28/12 – Thứ Tư – Ngày thứ tư tuần Bát Nhật Giáng Sinh – THÁNH ANH HÀI. Lễ kính.

“Hêrôđê giết hết các con trẻ ở Bêlem”.

LỜI CHÚA: Mt 2, 13-18

Khi các đạo sĩ ra đi, thiên thần Chúa hiện ra với ông Giuse trong lúc ngủ và bảo ông: “Hãy thức dậy, đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và ở đó cho tới khi tôi báo lại ông, vì Hêrođê sắp sửa tìm kiếm Hài Nhi để sát hại Người”. Ông thức dậy, đem Hài Nhi và mẹ Người lên đường trốn sang Ai-cập đang lúc ban đêm. Ông ở lại đó cho tới khi Hêrođê băng hà, hầu làm trọn điều Chúa dùng miệng tiên tri mà phán rằng: “Ta gọi con Ta ra khỏi Ai-cập”.

Bấy giờ Hêrođê thấy mình bị các đạo sĩ đánh lừa, nên nổi cơn thịnh nộ và sai quân đi giết tất cả con trẻ ở Bêlem và vùng phụ cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo thời gian vua đã cặn kẽ hỏi các đạo sĩ. Thế là ứng nghiệm lời tiên tri Giêrêmia đã nói: Tại Rama, người ta nghe tiếng khóc than nức nở, đó là tiếng bà Rakhel than khóc con mình, bà không chịu cho người ta an ủi bà, vì các con bà không còn nữa.

Suy niệm: Bê-lem và vùng phụ cận năm ấy phải hứng chịu cuộc tàn sát trẻ em của bạo chúa Hê-rô-đê. Là người độc tài đa nghi, ông luôn nhìn thấy nơi đâu cũng có sự phản bội, nổi loạn, thậm chí giết chính con trai mình để giữ ngai vàng. Thế nhưng, sự tính toán cặn kẽ của ông không thể phá hủy kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa. Bởi, có một người cha khác, đang đêm nghe tiếng gọi, lập tức chỗi dậy đưa Con Trẻ và mẹ Người trốn sang Ai Cập. “Các trẻ em đã chết vì Chúa Ki-tô mà không biết… Các em chưa biết nói mà đã biết tuyên xưng Chúa Ki-tô” (Bài đọc hai kinh Sách ngày 28/12).

Mời bạn: Bác sĩ J. Bruchalski, trong một đêm trực, phải làm hai việc: cứu lấy sự sống của một thai nhi và trục bỏ một thai thi khác. Chính trong khoảnh khắc đó, ông đã được hoán cải, về sau ông thú nhận rằng “mọi người bị tổn thương nhiều hơn khi tham gia vào việc giết thai nhi.” Các chiến dịch quân sự, khủng bố,… vẫn diễn ra khắp nơi; các trẻ em vô tội đang bị cướp đi tuổi thơ, phẩm giá của mình. Bạn đang là Hê-rô-đê chăm chăm đế quyền lợi của mình, hay là Giu-se không quản ngại bảo vệ các sinh linh bé nhỏ, đấu tranh cho quyền trẻ em?

Sống Lời Chúa: Chăm sóc và bảo vệ các con-cháu của bạn tốt hơn về đức tin và văn hóa; đồng thời trợ giúp cho các Mái ấm bảo vệ trẻ thơ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, các thánh Anh hài đã không dùng lời nói, nhưng dùng chính cái chết của mình mà tuyên xưng danh Chúa, xin cho chúng con biết lấy cả cuộc đời mình mà minh chứng cho niềm tin như chúng con vẫn tuyên xưng ngoài miệng (Lời nguyện ngày 28/12).

27/12 – Thứ Ba – Ngày thứ ba tuần Bát Nhật Giáng Sinh – THÁNH GIOAN, TÔNG ĐỒ THÁNH SỬ. Lễ kính.

“Môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô và đến mộ trước ông”.

LỜI CHÚA: Ga 20, 2-8

Ngày thứ nhất trong tuần, Maria Mađalêna chạy đến gặp Simon Phêrô và môn đệ kia mà Chúa Giêsu yêu, bà nói: “Người ta đã lấy xác Chúa khỏi mộ rồi, chúng tôi không biết họ để đâu”.

