Tag Archive for: Lc

06/07 – CHÚA NHẬT 14 THƯỜNG NIÊN năm C.

“Sự bằng yên của các con sẽ đến trên người ấy”.

Lời Chúa: Lc 10, 1-12. 17-20

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa chọn thêm bảy mươi hai người nữa, và sai các ông cứ từng hai người đi trước Người, đến các thành và các nơi mà chính Người sẽ tới. Người bảo các ông rằng: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người. Các con hãy đi.

Này Ta sai các con như con chiên ở giữa sói rừng. Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giầy dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: ‘Bình an cho nhà này’. Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình an lại trở về với các con. Các con ở lại trong nhà đó, ăn uống những thứ họ có, vì thợ đáng được trả công. Các con đừng đi nhà này sang nhà nọ.

“Khi vào thành nào mà người ta tiếp các con, các con hãy ăn những thức người ta dọn cho. Hãy chữa các bệnh nhân trong thành và nói với họ rằng: ‘Nước Thiên Chúa đã đến gần các ngươi’. Khi vào thành nào mà người ta không tiếp đón các con, thì hãy ra giữa các phố chợ và nói: ‘Cả đến bụi đất thành các ngươi dính vào chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin phủi trả lại các ngươi. Nhưng các ngươi hãy biết rõ điều này: Nước Thiên Chúa đã đến gần’. Ta bảo các con, ngày ấy, thành Sôđôma sẽ được xử khoan dung hơn thành này”.

Bảy mươi hai ông trở về rất vui mừng và nói rằng: “Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng vâng phục chúng con”. Người bảo: “Ta đã thấy Satan từ trời sa xuống như luồng chớp. Này Ta đã ban cho các con quyền giày đạp rắn rít, bọ cạp, mọi quyền phép của kẻ thù, và không có gì có thể làm hại được các con.

Dù vậy, các con chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục các con, nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời”.

Suy niệm: Sách Khải Huyền nhiều lần nói đến Sổ Trường Sinh của Con Chiên, trong đó ghi danh những người được tuyển chọn thuộc để về Đức Ki-tô, được Ngài tuyên nhận “trước mặt Chúa Cha và các thiên thần của Người” (Kh 3,5) và cho vào hưởng vinh quang thiên quốc (Kh 21,27). Chúa Giê-su cho biết việc ma quỷ phải khuất phục các môn đệ chỉ là chuyện nhỏ so với niềm vui mừng lớn lao hơn, đó là các ông đã được ghi danh vào Sổ Trường Sinh ở trên thiên đàng. Không có gì đáng vui mừng hơn phần thưởng cao quý đó.

Mời Bạn: Henri Nouwen có viết: “Căn tính đích thực của tôi không nằm ở chỗ tôi giỏi đến đâu, mà ở chỗ tôi được yêu.” Bạn được ghi danh vào Sổ Trường Sinh không phải vì bạn giỏi giang lập nhiều công trạng mà vì bạn được Chúa yêu thương tuyển chọn để thuộc về Ngài. Để đáp lại tình yêu đó, bạn được mời gọi sống trung tín và sẵn sàng làm chứng nhân cho Chúa, vì Chúa đã quả quyết: “Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời” (Mt 10,32).

Sống Lời Chúa: Mỗi khi cầu nguyện, bạn ôn lại hồng ân mình được Chúa tuyển chọn (qua bí tích Rửa tội, và ơn gọi riêng của bạn) và bạn cảm tạ Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã dựng nên con và cho con thuộc về Ngài. Xin cho con cảm nghiệm được niềm vui vì được Chúa yêu và giúp con gìn giữ ơn Chúa mỗi ngày, để tên con luôn được khắc ghi trong trái tim Chúa trên trời. Amen.

28/06 – Thứ Bảy tuần 12 thường niên – Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ. Lễ nhớ.

“Cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con”.

