Suy niệm Lời Chúa: Chúa Nhật 15 Thường Niên, Năm A

Anh chị em yêu quí,

Chúng ta vừa nghe một bài dụ ngôn rất quen thuộc của Chúa Giêsu trong Tin Mừng. Đây là một trong những bài dụ ngôn hay nhất của Chúa. Chính Chúa đã đích thân giải nghĩa dụ ngôn này. Trong ít phút vắn vỏi này, Tôi chỉ xin đưa ra một vài nhận xét để rồi mỗi người chúng ta có thể tự tìm ra cho mình những ý nghĩa có ích cho chính mỗi người chúng ta.

A. Dụ ngôn kể.

* Có một người ra đi.

Ra đi để làm một công việc. Ra đi để gieo hạt giống. Công việc xem ra rất tầm thường, nhưng kết quả của nó rất quan trọng vì nó đem lại lương thực nuôi sống con người. Không có lương thực con người không thể sống.

* Gieo ở đâu anh chị em?

+ Trong dụ ngôn Chúa bảo gieo ở một mảnh đất không được tốt lắm….

Tại sao thế? Thưa vì mảnh đất ấy có chỗ khô cằn như vệ đường. Lại có chỗ có nhiều gai góc. Có chỗ đầy sỏi đá. Rất may là có chỗ đất tốt.

Tôi thấy Chúa ở đất nước Do thái có được một chỗ để gieo như thế cũng là quí lắm rồi vì nước Do thái quê hương của Chúa là nước phần lớn là sa mạc.

B. Bây giờ ta xem kết quả như thế nào? – Kết quả rất khác nhau anh chị em. Tại sao thế ?

Hạt rơi vào mảnh đất khô cằn như vệ đường thì làm sao mà mọc lên được. Không mọc lên thì làm sao có kết quả. Nó sẽ thành mồi ngon cho chim trời mất.

Hạt rơi và chỗ đầy sỏi đá cũng vậy. Dù hạt giống có nảy mầm nhưng làm sao mà lớn lên được. Kết quả là cũng héo khô mà thôi.

Hạt rơi vào chỗ có bụi gai cũng như thế.

Chỉ có những hạt rơi vào đất tốt mới có thể đem lại kết quả. Chúa bảo có hạt được ba mươi, hạt được sáu mươi và hạt được một trăm.

Tới đây thì anh chị em có thể thấy: Hạt giống có sinh hoa kết quả được hay không, không phải do người gieo, vì cùng một người.

Cũng không phải do thời tiết khí hậu. Vì thửa ruộng mà hạt giống được gieo vào tương đối nhỏ…khó có thể có sự khác biệt về khí hậu và thời tiết.

Vậy thì tại đâu anh chị em? Dụ ngôn không cho chúng ta những chỉ dẫn rõ ràng nhưng lại cho chúng ta những chi tiết thật thú vị …qua đó chúng ta có thể thấy được lý do tại sao. Chúng ta có thể nói trắng ra là tại nơi mà hạt giống rơi xuống. Tùy ở chỗ hạt giống rơi xuống có đủ điều kiện cho hạt giống nảy mầm, phát triển và đâm bông để hạt giống có đem lại kết quả tốt hay không.

  + Nơi đất khô, vệ đường….hạt giống không thể nảy mầm….tệ hơn còn bị chim trời đến ăn mất.

  + Nơi chỗ có sỏi đá. Có điều kiện để nảy mầm, nhưng không có điều kiện để phát triển…cho nên không thể đem lại kết quả.

  + Nơi đất có bụi gai…có điều kiện để bén rễ, nảy mầm nhưng vì bị chèn ép cho nên không thể phát triển đúng mức và vì thế hạt giống cũng không thể đem lại kết quả được.

  + Nơi đất tốt...hạt giống đủ điều kiện để nảy mầm, phát triển tốt và đã đem lại những kết quả rốt. Ở đây có một chi tiết khá thú vị….đó là kết quả không đồng đều…hạt được 30, hạt được 60 và hạt được 100. Chúa Giêsu bỏ ngỏ không giải thích tại sao lại có sự sai biệt về kết quả trong khi các hạt giống đã có cùng một điều kiện như nhau như thế này. Như vậy chúng ta thấy vẫn còn một yếu tố khác từ bên ngoài. Chẳng cần phải giải thích dài dòng chúng ta cũng có thể thấy được là đó chính là Thiên Chúa. Thánh Phaolô nói “Apolo trồng, Phaolô tưới, Thiên Chúa cho mọc lên” Quan niệm thông thường của chúng ta cũng thường nói “Mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên”. Đúng như thế anh chị em. Dù con người có tài tình tới đâu đi nữa mà nếu Thiên Chúa không ban ơn thì mọi sự sẽ thành vô ích. Bởi vậy lúc nào chúng ta cũng phải nhớ đến Chúa để biết ơn Người.

