Tag Archive for: Bát Nhật Phục Sinh

06/04 – Thứ Bảy tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Các con hãy đi khắp thế gian rao giảng Tin Mừng”.

Lời Chúa: Mc 16, 9-15

Khi Chúa Giêsu sống lại, sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, thì trước hết Người hiện ra với Maria Mađalêna, kẻ đã được Chúa đuổi bảy quỷ. Bà đi báo tin cho những kẻ đã từng ở với Người và nay đang buồn thảm khóc lóc. Họ nghe bà nói Chúa sống lại và bà đã thấy Người, nhưng họ không tin.

Sau đó, Chúa lại hiện ra dưới hình thức khác với hai môn đệ đang trên đường về miền quê. Hai ông trở về báo tin cho anh em, nhưng họ cũng không tin các ông ấy.

Sau hết, Chúa hiện ra với mười một tông đồ lúc đang ngồi ăn. Chúa khiển trách các ông đã cứng lòng, vì các ông không tin những kẻ đã thấy Người sống lại. Rồi Người phán: “Các con hãy đi khắp thế gian rao giảng Tin Mừng cho muôn loài”.

Suy niệm: Cái chết bi thảm của Chúa Giê-su trên thập giá như màn sương mù dày đặc phủ mờ tâm trí của các môn đệ, khiến họ quên rằng Người đã nhiều lần báo trước: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều… bị giết chết và sau ba ngày sẽ sống lại” (Mc 8,31). Các ông chìm sâu trong nghi hoặc, buồn phiền đến nỗi các ông cũng không tin cả đến lời chứng của những người đã gặp được Đức Ki-tô phục sinh. Trong hoàn cảnh đó, Chúa Giê-su phục sinh lại một lần nữa hiện ra, lần này có đủ mặt 11 môn đệ, để “khiển trách” sự cứng lòng tin của các ông. Nhờ ‘biện pháp mạnh’ đó, các ông đã đi từ hoài nghi đến đức tin. Những ai đã từng hoài nghi, một khi đã tin, thì họ sẽ tin thật vững vàng, và lời chứng của họ sẽ thật sự thuyết phục. Như thế từ nay, các ông sẵn sàng ra đi loan báo Tin Mừng phục sinh đến cho nhân loại.

Mời Bạn: Sự hoài nghi cũng có mặt tích cực nếu nó xuất phát từ lòng khao khát chân lý, dám chất vấn mọi chứng cứ để tìm được sự thật. Ngược lại, sẽ là thảm hoạ nếu sự hoài nghi đó là con đẻ của thành kiến cố chấp. Mời bạn ngồi lại, lần giở lại Phúc Âm, và trong thinh lặng nghiền ngẫm từng câu Lời Chúa, để bạn lắng nghe tiếng Chúa nói trong thâm tâm của bạn, và để bạn nhận ra Ngài hằng sống và hiện diện, đồng hành với bạn.

Sống Lời Chúa: Khi bị cám dỗ hoài nghi, hãy nói như thánh Tê-rê-xa Hài Đồng: “Lạy Chúa, con vẫn tin Ngài!”

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp sức cho chúng con biết cách để vượt qua cơn cám dỗ hoài nghi, và làm cho chúng con thêm đức tin sống động vào Chúa.

05/04 – Thứ Sáu tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Chúa Giêsu đến, cầm bánh và cá trao cho họ ăn”.

Lời Chúa: Ga 21, 1-14

Khi ấy, lúc các môn đệ đang ở bờ biển Tibêria, Chúa Giêsu lại hiện đến. Công việc đã xảy ra như sau: Simon Phêrô, Tôma cũng gọi là Điđymô, Nathanael quê tại Cana xứ Galilêa, các con ông Giêbêđê, và hai môn đệ nữa đang ở với nhau. Simon Phêrô bảo: “Tôi đi đánh cá đây”. Các ông kia nói rằng: “Chúng tôi cùng đi với ông”. Mọi người ra đi xuống thuyền. Nhưng đêm ấy các ông không bắt được con cá nào.

