằng hạt cải, xin cho chúng con dời mọi núi non thử thách của cuộc đời. Amen.

11/08 – Thứ Sáu tuần 18 thường niên. – Thánh Cơlara, trinh nữ. Lễ nhớ.

“Người ta sẽ lấy gì mà đổi được sự sống mình”.

Lời Chúa: Mt 16, 24-28

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy. Vì chưng, ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai đành mất mạng sống mình vì Ta, thì sẽ được sự sống. Nếu ai được lợi cả thế gian mà thiệt hại sự sống mình, thì được ích gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi được sự sống mình?

“Bởi vì Con Người sẽ đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ trả công cho mỗi người tuỳ theo việc họ làm. Thật, Thầy bảo các con: trong những kẻ đang đứng đây, có người sẽ không nếm sự chết trước khi xem thấy Con Người đến trong Nước Người”.

Suy niệm: Hạt lúa bình thường, trong điều kiện tự nhiên, cứ nằm yên trong bao thì chỉ sau 4-5 năm là mất khả năng nảy mầm. Vì thế, hồi tháng 5/2010, các nhà khoa học xôn xao lên vì thông tin về những hạt lúa tìm được tại Thành Dền trong địa tầng văn hoá có niên đại 3.000 năm lại có thể nảy mầm và trổ bông. Thế nhưng sau nhiều tháng nghiên cứu, người ta đã xác định chúng là những hạt lúa hiện đại vì một lý do nào đó bị lẫn vào tầng đất cổ. Thân phận hạt lúa phải chết đi rồi mới sống lại quả là một nghịch lý nhưng nghịch lý ấy lại là một qui luật không thể bị phá vỡ. Chúa Giê-su cho biết qui luật nghịch lý ấy cũng là qui luật của đời sống thiêng liêng: phải dám liều mạng sống vì Chúa và vì Tin Mừng mới có thể đạt tới sự sống đời đời. Chính Ngài đã tiên phong thực hiện điều đó khi Ngài chịu chết trên thập giá và phục sinh để ban cho ta sự sống đời đời.

Mời Bạn: Chúa kêu gọi bạn làm ki-tô hữu bằng cách chết đi đối với tội lỗi và sống cuộc sống mới trong Chúa Ki-tô Phục Sinh. Từ bỏ lối sống hưởng thụ vật chất, ích kỷ là chấp nhận liều mạng sống mình, và sống nghèo khó, hiền lành, nhân ái theo chuẩn mực Tám Mối Phúc của Tin Mừng là bạn đạt được sự sống mới vĩnh cửu trong Chúa Ki-tô.

Chia sẻ niềm vui mà bạn cảm nhận được khi làm một việc hy sinh phục vụ.

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày làm một việc hy sinh nhỏ, để chết đi cho tội lỗi và sống cho Nước Trời.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban ơn cho con mạnh mẽ dám sống theo Tin Mừng để có Nước Trời làm gia nghiệp.

10/08 – Thứ Năm tuần 18 thường niên.– THÁNH LÔRENXÔ, PHÓ TẾ, TỬ ĐẠO. Lễ kính.

“Ai phụng sự Ta thì Cha Ta sẽ tôn vinh nó”.

Lời Chúa: Ga 12, 24-26

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thật, Ta nói thật với các con: Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình, nhưng nếu nó thối đi, thì nó sinh nhiều bông hạt.

Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất, và ai ghét sự sống mình ở đời này, thì sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời. Ai phụng sự Ta, hãy theo Ta, và Ta ở đâu, thì kẻ phụng sự Ta cũng sẽ ở đó. Ai phụng sự Ta, Cha Ta sẽ tôn vinh nó”.