Lời Chúa: Lc 2, 41-52

Hằng năm cha mẹ Chúa Giêsu có thói quen lên Giêrusalem để mừng lễ Vượt Qua. Lúc bấy giờ Chúa Giêsu lên mười hai tuổi, cha mẹ Người đã lên Giêrusalem, theo tục lệ mừng ngày lễ Vượt Qua. Và khi những ngày lễ đã hoàn tất, hai ông bà ra về, trẻ Giêsu đã ở lại Giêrusalem mà cha mẹ Người không hay biết. Tưởng rằng Người ở trong nhóm các khách đồng hành, hai ông bà đi được một ngày đàng mới tìm kiếm Người trong nhóm bà con và những kẻ quen biết. Nhưng không gặp thấy Người, nên hai ông bà trở lại Giêrsalem để tìm Người.

Sau ba ngày, hai ông bà gặp thấy Người trong đền thờ đang ngồi giữa các thầy tiến sĩ, nghe và hỏi các ông. Tất cả những ai nghe Người nói, đều ngạc nhiên trước sự hiểu biết và những câu Người đáp lại. Nhìn thấy Người, hai ông bà đã ngạc nhiên, và mẹ Người bảo Người rằng: “Con ơi, sao Con làm cho chúng ta như thế? Kìa cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con”.

Người thưa với hai ông bà rằng: “Mà tại sao cha mẹ tìm con? Cha mẹ không biết rằng con phải lo công việc của Cha con ư?” Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói. Bấy giờ Người theo hai ông bà trở về Nadarét, và Người vâng phục hai ông bà.

Suy niệm: Khắp nơi trên thế giới, dưới mái nhà tranh vách đất hay biệt phủ nguy nga, cũng đều lưu dấu một tuyệt phẩm của Tạo hóa ban tặng cho con người: trái tim người mẹ dành cho con cái. Không cần nhìn đâu xa, chỉ cần ngắm nhìn trái tim của chính mẹ mình, là ta có thể khám phá vô vàn vẻ đẹp quý giá của trái tim ấy. Rồi ta lại nhớ đến một trái tim đặc biệt hơn, Trái tim Vô nhiễm của Đức Mẹ, người mẹ của tất cả nhân loại. Người mẹ ấy đã trải nghiệm tất cả những gì là đau khổ, vất vả, lao nhọc của nhịp đập trái tim nơi người mẹ nhân loại: đón nhận con vào lòng dạ mình với sự phiêu lưu tín thác của đức tin, đưa hài nhi bé bỏng vượt biên sang Ai Cập chạy trốn, tìm con trẻ Giê-su thất lạc ba ngày, nhất là đau khổ tột cùng dưới chân thập giá. Do đó, Mẹ Ma-ri-a đồng hành với ta, thấu cảm với ta trong mọi nỗi đau của đời mình.

Mời Bạn: Ở Fatima năm nào, Mẹ Ma-ri-a nhắn nhủ bạn: “Con đang gặp nhiều đau khổ? Đừng nản lòng. Mẹ sẽ không bao giờ bỏ con. Trái tim Vô nhiễm Mẹ là nơi con ẩn náu và là con đường đưa con đến với Chúa.” Bạn muốn buông xuôi vì bao nỗi đau như vượt tầm kiểm soát, chịu đựng của bạn, đừng ngã lòng! Hãy đến với Trái tim Vô nhiễm, bạn sẽ tìm được nguồn an ủi, trợ giúp cần thiết.

Sống Lời Chúa: Đến với Trái tim Vô nhiễm Mẹ để nhờ Mẹ đưa đến với Chúa.

Cầu nguyện: “Lạy Mẹ Ma-ri-a, xin ban cho con Trái tim của Mẹ: Trái tim xinh đẹp, tinh tuyền, vô nhiễm, đầy tràn tình yêu và lòng khiêm tốn đến nỗi con có thể đón nhận Chúa Giê-su trong Bánh Hằng sống, yêu Ngài như Mẹ đã yêu, phục vụ Ngài đang ẩn náu nơi người nghèo.”

(Mẹ Têrêxa Calcutta)

27/06 – Thứ Sáu tuần 12 thường niên – THÁNH TÂM CHÚA GIÊSU năm C. Lễ TRỌNG. Ngày thế giới xin ơn thánh hóa các linh mục.

“Anh em hãy chia vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên lạc”.