Lúc rạng đông, Chúa Giêsu hiện đến trên bờ biển, nhưng các môn đệ không biết là Chúa Giêsu. Người liền hỏi: “Này các con, có gì ăn không?” Họ đồng thanh đáp: “Thưa không”. Chúa Giêsu bảo: “Hãy thả lưới bên hữu thuyền thì sẽ được”. Các ông liền thả lưới và hầu không kéo nổi lưới lên, vì đầy cá. Người môn đệ Chúa Giêsu yêu, liền nói với Phêrô: “Chính Chúa đó”. Simon Phêrô nghe nói là Chúa, liền khoác áo vào, vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào và kéo lưới đầy cá theo, vì không còn xa đất bao nhiêu, chỉ độ hai trăm thước tay.

Khi các ông lên bờ, thấy có sẵn lửa than, trên để cá và bánh. Chúa Giêsu bảo: “Các con hãy mang cá mới bắt được lại đây”. Simon Phêrô xuống thuyền kéo lưới lên bờ. Lưới đầy toàn cá lớn; tất cả được một trăm năm mươi ba con. Dầu cá nhiều đến thế, nhưng lưới không rách. Chúa Giêsu bảo rằng: “Các con hãy lại ăn”. Không ai trong đám ngồi ăn dám hỏi: “Ông là ai?” Vì mọi người đã biết là Chúa. Chúa Giêsu lại gần, lấy bánh trao cho các môn đệ; Người cũng cho cá như thế.

Đây là lần thứ ba, Chúa Giêsu đã hiện ra với môn đệ khi Người từ cõi chết sống lại.

Suy niệm: Cái cách mà Phê-rô phản ứng khi biết nhân vật đang đứng trên bờ Biển Hồ là “Chúa đó” như thể tái hiện khoảnh khắc ông bỏ chài lưới, bỏ thuyền, bỏ hết mọi sự để trở thành môn đệ của Chúa. Hai tiếng “Chúa đó” như một ngòi nổ kích nổ lòng khao khát Đức Ki-tô vẫn âm ỉ trong tâm hồn Phê-rô từ những ngày Chúa chịu khổ nạn cho tới khi ông cùng với Gio-an chứng kiến ngôi mộ trống khi Thầy đã phục sinh. Chính vì lẽ đó, ông đã “nhảy xuống biển”, nhảy khỏi sự phụ thuộc, khỏi mọi chỗ dựa của thế gian này vì giờ đây Chúa Phục Sinh mới là tất cả cuộc sống của ông.

Mời Bạn: Phản ứng của Phê-rô cũng là kinh nghiệm của không biết bao nhiêu vị thánh trong lịch sử giáo hội. Khi các ngài nhận ra “Chúa đó” ở trong cuộc đời mình thì các ngài sẵn sàng bỏ mọi sự, kể cả mạng sống mình, để đến với Người. Không xa chúng ta, chân phước An-rê Phú Yên tái hiện thái độ Phê-rô nhận ra “Chúa đó!” qua lời cuối của ngài trối lại cho chúng ta: “Hãy giữ nghĩa cùng Chúa cho đến hết hơi cho đến trọn đời.” Bạn cũng có thể nhận ra Chúa Phục Sinh vẫn luôn hiện diện đó trong cuộc đời chúng ta, qua bí tích Thánh thể, qua Lời Chúa và qua anh chị em xung quanh: Chúa vẫn ở đó chờ đợi chúng ta chạy đến với Người.

Sống Lời Chúa: Hãy chạy đến với Chúa Ki-tô bằng một cử chỉ thờ phượng Ngài nơi Thánh Thể hay bằng một hành động phục vụ đến với tha nhân.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Ki-tô Phục sinh, xin cho con biết nhận ra sự hiện diện gần gũi của Chúa trong mỗi giây phút đời con. Amen.

