Tag Archive for: Mc

30/05 – Thứ Năm tuần 8 thường niên.

“Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy”.

Lời Chúa: Mc 10, 46-52

Khi ấy, Chúa Giêsu ra khỏi thành Giêricô cùng với các môn đệ, và một đám đông, thì có con ông Timê tên là Bartimê, một người mù ăn xin đang ngồi ở vệ đường. Khi anh ta nghe biết đó là Chúa Giêsu Nagiarét, liền kêu lên rằng: “Hỡi ông Giêsu con vua Ðavít, xin thương xót tôi”. Và nhiều người mắng anh bảo im đi, nhưng anh càng kêu to hơn: “Hỡi con vua Ðavít , xin thương xót tôi”.

Chúa Giêsu dừng lại và truyền gọi anh đến. Người ta gọi người mù và bảo anh: “Hãy vững tâm đứng dậy, Người gọi anh”. Anh ta liệng áo choàng, đứng dậy, đến cùng Chúa Giêsu. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo rằng: “Anh muốn Ta làm gì cho anh”? Người mù thưa: “Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy”. Chúa Giêsu đáp: “Ðược, đức tin của anh đã chữa anh”. Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người.

Suy niệm: Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Nhờ cặp mắt chúng ta có thể nhận biết và tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Vì chúng ta sáng mắt nên nhiều khi chúng ta ít quan tâm đến sự quan trọng của đôi mắt. Chúng ta cứ thử bịt mắt lâu giờ mới cảm nhận được sự đau khổ cùng cực của những người bị mù, cũng như nỗi khao khát của họ muốn được thấy ánh sáng. Do đó chúng ta dễ hiểu tại sao anh mù Ba-ti-mê vất áo choàng và nhảy chồm lên đến gần Chúa khi Chúa gọi anh. Chắc chắn lúc đó anh rất vui sướng vì biết mình sắp sửa được thoát khỏi bóng tối, sắp sửa được nhìn thấy ánh sáng.

Mời Bạn: Anh mù đã kêu xin Chúa cứu chữa dù người ta cấm cản anh. Càng ngăn cấm anh càng kêu lớn hơn. Anh không xin tiền, xin gạo, xin bánh như mọi khi, nhưng xin được nhìn thấy. Thái độ vất áo choàng, chạy chồm đến với Chúa chứng tỏ anh có lòng tin sâu xa mạnh mẽ vào quyền năng của Chúa. Chính niềm tin này mà Chúa đã chữa anh và khi được sáng mắt anh đã đi theo Chúa. Thái độ và hành động của anh là mẫu gương cho bạn. Phần bạn, bạn làm thế nào để cặp mắt tâm hồn của bạn luôn trong sáng ?

Sống Lời Chúa: Quyết tâm gìn giữ cặp mắt tâm hồn không bị hoen ố bởi những phim ảnh hình ảnh xấu.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết bắt chước anh Ba-ti-mê sẵn sàng và dứt khoát vứt bỏ mọi quyến luyến lệch lạc để nhảy đến với Chúa trong Bí tích giải tội để cặp mắt tâm hồn luôn được trong sáng. Amen.

28/05 – Thứ Ba tuần 8 thường niên.

“Ngay ở đời này, lúc bị bắt bớ, các con lãnh được gấp trăm, còn đời sau các con sẽ được sự sống vĩnh cửu”.

Lời Chúa: Mc 10, 28-31

Khi ấy, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Ðây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy?”

Chúa Giêsu trả lời rằng: “Thầy bảo thật các con, chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Phúc Âm, mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu. Nhưng có nhiều kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và những kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất”.

