06/05 – Thứ Bảy đầu tháng, tuần 4 Phục Sinh.

“Ai thấy Thầy là xem thấy Cha”.

Lời Chúa: Ga 14, 7-14

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, các con biết và đã xem thấy Người”.

Philipphê thưa: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha và như thế là đủ cho chúng con”. Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: “Philipphê, Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha. Sao con lại nói: Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin, vì các việc Thầy đã làm.

Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm được những việc Thầy đã làm; người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha. Và điều gì các con nhân danh Thầy mà xin Cha, Thầy sẽ làm, để Cha được vinh hiển trong Con. Nếu điều gì các con nhân danh Thầy mà xin cùng Thầy, Thầy sẽ làm cho”.

Suy niệm: Chúa Giê-su chỉ cách cho các môn đệ “biết” Chúa Cha, nhưng Phi-líp-phê, dù ở với Chúa bấy lâu nay cũng chưa “biết” nổi. Nhưng thế nào mới là “biết”? Trong Tin Mừng Gio-an có tới 141 lần dùng từ “biết” nhưng không phải có cùng một ý nghĩa. Có khi “biết” đơn giản chỉ là tri thức một sự việc hoặc một sự thật nằm sau sự việc đó. Từ “biết” còn dùng để diễn tả một mối quan hệ, và hơn nữa mối thông hiệp sâu đậm với một ai đó. Thánh Phao-lô muốn nói đến điều đó khi nói rằng, đối với ngài, “mối lợi tuyệt vời là được biết Đức Ki-tô… nhờ nên đồng hình đồng dạng với Người” (Pl 3,8-10). “Biết” Đức Ki-tô ở mức độ đó thì cũng “biết” chính Thiên Chúa là Cha của Ngài, vì Ngài với Chúa Cha là một.

Mời Bạn: Bấy lâu nay bạn “biết” Chúa ở mức độ nào? Là Ki-tô hữu nhưng có thể bạn đang là người xa lạ với Chúa. Bạn có thể kể vanh vách không sai chút nào về thân thế, con người, sứ vụ của Đức Ki-tô nhưng chưa hẳn bạn thật sự “biết” Ngài, và cũng chưa biết Thiên Chúa, Cha của Ngài. Ít ra bạn cũng hãy khao khát như Phi-líp-phê: “Xin tỏ cho con thấy Chúa Cha, như thế là con mãn nguyện rồi.”

Sống Lời Chúa: Thánh Hiêrônimô nói: “Không biết Thánh Kinh là không biết Đức Ki-tô”. Mời bạn dành thời gian để đọc và suy gẫm Lời Chúa mỗi ngày, tập nhìn thấy Chúa khi chiêm ngắm công trình tạo dựng và thấy Chúa qua gương mặt của những người chúng ta gặp gỡ, nhất là nơi những người nghèo khổ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin mở cho con đôi mắt tâm hồn, để con nhận ra sự hiện diện của Chúa; xin ban thêm cho con lòng yêu mến Chúa, ngõ hầu đời sống của con được biến đổi và trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa. Amen.

29/12 – Thứ Năm – Ngày thứ năm trong tuần Bát Nhật Giáng Sinh.

“Ánh sáng đã chiếu soi các lương dân”.

LỜI CHÚA: Lc 2, 22-35

Khi mãn thời hạn thanh tẩy theo Luật Môsê, ông bà đem Chúa Giêsu lên thành Giêrusalem, để dâng cho Chúa, như đã viết trong lề luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng sẽ được gọi là của thánh, dâng cho Thiên Chúa”, và việc dâng lễ vật như đã nói trong lề luật Chúa là “một cặp chim gáy, hoặc hai bồ câu con”.

Và lúc đó tại Giêrusalem có một người tên là Simêon, là người công chính và có lòng kính sợ, đang mong đợi niềm an ủi Israel, có Thánh Thần ở trong ông. Ông được Thánh Thần mách bảo là sẽ không thấy giờ chết đến, trước khi thấy Ðấng Kitô của Chúa. Ðược Thánh Thần thúc giục, ông vào đền thờ. Khi cha mẹ bồng trẻ Giêsu đến để thi hành cho Người các nghi thức theo luật dạy, thì ông ẵm lấy Người trên cánh tay mình, và chúc tụng Thiên Chúa rằng: “Lạy Chúa, bây giờ Chúa để cho tôi tớ Chúa đi bình an, theo như lời Chúa. Vì chính mắt con đã thấy ơn cứu độ mà Chúa đã sắm sẵn trước mặt muôn dân, là ánh sáng đã chiếu soi các lương dân, và vinh quang của Israel dân Chúa”.

