04/04 – Thứ Sáu đầu tháng, tuần 4 Mùa Chay.

“Chúng tìm cách bắt Người, nhưng chưa tới giờ Người”.

Lời Chúa: Ga 7, 1-2. 10. 25-30

Khi ấy, Chúa Giêsu đi lại trong xứ Galilêa; Người không muốn đi lại trong xứ Giuđêa, vì người Do-thái đang tìm giết Người. Lúc đó gần đến lễ Trại của người Do-thái. Nhưng khi anh em của Người lên dự lễ rồi, thì Người cũng đi, nhưng không đi cách công khai, mà lại đi cách kín đáo.

Có một số người ở Giêrusalem nói: “Ðây không phải là người họ đang tìm giết sao? Kìa ông ta đang nói công khai mà không ai nói gì cả. Phải chăng các nhà chức trách đã nhận ra ông ta là Ðấng Kitô? Tuy nhiên, ông này thì chúng ta biết rõ đã xuất thân từ đâu. Còn khi Ðấng Kitô tới, thì chẳng có ai biết Người bởi đâu”.

Vậy lúc bấy giờ Chúa Giêsu đang giảng dạy trong đền thờ, Người lớn tiếng nói rằng: “Phải, các ngươi biết Ta, và biết Ta xuất thân từ đâu; Ta không tự Ta mà đến, nhưng thực ra, có Ðấng đã sai Ta mà các ngươi không biết Ngài. Riêng Ta, Ta biết Ngài, vì Ta bởi Ngài, và chính Ngài đã sai Ta”. Bởi thế họ tìm cách bắt Chúa Giêsu, nhưng không ai đụng tới Người, vì chưa tới giờ Người.

Suy niệm: Người Do-thái quá rõ Đức Giê-su chỉ là con bác thợ xuất thân từ Na-da-rét (Mc 6,3; Mt 13,55). Họ không biết, cũng không chấp nhận nguồn gốc siêu phàm của Ngài là Đấng được Chúa Cha sai đến. Họ cho rằng Chúa nói phạm thượng khi Ngài nhận mình là Con Thiên Chúa và thế là họ tìm cách giết Ngài (x. Ga 10,31-33). Quả thật, Chúa Giê-su được Chúa Cha thánh hiến và sai đến thế gian để cứu độ nhân loại. Ngài không tìm cách làm theo ý riêng Ngài, nhưng theo ý Đấng đã sai Ngài. (Ga 5,30). Luôn xác tín và trung thành với căn tính là Con Thiên Chúa, Đức Giê-su đã sẵn sàng hiến thân chịu chết để hoàn thành chương trình cứu độ của Chúa Cha, Đấng đã sai Ngài.

Mời Bạn: Chúa Giê-su đến trần gian trong thân phận phàm nhân, Ngài chấp nhận bị chống đối, thù địch, Ngài “đã phải trải qua nhiều đau khổ” và cả cái chết trên thập giá để vâng phục thánh ý Chúa Cha (x. Dt 5,8). Đi theo Đức Ki-tô trên con đường Chúa đã đi, bạn không thể tránh khỏi đau khổ do nghịch cảnh, hiểu  lầm, v.v… Nhưng Chúa hiểu và yêu thương bạn. Với niềm xác tín, bạn cùng vác thập giá đi theo Chúa, bạn sẽ được chung hưởng hạnh phúc với Ngài.

Sống Lời Chúa: Luôn nhẫn nại và bao dung với mọi người và trong mọi nghịch cảnh.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin giúp con biết đón nhận mọi thập giá trong đời với niềm hy vọng được trở nên giống Chúa, hầu khiêm tốn phục vụ tha nhân, yêu thương và quan tâm đến mọi người. Amen.

 

03/04 – Thứ Năm đầu tháng, tuần 4 Mùa Chay.

“Có người tố cáo các ngươi, đó là Môsê, người mà các ngươi vẫn tin tưởng”.

Lời Chúa: Ga 5, 31-47

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân Do-thái rằng: “Nếu chính Ta làm chứng về Mình, thì chứng của Ta sẽ không xác thực. Có một Ðấng khác làm chứng về Ta, và Ta biết chứng Người làm về Ta thì xác thực. Các ngươi đã sai người đi hỏi Gioan, và Gioan đã làm chứng cho sự thật.