Suy niệm: Chàng trai trẻ sa sầm nét mặt, buồn rầu bỏ đi, vì anh “có nhiều của cải” (Mc 10,22). Còn các môn đệ vẫn ở lại đó, bên Thầy, nhưng lòng ngổn ngang trăm mối: Cái mất thì thấy ngay trước mắt, còn cái được thì được gì đây? Câu trả lời của Thầy không chỉ dành cho các ông, nhưng còn cho tất cả những ai chấp nhận từ bỏ mọi sự vì Ngài và Tin Mừng của Ngài. Vẫn còn đó nhà cửa, ruộng đất, chị em, mẹ, con, nhưng gấp trăm, không theo nghĩa sở hữu cá nhân chật hẹp,  hay tương quan bà con họ hàng thông thường, để vươn lên tầm tương quan của người công dân Nước Trời, tương quan yêu thương, hiệp thông, quan tâm, chia sẻ, khi mọi người thật sự là anh chị em, người thân của mình. Tuy nhiên, điều được trên hết là sự sống vĩnh cửu ở đời sau, không gì ở đời này có thể so sánh được.

Mời Bạn: Hôm nay cũng vậy, bạn sẽ mất rất nhiều khi theo Ngài. Mất thời giờ đọc Lời Chúa, cầu nguyện mỗi tối, dâng lễ Chúa nhật, thực thi tông đồ giáo dân; mất ý riêng để vâng lời bề trên, ý Chúa; mất những món tiền “dễ bỏ túi” để sống đức công bằng; mất thú vui xác thịt để sống đức khiết tịnh… Những gì bạn được sẽ lớn gấp trăm, cùng với hạnh phúc vĩnh cửu của Nước Trời.

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày tôi sẽ chọn mất nhiều những gì thuộc hạ giới để được gấp trăm theo thượng giới, vì tôi tin vào lời hứa của Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa buồn khi nhìn người thanh niên bỏ đi. Nhưng Chúa được an ủi khi vẫn còn đó các môn đệ bên cạnh mình. Xin cho con cũng luôn bên cạnh Chúa, sẵn lòng đánh đổi bao điều quý giá cuộc đời để có thể trọn đời là môn đệ Ngài. Amen.

27/05 – Thứ Hai tuần 8 thường niên.

“Ngươi hãy đi bán tất cả gia tài rồi đến theo Ta”.

Lời Chúa: Mc 10, 17-27

Khi ấy, Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại, quỳ gối xuống trước Người và hỏi: “Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?” Chúa Giêsu trả lời: “Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình Thiên Chúa. Ngươi đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt, hãy thảo kính cha mẹ”. Người ấy thưa: “Lạy Thầy, những điều đó tôi đã giữ từ thuở nhỏ”.

Bấy giờ Chúa Giêsu chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: “Ngươi chỉ còn thiếu một điều là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta”.

Nhưng người ấy nghe những lời đó, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Lúc đó Chúa Giêsu nhìn chung quanh, và bảo các môn đệ rằng: “Những người giàu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao”. Các môn đệ kinh ngạc vì những lời đó.

Nhưng Chúa Giêsu lại nói tiếp và bảo các ông rằng: “Hỡi các con, những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào nước Thiên Chúa biết bao. Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào nước Thiên Chúa”.

Các ông càng kinh ngạc hỏi nhau rằng: “Như vậy thì ai có thể được cứu độ?” Chúa Giêsu chăm chú nhìn các ông, và nói: “Ðối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự”.

Suy niệm: Thật là ngược đời khi có quá nhiều của cải lại khiến con người khó được hạnh phúc! Ta nhận ra trong cuộc đời này, không riêng chi người nghèo, nhưng lắm kẻ giàu cũng khóc vì đau khổ. Cũng vậy, dù rất giàu có, người thanh niên trong Tin Mừng chưa tìm thấy hạnh phúc; anh đã tìm đến Thầy Giê-su, xin hướng dẫn con đường đưa đến hạnh phúc đời đời. Thế nhưng, câu trả lời của Ngài làm anh choáng váng, bất ngờ: Ngài muốn anh đừng dừng lại ở những dòng chữ của lề luật, nhưng vươn đến một Ngôi vị cụ thể là chính Ngài, Đấng vừa là Thiên Chúa, nhưng cũng là con người, qua việc bước theo làm môn đệ Ngài. Tuy nhiên, làm môn đệ Ngài kèm theo một đòi hỏi quyết liệt: từ bỏ của cải, phân phát cho người nghèo. Thật đáng tiếc cho anh, đòi hỏi ấy không nằm trong dự tính của anh, anh gắn bó với tiền bạc của cải hơn, không thể buông bỏ những điều quý giá trần thế ấy!  Thế là anh đã vuột mất cơ hội nắm lấy hạnh phúc thật sự, vĩnh cửu mà chỉ có Chúa Giê-su mới có thể trao tặng.