Lời Chúa: Lc 15, 3-7

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các người biệt phái và luật sĩ dụ ngôn này rằng: “Ai trong các ông có một trăm con chiên, và nếu mất một con, lại không để chín mươi chín con khác trong hoang địa mà đi tìm con chiên lạc, cho đến khi tìm được sao? Và khi đã tìm thấy, người đó vui mừng vác chiên trên vai, trở về nhà, kêu bạn hữu và những người lân cận mà nói rằng: ‘Anh em hãy chia vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên lạc!’

Cũng vậy, Tôi bảo các ông: Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần hối cải”.

Suy niệm: Thời Chúa Giê-su, Do Thái giáo là quốc giáo, luật lệ tôn giáo bao trùm mọi sinh hoạt xã hội. Không lạ gì người Pha-ri-sêu cùng giới kinh sư khinh thường, không tiếp xúc với người thu thuế và các người bị xem là tội lỗi công khai. Thấy Chúa Giê-su, một vị thầy nổi tiếng, lại giao lưu, ăn uống với những hạng người như vậy, họ đâm ra khó chịu, xầm xì, ngạc nhiên về Ngài. Qua dụ ngôn Con chiên bị mất, Chúa Giê-su cho họ thấy mỗi người và từng người đều có giá trị trước mặt Thiên Chúa. Với Ngài, mỗi người, ngay cả những người tội lỗi, lạc lối trong hành trình về quê trời, không phải là con số vô nghĩa, nhưng là một khuôn mặt được yêu thương từ muôn thuở qua việc được dựng nên, được Máu châu báu Con Ngài đổ ra cứu chuộc, cũng như được dành sẵn phần hạnh phúc muôn đời với Ngài.

Mời Bạn: Tình yêu của Thiên Chúa ấy không ở trên cao mây trời, nhưng được biểu tượng qua Thánh Tâm Con Ngài, một Trái tim vừa thần linh cao sang, vừa nhân loại gần gũi quen thuộc với bạn. Mời bạn cảm nghiệm tình yêu ấy khi đến với Thánh Tâm Chúa Giê-su, ở lại với Ngài lâu giờ hơn, cầu nguyện với Ngài tha thiết hơn, chiêm ngắm Trái tim ấy cách nồng nàn hơn.

Sống Lời Chúa: Mỗi sáng thức dậy, trước khi rời khỏi giường, hãy thầm thĩ lời nguyện tắt: “Lạy Chúa, cám ơn Chúa đã yêu thương con như vậy.”

Cầu nguyện: Lạy Thánh Tâm Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa vì tình yêu lớn lao dành cho con. Xin cho con, một đầy tớ vô dụng, bất tài, luôn cảm nghiệm được tình yêu Chúa, đền đáp bằng trái tim yêu mến của mình. Amen.

24/06 – Thứ Ba tuần 12 thường niên – SINH NHẬT THÁNH GIOAN TẨY GIẢ. Lễ Trọng.

“Nó sẽ gọi tên là Gioan”.

Lời Chúa: Lc 1, 57-66. 80

Khi đến ngày sinh, bà Êlisabeth sinh hạ một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Dacaria của cha nó mà đặt cho nó. Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: “Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan”. Họ bảo bà rằng: “Không ai trong họ hàng bà có tên đó”. Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: “Tên nó là Gioan”. Và mọi người đều bỡ ngỡ.

Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa. Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”. Con trẻ lớn lên, mạnh mẽ trong lòng: nó ở trong hoang địa cho đến ngày tỏ mình ra cùng dân Israel.

Suy niệm: Da-ca-ri-a có nghĩa là ‘Thiên Chúa nhớ lại’; còn Gio-an là ‘Thiên Chúa ban ơn phúc’. Hàng xóm láng giềng muốn đặt tên con trẻ là Da-ca-ri-a, theo tên cha. Mang tên này, đứa trẻ nối nghiệp cha trong dòng tư tế A-a-ron thời đạo cũ. Nhưng khi bà Ê-li-sa-bét mang thai Gio-an, thì ông Da-ca-ri-a già nua cũng nhận định, chọn lựa cưu mang một cái gì rất mới mẻ trong tâm hồn. Quả thật, ông bà đồng lòng đặt tên con là Gio-an, theo lời sứ thần truyền trong đền thánh. Làm như thế đôi vợ chồng cao niên đảm nhận trách nhiệm làm cha làm mẹ dâng hiến con trai cho sứ vụ Tiền Hô. Họ đã chấp nhận một tuổi già neo đơn, bị khua động phiền phức vì những gì không được biết trước để lịch sử cứu độ có thể mở sang một trang mới.