Suy niệm: Thân phận hạt lúa là một nghịch lý, nhưng lại là chân lý cơ bản cho đức tin và cuộc sống người ki-tô hữu. Hạt lúa phải chết mới được sống và sống dồi dào hơn. Nếu nó được bảo vệ, được an toàn thì nó sẽ bất động và vô hiệu. Nhưng nếu nó phải chịu chôn vùi trong lòng đất lạnh, chịu mục nát như thể đã chết đi, thì sức sống tiềm tàng nơi nó mới phát triển và sinh trái dồi dào. Các vị tử đạo, và đặc biệt, thánh Lô-ren-xô phó tế tử đạo chúng ta mừng kính hôm nay, là nhân chứng hùng hồn cho chân lý-nghịch lý này: “Máu các vị tử đạo là hạt giống phát sinh Hội Thánh” (Tertullian). Các thánh tử đạo Việt Nam làm chứng cho lời nói đó: “Các ngài đã chấp nhận nên hạt lúa gieo vào lòng đất để Hội Thánh Việt Nam thu lượm được mùa lúa dồi dào” (Kinh các thánh tử đạo Việt Nam).

Mời Bạn: Là ki-tô hữu, bạn chính là hạt lúa được mời gọi cùng Đức Ki-tô chết đi trong mầu nhiệm thập giá để cùng với Ngài sống lại trong mầu nhiệm phục sinh. Đó chính là ơn gọi của bạn trong Bí tích Thánh Tẩy. Bạn đã ý thức điều đó chưa? Nhất là bạn đã sống thân phận hạt lúa của người ki-tô hữu như thế nào?

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn hãy tự nguyện làm một việc hy sinh, dù nhỏ, để tập sống mầu nhiệm thập giá. Và bạn chọn 1 trong 14 chặng đàng Thánh giá để suy niệm về mầu nhiệm thập giá Chúa Ki-tô.

Cầu nguyện: Đọc kinh “Các Thánh Tử đạo Việt Nam”.

09/08 – Thứ Tư tuần 18 thường niên.

“Này bà, bà có lòng mạnh tin”.

Lời Chúa: Mt 15, 21-28

Khi ấy, ra khỏi đó, Chúa Giêsu lui về miền Tyrô và Siđon, thì liền có một bà quê ở Canaan từ xứ ấy đến mà kêu cùng Người rằng: “Lạy Ngài là con Vua Đavít, xin thương xót tôi: con gái tôi bị quỷ ám khốn cực lắm”.

Nhưng Người không đáp lại một lời nào. Các môn đệ đến gần Người mà rằng: “Xin Thầy thương để bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi”. Người trả lời: “Thầy chỉ được sai đến cùng chiên lạc nhà Israel”.

Nhưng bà kia đến lạy Người mà nói: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi”. Người đáp: “Không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó”. Bà ấy đáp lại: “Vâng, lạy Ngài, vì chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống”.

Bấy giờ, Chúa Giêsu trả lời cùng bà ấy rằng: “Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy”. Và ngay lúc đó, con gái bà đã được lành.

Suy niệm: Chứng kiến cảnh người thân bị hành hạ đau đớn trong bệnh tật, không ai có thể cầm lòng được. Người phụ nữ xứ Ca-na-an trong câu chuyện Tin Mừng hôm nay thật đau khổ vì con gái của bà bị quỷ hành hạ đau đớn. Dù bị Đức Giê-su từ chối với lời lẽ không được nhã nhặn, bà vẫn cứ tiếp tục cầu xin với lòng khiêm tốn thẳm sâu: “Thưa Ngài, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống”. Đức Giê-su đã khen ngợi lời cầu xin cách kiên trì, khiêm tốn và lòng tin mạnh mẽ của bà vào quyền năng Thiên Chúa và Ngài đã chữa con gái của bà được lành bệnh. Rõ ràng là đức tin mạnh hay yếu không lệ thuộc vào việc là người Do-thái hay người ngoại giáo. Và lời cầu xin kiên trì với lòng tin như thế sẽ được Chúa nhận lời.