04/04 – Thứ Năm tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Đấng Kitô phải chịu thương khó như vậy, rồi mới được tôn vinh”.

Lời Chúa: Lc 24, 35-48

Khi ấy, hai môn đệ thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào. Mọi người còn đứng bàn chuyện thì Chúa Giêsu hiện ra đứng giữa họ và phán: “Bình an cho các con! Này Thầy đây, đừng sợ”. Nhưng mọi người bối rối tưởng mình thấy ma.

Chúa lại phán: “Sao các con bối rối và lòng các con lo nghĩ như vậy? Hãy xem tay chân Thầy: chính Thầy đây! Hãy sờ mà xem: ma đâu có xương thịt như các con thấy Thầy có đây”. Nói xong, Người đưa tay chân cho họ xem. Thấy họ còn chưa tin, và vì vui mừng mà bỡ ngỡ, Chúa hỏi: “Ở đây các con có gì ăn không?” Họ dâng cho Người một mẩu cá nướng và một tảng mật ong. Người ăn trước mặt các ông và đưa phần còn lại cho họ. Đoạn Người phán: “Đúng như lời Thầy đã nói với các con khi Thầy còn ở với các con, là: cần phải ứng nghiệm hết mọi lời đã ghi chép về Thầy trong luật Môsê, trong sách tiên tri và thánh vịnh”. Rồi Người mở trí cho các ông am hiểu Kinh Thánh.

Người lại nói: “Có lời chép rằng: Đấng Kitô sẽ phải chịu thương khó và ngày thứ ba Người sẽ từ cõi chết sống lại. Rồi phải nhân danh Người rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giêrusalem. Còn các con, các con sẽ làm chứng nhân về những điều ấy”.

Suy niệm: Đức Giê-su đã ba lần báo trước Ngài sẽ chịu chết rồi sống lại. Các chứng cứ rõ ràng minh chứng điều đó: sự kiện ngôi mộ trống, bà Ma-ri-a Ma-đa-lê-na kể lại mình đã thấy Chúa, và cũng buổi tối hôm ấy, hai môn đệ Em-mau cùng với “Nhóm Mười Một và các bạn hữu” kể lại cho nhau mình đã gặp Chúa như thế nào. Thế nhưng họ vẫn không khỏi sửng sốt đến “kinh hồn bạt vía” khi chính Chúa đột nhiên hiện đến đứng giữa các ông. Chỉ khi họ “rờ xem”, đụng chạm đến tay chân Chúa bằng xương bằng thịt, được đồng bàn với Chúa, họ mới được xua tan mọi bóng tối nghi hoặc và xác tín sẵn sàng lãnh nhận sứ mạng làm chứng nhân cho Chúa Phục sinh

Mời Bạn: Mỗi lần bạn tham dự thánh lễ, và bạn rước lễ là mỗi lần bạn đồng bàn với Chúa, bạn được đụng chạm đến Thánh Thể Chúa; mỗi lần làm điều đó, bạn đang “loan truyền việc Chúa chịu chết và tuyên xưng Người sống lại.” Được tiếp xúc với Chúa Giê-su Phục Sinh bạn thêm xác tín để tiếp tục làm chứng nhân cho Ngài.

Sống Lời ChúaBạn xác quyết niềm tin Chúa Ki-tô Phục sinh và chứng tỏ niềm tin ấy qua việc bạn sống chứng nhân cho Ngài trong đời sống khiêm tốn và dấn thân phục vụ tha nhân.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã chết và sống lại để trao ban tình yêu cho chúng con. Xin cho chúng con thêm xác tín để không ngừng làm chứng Chúa đã phục sinh qua chính cuộc sống thường ngày của chúng con. Amen.

03/04 – Thứ Tư tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh”.