Mời Bạn hãy tự hỏi: tôi có quá gắn bó với của cải, với những đam mê trần tục  không? Đâu là hạnh phúc thật mà tôi đang tìm kiếm? Là Chúa hay là tiền bạc, danh vọng, đam mê?

Sống Lời Chúa: Chia sẻ tiền bạc, thời giờ, sự quan tâm chăm sóc… cho một người thiếu thốn đang ở gần tôi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con thường quá gắn bó với cuộc sống trần thế này, tưởng đó là hạnh phúc thật. Xin giúp con thức tỉnh, nhận ra hạnh phúc thật sự là chính Chúa. Để nhờ đó, con chỉ biết tìm kiếm, làm vui lòng Chúa mà thôi. Amen.

25/05 – Thứ Bảy tuần 7 thường niên.

“Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó”.

Lời Chúa: Mc. 10, 13-16

Khi ấy, người ta đưa những trẻ nhỏ đến cùng Chúa Giêsu để Người đặt tay trên chúng, nhưng các môn đệ khiển trách họ.

Thấy vậy, Chúa Giêsu bất bình và bảo các ông rằng: “Hãy để các trẻ nhỏ đến cùng Thầy, đừng ngăn cản chúng, vì nước Thiên Chúa là của những người giống như chúng.

Thầy bảo thật các con: Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó”. Rồi Người ôm chúng, đặt tay ban phép lành cho chúng.

Suy niệm: “Nếu muốn biết hạnh phúc là gì thì hãy nhìn một cánh hoa, một chú chim hay một đứa trẻ.” Nhận định này rất thích hợp để minh họa cho hình ảnh hoàn hảo về Nước Trời. Tại sao?  – Vì bông hoa, đứa trẻ hay chú chim luôn tận hưởng niềm vui từng ngày, những bộn bề lo toan cuộc sống, tranh giành hơn thua không át được niềm hạnh phúc họ cảm nhận ngay hiện tại. Chúa Giê-su đã chỉ rõ bí quyết sống ấy cho những ai khao khát Nước Trời qua hình tượng ‘tâm hồn trẻ thơ.’ Bí quyết này vừa dễ nhưng cũng rất khó. Dễ khi ta dám trở nên như trẻ thơ. Khó vì sau đó có thể ta sẽ ‘không là gì’ và sẽ ‘không còn gì’! Chính Ngài đã sống bí quyết này đến cùng trên thập giá, tự hủy mình ‘ra không,’ vâng theo ý Chúa Cha, để trở nên Người Con Yêu Dấu của Cha.

Mời Bạn: Nhiều người khổ sở, chán ngán, bất hạnh, muốn tìm cho được bí quyết hạnh phúc mà không hề biết nó ở ngay cạnh mìnhtrước mắt mình: chân thành, đơn sơ như trẻ nhỏ và bớt đi cái ‘người lớn’ trong mình. Chị Thánh Tê-rê-xa Hài đồng Giê-su đã sống ‘con đường thơ bé’ trong sự chân thành, đơn sơ, luôn đặt mình như trẻ nhỏ trước người Cha vĩ đại  là Thiên Chúa, làm những việc nhỏ với tình yêu lớn lao. Con đường thiêng liêng ấy có thực sự gợi hứng cho bạn không? Phần bạn, con đường nhỏ mà bạn sẽ chọn để đi mỗi ngày là gì?

Sống Lời Chúa: Tập sống đơn sơ, phó thác mọi sự cho Thiên Chúa.