C- Áp dụng.

Chúa đã đến và gieo giữa lòng thế giới Lời Hằng Sống của Ngài. Nhưng có phải là Lời của Chúa lúc nào cũng đem lại kết quả tốt đẹp như lòng Chúa mong ước hay không? Chắc là không. Có kết quả hay không hoặc kết quả nhiều hay ít là tùy ở thái độ và sự đón nhận của con người.

Ngay trong đời sống hằng ngày anh chị em cũng đã thấy điều đó.

Trong Tin Mừng anh chị em thấy có những con người mà lời của Chúa không thể có một chút ảnh hưởng gì tới họ. Đó là những người lòng chai dạ đá, đầu óc đã có sẵn những thành kiến, những ý nghĩa xấu đối với Chúa. Họ đã trở thành chai lỳ…..và hạt giống Lời Chúa không những đã không gây được một ảnh hưởng tốt nào mà ngược lại còn làm cho họ chai lì thêm.Trong Tin Mừng ta thấy một số những người Biệt phái và luật sĩ thuộc vào hạng người này.

Cũng có những người nghe Lời của Chúa mà chẳng hiểu….Anh chị em nhớ lại lúc Chúa giảng bài giảng về bánh hằng sống….Một số môn đệ đã phản ứng rồi sau đó họ đã bỏ Chúa.

Một số khác có đón nhận nhưng như Chúa nói những lo lắng trần gian làm cho Lời Chúa không thấm nhập được vào lòng họ……Anh chị em hãy nhớ câu chuyện của chàng thanh niên giàu có….Anh ta đã bỏ cuộc trên con đường theo Chúa mặc dầu anh rất mến Chúa.

Một số người khác thì có những kết quả thật đẹp. Chúng ta có thể kể ra ở đây trường hợp của đa số các môn đệ của Chúa, trường hợp của Maria Madalena, trường hợp của Giakêu, trường hợp của Nicôđêmô…. và sau này …Augustinô, Phanxicô Xaviê, Têrêsa Hài đồng Giêsu….vv.

Tôi kể cho anh chị em câu chuyện này:

Ngày nọ, một tu sĩ dòng Thánh Phanxicô đến thăm một gia đình. Thấy bà chủ nhà đang khóc, ngài hỏi:

– Có chuyện gì mà buồn phiền vậy?

Bà ta trả lời:

– Thưa, thầy chồng con thường hành hạ con, đôi khi còn đánh đập nữa.

Vị tu sĩ nói:

– Tôi biết bà là một người tốt, vì thế tôi xin tặng cho bà một liều thuốc kỳ diệu.

Người đàn bà thắc mắc hỏi lại:

– Thưa thầy, thuốc gì vậy?

Tu sĩ trả lời:

– Đây bà cầm lấy chai nhỏ này. Mỗi khi chồng ba nổi cơn lôi đình, bà cứ ngậm một hớp nước kỳ diệu chứa trong chiếc chai này cơn giông tố sẽ tan biến một cách huyền nhiệm.

Bà chủ nhà ấy đã thi hành như lời vị thầy tu đáng kính truyền dậy. Do đó, mỗi khi ông chồng nổi cơn la lối om sòm, bà liền kín đáo ngậm vào miệng một hớp nước trong chiếc chai, và đương nhiên bà không thể mở miệng để trả lời. Thấy vợ hiền lành và lặng thinh, ông chồng bình tĩnh trở lại và cơn giận cũng tan theo mây khói ngay lập tức.

Ít lâu sau, vị tu sĩ trở thăm và hỏi:

– Liều thuốc của tôi có hiệu nghiệm chút nào không?

Bà chủ trả lời:

– Thưa thầy, ngậm lâu trong miệng ngụm thuốc của thầy cũng có lúc làm con hơi mệt, nhưng hiệu quả thì thần diệu quá sức. Thầy ạ !

Vị tu sĩ chậm rãi bảo:

– Chắc chắn rồi, nhưng chẳng phải nước lạ chi đâu, chỉ là nước lã bình thường thôi đấy, nước của sự nhẫn nại và chịu đựng, nước của sự hiền hòa bao dung. Tôi có sẵn một chai nước như thế nữa cho chồng bà nữa đây.

Tôi đố anh chị em tâm hồn của người đàn bà trong câu chuyện này thuộc về loại đất nào trong dụ ngôn chúng ta vừa nghe?

– Vệ đường?

– Đất có sỏi đá?

– Đất nhiều gai góc?

– Đất tốt?

………………

Anh chị em hãy xin Chúa biết tâm hồn chúng ta thành mảnh đất tốt để cho Lời Chúa được sinh hoa kết quả và làm cho cuộc đời của mỗi người chúng ta xứng đáng với lòng yêu thương của Chúa hơn. Amen.