Phần Ta, Ta không cần chứng của loài người, nhưng Ta nói những điều này để các ngươi được cứu thoát. Gioan là cây đèn cháy sáng. Các ngươi cũng muốn vui hưởng ánh sáng đó một thời gian.

Nhưng Ta có một bằng chứng hơn chứng của Gioan: vì công việc Chúa Cha đã giao cho Ta hoàn thành, là chính công việc Ta đang làm. Các việc đó làm chứng về Ta rằng Chúa Cha đã sai Ta. Và Chúa Cha, Ðấng đã sai Ta, chính Người cũng làm chứng về Ta. Nhưng chưa bao giờ các ngươi được nghe tiếng Người, chưa bao giờ nhìn thấy mặt Người, và lời Người, các ngươi cũng chẳng giữ lại được, vì các ngươi không tin Ðấng Người đã sai đến. Các ngươi tra cứu Sách Thánh, vì tưởng rằng trong đó các ngươi sẽ tìm thấy sự sống muôn đời; chính Sách Thánh lại làm chứng về Ta, vậy mà các ngươi vẫn không chịu đến với Ta để được sống.

Ta không tìm vinh quang nơi loài người. Nhưng Ta biết các ngươi không có lòng yêu mến Thiên Chúa. Ta đến nhân danh Chúa Cha, nhưng các ngươi không chịu đón nhận. Nếu có một người nào khác nhân danh mình mà đến, các ngươi sẽ đón nhận nó. Các ngươi là những người nhận vinh quang lẫn nhau mà không tìm vinh quang do một Thiên Chúa, thì làm sao các ngươi có thể tin được? Các ngươi đừng tưởng rằng Ta sẽ tố cáo các ngươi với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ngươi là Môsê, tức là người mà các ngươi vẫn tin tưởng. Vì nếu các ngươi tin Môsê, thì có lẽ các ngươi cũng đã tin Ta, bởi vì chính Môsê đã viết về Ta. Nhưng mà nếu các ngươi không tin điều Môsê đã viết, thì làm sao các ngươi tin lời Ta được?”

Suy niệm: Có những người Hồi giáo thuộc lòng kinh Coran. Có những anh em Tin Lành thuộc cả số câu, số đoạn trong Kinh Thánh. Những người Do thái cũng thuộc Kinh Thánh không kém. Họ còn biểu hiện ra bên ngoài bằng cách đeo những câu Kinh Thánh trên trán, trên tay áo. Nếu chỉ có thế thôi thì chưa đủ để gọi là biết Kinh Thánh. Mà chưa biết Kinh Thánh là chưa biết Đức Ki-tô. Để biết và tin vào Ngài, Đức Ki-tô chỉ cho chúng ta một cách, đó là nhìn vào những công việc mà “Chúa Cha đã giao cho tôi, để tôi hoàn thành” đó là làm cho “người mù được thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết trỗi dậy, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng” (Lc 7,22). Và lời chứng cao nhất, thuyết phục nhất là việc Ngài uống cạn chén đắng thập giá để vâng theo ý Chúa Cha (x. Lc 22,42).

Mời Bạn: Việc Chúa làm minh chứng Ngài là Đấng Chúa Cha sai đến. Cũng thế, để làm chứng mình thuộc về Đức Ki-tô, chúng ta hãy làm công việc của Ngài. Chúng ta tự hào là thuộc về Giáo Hội Đức Ki-tô, là “đang nắm giữ kho tàng mạc khải”, nhưng coi chừng chúng ta lại không nhận ra, không biết Đức Ki-tô chỉ vì đã không sống theo lời Chúa, không làm công việc Đức Ki-tô giao phó. Theo bạn, những việc Thiên Chúa muốn ta làm là những việc gì? (x. Ga 6,28)

Sống Lời Chúa: Làm một việc hy sinh để tỏ lòng khao khát hiệp thông với Đức Ki-tô trong cuộc khổ nạn của Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con biết sẵn sàng tìm biết ý Chúa. Và một khi biết được ý Chúa rồi, xin ban sức cho con thực hiện theo cách Chúa muốn.

02/04 – Thứ Tư tuần 4 Mùa Chay.

“Chúa Cha cho người chết sống lại và làm cho họ sống thế nào, thì Chúa Con cũng vậy, Người làm cho ai sống là tuỳ ý Người”.