Cha mẹ Người đều kinh ngạc về những điều đã nói về Người. Simêon chúc lành cho hai ông bà, và nói với Maria mẹ Người rằng: “Ðây trẻ này được đặt lên, khiến cho nhiều người trong Israel phải sụp đổ hay được đứng dậy, và cũng để làm mục tiêu cho người ta chống đối. Về phần bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn bà, để tâm tư nhiều tâm hồn được biểu lộ”.

Suy niệm: Một đứa trẻ chào đời, người lớn đặt biết bao nhiêu là kỳ vọng nơi nó. Với cái nhìn đức tin thì kỳ vọng đó càng lớn hơn. Đó là cái nhìn của cụ già Si-mê-on được Chúa Thánh Thần soi sáng nhìn về Hài Nhi Giê-su. Nhìn một trẻ thơ, cụ đã thấy những điều trọng đại. Qua dáng vẻ nhỏ bé tầm thường yếu ớt của Hài Nhi, cụ đã nhận ra ánh sáng soi đường cho dân ngoại, vinh quang của Ít-ra-en dân Chúa. Và cụ còn có cái nhìn xuyên thấu thời gian, để thấy trước Hài Nhi phải trải qua tăm tối của sự chống báng, phải bị đâm thâu bởi lưỡi gươm của đau khổ trước khi trở nên ánh sáng và vinh quang đem ơn cứu độ cho dân của Thiên Chúa.

Mời Bạn: Phải có cặp mắt tràn ngập ánh sáng của Chúa Thánh Thần mới có thể có cái nhìn thấu thị như ông già Si-mê-on. Bạn hãy xin Chúa ban cho mình được ơn đó khi chiêm ngắm Hài Nhi trong máng cỏ. Hãy nhìn thật kỹ suy thật sâu nét mặt tươi tắn của Ngài và tâm sự với Ngài để xin cho mình được thấy ơn cứu độ của Ngài.

Chia sẻ: Có cách nào để nhìn anh chị em trong cộng đoàn cách tích cực?

Sống Lời Chúa: Ta cũng cần có cái nhìn như cụ già Si-mê-on trong cách giao tiếp với tha nhân, nơi những con người nghèo hèn thấp kém trong xã hội, để thấy được Chúa hiện diện nơi họ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con biết nhìn nhau bằng cái nhìn của Chúa, để con nhận ra sự hiện diện của Chúa nơi người anh em và thấy được ý Chúa muốn gì nơi họ, nơi con.

 

29/11 – Thứ Ba tuần 1 mùa vọng.

“Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần”

Lời Chúa: Lc 10, 21-24

Khi ấy, Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần, Người nói: “Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì đã giấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều này, nhưng đã tỏ cho những kẻ đơn sơ. Vâng lạy Cha, đó là ý Cha đã muốn thế. Cha Ta đã trao phó cho Ta mọi sự. Không ai biết Chúa Con là ai, ngoài Chúa Cha; cũng không ai biết Chúa Cha là Ðấng nào, ngoài Chúa Con, và những người được Chúa Con muốn tỏ cho biết!”

Rồi Chúa Giêsu quay lại phía các môn đệ và phán: “Hạnh phúc cho những con mắt được xem những điều chúng con xem thấy; vì chưng Ta bảo các con: có nhiều tiên tri và vua chúa đã muốn xem những điều chúng con thấy, mà chẳng được xem, muốn nghe những điều chúng con nghe, mà đã chẳng được nghe.