Cầu nguyệnLạy Cha, xin cho con trở nên bé mọn, phó thác mọi sự cho Cha, để con được gặp thấy Nước Trời ở ngay chính thế gian này. Amen.

24/05 – Thứ Sáu tuần 7 thường niên.

“Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân rẽ”.

Lời Chúa: Mc. 10, 1-12

Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt xứ Giuđêa và miền bên kia sông Giođan. Dân chúng lại tụ họp bên Người và Người lại dạy dỗ họ như thường lệ.

Những người biệt phát đến gần và hỏi thử Người rằng: “Người ta có được phép ly dị vợ mình chăng?” Người đáp: “Môsê đã truyền cho các ông thế nào?” Họ thưa: “Môsê cho phép làm giấy ly dị và cho ly dị”.

Bấy giờ Chúa Giêsu đáp lại: “Chính vì sự cứng lòng của các ông mà Môsê đã viết ra điều luật đó. Nhưng lúc khởi đầu cuộc sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên một người nam và một người nữ. Bởi đó người nam sẽ lìa cha mẹ để luyến ái vợ mình, và hai người sẽ nên một huyết nhục. Vì thế, họ không còn là hai mà là một huyết nhục. Vậy sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không thể phân rẽ”.

Về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điểm đó. Và Người bảo các ông: “Ai bỏ vợ mình và lấy vợ khác, thì phạm tội ngoại tình đối với người vợ trước. Và người nữ bỏ chồng mà lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình”.

Suy niệm: Chúng ta có thể lấy làm lạ tại sao việc ly dị đã được luật Mô-sê cho phép (x. Đnl 24,1) mà người Pha-ri-sêu còn “hỏi thử” Chúa Giê-su có chấp nhận hay không. Nếu đã cho phép thì cứ theo luật mà thực hành, hà tất phải đặt vấn đề như thế làm chi nữa? Khoa chú giải Thánh Kinh cho biết trong nội bộ phái Pha-ri-sêu bấy giờ quả thực đang có tranh cãi kịch liệt về vấn đề này. Phải chăng tự thâm tâm người ta vẫn ray rứt –dù đã có luật cho phép ly dị– khi họ “phân ly những gì Thiên Chúa đã kết hợp”? Chúa Giê-su cho biết hiện trạng của luật Mô-sê chỉ là một sự nhân nhượng vì họ “lòng chai dạ đá”. Ngài nhắc lại nguyên lý đã có ngay từ đầu: “sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân ly” để dứt khoát xoá bỏ quan điểm mập mờ cũng như lối thực hành du di của luật cũ và quả quyết rằng hôn nhân là thánh thiện và vô cùng cao quý.

Mời Bạn: Xã hội hiện đại có xu hướng phá vỡ những giá trị văn hoá tốt đẹp của gia đình truyền thống: hôn nhân như chiếc bình thuỷ tinh mong manh dễ vỡ. Thực hành lời cam kết trong bí tích hôn nhân: “yêu thương và kính trọng nhau suốt đời” là viên đá góc để các gia đình Ki-tô hữu tân Phúc-Âm-hoá gia đình mình và để góp phần Phúc-Âm-hoá các gia đình lương dân.

Sống Lời Chúa: Sắp xếp thời gian để gia đình bạn đọc kinh chung và nhắc nhở nhau thực hành “yêu thương và kính trọng nhau” như lời cam kết.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã chúc phúc và thánh hoá mối giây liên kết vợ chồng. Xin cho các gia đình trung thành với lời cam kết hôn nhân để nên nhân chứng tình yêu Chúa ở giữa thế gian.

23/05 – Thứ Năm tuần 7 thường niên.

“Thà con mất một tay mà được vào cõi sống, còn hơn đủ cả hai tay mà phải vào hoả ngục”.

Lời Chúa: Mc 9, 41–50

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Ai cho các con (uống) một ly nước vì lẽ các con thuộc về Ðấng Kitô, thật Thầy bảo các con: kẻ đó sẽ không mất phần thưởng đâu. Nhưng nếu kẻ nào làm cớ vấp phạm cho một trong những kẻ bé mọn có lòng tin Thầy, thà buộc thớt cối xay vào cổ người ấy mà xô xuống biển thì hơn.