Mời Bạn: Xã hội chúng ta thường đề cao những trường hợp người tốt việc tốt, nhưng hiện tượng thiếu tinh thần trách nhiệm lan tràn rộng khắp một cách rất đáng quan ngại, đến nỗi phải coi đó là một tệ nạn xã hội. Ki-tô hữu phải trả lẽ với Thiên Chúa về những nén bạc mình nhận từ nơi Thiên Chúa. Không làm điều xấu mà thôi chưa đủ. Vì chỉ nguyên sự tắc trách đã gây bao nhiêu đau khổ cho người khác rồi. Eldrige Cleaver nói: “Nếu bạn không góp phần giải quyết vấn đề thì bạn là một phần của vấn đề.” Mời bạn phân tích một số cách làm việc thiếu tinh thần trách nhiệm và nêu phương thế sửa chữa.

Sống Lời Chúa: Đón nhận và nỗ lực chu toàn công việc được giao phó. Tránh thói làm việc cẩu thả, chạy theo thành tích. Khi thất bại không đổ lỗi cho người khác, cho ‘lý do khách quan’.

Cầu nguyện: Đọc kinh “Cúi xin Chúa sáng soi”. Cúi xin Chúa sáng soi cho chúng con được biết việc phải làm, cùng khi làm xin Chúa giúp đỡ cho mỗi kinh mỗi việc chúng con, từ khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi ơn Chúa. Amen.

22/06 – Chúa Nhật 12 Thường Niên năm C. MÌNH MÁU THÁNH. Lễ Trọng. Lễ HỌ.

“Tất cả đều ăn no nê”.

Lời Chúa: Lc 9, 11b-17

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân chúng về nước Thiên Chúa và chữa lành những kẻ cần được cứu chữa. Vậy khi đã xế chiều, nhóm mười hai đến thưa Người rằng: “Xin Thầy giải tán dân chúng, để họ đi vào trong các làng mạc và trại quanh đây mà trú ngụ và kiếm thức ăn, vì chúng ta đang ở nơi hoang địa”.

Nhưng Người nói với các ông: “Các con hãy cho họ ăn đi”. Các ông trả lời: “Chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá, trừ phi chúng con phải đi mua thức ăn cho cả đám đông này”. Số đàn ông độ năm ngàn.

Người nói với các môn đệ rằng: “Hãy cho họ ngồi xuống từng nhóm độ năm mươi người”. Các ông đã làm như thế, và bảo tất cả ngồi xuống.

Chúa Giêsu cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, nhìn lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và phân phát cho các môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Tất cả đều ăn no nê, và người ta thu lượm được mười hai thúng miếng vụn còn dư lại.

Suy niệm: Phép lạ hóa bánh ra nhiều nuôi chừng năm ngàn người đàn ông không kể đàn bà và con trẻ, là dấu chỉ cho thấy quyền năng và lòng thương xót của Chúa Giê-su. Điều kiện để chia sẻ niềm vui này là dành thời gian đi theo Chúa, nghe lời Ngài giảng dạy. Dấu lạ này minh chứng Nước Thiên Chúa đang hiện diện giữa loài người, với Chúa Giê-su và cộng đoàn những người theo Ngài: Ai cũng được một chỗ ngồi trên bãi cỏ xanh (x. Ga 6,10), ai cũng được nghe Lời hằng sống, và rồi ai cũng được ăn no nê với bánh và cá, không ai phải chịu cảnh thiếu thốn, không ai phải phân biệt sang-hèn, giàu-nghèo, học thức hay ít học. Hình ảnh Nước Thiên Chúa ấy mãi tiếp diễn trong Hội thánh, khi Chúa Giê-su tiếp tục cho thấy quyền năng, lòng thương xót của Thiên Chúa khi ban Mình Máu thánh Ngài cho mọi tín hữu, không phân biệt, không loại trừ một ai.