Mời Bạn: Phép lạ Chúa Giê-su làm hôm nay không chỉ tác động trên mẹ con người phụ nữ xứ Ca-na-an, mà còn trên tất cả mọi người xung quanh. Nó khơi dậy và củng cố đức tin vào Đức Ki-tô, ngay cả nơi những người ngoại giáo. Đức tin sẽ lớn lên cùng với sự khiêm nhường và kiên trì của bạn. Vì thế bạn đừng nản lòng khi cầu nguyện; rất nhiều người đang trông chờ ở lời cầu nguyện của bạn, đặc biệt những người thân yêu của bạn.

Sống Lời Chúa: Lập lại với Chúa nhiều lần trong ngày điều bạn đang ấp ủ và cầu xin cho một ai đó, đồng thời dâng cho Chúa những việc bạn đang làm như một bằng chứng của sự khiêm nhường của bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con vẫn thường thiếu kiên trì trong lời cầu nguyện. Xin giúp con biết kiên trì cầu xin những điều đẹp lòng Chúa và sinh ích cho anh chị em của con cũng như cho đức tin của chính con. Amen.

08/08 – Thứ ba tuần 18 thường niên. – Thánh Đaminh, linh mục. Lễ nhớ.

“Xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy”.

Lời Chúa: Mt 14, 22-36

Khi dân chúng đã ăn no, lập tức Chúa Giêsu giục môn đệ trở xuống thuyền mà qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện một mình. Ðến chiều, Người vẫn ở đó một mình. Còn thuyền thì đã ra giữa biển, bị sóng đánh chập chờn vì ngược gió.

Canh tư đêm tối, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hồn mà nói rằng: “Ma kìa” và các ông sợ hãi kêu la lớn tiếng. Lập tức, Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Hãy yên tâm. Thầy đây, đừng sợ”. Phêrô thưa lại rằng: “Lạy Thầy, nếu quả là Thầy, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy”. Chúa phán: “Hãy đến”. Phêrô xuống khỏi thuyền bước đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa Giêsu. Khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi và sắp chìm xuống nên la lên rằng: “Lạy Thầy, xin cứu con”. Lập tức, Chúa Giêsu giơ tay nắm lấy ông mà nói: “Người hèn tin, tại sao lại nghi ngờ?” Khi cả hai đã lên thuyền thì gió liền yên lặng. Những người ở trong thuyền đến lạy Người mà rằng: “Thật, Thầy là Con Thiên Chúa!”

Khi đã sang qua biển hồ, các ngài lên bộ và ghé vào Ghênêsarét. Nhận ra Ngài, dân địa phương liền loan tin đi khắp cả vùng xung quanh, và người ta đem đến cho Ngài hết mọi kẻ ốm đau. Họ nài xin Ngài cho họ rờ đến tua áo choàng của Ngài thôi, và ai đã rờ đến thì đều được chữa lành.

Suy niệm: Có những cơn gió không chỉ làm xao động mặt hồ Ga-li-lê-a phẳng lặng, mà còn khiến cho người ngư phủ từng trải như Phê-rô phải cuống cuồng sợ hãi. Nỗi sợ trước hiện tượng thiên nhiên là một điều tự nhiên, nhưng bỗng dưng mất hết niềm tin vào Chúa là một điều khó hiểu. Phê-rô đang đi trên mặt nước đến với Chúa theo lời ông xin, thế mà phút chốc vì cơn gió, ông không còn vững mạnh, đôi chân ông rung lên theo nhịp sóng, lòng tin của ông cũng chao đảo “cuốn theo chiều gió”. Kinh nghiệm ngư trường không giúp được gì lúc này. Rất may, ông vẫn còn một ‘chiếc phao cứu sinh’, đó là lòng tín thác vào Chúa đủ để ông thốt lên: “Thưa Ngài, xin cứu con!”

Mời Bạn: Kinh nghiệm của Phê-rô không cho phép một ai trong chúng ta tự hào rằng niềm tin của mình đã mạnh đủ hay mình đã ‘thâm niên’ trong đạo. Có những biến cố tưởng là nhỏ nhưng có thể hất tung niềm tin của chúng ta, đủ làm sụp đổ những ngôi “nhà xây trên cát.” Vì thế, cần xây dựng một đời sống luôn gắn bó với Chúa để trong mọi hoàn cảnh, kể cả nghịch cảnh, bạn vẫn thốt lên được lời cầu nguyện đến Chúa như Phê-rô.

