Năm chiếc bánh và hai con cá
21/04 – Thứ Sáu tuần 2 Phục Sinh.
“Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích”.
Lời Chúa: Ga 6, 1-15
Khi ấy, Chúa Giêsu đi sang bên kia biển Galilêa, cũng gọi là Tibêria. Có đám đông dân chúng theo Người, vì họ đã thấy những phép lạ Người làm cho những kẻ bệnh tật. Chúa Giêsu lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái đã gần tới. Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám rất đông dân chúng đến với Người. Người hỏi Philipphê: “Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?” Người hỏi như vậy có ý thử ông, vì chính Người đã biết việc Người sắp làm. Philipphê thưa: “Hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút”.
Một trong những môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa cùng Người rằng: “Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người”. Chúa Giêsu nói: “Cứ bảo người ta ngồi xuống”. Nơi đó có nhiều cỏ, người ta ngồi xuống, số đàn ông độ năm ngàn. Bấy giờ Chúa Giêsu cầm lấy bánh và khi đã tạ ơn, Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, và cá cũng phân phát như thế, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích. Khi họ đã no nê, Người bảo các môn đệ: “Hãy thu lấy những miếng còn lại, kẻo phí đi”. Họ thu lại mười hai thúng đầy bánh vụn do năm chiếc bánh lúa mạch người ta đã ăn mà còn dư.
Thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều nói rằng: “Thật ông này là Đấng Tiên tri phải đến trong thế gian”. Vì Chúa Giêsu biết rằng người ta sẽ đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình.
Suy niệm: Một đôi lần hóa bánh ra nhiều nuôi đám đông đi theo nghe lời Chúa hẳn không đáp ứng nổi cơn đói khát lương thực của người nghèo. Biết thế nhưng Chúa Giê-su vẫn làm phép lạ, vừa minh chứng quyền năng, vừa biểu lộ tình thương của Ngài với đông đảo dân chúng: “Thầy chạnh lòng thương đám đông” (Mc 8,2). Việc chạnh lòng thương ấy được diễn tả cụ thể qua những tấm bánh không lao động mà vẫn được ăn no nê, thậm chí còn dư mười hai thúng đầy! Tình thương Chúa không dừng lại ở đám đông dân chúng ngày ấy, nhưng còn bao phủ con người qua mọi đời. Ngước mắt lên, Chúa Giê-su luôn thấy hiện ra đám đông bơ vơ không người chăn dẫn, đám đông có nguy cơ bị sói dữ ăn thịt. Đó là những anh chị em lạc xa đàn chiên Chúa.
Mời Bạn: Là môn đệ Chúa Ki-tô, ta cũng được mời gọi phụ giúp Ngài một tay: tìm em bé có bánh và cá, bảo người ta ngồi xuống để nghe Chúa dạy dỗ, phân phát bánh và cá… như các tông đồ ngày xưa. Ngoài việc tham gia các hội đoàn Công giáo, bạn có thể xem trong môi trường mình đang sống, mình có thể thực hiện những công việc tông đồ giáo dân nào? Qua bạn, người khác nhận được tấm bánh tình yêu, nghiệm thấy việc Chúa làm trong đời mình, đặt một dấu hỏi về sự hiện hữu của Ngài.
Sống Lời Chúa: Đọc các dấu chỉ Chúa đã và đang thực hiện cho ta hôm nay, ít ra tự vấn “Chúa muốn tôi làm gì” trong hoàn cảnh nọ, tình huống kia.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã hóa bánh ra nhiều để nuôi dân chúng ngày xưa. Nay xin cho con cũng sốt sắng đến với Thánh Thể Chúa, để được Chúa ban nguồn sức sống thần linh, cũng như trở thành tông đồ Thánh Thể. Amen.