Bấy giờ Phêrô ra đi với môn đệ kia đến mộ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô và đến mộ trước ông. Cúi nhìn vào, người môn đệ đó thấy tấm khăn liệm xác hãy còn, nhưng không vào. Bấy giờ Simon Phêrô theo sau cũng đến, và đi vào trong mộ, thấy khăn liệm xác còn đó, và khăn che mặt để trên phía đầu Người, không để chung với khăn liệm xác, nhưng đã cuốn riêng để vào một chỗ.

Bấy giờ môn đệ đã đến trước cũng vào; ông đã thấy và đã tin.

Suy niệm: Yêu Thầy mình được diễn tả qua từng bước chạy; tin Thầy mình sống lại cách nhanh chóng khi chỉ nhìn thoáng qua cách xếp đặt của khăn liệm, băng vải. Đó là tính cách nhanh nhẹn của tông đồ trẻ Gio-an. Trẻ người nhưng không non dạ. Bằng chứng là Gio-an nhường cho Phê-rô bước vào ngôi mộ trống trước, vì Phê-rô là đàn anh,  cánh chim đầu đầu đàn của các tông đồ. Sự tế nhị, kính trọng này càng cho thấy Gio-an là người nhanh trí nắm bắt tình thế, với trái tim tinh tế, để rồi có lối ứng xử hợp tình hợp lý khó ai có thể chê trách được điều gì. Tình yêu không làm cho ngài mù quáng, trái lại giúp khai mở con đường đến với tình yêu cách trong sáng và chững chạc.

Mời Bạn: “Khôn chẳng qua lẽ, khỏe chẳng qua lời.” Ta nên noi gương thánh Gio-an trong cách xử sự với Chúa và với nhau. Nhanh chóng nhận ra sự hiện diện, thánh ý Chúa trong cuộc đời; tinh tế khi ứng xử với tha nhân trong tinh thần tôn trọng yêu thương. Không dùng bạo lực, khuynh đảo, áp đặt trong các mối tương quan. Ta vui vì hơn người, nhưng người lại oán giận ta. Tình thân sẽ bị thương tổn nghiêm trọng.

Sống Lời Chúa: Một khi ý thức được bổn phận người Ki-tô hữu, tôi sẽ không ngần ngại đến với anh chị em mình để chia sẻ, khích lệ, loan báo Chúa Ki-tô cho họ. Đó là sứ mạng truyền giáo của mỗi người.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã cho con được có mặt trên đời, nhận biết, yêu mến, thờ phượng Chúa. Xin giúp con biết nhận ra Chúa nơi người lân cận, tôn trọng bề trên và yêu thương bề dưới của con. Amen.

 

26/12 – Thứ Hai – Ngày thứ hai tuần Bát Nhật Giáng Sinh – THÁNH TÊPHANÔ TỬ ĐẠO TIÊN KHỞI. Lễ kính.

“Không phải chúng con nói, nhưng là Thánh Thần của Chúa Cha”

LỜI CHÚA: Mt 10,17-22

Ngày ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng:

“Chúng con hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp chúng con cho công nghị, họ sẽ đánh đòn chúng con nơi hội đường. Vì Ta, chúng con sẽ bị điệu đến trước vua quan, để làm chứng trước mặt họ và các dân.

Nhưng khi người ta nộp chúng con, chúng con chớ lo lắng phải nói sao và nói gì, vì không phải chúng con nói, nhưng là Thánh Thần của Chúa Cha chúng con sẽ nói thay cho.

Anh sẽ nộp em cho người ta giết, cha sẽ nộp con, con cái chống đối cha mẹ và làm cha mẹ phải chết.

Vì Ta, chúng con sẽ bị mọi người ghét bỏ, nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, sẽ được cứu rỗi.