Lời Chúa: Lc 24, 13-35

Cùng ngày thứ nhất trong tuần, có hai môn đệ đi đến một làng tên là Em-mau, cách Giêrusalem độ sáu mươi dặm. Dọc đường, các ông nói với nhau về những việc vừa xảy ra. Đang khi họ nói truyện và trao đổi ý kiến với nhau, thì chính Chúa Giêsu tiến lại cùng đi với họ, nhưng mắt họ bị che phủ nên không nhận ra Người. Người hỏi: “Các ông có truyện gì vừa đi vừa trao đổi với nhau mà buồn bã vậy?” Một người tên là Clêophas trả lời: “Có lẽ ông là khách hành hương duy nhất ở Giêrusalem mà không hay biết những sự việc vừa xảy ra trong thành mấy ngày nay”. Chúa hỏi: “Việc gì thế?” Các ông thưa: “Sự việc liên can đến ông Giêsu quê thành Nadarét. Người là một vị tiên tri có quyền lực trong hành động và ngôn ngữ, trước mặt Thiên Chúa và toàn thể dân chúng. Thế mà các trưởng tế và thủ lãnh của chúng ta đã bắt nộp Người để xử tử và đóng đinh Người vào thập giá. Phần chúng tôi, chúng tôi vẫn hy vọng Người sẽ cứu Israel. Các việc ấy đã xảy ra nay đã đến ngày thứ ba rồi. Nhưng mấy phụ nữ trong nhóm chúng tôi, quả thật đã làm chúng tôi lo sợ. Họ đến mồ từ tảng sáng. Và không thấy xác Người, họ trở về nói đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng: Người đang sống. Vài người trong chúng tôi cũng ra thăm mồ và thấy mọi sự đều đúng như lời các phụ nữ đã nói; còn Người thì họ không gặp”.

Bấy giờ Người bảo họ: “Ôi kẻ khờ dại, chậm tin các điều tiên tri đã nói! Chớ thì Đấng Kitô chẳng phải chịu đau khổ như vậy rồi mới được vinh quang sao?” Đoạn Người bắt đầu từ Môsê đến tất cả các tiên tri, giải thích cho hai ông tất cả các lời Kinh Thánh chỉ về Người. Khi gần đến làng hai ông định tới, Người giả vờ muốn đi xa hơn nữa. Nhưng hai môn đệ nài ép Người rằng: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều, và ngày sắp tàn”. Người liền vào với các ông.

Đang khi cùng các ông ngồi bàn, Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt họ sáng ra và nhận ra Người. Đoạn Người biến mất.

Họ bảo nhau: “Phải chăng lòng chúng ta đã chẳng sốt sắng lên trong ta khi Người đi đường đàm đạo và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta đó ư?” Ngay lúc ấy họ chỗi dậy trở về Giêrusalem, và gặp mười một tông đồ và các bạn khác đang tụ họp. Các vị đó bảo hai ông: “Thật Chúa đã sống lại, và đã hiện ra với Simon”. Hai ông cũng thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào.

Suy niệm: Không phải chỉ vì tính hiếu khách mà hai môn đệ trên đường Em-mau đã mời Chúa Giê-su ở lại với mình, nhưng vì mê say Lời Chúa. Chính Chúa Giê-su đã mở tai mở mắt và mở cả lòng trí, để các ông tiếp nhận Lời Chúa, và từ chỗ tiếp nhận Lời Chúa, các ông đã đón tiếp chính Ngài mà không hay biết. Chúa vẫn hiện diện trong thế giới hôm nay bằng Lời của Ngài. Chúa vẫn hiện diện nơi mỗi người chúng ta mỗi khi chúng ta tiếp xúc với Lời Chúa. Hơn thế nữa, Lời Chúa trong cử hành Thánh Lễ còn đưa chúng ta đến với chính Chúa Giê-su trong Thánh Thể, như hai môn đệ trên đường Em-mau xưa.