“Nếu tay con nên dịp tội cho con, hãy chặt tay đó đi: thà con mất một tay mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai tay mà phải vào hoả ngục, trong lửa không hề tắt. Và nếu chân con làm dịp tội cho con, hãy chặt chân đó đi: thà con mất một chân mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai chân mà phải ném xuống hoả ngục. Và nếu mắt con làm dịp tội cho con, hãy móc mắt đó đi, thà con còn một mắt mà vào nước Thiên Chúa, còn hơn là có đủ hai mắt mà phải ném xuống hoả ngục, nơi mà dòi bọ rúc rỉa nó không hề chết và lửa không hề tắt. Vì mọi người sẽ bị ướp bằng lửa.

“Muối là vật tốt, nhưng nếu muối ra lạt, các con lấy gì mà ướp nó cho mặn lại được? Các con hãy có muối ở trong mình và sống hoà thuận với nhau”.

Suy niệm: Ge Hinnon (tiếng Hípri) có nghĩa là “thung lũng Hinnon.” Đó là một thung lũng nhỏ phía tây nam Giê-ru-sa-lem, được dùng để chỉ hỏa ngục, do nơi đây xưa kia người Am-môn cúng tế trẻ em cho thần Moloch, sau này thành bãi rác cháy liên lỉ đêm ngày. Đức Giê-su cảnh cáo ai gây cớ cho mình hay người khác sa ngã, đều bị ném vào Ge Hinnon ấy, nơi giòi bọ không hề chết và lửa chẳng đời nào tắt. Như một vị bác sĩ giỏi, Ngài dùng kiểu nói quyết liệt “hãy chặt nó đi” để đòi hỏi người môn đệ phải mạnh mẽ cắt bỏ những mầm mống của tội lỗi như những khối u ác tính. Đồng thời, phải trui rèn đời sống tâm linh của mình nghiêm ngặt như “được luyện bằng lửa, như thể ướp bằng muối”.

Mời Bạn: Một sự giúp đỡ nho nhỏ, một chút tâm tình ấm áp, một cử chỉ yêu thương, một giây phút ân cần,… là muối ướp, giữ cho cuộc sống bạn thêm thi vị, tăng niềm vui, vẻ đẹp. Nếu tình yêu như muối mất đi vị mặn mà của mình, thì không có muối nào có thể mang lại hương vị cho nó nữa. Bạn đã có chất “muối” trong cuộc sống mình, hãy giữ và đem muối ấy ướp vào môi trường của bạn! “Một chút trong đời trở thành một chút thật tuyệt vời, chắt chiu từng chút ấy cho đời này thêm sáng tươi” (Thông Vi Vu, Một chút).

Sống Lời Chúa: Tôi sẽ tập ân cần, quảng đại góp thêm vị “muối” niềm vui, niềm tin, bình an trong môi trường mình sống mỗi ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã mời gọi con là muối cho đời. Xin cho con cộng tác với ơn Chúa, để giữ gìn và hưởng nếm hương vị của muối tình yêu, muối thuận hòa, muối bình an. Amen.

22/05 – Thứ Tư tuần 7 thường niên.

“Ai không chống đối các con, là ủng hộ các con”.

Lời Chúa: Mc 9, 37-39

Khi ấy, Gioan thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy có kẻ nhân danh Thầy mà trừ quỷ, kẻ đó không theo ta, và chúng con đã ngăn cấm y”.

Nhưng Chúa Giêsu phán: “Ðừng ngăn cấm y, vì chẳng ai có thể nhân danh Thầy mà làm phép lạ, rồi liền đó lại nói xấu Thầy. Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con”.