Mời Bạn: Cộng đoàn phụng vụ có chỗ dành cho tất cả mọi người, ai cũng có thể tìm một chỗ ngồi thích hợp trong nhà thờ cộng đoàn ấy. Câu bạn tự hỏi là theo Chúa tôi được gì, mất gì luôn ám ảnh bạn. Khi sống trong Hội thánh, hình ảnh của Nước Thiên Chúa giữa trần gian, tôi hiểu là mình đã tìm được kho tàng, viên ngọc quý là Chúa Giê-su, và để có Ngài, tôi sẽ vui lòng đánh mất nhiều điều quý giá để đánh đổi.

Sống Lời Chúa: Tập yêu mến Chúa Thánh Thể bằng cách siêng năng tạo điều kiện để có thể tham dự Thánh lễ cả những ngày trong tuần, không chỉ Thánh lễ Chúa nhật.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con biết sùng kính mến yêu bí tích Thánh Thể để nghiệm thấy ơn Chúa cứu chuộc chúng con. Amen.

01/06 – CHÚA NHẬT 7 PHỤC SINH Năm C. – CHÚA THĂNG THIÊN.

“Ðang khi Người chúc phúc cho các ông, Người rời khỏi các ông mà lên trời”.

Lời Chúa: Lc 24, 46-53

Bài kết Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như đã ghi chép là Ðức Kitô phải chịu khổ hình và ngày thứ ba từ cõi chết sống lại; và nhân danh Người mà rao giảng việc sám hối và ơn tha tội trong mọi dân, bắt đầu từ Giêrusalem. Các con là nhân chứng những sự việc ấy. Thầy sẽ sai đến với các con Ðấng Cha Thầy đã hứa; vậy các con hãy ở lại trong thành cho đến khi mặc lấy quyền lực từ trên cao ban xuống”.

Rồi Người dẫn các ông ra ngoài, đến làng Bêtania, và giơ tay chúc phúc cho các ông.

Sự việc xảy ra là đang khi Người chúc phúc cho các ông, Người rời khỏi các ông mà lên trời. Các ông thờ lạy Người, và trở về Giêrusalem lòng đầy vui mừng.

Các ông luôn luôn ở trong đền thờ mà chúc tụng Thiên Chúa. Amen.

Suy niệm: Sau cuộc khổ nạn và cái chết đầy kịch tính, Chúa Giê-su sống lại rồi lên trời trong vinh quang; còn các môn đệ trở về Giê-ru-sa-lem như người chiến thắng khải hoàn. Nhưng đó không phải là khép lại ‘câu chuyện Giê-su’ dù đó là một cái kết có hậu. Quả thật, Đức Giê-su thôi hiện diện bằng xương bằng thịt nữa, nhưng giờ đây Ngài lại ở với các môn đệ cách huyền nhiệm mọi nơi mọi lúc. Sự hiện diện trong xác thể dù gần gũi vẫn có một khoảng cách; còn bây giờ, không có gì có thể tách họ khỏi tình yêu của Chúa trong Đức Ki-tô (x. Rm 8,39). Sứ vụ cứu độ của Ngài đã hoàn tất (x. Ga 19,28a.30), nhưng lại mở ra một khởi đầu mới nơi sứ vụ của các môn đệ làm chứng nhân loan báo Tin Mừng, “từ Giê-ru-sa-lem… cho đến tận cùng trái đất” (x. Cv 1,8).

Mời Bạn: Chúa lên trời là Ngài ẩn giấu vinh quang phục sinh của Ngài để thực hiện lời hứa “ở lại với anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20). Nơi bí tích Thánh Thể, Đức Ki-tô kết hiệp sâu xa trong lòng mỗi người chúng ta. Và hơn nữa, nhờ Thánh Thần là Thần Khí Chúa được ban tràn đầy trong tâm hồn chúng ta, chúng ta có thể nói: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi” (Gl 2,20).