Mời Bạn: Thánh lễ gồm hai phần chính: phụng vụ Lời Chúa và phụng vụ Thánh Thể. Chúng ta đã tham dự Thánh lễ như thế nào? Có cắt đầu xén đuôi không? Bạn có biết rằng chúng ta có mời, Chúa mới ở lại với chúng ta không? Và mỗi người đã mời Chúa như thế nào trong đời sống của mình?

Chia sẻ: Câu chuyện “Chúa Giê-su phục sinh đồng hành với hai môn đệ Em-mau” là một bài dạy mẫu về phương pháp loan báo Tin Mừng cho người anh em đồng bào với mình. Mời bạn phân tích các bước lên lớp của Chúa để rút ra bài học truyền giáo.

Sống Lời Chúa: “Mời Người ở lại vì trời đã xế chiều và ngày sắp tàn”, nhưng khi một ngày mới đến, chúng ta cũng vẫn tiếp tục mời Người ở lại trong cuộc đời mình.

Cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin ở lại với chúng con” và đồng hành với chúng con trên mọi nẻo đường loan báo Tin Mừng mà Chúa đang sai chúng con đi trong thế giới hôm nay.

02/04 – Thứ Ba tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Tôi đã trông thấy và Người đã phán với tôi những điều ấy”.

Lời Chúa: Ga 20, 11-18

Khi ấy, bà Maria đang còn đứng gần mồ Chúa mà than khóc. Nhìn vào trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi phía đàng chân. Hai vị hỏi: “Tại sao bà khóc?” Bà trả lời: “Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu?”

Vừa nói xong, bà quay mặt lại, thì thấy Chúa Giêsu đã đứng đó, nhưng bà chưa biết là Chúa Giêsu. Chúa Giêsu hỏi: “Bà kia, sao mà khóc, bà tìm ai?” Tưởng là người giữ vườn, Maria thưa: “Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người”. Chúa Giêsu gọi: “Maria”. Quay mặt lại, bà thưa Người: “Rabboni!” (nghĩa là “Lạy Thầy!”). Chúa Giêsu bảo bà: “Đừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta. Nhưng hãy đi báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con; về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con”.

Maria Mađalêna đi báo tin cho các môn đệ rằng: “Tôi đã trông thấy Chúa và Chúa đã phán với tôi những điều ấy”.

Suy niệm: Lạ một điều là khi Đức Ki-tô phục sinh hiện ra cho những người thân, rất thân nữa là đàng khác, họ lại không nhận ra Ngài! Ngài mà bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn; hai môn đệ Em-mau nghĩ là khách bộ hành; các môn đệ trên Biển Hồ lầm là khách đi dạo trên biển. Ngài quá thay đổi hay mắt họ có vấn đề? Thật ra, từ nay Đức Ki-tô phục sinh mang chiều kích của cả vũ trụ, không còn bị hạn chế nơi một thân xác thể lý. Ngài hiện diện nơi mọi người, mang lấy khuôn mặt của từng người. Ma-ri-a chỉ nhận ra khi được Ngài gọi đích danh; hai môn đệ nhận ra khi Ngài bẻ bánh; trên Biển Hồ, các môn đệ chỉ khám phá ra Ngài sau mẻ cá lạ. Vậy thì để có thể nhận ra Đức Ki-tô, phải có kinh nghiệm gặp gỡ Ngài, có tương quan cá nhân với Ngài.

Mời Bạn: Hãy nhận ra Đức Ki-tô phục sinh đang hiện diện nơi những người thân trong gia đình, nơi bạn bè, thậm chí nơi những kẻ bạn không ưa thích. Bạn có cách nào để dễ nhận diện ra Ngài không?