Lời Chúa: Ga 5, 17-30

Khi ấy, Chúa Giêsu trả lời dân Do-thái rằng: “Cha Ta làm việc liên lỉ, Ta cũng làm việc như vậy”. Bởi thế, người Do-thái càng tìm cách giết Người, vì không những Người đã phạm luật nghỉ ngày Sabbat, lại còn gọi Thiên Chúa là Cha mình, coi mình ngang hàng với Thiên Chúa. Vì thế, Chúa Giêsu trả lời họ rằng:

“Quả thật, quả thật, Ta nói cho các ngươi biết: Chúa Con không thể tự mình làm gì nếu không thấy Chúa Cha làm. Ðiều gì Chúa Cha làm, thì Chúa Con cũng làm y như vậy. Vì chưng, Chúa Cha yêu Chúa Con và bày tỏ cho Chúa Con biết mọi việc mình làm, và sẽ còn bày tỏ những việc lớn lao hơn thế nữa, đến nỗi các ngươi sẽ phải thán phục.

Bởi vì, cũng như Chúa Cha cho người chết sống lại và làm cho họ sống thế nào, thì Chúa Con cũng vậy, Ngài làm cho ai sống là tuỳ ý Ngài. Vì hơn nữa, Chúa Cha không xét xử ai cả, mà trao cho Chúa Con trọn quyền xét xử, để cho mọi người tôn trọng Chúa Con cũng như tôn trọng Chúa Cha: ai không tôn trọng Chúa Con thì không tôn trọng Chúa Cha, Ðấng đã sai Ngài.

Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Ai nghe lời Ta và tin Ðấng đã sai Ta, thì được sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng được từ cõi chết mà qua cõi sống.

Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi, vì đến giờ và ngay bây giờ, kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa, và ai đã nghe thì sẽ được sống. Cũng như Chúa Cha có sự sống nơi chính mình thế nào, thì Người cũng cho Chúa Con có sự sống nơi mình như vậy, và Người đã ban cho Chúa Con quyền xét xử, vì Ngài là Con Người. Các ngươi đừng ngạc nhiên về điều này, vì đến giờ mọi kẻ trong mồ sẽ nghe tiếng Con Thiên Chúa và ra khỏi mồ; kẻ đã làm việc lành thì sống lại để được sống, còn kẻ đã làm việc dữ thì sống lại để bị xét xử.

Ta không thể tự mình làm điều gì. Nghe sao, Ta xét xử vậy.

Và án Ta xử thì công minh, vì Ta không tìm ý riêng Ta, mà tìm ý Ðấng đã sai Ta”.

Suy niệm: Kinh Thánh dùng hình ảnh ông A-đam và bà E-và ăn trái cây Chúa cấm để mặc khải rằng tổ tông loài người đã “không vâng lời Thiên Chúa,” vì thế “tội lỗi đã xâm nhập trần gian, và tội lỗi gây nên sự chết” (x. Rm 5,12.19). Đối lại, Đức Giê-su đã luôn vâng phục để thực hiện chương trình cứu độ nhân loại của Chúa Cha. Quả thật trong suốt hành trình trần thế, Ngài luôn vâng phục Chúa Cha, vâng phục cho đến nỗi bằng lòng chịu chết trên cây thập giá (x Pl 2,6-8). Đức Giê-su vâng phục không phải vì miễn cưỡng hay sợ hãi, mà là dâng hiến trọn vẹn bởi tình yêu vô biên dành cho Chúa Cha. Chính nhờ vâng phục “làm theo ý Đấng đã sai tôi” mà Đức Giê-su trở nên “nguồn ơn cứu độ cho những ai tùng phục Ngài” (x. Hr 5,8-9).

Mời Bạn: Sự vâng phục đến mức từ bỏ ý riêng để thi hành thánh ý Chúa, ngay cả khi chúng ta không hiểu nổi kế hoạch của Ngài, đó không phải là lời nói suông, mà là hành động hiến dâng tất cả cuộc sống, và có khi cả mạng sống nữa. Đức Ma-ri-a với lời thưa “vâng” kéo dài cả cuộc sống, và thánh cả Giu-se với cả cuộc đời vâng phục “làm như sứ thần Chúa dạy”, các ngài không chỉ được hưởng ơn cứu độ mà còn cộng tác cách tuyệt hảo vào công trình cứu độ với Đức Ki-tô. Mời bạn noi gương các ngài luôn tìm kiếm và thi hành ý Chúa trong mọi sự trong cuộc sống mỗi ngày của bạn.