Suy niệm: Cổ võ sự bao dung không đồng nghĩa với đồng lõa hay im lặng trước bạo lực, bạo quyền. Bao dung là cung cách không loại trừ người khác dù họ khác chính kiến, sở thích, quan điểm với ta, được bày tỏ cách trực tiếp công khai hay gián tiếp, không chủ ý. Tuy nhiên, cũng có trường hợp ta thinh lặng tâm phục khẩu phục một giáo huấn, hành vi tốt đẹp của một ai đó mình gặp trên trường đời, mãi về sau mới tỏ bày cơ sự, rồi nhìn nhận, kết thân. Chúa Giê-su có rất nhiều môn đệ theo cung cách ấy. Tin Mừng gọi họ là “trong số những người nghe Đức Giê-su, có nhiều kẻ đã tin vào Người” là thế đấy.

Mời Bạn: Cộng đoàn nào cũng có khuynh hướng thích người khác nhìn nhận, giơ tay bỏ phiếu ủng hộ, hoặc đứng về nhóm mình cách công khai. Vì vậy, ta không thích kiểu “im lặng là đồng ý” cho lắm. Thế nhưng, ta cũng không nên bắt người khác phải thế này, thế nọ với nhóm mình. Hiệp hành là cùng đi trên một con đường để tiến về cùng đích Nước Trời. Trên quãng đường ấy, mỗi người đều có các nhân sinh quan khác biệt, chứ không phải lúc nào cũng giơ tay biểu quyết như nhau.

Sống Lời Chúa: “Không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy.” Ước chi bạn và tôi cùng nhau thực hiện các ‘phép lạ’ trong cuộc sống, là thái độ yêu thương và tôn trọng lẫn nhau, dù có lắm dị biệt.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin tha lỗi cho con, vì thường đòi người khác phải giống mình. Xin cho con biết bao dung đón nhận những khác biệt của anh chị em, nhất là nhìn nhận những điều tốt lành nơi họ. Amen.

21/05 – Thứ Ba tuần 7 thường niên.

“Con Người sẽ bị nộp. Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết”.

Lời Chúa: Mc. 9, 29-36

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ từ trên núi xuống, rồi đi ngang qua xứ Galilêa và Người không muốn cho ai biết. Vì Người dạy dỗ và bảo các ông rằng: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Nhưng các ông không hiểu lời đó và sợ không dám hỏi Người.

Các ngài tới Capharnaum. Khi đã vào nhà, Người hỏi các ông: “Dọc đàng các con tranh luận gì thế?” Các ông làm thinh, vì dọc đàng các ông tranh luận xem ai là người lớn nhất.

Bấy giờ Người ngồi xuống, gọi mười hai ông lại và bảo các ông rằng: “Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người”. Và Người đem một em bé lại đặt giữa các ông, rồi ôm nó mà nói với các ông rằng: “Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, thực ra không phải đón tiếp Thầy, nhưng là đón tiếp Ðấng đã sai Thầy”.

Suy niệm: Chúng ta không lạ lẫm gì khi biết nhóm này nhóm nọ có lúc tranh dành xem ai lớn hơn ai. Việc tranh giành này có khi đưa tới chỗ đánh nhau vỡ đầu sứt trán; có lúc âm ỉ thù hận như lò thuốc súng chực chờ bùng nổ. Nơi các môn đệ ngày ấy cũng vậy, cãi cọ tranh luận xem ai là người lớn nhất trong nhóm là căn bệnh thuộc loại mãn tính: trong nhà, ngoài đường, thậm chí cả trong Bữa Tiệc ly. Thầy Giê-su kiên nhẫn đợi đến nhà mới hỏi các ông; khi các ông làm thinh, Ngài cũng chẳng ép các ông phải trả lời. Là thầy thuốc tâm hồn tài giỏi, Ngài chữa trị căn bệnh mãn tính của học trò bằng cách dạy các ông hiểu thế nào là đứng đầu trong Nước Trời; minh họa làm người rốt hết cách cụ thể qua hình tượng một em nhỏ; cuối cùng, đồng hóa mình với em nhỏ, hình tượng người rốt hết ấy. Sau này, Ngài còn quỳ hẳn xuống rửa chân cho các môn đệ, làm công việc của đầy tớ, nêu gương rằng muốn làm lớn phải biết phục vụ mọi người, làm người rốt hết.