Sống Lời Chúa: Dành thời gian thinh lặng mỗi khi suy niệm Lời Chúa và sau khi rước lễ để cảm nghiệm Chúa hiện diện trong tâm hồn mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ở lại trong tâm hồn con và sai con đi làm chứng nhân tình yêu Chúa. Amen.

31/05 – Thứ Bảy tuần 6 Phục Sinh – ĐỨC MARIA THĂM VIẾNG BÀ Ê-LI-SA-BÉT. Lễ kính.

“Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm tôi?”

Lời Chúa: Lc 1, 39-56

Trong những ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Giacaria và chào bà Elisabeth. Và khi bà Elisabeth nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà Elisabeth được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng:

“Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này tai tôi vừa nghe lời Bà chào, thì hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”.

Và Maria nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Này từ nay muôn thế hệ sẽ khen rằng tôi có phước, vì Đấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại và Danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những người kính sợ Chúa.

“Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai thần trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa đã săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi người đến muôn đời”.

Maria ở lại với bà Elisabeth độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.

Suy niệm: Trong ngôi nhà nhỏ ở làng Ain-Karim, cách Giê-ru-sa-lem khoảng 7,5km, hai người chị em họ Ê-li-sa-bét và Ma-ri-a gặp nhau, chúc mừng nhau. Thế nhưng, đàng sau cuộc gặp gỡ có vẻ bình thường này là bao ý nghĩa mầu nhiệm đức tin cũng như cung cách đón nhận mầu nhiệm ấy. Cô gái trẻ Ma-ri-a, biểu tượng cho Tân Ước, Hòm Bia giao ước mới, thăm Ê-li-sa-bét, bà mẹ của vị ngôn sứ cuối cùng và vĩ đại nhất của Cựu Ước – Cựu Ước đón mừng Tân Ước khi hai người mẹ ôm nhau. Thai nhi Gio-an nhảy mừng trong lòng mẹ khi nhận ra thai nhi Giê-su, loan báo Đấng Cứu Thế đến với nhân loại, như vài chục năm sau sẽ loan báo trong hoang địa: “Đây là Con Chiên Thiên Chúa.”

Mời Bạn: Để đón nhận mầu nhiệm của Chúa trong cuộc đời, mời bạn học cách đáp trả của bà Ê-li-sa-bét: Bà ca ngợi người em họ mình là “Thân Mẫu Chúa tôi” cũng là tuyên xưng thai nhi trong lòng Đức Ma-ri-a là “Chúa” của mình. Ca ngợi Đức Ma-ri-a là diễm phúc cũng là ngợi khen kỳ công của tình thương Chúa. Bạn cũng vậy, để đón nhận mầu nhiệm đức tin, bạn cũng biết ca ngợi Chúa trong cuộc sống hằng ngày. Mỗi khi tuyên xưng đức tin trong kinh Tin Kính, bạn cũng tiếp tục nhận ra Chúa bằng việc ca ngợi những việc tốt đẹp Chúa thực hiện nơi anh chị em mình.

Sống Lời Chúa: Ngợi khen Chúa trên môi miệng, và sống tình hiếu khách là dành chỗ trang trọng cho Ngài trong gia đình cũng như tâm hồn mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con nhạy bén nhận ra mầu nhiệm Chúa tỏ bày cho con qua những sự việc và con người bình thường của cuộc sống. Amen.

24/04 – Thứ Năm tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Đấng Kitô phải chịu thương khó như vậy, rồi mới được tôn vinh”.

Lời Chúa: Lc 24, 35-48

Khi ấy, hai môn đệ thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào. Mọi người còn đứng bàn chuyện thì Chúa Giêsu hiện ra đứng giữa họ và phán: “Bình an cho các con! Này Thầy đây, đừng sợ”. Nhưng mọi người bối rối tưởng mình thấy ma.

