Lòng nhân lành của Chúa

23/08 – Thứ Tư tuần 20 thường niên.

“Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng”.

Lời Chúa: Mt 20, 1-16a

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: “Nước Trời giống như chủ nhà kia sáng sớm ra thuê người làm vườn nho mình. Khi đã thoả thuận với những người làm thuê về tiền công nhật là một đồng, ông sai họ đến vườn của ông.

“Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác đứng không ngoài chợ, ông bảo họ rằng: “Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho các ngươi xứng đáng”. Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu và thứ chín, ông cũng trở ra và làm như vậy.

“Đến khoảng giờ thứ mười một ông lại trở ra, và thấy có kẻ đứng đó, thì bảo họ rằng: “Sao các ngươi đứng nhưng không ở đây suốt ngày như thế?” Họ thưa rằng: “Vì không có ai thuê chúng tôi”. Ông bảo họ rằng: “Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta”.

“Đến chiều chủ vườn nho bảo người quản lý rằng: “Hãy gọi những kẻ làm thuê mà trả tiền công cho họ, từ người đến sau hết tới người đến trước hết”. Vậy những người làm từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người một đồng. Tới phiên những người đến làm trước, họ tưởng sẽ lãnh được nhiều hơn; nhưng họ cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng. Đang khi lãnh tiền, họ lẩm bẩm trách chủ nhà rằng: “Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao?” Chủ nhà trả lời với một kẻ trong nhóm họ rằng: “Này bạn, tôi không làm thiệt hại bạn đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với tôi một đồng sao? Bạn hãy lấy phần bạn mà đi về, tôi muốn trả cho người đến sau hết bằng bạn, nào tôi chẳng được phép làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?”

“Như thế, kẻ sau hết sẽ nên trước hết, và kẻ trước hết sẽ nên sau hết”.

Suy niệm: Có năm nhóm thợ được thuê vào vườn nho với năm khung giờ khác nhau: tảng sáng, giờ thứ ba (9g), giờ thứ sáu (12g), giờ thứ chín (15g) và giờ mười một (17g), cùng một lời mời: “hãy đi vào vườn nho!” với các thỏa thuận khác nhau. Với nhóm thợ đầu tiên là “mỗi ngày một quan tiền,” các nhóm khác là “tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng,” và nhóm cuối cùng thì dụ ngôn không nhắc đến. Vậy, “hợp lẽ công bằng” thế nào khi ông chủ trả công cho họ bắt đầu từ người sau hết với số tiền như những người làm từ tảng sáng? Những người làm từ tảng sáng có ‘thiệt thòi’ không, khi vẫn nhận được tiền công nhật là một quan, mức giá mà họ đã thoả thuận? Khi họ thất vọng và cằn nhằn ông chủ, câu trả lời họ nhận được là ông không đối xử bất công với họ, ông chỉ muốn thể hiện tình thương với đồng nghiệp của họ, và ông có quyền trên của cải của ông chứ. “Hay vì thấy tôi tốt bụng mà bạn đâm ra ghen tức?

Mời bạn: tưởng tượng khung cảnh bữa tối hôm ấy trong gia đình các người thợ vườn nho. Mọi người hân hoan dùng bữa, có thể lâu lắm họ mới có được bữa ăn ngon, nhất là trường hợp người thợ giờ thứ mười một. Có lẽ cả gia đình không chỉ có một bữa tối no nê, mà còn là bữa ăn đậm tình biết ơn.

Chia sẻ kinh nghiệm của bạn khi thấy người khác thành công và may mắn.

Sống Lời Chúa:Vui với người vui, khóc với người khóc” (Rm 12,15).

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con thường không vui khi người khác được may mắn, thành công, được yêu thương hơn con. Xin giúp con mở rộng trái tim, nhận ra Chúa luôn yêu thương con, cũng như yêu thương mọi người anh em quanh con. Amen.