Bạn chia sẻ kinh nghiệm của mình vượt qua thử thách khi sống đức tin.

Sống Lời Chúa: Ngoài giờ cố định gặp Chúa như Thánh Lễ, đọc kinh chung, bạn dành một khoảnh khắc hướng lòng về Chúa trước mỗi công việc bạn sắp làm.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn biết hướng về Chúa mọi giây phút trong cuộc sống nhất là những lúc gặp thử thách cam go, để con biết thưa với Chúa như Phê-rô: “Lạy Chúa, xin cứu con.”

07/08 – Thứ Hai tuần 18 thường niên.

“Mọi người đều ăn no”.

Lời Chúa: Mt 14, 13-21

Khi ấy Chúa Giêsu nghe tin Gioan Tẩy Giả đã chết, thì Người rời bỏ nơi đó, xuống thuyền đi đến nơi hoang địa vắng vẻ. Dân chúng nghe biết, thì từ các thành phố đi bộ theo Người. Ra khỏi thuyền, Người thấy dân chúng đông đảo, thì thương xót họ, và chữa những người bệnh tật trong họ.

Chiều tới, các môn đệ đến gần thưa Người rằng: “Đây là nơi hoang địa, mà giờ đã chiều rồi, xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các làng mạc mà mua thức ăn”. Nhưng Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Họ chẳng cần phải đi, các con hãy cho họ ăn”. Các ông thưa lại rằng: “Ở đây chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá”. Người bảo các ông rằng: “Hãy đem lại cho Thầy”.

Khi Người đã truyền cho dân chúng ngồi trên cỏ, Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ, các ông này phân phát cho dân chúng. Mọi người đều ăn no. Và người ta thu lượm được mười hai thúng đầy những miếng bánh vụn. Số người ăn là năm ngàn người đàn ông, không kể đàn bà và con trẻ.

Suy niệm: Chúa quyền năng có thể tự mình làm phép lạ hóa bánh ra nhiều cho hàng ngàn người ăn mà không cần sự cộng tác của một ai khác. Nhưng Ngài muốn con người đóng góp phần của mình, dù chỉ “vỏn vẹn có năm cái bánh và hai con cá”. Với sự cộng tác nhỏ bé đó, Chúa đã thực hiện một phép lạ lớn lao: “Số người ăn tới năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ em” đều ăn no nê mà vẫn còn dư “mười hai giỏ đầy”. Tuy nhiên, phép lạ bánh mới chỉ là màn dạo đầu cho một phép lạ vĩ đại hơn vô cùng. Đó là phép lạ Thánh Thể vẫn diễn ra trong thánh lễ mỗi ngày trên khắp cùng thế giới cho đến ngày tận thế. Cũng thế trong bữa tiệc thánh này, Chúa vẫn muốn có phần đóng góp của chúng ta, không phải để phép lạ Thánh Thể có thể diễn ra, mà để chúng ta có thể dự phần trong vinh quang và hạnh phúc với Đức Ki-tô.

Mời Bạn: Của lễ chúng ta dâng tuy nhỏ bé như năm chiếc bánh và hai con cá nhưng được kết hợp với hy tế của Đức Ki-tô lại có giá trị vô cùng với chúng ta. Giống như giọt nước hoà tan trong chén rượu dâng lên trong thánh lễ, chúng ta được “tham dự vào thiên tính của Đấng đã đoái thương thông phần nhân tính” của chúng ta (Lời nguyện khi linh mục pha nước vào rượu).