Suy niệm: Tin trong lòng thì được nên công chính, tuyên xưng ngoài miệng thì sẽ được cứu độ (x. Rm 10,10). Thực tế không giản đơn chút nào, vì có những lúc đức tin trong ta ra mờ tối: lắm khi tội lỗi, tính mê nết xấu, lời châm chọc của người đời… làm miệng ta như cứng lại không biết có nên hay có dám tuyên xưng nữa không. Những lúc ấy sự kiên trì bền chí là bí quyết giúp ta vượt qua những trở ngại thường thấy trong đời Kitô-hữu để duy trì đức tin và đạt tới ơn cứu độ Chúa hứa ban cho ta. Thánh Tê-pha-nô nắm được bí quyết này, vì thế giữa bao âm mưu, tố giác bất công của người đời Ngài vẫn “đăm đăm nhìn trời”, hướng về nơi mà Ngài sẽ được lãnh nhận ơn cứu rỗi dành cho những ai trung thành với đức tin đã lãnh nhận.

Mời Bạn: Thực hiện bí quyết kiên trì ấy thế nào? – Đó là kiên trì trong việc học hỏi giáo lý, suy niệm Lời Chúa; là kiên trì trước nghịch cảnh; kiên trì “làm việc thiện, không sờn lòng nản chí” (2Tx 3,13); kiên trì giới thiệu Chúa cho anh chị em mình… đó là những việc ta cần phải thực hiện giúp ta nhận được ơn cứu độ.

Chia sẻ: Sự thất bại thường là do thiếu bền chí hơn là thiếu tài đức (Daniel Webster). Bạn có hay bỏ cuộc nửa chừng khi làm việc lành vì bị dèm pha không?

Sống Lời Chúa: Thực hiện lời thánh Phao-lô: “Làm việc thiện, không sờn lòng nản chí” để cầu nguyện cho một người quen biết, một gia đình lương dân được ơn nhận biết tình yêu Chúa dành cho họ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con bền đỗ trong đức tin cho đến cùng, vì ai trông cậy vào Chúa sẽ không bị thất vọng bao giờ.

25/12 – CHÚA NHẬT CHÚA GIÁNG SINH.

“Hôm nay Đấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta”.

LỄ VỌNG

“Maria sẽ hạ sinh một con trai mà ông đặt tên là Giêsu”.

LỜI CHÚA: Mt 1, 18-25

Chúa Kitô giáng sinh trong hoàn cảnh sau đây:

Mẹ Người là Maria đính hôn với Giuse, trước khi về chung sống với nhau, bà đã thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse bạn của bà là người công chính, không muốn tố cáo bà, nên định tâm lìa bỏ bà cách kín đáo. Nhưng đang khi định tâm như vậy, thì thiên thần hiện đến cùng ông trong giấc mơ và bảo:

“Hỡi Giuse con vua Ðavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình: vì Maria mang thai là bởi phép Chúa Thánh Thần; bà sẽ hạ sinh một con trai mà ông đặt tên là Giêsu: vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội”. Tất cả sự kiện này đã được thực hiện để làm trọn lời Chúa dùng miệng tiên tri phán xưa rằng:

“Này đây một trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta”.

Khi tỉnh dậy, Giuse đã thực hiện như lời thiên thần Chúa truyền. Ông tiếp nhận bạn mình, nhưng không ăn ở với nhau, cho đến khi Maria sinh con trai đầu lòng, thì Giuse đặt tên con trẻ là Giêsu.

THÁNH LỄ BAN ĐÊM

LỜI CHÚA: Lc 2, 1-14

“Hôm nay Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta”.

Ngày ấy, có lệnh của hoàng đế Cêsarê Augustô ban ra, truyền cho khắp nơi phải làm sổ kiểm tra. Ðây là cuộc kiểm tra đầu tiên, thực hiện thời Quirinô làm thủ hiến xứ Syria. Mọi người đều lên đường trở về quê quán mình. Giuse cũng rời thị trấn Nadarét, trong xứ Galilêa, trở về quê quán của Ðavít, gọi là Bêlem, vì Giuse thuộc hoàng gia và là tôn thất dòng Ðavít, để khai kiểm tra cùng với Maria, bạn người, đang có thai.