Suy niệm: Ngạn ngữ Trung Quốc nói: “Tôi buồn vì không có tiền mua giày, cho đến ngày tôi gặp người cụt chân”. Trong một khóa tĩnh tâm, một người khiếm thị chia sẻ: “Tôi buồn vì không thấy những gì tôi ăn, đang khi ấy có bao người chết đói vì không có gì để ăn”, và anh cho biết suy nghĩ đó đã biến đổi hẳn đời anh. Đức Giê-su trong Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta đang được sống trong hạnh phúc mà không biết, hạnh phúc vì được thấy nhiều điều kỳ diệu: cảm thấy được Thiên Chúa đang hiện diện và ban muôn hồng ân cho mình trong cuộc đời, nhận thấy Đức Giê-su nơi người anh chị em chung quanh, nhìn thấy cuộc đời mình có ý nghĩa thế nào, và kết cuộc, đi về đâu. Khám phá hạnh phúc ấy phải làm thay đổi hẳn cuộc đời của chúng ta.

Mời Bạn: Hãy nhận ra hạnh phúc mình đang có, niềm vui mình đang được hưởng để rồi luôn biết sống tâm tình tạ ơn Thiên Chúa trong suốt cuộc đời.

Sống Lời Chúa: Để sống tâm tình tạ ơn Thiên Chúa, khởi đầu một ngày sống, tôi sẽ có một tư tưởng tích cực: nghĩ điều tốt, làm điều tốt cho một người, tha thứ cho một kẻ xúc phạm…

Cầu nguyện: Lạy Cha từ ái, cảm tạ Cha đã ban cho chúng con ơn nhận biết và tin vào Đức Giê-su Con Cha, và được lớn lên trong lòng Hội thánh. Cha đã cho chúng con trí tuệ và quả tim để góp phần xây dựng một thế giới ấm no và chan chứa tình người. Ước gì sau một đời yêu thương và phục vụ, chúng con lại được cùng sống bên Cha. Amen.

25/06 – Thứ Bảy tuần 12 thường niên – Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ. Lễ nhớ.
“Cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con”.

Lời Chúa: Lc 2, 41-52

Hằng năm cha mẹ Chúa Giêsu có thói quen lên Giêrusalem để mừng lễ Vượt Qua. Lúc bấy giờ Chúa Giêsu lên mười hai tuổi, cha mẹ Người đã lên Giêrusalem, theo tục lệ mừng ngày lễ Vượt Qua. Và khi những ngày lễ đã hoàn tất, hai ông bà ra về, trẻ Giêsu đã ở lại Giêrusalem mà cha mẹ Người không hay biết. Tưởng rằng Người ở trong nhóm các khách đồng hành, hai ông bà đi được một ngày đàng mới tìm kiếm Người trong nhóm bà con và những kẻ quen biết. Nhưng không gặp thấy Người, nên hai ông bà trở lại Giêrsalem để tìm Người.

Sau ba ngày, hai ông bà gặp thấy Người trong đền thờ đang ngồi giữa các thầy tiến sĩ, nghe và hỏi các ông. Tất cả những ai nghe Người nói, đều ngạc nhiên trước sự hiểu biết và những câu Người đáp lại. Nhìn thấy Người, hai ông bà đã ngạc nhiên, và mẹ Người bảo Người rằng: “Con ơi, sao Con làm cho chúng ta như thế? Kìa cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con”.

Người thưa với hai ông bà rằng: “Mà tại sao cha mẹ tìm con? Cha mẹ không biết rằng con phải lo công việc của Cha con ư?” Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói. Bấy giờ Người theo hai ông bà trở về Nadarét, và Người vâng phục hai ông bà.

23/04 – Thứ Bảy tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.
“Các con hãy đi khắp thế gian rao giảng Tin Mừng”.

Lời Chúa: Mc 16, 9-15

Khi Chúa Giêsu sống lại, sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, thì trước hết Người hiện ra với Maria Mađalêna, kẻ đã được Chúa đuổi bảy quỷ. Bà đi báo tin cho những kẻ đã từng ở với Người và nay đang buồn thảm khóc lóc. Họ nghe bà nói Chúa sống lại và bà đã thấy Người, nhưng họ không tin.

Sau đó, Chúa lại hiện ra dưới hình thức khác với hai môn đệ đang trên đường về miền quê. Hai ông trở về báo tin cho anh em, nhưng họ cũng không tin các ông ấy.