Sống Lời Chúa: Mỗi khi tham dự Thánh lễ, bạn hãy có phần góp của mình trong phép lạ Thánh Thể là kết quả của lao công vất vả với lòng khiêm cung, là tâm tình tạ ơn với lòng sám hối.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa muốn chúng con góp phần trong hy tế của Chúa để chúng con được hưởng nhờ ơn cứu độ. Chúng con nguyện tham dự thánh lễ cách tích cực với của lễ tiến dâng cụ thể là chính cuộc sống của chúng con.

06/08 – CHÚA NHẬT 18 THƯỜNG NIÊN năm A. CHÚA HIỂN DUNG

“Mặt Người chiếu sáng như mặt trời”.

Lời Chúa: Mt 17, 1-9

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu gọi Phêrô, Giacôbê và Gioan là em ông này, và Người đưa các ông tới chỗ riêng biệt trên núi cao. Người biến hình trước mặt các ông: mặt Người chiếu sáng như mặt trời, áo Người trở nên trắng như tuyết. Và đây ông Môsê và Êlia hiện ra và đàm đạo với Người.

Bấy giờ ông Phêrô lên tiếng thưa Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm; nếu Thầy ưng, chúng con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia”. Lúc ông còn đang nói, thì có một đám mây sáng bao phủ các Ngài, và có tiếng từ trong đám mây phán rằng: “Đây là Con Ta yêu dấu rất đẹp lòng Ta, các ngươi hãy nghe lời Người”. Nghe thấy vậy, các môn đệ ngã sấp xuống và hết sức sợ hãi. Bấy giờ Chúa Giêsu đến gần, động đến các ông và bảo: “Các con hãy đứng dậy, đừng sợ”. Ngước mắt lên, các ông thấy chẳng còn ai, trừ ra một mình Chúa Giêsu.

Và trong lúc từ trên núi đi xuống, Chúa Giêsu đã ra lệnh cho các ông rằng: “Các con không được nói với ai về việc đã thấy, cho tới khi Con Người từ cõi chết sống lại”.

Suy niệm: Đức Giê-su hiển dung “biến đổi hình dạng” trước mặt ba môn đệ thân tín không phải để ‘khoe’ vinh quang của Ngài mà để tỏ cho họ biết Ngài thật là Con Thiên Chúa như lời Chúa Cha xác nhận: “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người”. Nhờ biết căn tính thần linh của Ngài, các môn đệ được củng cố niềm tin để cùng Ngài bước vào cuộc thương khó khốc liệt, khi Ngài sẽ phải chịu đau khổ chịu chết trước khi phục sinh vinh hiển. Thật diễm phúc khi được thấy Chúa Giê-su tỏ mình ra như thế. Gio-an, một trong ba vị tông đồ chứng kiến cuộc hiển dung, đã bày tỏ trong thư của ngài rằng: Đức Ki-tô thế nào thì Ngài sẽ tỏ cho ta thấy như thế, và chúng ta được thấy Ngài thế nào, thì cũng được biến đổi giống Ngài như vậy (x. 1Ga 3,2).

Mời Bạn: Mỗi khi suy niệm Lời Chúa, bạn được soi sáng để ‘thấy’ Chúa nhiều hơn và được thanh luyện để trở nên giống Ngài hơn. Và nếu bạn lại được diễm phúc rước Thánh Thể vào lòng, bạn càng có cơ hội ‘biết’ Ngài nhiều hơn nữa và càng được biến đổi nên “đồng hình đồng dạng” được “nên một với Ngài” (x. Pl 3,10; Ga 17,11tt). Mời bạn nỗ lực cộng tác với ơn Chúa để thanh luyện mình để ngày càng trở nên “hoàn thiện như Cha trên trời là Đấng hoàn thiện” (x. Mt 5,48)

Sống Lời Chúa: Thường xuyên suy niệm nhìn ngắm Chúa Ki-tô chịu đóng đinh và xin ơn bắt chước Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin biến đổi đời con Chúa ơi, để con ngày càng trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa. Xin dạy con nhớ rằng phải cùng vác thập giá mình đi theo Chúa mới được cùng Chúa phục sinh vinh quang. Amen.