Sự việc xảy ra trong lúc ông bà đang ở đó, là Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa, và bà đã hạ sinh con trai đầu lòng. Bà bọc con trẻ trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong hàng quán.

Bấy giờ trong miền đó có những mục tử đang ở ngoài đồng và thức đêm để canh giữ đoàn vật mình. Bỗng có thiên thần Chúa hiện ra đứng gần bên họ, và ánh quang của Thiên Chúa bao toả chung quanh họ, khiến họ hết sức kinh sợ. Nhưng thiên thần Chúa đã bảo họ rằng: “Các ngươi đừng sợ, đây ta mang đến cho các ngươi một tin mừng đặc biệt, đó cũng là tin mừng cho cả toàn dân: Hôm nay Chúa Kitô, Ðấng Cứu Thế, đã giáng sinh cho các ngươi trong thành của Ðavít. Và đây là dấu hiệu để các ngươi nhận biết Người: Các ngươi sẽ thấy một hài nhi mới sinh, bọc trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ”.

Và bỗng chốc, cùng với các thiên thần, có một số đông thuộc đạo binh thiên quốc đồng thanh hát khen Chúa rằng: “Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời, và bình an dưới thế cho người thiện tâm”.

THÁNH LỄ RẠNG ĐÔNG

LỜI CHÚA: Lc 2, 15-20

“Các mục tử đã gặp thấy Maria, Giuse và Hài Nhi”.

Khi các thiên thần biến đi, thì các mục tử nói với nhau rằng: “Chúng ta sang Bêlem và coi xem sự việc đã xảy ra mà Chúa đã cho chúng ta được biết”. Rồi họ hối hả tới nơi và gặp thấy Maria, Giuse và Hài Nhi mới sinh nằm trong máng cỏ. Khi thấy thế, họ đã hiểu ngay lời đã báo về Hài Nhi này. Và tất cả những người nghe, đều ngạc nhiên về điều các mục tử thuật lại cho họ.

Còn Maria thì ghi nhớ tất cả những sự việc đó, và suy niệm trong lòng. Những mục tử trở về, họ tung hô ca ngợi Chúa về tất cả mọi điều họ đã nghe và xem thấy, đúng như lời đã báo cho họ.

THÁNH LỄ BAN NGÀY

LỜI CHÚA: Ga 1, 1-18

“Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng ta”.

Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời vẫn ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa. Người vẫn ở với Thiên Chúa ngay từ nguyên thủy.

Mọi vật đều do Người làm nên, và không có Người, thì chẳng vật chi đã được tác thành trong mọi cái đã được tác thành. Ở nơi Người vẫn có sự sống, và sự sống là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u tối, và u tối đã không tiếp nhận sự sáng.

Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đã đến nhằm việc chứng minh, để ông chứng minh về sự sáng, hầu cho mọi người nhờ ông mà tin. Chính ông không phải là sự sáng, nhưng đến để chứng minh về sự sáng.

Vẫn có sự sáng thực, sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này. Người vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người tác tạo, và thế gian đã không nhận biết Người. Người đã đến nhà các gia nhân Người, và các gia nhân Người đã không tiếp nhận Người. Nhưng phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là cho những ai tin vào danh Người. Những người này không do khí huyết, không do ý muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của đàn ông, nhưng do Thiên Chúa mà sinh ra.

Và Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng tôi, và chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang Người nhận được bởi Chúa Cha, như của người Con Một đầy ân sủng và chân lý.

Gioan làm chứng về Người khi tuyên xưng rằng: “Ðây là Ðấng tôi tiên báo. Người đến sau tôi, nhưng xuất hiện trước tôi, vì Người có trước tôi”.

Chính do sự sung mãn Người mà chúng ta hết thảy tiếp nhận ơn này tới ơn khác. Bởi vì Chúa ban Lề luật qua Môsê, nhưng ơn thánh và chân lý thì ban qua Ðức Giêsu Kitô. Không ai nhìn thấy Thiên Chúa, nhưng chính Con Một Chúa, Ðấng ngự trong Chúa Cha, sẽ mạc khải cho chúng ta.

24/12 – Thứ Bảy tuần 4 mùa vọng.

