Người Samaritanô nhân hậu
03/10 – Thứ Hai tuần 27 thường niên.
“Ai là anh em của tôi?”
Lời Chúa: Lc 10, 25-37
Khi ấy, có một người thông luật đúng dậy hỏi thử Chúa Giêsu rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời?” Người nói với ông: “Trong Lề luật đã chép như thế nào? Ông đọc thấy gì trong đó?”
Ông trả lời: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí khôn ngươi, và hãy thương mến anh em như chính mình”. Chúa Giêsu nói: “Ông trả lời đúng, hãy làm như vậy và ông sẽ được sống”. Nhưng người đó muốn bào chữa mình, nên thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Nhưng ai là anh em của tôi?”
Chúa Giêsu nói tiếp: “Một người đi từ Giêrusalem xuống Giêricô, và rơi vào tay bọn cướp; chúng bóc lột người ấy, đánh nhừ tử rồi bỏ đi, để người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ một tư tế cũng đi qua đường đó, trông thấy nạn nhân, ông liền đi qua. Cũng vậy, một trợ tế khi đi đến đó, trông thấy nạn nhân, cũng đi qua. Nhưng một người xứ Samaria đi đường đến gần người ấy, trông thấy và động lòng thương. Người đó lại gần, băng bó những vết thương, xức dầu và rượu, rồi đỡ nạn nhân lên lừa của mình, đưa về quán trọ săn sóc. Hôm sau, lấy ra hai quan tiền, ông trao cho ông chủ quán mà bảo rằng: “Ông hãy săn sóc người ấy, và ngoài ra còn tốn phí hơn bao nhiêu, khi trở về tôi sẽ trả lại ông”.
“Theo ông nghĩ, ai trong ba người đó là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp?”
Người thông luật trả lời: “Kẻ đã tỏ lòng thương xót với người ấy”.
Và Chúa Giêsu bảo ông: “Ông cũng hãy đi và làm như vậy”.
Suy niệm: Người Sa-ma-ri đã thực hiện tình yêu không giới hạn với người bị nạn không quen biết, không ruột thịt. Ông không sợ mất giờ trễ việc, không sợ tốn của tốn công, không sợ rủi ro khi làm việc thiện, cũng không sợ bị ô uế vì dính máu nạn nhân. Thêm một điều đáng chú ý là người ngoại giáo Sa-ma-ri này đâu biết Kinh Thánh, đâu biết giới răn trọng nhất mà sách Luật Mô-sê đã viết: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, hết trí khôn, và yêu người thân cận như chính mình.” Ông không thuộc bốn chữ “hết” này nhưng đã làm hết mức có thể với thiện chí của một người có lòng nhân. Chỉ cần thấy người bị nạn cần được cứu là ông ra tay cứu giúp.
Mời Bạn: Người Sa-ma-ri kia dù không biết, không thuộc Kinh Thánh qua mấy câu chữ, nhưng đã “là người thân cận” với nạn nhân khi ông “làm hết lòng, hết sức…” để cứu giúp người bị nạn. Luật Chúa là luật tình yêu, mà tình yêu không phải là cái để định nghĩa, mà là để thực hiện. Yêu thương là cảm thông, là tự nguyện, là hy sinh, là trao ban cho người mình yêu. Một khi đã biết yêu thương là như thế, thì như Chúa mời gọi, bạn cũng “hãy đi và làm như vậy.”
Sống Lời Chúa: Khi có người anh em gặp cảnh khốn cùng, cần cảm thông, trợ giúp, bạn hãy sẵn sàng đáp lại không viện cớ thoái thác.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con có con tim nhạy cảm của người Sa-ma-ri nhân hậu, biết thể hiện tình yêu hơn là nói về tình yêu.