Khôn ngoan để tích cực xây dựng Nước Trời

10/11 – Thứ Sáu tuần 31 thường niên. – Thánh Lêô Cả, giáo hoàng, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.

“Con cái đời này khi đối xử với đồng loại thì khôn khéo hơn con cái sự sáng”.

Lời Chúa: Lc 16, 1-8

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Một người phú hộ kia có một người quản lý; và người này bị tố cáo đã phung phí của chủ. Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: “Tôi nghe nói anh sao đó. Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay anh không thể làm quản lý nữa”. Người quản lý thầm nghĩ rằng: “Tôi phải làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Tôi biết phải liệu thế nào để khi mất chức quản lý thì sẽ có người đón tiếp tôi về nhà họ”.

“Vậy anh gọi từng con nợ của chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng: “Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?” Người ấy đáp: “Một trăm thùng dầu”. Anh bảo người ấy rằng: “Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại năm mươi”. Rồi anh hỏi người khác rằng: “Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?” Người ấy đáp: “Một trăm giạ lúa miến”. Anh bảo người ấy rằng: “Anh hãy lấy văn tự mà viết lại: tám mươi”.

“Và chủ khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo: vì con cái đời này, khi đối xử với đồng loại, thì khôn khéo hơn con cái sự sáng”.

Suy niệm: Chữ ‘tiền’ thường được dùng theo từ ghép là ‘tiền bạc’ hay ‘tiền tệ’; dân gian với óc hài hước và thích chơi chữ thì nói rằng ghép kiểu gì thì ‘tiền’ cũng đi đôi với ‘tệ bạc’. Tiền là công cụ hết sức cần thiết cho đời sống xã hội; nhưng khi nó là ông chủ thì nó trở nên độc đoán, quyền lực và có thể làm biến chất, huỷ hoại biết bao con người. Viên quản gia trong câu chuyện Chúa kể là điển hình cho kẻ làm nô lệ cho tiền của như thế. Từ chỗ phung phí, anh ta đi đến chỗ thâm lạm của cải của chủ cách nặng nề hơn. Chúa khen anh ta “hành động cách khôn khéo”, nhưng Ngài vẫn khẳng định anh ta là một “quản lý bất lương” vì đã hành xử theo kiểu thế gian, theo kiểu “con cái đời này” chứ không phải như “con cái sự sáng”.

Mời Bạn: Chúa mời gọi chúng ta sống theo cung cách của “con cái sự sáng”. Đã tôn thờ Thiên Chúa thì không làm nô lệ cho tiền của. Tiền của đời này có ‘tệ’ nhưng chúng ta có thể dùng chúng để mua lấy “tài sản vĩnh cửu” nhờ đó thực sự trở nên giàu có trong Nước Trời: thay vì đam mê lạc thú thì sống đạm bạc, tiết độ, thay vì hưởng thụ ích kỷ thì biết dấn thân phục vụ, thay vì tham lam thu góp thì biết quảng đại chia sẻ, cho đi.

Sống Lời Chúa: Luôn biết sử dụng của cải cách tiết kiệm để bảo vệ môi trường và để dành chia sẻ cho những người nghèo khó.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con biết dùng của cải Chúa ban ở đời này để mua lấy của cải trên trời, đó là bình an đích thực và hạnh phúc vĩnh cửu cho chúng con. Amen.