Sống Lời Chúa: Tôi sẽ cư xử thân ái, với mọi người tôi gặp gỡ để nhận ra Đức Kitô phục sinh hiện diện nơi họ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su phục sinh, xin cho chúng con sự sống của Chúa, sự sống làm đời chúng con mãi xanh tươi. Xin cho chúng con bình an của Chúa, bình an làm chúng con vững tâm giữa sóng gió cuộc đời. Xin cho chúng con niềm vui của Chúa, niềm vui làm khuôn mặt chúng con tươi tắn. Xin cho chúng con nhận ra Chúa nơi mọi người. (Rabbouni)

01/04 – Thứ Hai tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Hãy đi nói với anh em đến Galilêa mà gặp Ta ở đó”.

Lời Chúa: Mt 28, 8-15

Khi ấy, các bà vội ra khỏi mồ vừa sợ lại vừa hớn hở vui mừng, chạy báo tin cho các môn đệ Chúa. Và này Chúa Giêsu đón gặp các bà, Người nói: “Chào các bà”. Các bà liền lại gần ôm chân Người và phục lạy. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo: “Các bà đừng sợ. Hãy đi báo tin cho các anh em Ta phải trở về Galilêa, rồi ở đó họ sẽ gặp Ta”.

Đang khi các bà lên đường, thì mấy người lính canh vào thành báo tin cho các thượng tế biết tất cả những gì đã xảy ra. Các thượng tế liền họp với các kỳ lão, và sau khi đã bàn định, họ cho lính một số tiền lớn và bảo rằng: “Các anh hãy nói rằng: Ban đêm khi chúng tôi đang ngủ, thì môn đệ ông đến lấy trộm xác ông. Nếu việc này đến tai tổng trấn, chúng tôi sẽ thương lượng với ông, không để các anh phải phiền hà đâu”.

Bọn lính canh nhận tiền và đã làm y như họ căn dặn chúng. Bởi thế, lời đó được phao truyền nơi người Do-thái cho đến ngày nay.

Suy niệm: Bà Ma-ri-a Ma-đa-lê-na và các chị em gặp Chúa Giê-su Phục sinh ngay tại khu vườn nơi đã an táng Ngài, các tông đồ và các môn đệ gặp Ngài hiện đến trong căn phòng đóng kín, còn hai môn đệ làng Em-mau thì gặp Chúa trên con đường về quê…, nhưng tất cả những nơi ấy không phải là nơi mà Đấng Phục sinh hẹn gặp. Chính Ga-li-lê mới là địa điểm mà Đức Ki-tô Phục sinh hẹn gặp những người “anh em của Chúa”. Chỉ ở trong căn phòng đóng kín hàn huyên với nhau về niềm vui gặp Chúa phục sinh, như thế là chưa đủ. Vừa trỗi dậy từ cõi chết, Ngài đã lập tức đi trước các ông đến nơi mà Ngài đã cùng với họ rong ruổi suốt ba năm trời để loan báo Nước Trời; công cuộc đó, Ngài đã hoàn tất trên thập giá và bây giờ tới lượt họ, họ sẽ được sai đi để “làm cho muôn dân cũng trở thành môn đệ” để qui tụ họ thành Dân mới trong Nước Trời.

Mời Bạn: Điểm hẹn Ga-li-lê mà Chúa Ki-tô phục sinh mời gọi bạn và tôi đến chính là môi trường sống hằng ngày của chúng ta. Đó chính là ‘nơi’ mà chúng ta, những môn đệ của Ngài, được sai đi để làm cho muôn dân cũng trở thành môn đệ. Bạn và tôi sẽ hiện thực hy tế thập giá ban ơn cứu độ của Đức Ki-tô bằng cách nào nếu không phải là bằng chính đời sống hiến thân phục vụ của mình?

Sống Lời Chúa: Điểm hẹn hằng ngày của bạn là gặp Chúa Ki-tô nơi bí tích Thánh Thể và gặp gỡ phục vụ tha nhân.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Ki-tô, Đấng phục sinh, xin cho con trung thành tìm gặp Chúa trong bí tích Thánh Thể, và trong việc phục vụ tha nhân, để con có thể mời gọi nhiều người đến gặp Chúa!