“Vầng đông từ cao thẳm tới viếng thăm chúng ta”.

LỜI CHÚA: Lc 1, 67-79

Khi ấy, Giacaria, cha của Gioan, được đầy Thánh Thần, liền nói tiên tri rằng:

“Chúc tụng Ðức Chúa là Thiên Chúa Israel, Người đã viếng thăm và cứu chuộc dân Người. Từ dòng dõi trung thần Ðavít, Người đã cho xuất hiện Vị Cứu Tinh quyền thế? để giúp ta, như Người đã dùng miệng các vị thánh ngôn sứ mà phán hứa tự ngàn xưa: Sẽ cứu ta thoát khỏi địch thù, thoát tay mọi kẻ hằng ghen ghét; sẽ trọn bề nhân nghĩa với tổ tiên, và nhớ lại lời xưa giao ước Chúa đã thề với tổ phụ Abraham: rằng sẽ giải phóng ta khỏi tay địch thù, và cho ta chẳng còn sợ hãi, để ta sống thánh thiện công chính trước nhan Người mà phụng thờ Người suốt cả đời ta.

“Hài nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Ðấng Tối Cao: Con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người, bảo cho dân Chúa biết: Người sẽ cứu độ, là tha cho họ hết mọi tội khiên.

Thiên Chúa ta đầy lòng trắc ẩn, cho Vầng Ðông tự chốn cao vời viếng thăm ta, soi sáng những ai ngồi nơi tăm tối, và trong bóng tử thần, dẫn ta bước vào đường nẻo bình an”.

23/12 – Thứ Sáu tuần 4 mùa vọng.

“Sinh nhật của Gioan Tẩy Giả”.

LỜI CHÚA: Lc 1, 57-66

Khi đến ngày sinh, bà Isave hạ sinh một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà.

Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Giacaria của cha nó mà đặt cho nó. Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: “Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan”.

Họ bảo bà rằng: “Không ai trong họ hàng bà có tên đó”. Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: “Tên nó là Gioan”. Và mọi người đều bỡ ngỡ. Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa.

Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết, đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”.

Suy niệm: Những người đương thời chỉ suy nghĩ và tự hỏi chứ không thể biết “đứa trẻ này sẽ ra thế nào”. Còn chúng ta thì biết rõ: Con trẻ này là Gio-an Tẩy giả, ngôn sứ cuối cùng của Cựu ước, được tuyển chọn để dọn đường cho con người đón nhận Đấng Cứu Độ. Gio-an là người dọn đường khiêm cung: “Đây là Đấng mà tôi đã nói: Người đến sau tôi nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi” (Ga. 1,15); “Có Đấng mạnh thế hơn tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người” (Lc 3,16). Là người loan báo cách thế mà con người phải sống để đón nhận Đấng Cứu Thế: “Các anh hãy sinh hoa quả xứng với lòng sám hối… Ai có hai áo thì chia cho người không có… chớ hà hiếp ai, cũng đừng tống tiền người ta…” (Lc. 3,8.11.14) Gio-an Tẩy giả trở nên còn hơn điều người ta kỳ vọng nơi ông. Ông đã hoàn thành sứ mạng người dẫn đường đúng như ý định của Thiên Chúa.

Mời Bạn: Mỗi người sẽ trở nên thế nào, điều đó đã có trong chương trình của Thiên Chúa. Bạn có muốn nhận và thực thi sứ mạng Ngài trao cho bạn không? Còn một ngày nữa là mừng lễ Chúa Giáng sinh, bạn đã chuẩn bị tâm hồn sẵn sàng đón Chúa chưa?

Sống Lời Chúa: Bạn hãy giúp một người nào đó bạn biết lâu ngày không xưng tội rước lễ đến với bí tích hòa giải và Thánh thể dịp giáng sinh này.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con chỉ mong con chẳng còn gì, để Chúa là tất cả của con… Chỉ mong mọi ràng buộc trong con chẳng còn gì, nhờ đó con gắn bó với ý muốn của Ngài và thực hiện ý Ngài suốt đời con.          

(theo ý R. Tagore)

22/12 – Thứ Năm tuần 4 mùa vọng.