Sau hết, Chúa hiện ra với mười một tông đồ lúc đang ngồi ăn. Chúa khiển trách các ông đã cứng lòng, vì các ông không tin những kẻ đã thấy Người sống lại. Rồi Người phán: “Các con hãy đi khắp thế gian rao giảng Tin Mừng cho muôn loài”.

20/04 – Thứ Tư tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.
“Hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh”.

Lời Chúa: Lc 24, 13-35

Cùng ngày thứ nhất trong tuần, có hai môn đệ đi đến một làng tên là Em-mau, cách Giêrusalem độ sáu mươi dặm. Dọc đường, các ông nói với nhau về những việc vừa xảy ra. Đang khi họ nói truyện và trao đổi ý kiến với nhau, thì chính Chúa Giêsu tiến lại cùng đi với họ, nhưng mắt họ bị che phủ nên không nhận ra Người. Người hỏi: “Các ông có truyện gì vừa đi vừa trao đổi với nhau mà buồn bã vậy?” Một người tên là Clêophas trả lời: “Có lẽ ông là khách hành hương duy nhất ở Giêrusalem mà không hay biết những sự việc vừa xảy ra trong thành mấy ngày nay”. Chúa hỏi: “Việc gì thế?” Các ông thưa: “Sự việc liên can đến ông Giêsu quê thành Nadarét. Người là một vị tiên tri có quyền lực trong hành động và ngôn ngữ, trước mặt Thiên Chúa và toàn thể dân chúng. Thế mà các trưởng tế và thủ lãnh của chúng ta đã bắt nộp Người để xử tử và đóng đinh Người vào thập giá. Phần chúng tôi, chúng tôi vẫn hy vọng Người sẽ cứu Israel. Các việc ấy đã xảy ra nay đã đến ngày thứ ba rồi. Nhưng mấy phụ nữ trong nhóm chúng tôi, quả thật đã làm chúng tôi lo sợ. Họ đến mồ từ tảng sáng. Và không thấy xác Người, họ trở về nói đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng: Người đang sống. Vài người trong chúng tôi cũng ra thăm mồ và thấy mọi sự đều đúng như lời các phụ nữ đã nói; còn Người thì họ không gặp”.

Bấy giờ Người bảo họ: “Ôi kẻ khờ dại, chậm tin các điều tiên tri đã nói! Chớ thì Đấng Kitô chẳng phải chịu đau khổ như vậy rồi mới được vinh quang sao?” Đoạn Người bắt đầu từ Môsê đến tất cả các tiên tri, giải thích cho hai ông tất cả các lời Kinh Thánh chỉ về Người. Khi gần đến làng hai ông định tới, Người giả vờ muốn đi xa hơn nữa. Nhưng hai môn đệ nài ép Người rằng: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều, và ngày sắp tàn”. Người liền vào với các ông.

Đang khi cùng các ông ngồi bàn, Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt họ sáng ra và nhận ra Người. Đoạn Người biến mất.

Họ bảo nhau: “Phải chăng lòng chúng ta đã chẳng sốt sắng lên trong ta khi Người đi đường đàm đạo và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta đó ư?” Ngay lúc ấy họ chỗi dậy trở về Giêrusalem, và gặp mười một tông đồ và các bạn khác đang tụ họp. Các vị đó bảo hai ông: “Thật Chúa đã sống lại, và đã hiện ra với Simon”. Hai ông cũng thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào.

29/01 – Thứ Bảy tuần 3 thường niên.
“Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?”

LỜI CHÚA: Mc 4, 35-41

Ngày ấy, khi chiều đến, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Chúng ta hãy sang bên kia biển hồ”. Các ông giải tán đám đông; vì Người đang ở dưới thuyền, nên các ông chở Người đi. Cũng có nhiều thuyền khác theo Người.

Chợt có một cơn bão lớn và những lớp sóng ùa vào thuyền đến nỗi sắp đầy nước. Và Người thì ở đàng lái dựa gối mà ngủ. Các ông đánh thức Người và nói: “Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao?”

Chỗi dậy, Người đe gió và phán với biển rằng: “Hãy im đi, hãy lặng đi”. Tức thì gió ngừng biển lặng như tờ. Rồi Người nói với các ông: “Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?” Bấy giờ các ông kinh hãi và nói với nhau rằng: “Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?”