Mời Bạn: Có thể bạn sốc khi Chúa đảo lộn một số các giá trị ta quen hành xử. Thế mới biết đó là ý Chúa. Ý Ngài không phải lúc nào cũng như ta nghĩ, nhưng nâng tầm hiểu biết và ứng xử của lên tầm cao mới của người công dân Nước Trời. Là môn đệ Chúa, bạn có dám sống như Ngài dạy không, hay còn ngại ngùng, sợ sự phê phán của người khác?

Sống Lời Chúa: Làm một việc mọn hèn kín đáo để phục vụ trong cộng đoàn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin tha lỗi cho con vì con cũng mắc căn bệnh mãn tính như các Tông đồ. Xin ban cho con thêm can đảm, được giải thoát khỏi những ràng buộc tầm thường của đời sống để vươn lên đỉnh trọn lành Chúa muốn.

12/05 – CHÚA NHẬT CHÚA THĂNG THIÊN năm B. Lễ Trọng. Lễ HỌ. NGÀY QUỐC TẾ TRUYỀN THÔNG XÃ HỘI

“Đang khi Người chúc phúc cho các ông, Người rời khỏi các ông mà lên trời”.

Lời Chúa: Mc 16, 15-20

Bài kết Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu hiện ra với mười một môn đệ và phán: “Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin Mừng cho mọi tạo vật. Ai tin và chịu phép rửa, thì sẽ được cứu độ; ai không tin, sẽ bị luận phạt.

Và đây là những phép lạ đi theo những người đã tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ quỷ, nói các thứ tiếng mới lạ, họ đặt tay trên những người bệnh, và bệnh nhân sẽ được lành mạnh”.

Vậy sau khi nói với các môn đệ, Chúa Giêsu lên trời, và ngự bên hữu Thiên Chúa. Phần các ông, các ông đi rao giảng khắp mọi nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và củng cố lời giảng dạy bằng những phép lạ kèm theo.

Suy niệm: Xem ra việc phục sinh là thời cơ để Chúa tung ra một chiến dịch phục hồi uy tín của Ngài đã bị tiêu tan khi Ngài chịu tử nạn. Nếu việc làm cho La-da-rô sống lại đã khiến nhiều người Do thái tin vào Chúa, thì nay đích thân Ngài quảng bá việc Ngài đã chết rồi nay phục sinh như lời Ngài đã báo trước, ắt là kết quả còn ngoạn mục biết chừng nào. Thế sao Chúa Giê-su lại ‘vội vã’ về trời, ‘đùn đẩy trách nhiệm’ cho các tông đồ đang lúc công việc loan báo Tin Mừng cứu độ hầu như phải bắt đầu lại từ số không? Nhưng thánh ý Chúa vượt quá suy tính của con người. Khi sai các tông đồ ra đi, Chúa không ‘đem con bỏ chợ’, nhưng Ngài “cùng hoạt động với các ông” “với những dấu lạ kèm theo”. Giờ đây, mỗi tông đồ, mỗi Ki-tô hữu là một Giê-su tràn đầy Thần Khí, lo gì mà không thể “đi khắp tứ phương thiên hạ” mà “loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo” nữa!

Mời Bạn: Ấy thế mà cũng đáng lo đấy, nếu như ngày hôm nay, bạn và tôi chểnh mảng không chu toàn sứ mạng Ngài đã phân công cho chúng ta khi Ngài về trời! Bạn thử kiểm điểm xem mình đã thực hiện thế nào công tác loan báo Tin Mừng này.

Sống Lời Chúa: Mỗi tháng đặt ra cho cá nhân bạn, cho nhóm của bạn một chủ điểm loan báo Tin Mừng. Cuối tháng kiểm điểm và đặt chủ điểm mới.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã sai chúng con đi loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. Xin đổ tràn đầy ơn Thánh Thần xuống trên chúng con, để chúng con luôn nhiệt tâm thực thi mệnh lệnh Chúa truyền dạy.