“Ðấng Toàn Năng đã làm cho tôi những sự trọng đại”.

LỜI CHÚA: Lc 1, 46-56

Khi ấy, Maria nói rằng: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Ðấng Cứu Ðộ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Từ nay muôn thế hệ sẽ khen tôi có phước, vì Ðấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại, và danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những ai kính sợ Chúa. Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai lòng trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng, và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi Người đến muôn đời!”

Maria ở lại với bà Isave độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.

Suy niệm: Có thể có kinh nghiệm về Thiên Chúa không? Liệu có ai có thể nói mà không ngại ngùng rằng: “Tôi đã gặp Ngài, đã cảm nhận được tình yêu của Ngài đối với tôi”? Thưa rằng có. Kinh Thánh tràn ngập những chứng từ như thế. Đó là chứng từ của một bà An-na: “Linh hồn tôi chúc tụng Thiên Chúa…”, sau những tháng năm buồn tủi vì son sẻ, được Chúa thương nhậm lời, cho sinh hạ Sa-mu-en, vị tiên tri nói lời Thiên Chúa cho dân Ngài trong thời buổi ơn này đã trở nên hoạ hiếm. Đến lượt Đức Ma-ri-a, cảm nhận mình là tôi tá khiêm hạ của Chúa, được tràn ngập tình yêu của Ngài, đã tiếp nối lời bà Anna dệt nên lời ca “Ngợi Khen”: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa…” Chứng từ nối tiếp chứng từ, và Kinh Thánh trở thành bản trường ca chúc tụng Thiên Chúa.

Mời Bạn: Mầu nhiệm Con Thiên Chúa làm người có phải là cơ hội tốt để bạn có kinh nghiệm sống thực về tình yêu của Ngài, là “Em-ma-nu-en, Thiên Chúa ở cùng chúng ta” không ?

Chia sẻ: Thế giới đang nghèo dần đi vì thiếu kinh nghiệm về Thiên Chúa. Bạn nghĩ sao về câu nói này ?

Sống Lời Chúa: Làm một hang đá gia đình bạn để làm nơi cả gia đình cầu nguyện và cảm nghiệm được tình yêu của Thiên Chúa đối với gia đình mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, bên máng cỏ Chúa, chúng con không còn là người xa lạ trong Gia Đình Ba Ngôi Thiên Chúa, cũng không còn là người xa lạ với nhau. Xin cho chúng con biết đón nhận và chia sẻ cho nhau ơn huệ này, nhất là cho những ai chưa một lần cảm nhận được tình yêu của vị Thiên-Chúa-làm-người ở giữa nhân loại chúng con.

21/12 – Thứ Tư tuần 4 mùa vọng.

“Bởi đâu mà tôi được ơn này, là Mẹ Thiên Chúa tôi đến viếng thăm tôi”.

LỜI CHÚA: Lc 1, 39-45

Ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi tiến lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Giacaria và chào bà Isave, và khi bà Isave nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà; và bà Isave được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng: “Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và Con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này, tai tôi vừa nghe lời Bà chào, hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”.

Suy niệm: Đức Ma-ri-a vui sướng lên đường đến với bà Ê-li-sa-bét, chia sẻ niềm vui bất ngờ của người chị họ: mang thai trong lúc tuổi già. Còn người chị họ cũng vui vì được Thân mẫu Chúa đến viếng thăm, vui đến độ thai nhi trong bụng cũng nhảy lên vui sướng. Đây là cuộc gặp gỡ giữa hai đại diện Cựu ước và Tân ước. Cựu ước là hình ảnh tiên báo để khi Tân ước xuất hiện, người ta có thể dễ dàng nhận ra, hiểu thấu sự hoàn tất Tân ước mang lại. Vai trò, sứ vụ của nhân vật cao trọng nhất trong Cựu ước (Gio-an Tẩy giả) nhằm chuẩn bị cho vai chính của Tân ước (Đức Giê-su) xuất hiện, được dân chúng đón nhận như Đấng Cứu thế của mọi người. Hai người phụ nữ tiêu biểu, bà Ê-li-sa-bét và Đức Ma-ri-a, tựa như phương tiện trung chuyển cho Cựu và Tân ước gặp nhau, để rồi sinh hoa trái cho nhân loại.