Chúa lại phán: “Sao các con bối rối và lòng các con lo nghĩ như vậy? Hãy xem tay chân Thầy: chính Thầy đây! Hãy sờ mà xem: ma đâu có xương thịt như các con thấy Thầy có đây”. Nói xong, Người đưa tay chân cho họ xem. Thấy họ còn chưa tin, và vì vui mừng mà bỡ ngỡ, Chúa hỏi: “Ở đây các con có gì ăn không?” Họ dâng cho Người một mẩu cá nướng và một tảng mật ong. Người ăn trước mặt các ông và đưa phần còn lại cho họ. Đoạn Người phán: “Đúng như lời Thầy đã nói với các con khi Thầy còn ở với các con, là: cần phải ứng nghiệm hết mọi lời đã ghi chép về Thầy trong luật Môsê, trong sách tiên tri và thánh vịnh”. Rồi Người mở trí cho các ông am hiểu Kinh Thánh.

Người lại nói: “Có lời chép rằng: Đấng Kitô sẽ phải chịu thương khó và ngày thứ ba Người sẽ từ cõi chết sống lại. Rồi phải nhân danh Người rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giêrusalem. Còn các con, các con sẽ làm chứng nhân về những điều ấy”.

Suy niệm: Các trình thuật về những lần Chúa Ki-tô phục sinh hiện ra thật dồn dập: Nhóm này đang thuật chuyện mình gặp Chúa thế nào, chưa xong thì nhóm khác lại kể tiếp kinh nghiệm gặp gỡ Đức Ki-tô phục sinh. Kể chưa xong thì Chúa lại hiện đến đứng giữa các ông. Đây không phải là một thủ pháp văn chương của vị thánh sử muốn ghi đậm ấn tượng về biến cố sống lại, mà đó chính là nhịp sống của Hội Thánh ngay từ những ngày đầu cảm nếm mầu nhiệm phục sinh. Điệu luân vũ phục sinh đó gồm mấy động tác cơ bản sau đây: -1/ gặp gỡ Đấng Phục Sinh; -2/ quy tụ cộng đoàn; -3/ chia sẻ kinh nghiệm gặp Chúa; -1/ Chúa Ki-tô phục sinh lại hiện diện giữa cộng đoàn để củng cố và mở ra một kinh nghiệm gặp gỡ mới.

Mời Bạn: Những diễn viên múa lành nghề để cho vũ điệu thấm vào máu thịt, rồi toát ra trong từng cử chỉ, bước đi của mình; chúng ta, các ki-tô hữu đã để cho nhịp điệu phục sinh thấm vào máu thịt và toát ra đời sống của mình chưa?

Chia sẻ: Bạn có ý thức trong cộng đoàn mỗi người đều có nghĩa vụ chia sẻ là nghĩa vụ để xây dựng cộng đoàn không?

Sống Lời Chúa: Mời bạn luyện tập các động tác cơ bản của điệu vũ: -1/ gặp gỡ Đấng Phục Sinh (bằng cách siêng năng rước lễ, suy niệm cá nhân); -2/ quy tụ (gặp gỡ nhóm, gia đình, cộng đoàn của bạn); -3/ chia sẻ (đọc và chia sẻ Lời Chúa); -1/ tiếp tục gặp gỡ Đức Ki-tô. Chúc bạn thành công.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Ki-tô phục sinh, xin ở lại với chúng con.

23/04 – Thứ Tư tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh”.