Sống Lời Chúa: Thường xuyên dừng lại một giây để tự hỏi: Trong việc này, ý Chúa muốn tôi làm gì, và như thế nào.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin dạy chúng con biết từ bỏ ý riêng để sống trọn vẹn tình yêu và vâng phục thánh ý Chúa Cha để đi theo và tham gia với Chúa trong công trình cứu độ. Amen.

01/04 – Thứ Ba tuần 4 Mùa Chay.

“Tức khắc người ấy được lành bệnh”.

Lời Chúa: Ga 5, 1-3a. 5-16

Hôm đó là ngày lễ của người Do-thái, Chúa Giêsu lên Giêrusalem. Tại Giêrusalem, gần cửa “Chiên”, có một cái hồ, tiếng Do-thái gọi là Bếtsaiđa, chung quanh có năm hành lang. Trong các hành lang này, có rất nhiều người đau yếu, mù loà, què quặt, bất toại nằm la liệt. Trong số đó, có một người nằm đau liệt đã ba mươi tám năm.

Khi Chúa Giêsu thấy người ấy nằm đó và biết anh đã đau từ lâu, liền hỏi: “Anh muốn được lành bệnh không?” Người đó thưa: “Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi khi nước động. Khi tôi lết tới, thì có người xuống trước tôi rồi”. Chúa Giêsu nói: “Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về”. Tức khắc người ấy được lành bệnh. Anh ta vác chõng và đi. Nhưng hôm đó lại là ngày Sabbat, nên người Do-thái bảo người vừa được khỏi bệnh rằng: “Hôm nay là ngày Sabbat, anh không được phép vác chõng”. Anh ta trả lời: “Chính người chữa tôi lành bệnh bảo tôi: “Vác chõng mà đi”. Họ hỏi: “Ai là người đã bảo anh “Vác chõng mà đi?” Nhưng kẻ đã được chữa lành không biết Người là ai, vì Chúa Giêsu đã lánh vào đám đông tụ tập nơi đó.

Sau đó, Chúa Giêsu gặp anh ta trong đền thờ, Người nói: “Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước”. Anh ta đi nói cho người Do-thái biết chính Chúa Giêsu là người đã chữa anh ta lành bệnh.

Vì thế người Do-thái gây sự với Chúa Giêsu, vì Người đã làm như thế trong ngày Sabbat.

Suy niệm: Kết quả khai quật khảo cổ cho biết rằng quả thật ở phía bắc thành Giê-ru-sa-lem gần cửa Chiên, có hồ Bết-da-tha với năm hành lang, đúng như Phúc Âm Gio-an mô tả. Nơi đây, thỉnh thoảng có hiện tượng nước hồ phun trào lên, được cho rằng do thiên thần Chúa xuống khuấy động khiến nước có thể chữa lành bệnh tật. Vì thế, những người đau ốm đủ mọi chứng bệnh nằm la liệt tại năm hành lang này chờ xuống nước để được khỏi bệnh. Người bệnh này cũng có mặt giữa đám đông bệnh nhân ấy; nhưng dường như anh ta đã mất mọi hy vọng được lành bệnh sau 38 năm trường đằng đẵng nằm ở đây. Chúa hỏi anh có muốn khỏi bệnh không, anh chỉ trả lời cách hờ hững: Không có ai giúp đem anh xuống hồ. Dù vậy, Chúa vẫn khơi dậy nơi anh niềm hy vọng. Chúa bảo  anh: “Trỗi dậy, vác chõng mà đi”, Ngài còn căn dặn để anh vững mạnh trong cuộc sống mới: “Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước”.

Bạn thân mến: Trong cuộc chiến đấu thiêng liêng, lắm khi chúng ta nản lòng trước những tính mê nết xấu đã trở thành thâm căn cố đế trong lòng chúng ta. Bạn nhớ rằng Chúa vẫn yêu thương chúng ta và còn yêu thương nhiều hơn nữa khi chúng ta lún sâu trong tội lỗi. Mời bạn đưa tay cho Chúa nắm lấy và kéo bạn ra khỏi vũng lầy tội lỗi đó.

Sống Lời Chúa: Xin Chúa ban ơn giúp bạn chừa một tội mà bạn hay lỗi phạm.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa “không nỡ dập tắt tim đèn còn leo lét”. Xin thương xót con là kẻ tội lỗi và ban ơn giúp sức cho con chừa bỏ tội lỗi để được hưởng ơn Chúa cứu độ. Amen.