Mời Bạn: Mùa Vọng, mùa chờ đợi, chờ đón Chúa đến, là mùa-hy-vọng vì biết chắc rằng Đấng-phải-đến đã có mặt trong cung lòng một người phụ nữ. Đấng ấy cũng được hai nhân vật đại diện nhân loại là bà Ê-li-sa-bét và cậu ấm Gio-an trong bụng mẹ chào đón.

Sống Lời Chúa: Nhờ hai nhân chứng có thế giá ấy bảo đảm, bạn và tôi cảm thấy vui tươi, hăng hái chuẩn bị những gì cần thiết cho việc chào đón Ngài đến. Chuẩn bị bên ngoài lẫn bên trong: làm hang đá, lồng đèn, trang trí cây thông, dọn mình xưng tội rước lễ, món quà vật chất và tinh thần cho người thân…

Cầu nguyện: Ma-ra-na-tha, lạy Chúa Giê-su, xin hãy mau đến với chúng con! Xin cho lòng chúng con luôn hướng về Chúa trên nẻo đường chúng con đang đi, trong công việc chúng con đang làm, với tất cả quả tim yêu thương. Amen.

20/12 – Thứ Ba tuần 4 mùa vọng.

“Này trinh nữ sẽ thụ thai và sinh một con trai”.

LỜI CHÚA: Lc 1, 26-38

Khi ấy Thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Ðavít, trinh nữ ấy tên là Maria.

Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào Bà đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Bà. Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ”. Nghe lời đó, Bà bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được nghĩa với Chúa. Này Bà sẽ thụ thai, sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít, tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận”.

Nhưng Maria thưa với Thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?”

Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với Bà, và uy quyền Ðấng Tối Cao sẽ bao trùm Bà. Vì thế Ðấng Bà sinh ra sẽ là Ðấng Thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ Bà cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già, và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ, vì không có việc gì mà Chúa không làm được”.

Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và Thiên thần cáo biệt Bà.

Suy niệm: Cuộc gặp gỡ hôm nay đối với Đức Ma-ri-a là quá bất ngờ, nhưng đối với Chúa lại là “giờ” của Ngài để thực hiện lời hứa cứu độ. Đây được coi như cuộc gặp gỡ chia đôi lịch sử giữa hai đối tác không hề tương xứng: giữa trời với đất, giữa Thiên Chúa và con người, giữa Đấng Tạo thành và loài thụ tạo. Cuộc gặp gỡ và trao đổi hôm nay minh chứng Thiên Chúa vẫn luôn ưu ái và đánh giá cao sự góp phần của con người, là thụ tạo được dựng nên “giống hình ảnh của Thiên Chúa”, đúng như lời thánh Âu-tinh nhận xét: “Để tạo dựng nên con, Chúa không cần có con. Nhưng để cứu chuộc con, Chúa cần có con.” Bằng lời thưa “Xin Vâng”, Đức Ma-ri-a là người đầu tiên góp phần trực tiếp vào công trình cứu chuộc của Thiên Chúa.

Mời Bạn: Mỗi khi chúng ta bằng lòng làm theo những gì Thánh Thần và Hội Thánh hướng dẫn là chúng ta cũng góp phần làm cho ơn cứu chuộc của Chúa thấm nhập và lan toả ra với những anh chị em chung quanh. Bạn xét mình xem có khi nào bạn thiếu tinh thần “xin vâng” để rồi có những hành động tự cao, thiếu bác ái gây ảnh hưởng xấu đến tình hiệp nhất của cộng đoàn và cản trở cho công việc truyền giáo không.

Sống Lời Chúa: Tôi không tự cao đặt mình ngồi chiếu trên mỗi khi cần nói về Chúa cho người khác mà tôi cũng không tự ti để tôi luôn mạnh dạn và quảng đại góp phần trong công việc tông đồ.

Cầu nguyện: Đọc kinh “Truyền Tin” hoặc hát bài “Xin Vâng”.