Lời Chúa: Lc 24, 13-35

Cùng ngày thứ nhất trong tuần, có hai môn đệ đi đến một làng tên là Em-mau, cách Giêrusalem độ sáu mươi dặm. Dọc đường, các ông nói với nhau về những việc vừa xảy ra. Đang khi họ nói truyện và trao đổi ý kiến với nhau, thì chính Chúa Giêsu tiến lại cùng đi với họ, nhưng mắt họ bị che phủ nên không nhận ra Người. Người hỏi: “Các ông có truyện gì vừa đi vừa trao đổi với nhau mà buồn bã vậy?” Một người tên là Clêophas trả lời: “Có lẽ ông là khách hành hương duy nhất ở Giêrusalem mà không hay biết những sự việc vừa xảy ra trong thành mấy ngày nay”. Chúa hỏi: “Việc gì thế?” Các ông thưa: “Sự việc liên can đến ông Giêsu quê thành Nadarét. Người là một vị tiên tri có quyền lực trong hành động và ngôn ngữ, trước mặt Thiên Chúa và toàn thể dân chúng. Thế mà các trưởng tế và thủ lãnh của chúng ta đã bắt nộp Người để xử tử và đóng đinh Người vào thập giá. Phần chúng tôi, chúng tôi vẫn hy vọng Người sẽ cứu Israel. Các việc ấy đã xảy ra nay đã đến ngày thứ ba rồi. Nhưng mấy phụ nữ trong nhóm chúng tôi, quả thật đã làm chúng tôi lo sợ. Họ đến mồ từ tảng sáng. Và không thấy xác Người, họ trở về nói đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng: Người đang sống. Vài người trong chúng tôi cũng ra thăm mồ và thấy mọi sự đều đúng như lời các phụ nữ đã nói; còn Người thì họ không gặp”.

Bấy giờ Người bảo họ: “Ôi kẻ khờ dại, chậm tin các điều tiên tri đã nói! Chớ thì Đấng Kitô chẳng phải chịu đau khổ như vậy rồi mới được vinh quang sao?” Đoạn Người bắt đầu từ Môsê đến tất cả các tiên tri, giải thích cho hai ông tất cả các lời Kinh Thánh chỉ về Người. Khi gần đến làng hai ông định tới, Người giả vờ muốn đi xa hơn nữa. Nhưng hai môn đệ nài ép Người rằng: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều, và ngày sắp tàn”. Người liền vào với các ông.

Đang khi cùng các ông ngồi bàn, Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt họ sáng ra và nhận ra Người. Đoạn Người biến mất.

Họ bảo nhau: “Phải chăng lòng chúng ta đã chẳng sốt sắng lên trong ta khi Người đi đường đàm đạo và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta đó ư?” Ngay lúc ấy họ chỗi dậy trở về Giêrusalem, và gặp mười một tông đồ và các bạn khác đang tụ họp. Các vị đó bảo hai ông: “Thật Chúa đã sống lại, và đã hiện ra với Simon”. Hai ông cũng thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào.

Suy niệm: Buổi chiều trên con đường về Em-mau hôm nay mang nhiều cung bậc cảm xúc. Hai môn đệ bước đi với tâm trạng buồn, không nhận ra Đấng Phục sinh. “Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay” về người có tên là Giê-su Na-da-rét bị đóng đinh vào thập giá. Hai môn đệ này hẳn đã nghe kể về việc Thầy mình sống lại, nhưng hẳn các ông chưa có kinh nghiệm gặp gỡ cá vị với Đấng Phục Sinh. Lời chứng của người khác không “chạm” đến tâm trí, mắt họ cũng chưa thể mở ra để nhận biết Ngài. Mãi đến khi họ được giải thích Kinh Thánh, nhìn thấy cử chỉ Thầy mình bẻ bánh, mắt họ mới nhận ra. Cuộc gặp gỡ buổi chiều hôm ấy đã đổi hướng cuộc đời các ông: từ chỗ bỏ Giê-ru-sa-lem – miền ánh sáng, để về quê – miền bóng tối, đến việc quay trở lại Giê-ru-sa-lem, với cộng đoàn đức tin, để nhận được lời chứng và làm chứng Đức Giê-su đã từ cõi chết trỗi dậy.

Mời bạn: Làm một Ki-tô hữu, đó không phải là kết quả của một lựa chọn đạo đức hay một ý tưởng cao vời, nhưng là gặp gỡ một biến có, một con người, vốn đem lại một chân trời mới và một chiều hướng quyết định” (Đức Bê-nê-đi-tô XVI, Thiên Chúa là Tình yêu, 217).

Sống Lời Chúa: Xin ơn nhận ra Chúa trong từng biến cố vui buồn của đời bạn, để đón nhận, tin tưởng phó thác hơn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin Chúa đã sống lại và đang sống, đang cùng bước với con trong từng khoảnh khắc, ban ánh sáng và xua đi mọi nỗi buồn phiền, cô đơn. Amen. (Christus vivit, 125)