Tag Archive for: Ga

22/04 – Thứ Hai tuần 4 Phục Sinh.

“Ta là cửa chuồng chiên”.

Lời Chúa: Ga 10, 1-10

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Thật, Ta bảo thật cùng các ngươi, ai không qua cửa mà vào chuồng chiên, nhưng trèo vào lối khác, thì người ấy là kẻ trộm cướp. Còn ai qua cửa mà vào, thì là kẻ chăn chiên. Kẻ ấy sẽ được người giữ cửa mở cho, và chiên nghe theo tiếng kẻ ấy. Kẻ ấy sẽ gọi đích danh từng con chiên mình và dẫn ra. Khi đã lùa chiên mình ra ngoài, kẻ ấy đi trước, và chiên theo sau, vì chúng quen tiếng kẻ ấy. Chúng sẽ không theo người lạ, trái lại, còn trốn tránh, vì chúng không quen tiếng người lạ”.

Chúa Giêsu phán dụ ngôn này, nhưng họ không hiểu Người muốn nói gì. Bấy giờ Chúa Giêsu nói thêm: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ta là cửa chuồng chiên. Tất cả những kẻ đã đến trước đều là trộm cướp, và chiên đã không nghe chúng. Ta là cửa, ai qua Ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân. Kẻ trộm có đến thì chỉ đến để ăn trộm, để sát hại và phá huỷ. Còn Ta, Ta đến để cho chúng được sống và được sống dồi dào”.

Suy niệm: Người quen mà Chúa muốn nói đến là mục tử của đàn chiên; còn người lạ là kẻ cướp, kẻ ăn trộm chiên về làm thịt. Mục tử thương chiên như con cái; người lạ coi chiên như đồ vật để mua bán trao đổi. Là con, chiên nhận ra mùi mục tử vì nhiều lần được bồng, vác chiên lên vai về ràn. Trái lại, bị coi là đồ vật, chiên không nhận biết tiếng và mặt người, vì cả hai đều là kẻ xa lạ. Mục tử sẵn lòng hy sinh thời giờ, sự quan tâm, lòng yêu mến chăm sóc đàn chiên, thậm chí phải hy sinh bảo vệ chiên trước thú dữ, kẻ cướp. Đang khi ấy, người lạ chỉ có một mục tiêu là dùng chiên như phương tiện thụ hưởng, làm lợi cho mình. Mục tử là Chúa Giê-su, kẻ trộm là người Pha-ri-sêu, kinh sư, thích mặc áo lông chiên, ăn thịt chiên nhưng lại để đàn chiên là dân chúng bơ vơ vất vưởng như không có người chăn dắt.

Mời Bạn: Chương 10 Tin Mừng theo thánh Gio-an nói về Chúa Giê-su, Mục tử nhân lành. Có thể bạn nghĩ ngay đến các mục tử hôm nay, thầm mong các vị là mục tử nhân lành, theo mẫu gương Thầy mình. Dân chúng nói chung và giáo dân trong các xứ đạo nói riêng, được chăm sóc, quan tâm đầu tư để tăng trưởng hay không tùy nơi tấm lòng các vị mục tử ấy. Nếu là giáo dân, bạn hãy nghe theo tiếng các vị mục tử của mình.

Sống Lời Chúa: Tin tưởng vào Lời Chúa: “Tôi đến cho chiên được sống, và sống dồi dào,” tôi tiếp tục cầu nguyện, nâng đỡ cho các linh mục đang phục vụ giữa dân Chúa.

Cầu nguyện: Sacerdos victima (“Linh mục tế vật”). Xin cho các mục tử của chúng con ngày càng trở nên hy tế xứng hợp với của lễ các ngài dâng trên bàn thờ mỗi ngày. Amen.

21/04 – CHÚA NHẬT 4 PHỤC SINH năm B. CHÚA CHIÊN LÀNH. Cầu cho ơn thiên triệu Linh mục và tu sĩ

“Mục tử tốt lành thí mạng sống vì chiên”.

Lời Chúa: Ga 10, 11-18

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán: “Ta là mục tử tốt lành. Mục tử tốt lành thí mạng sống vì chiên. Kẻ làm thuê không phải là chủ chiên, và các chiên không phải là của người ấy, nên khi thấy sói đến, nó bỏ chiên mà trốn. Sói sẽ bắt chiên và làm chúng tản mát. Kẻ chăn thuê chạy trốn, vì là đứa chăn thuê, và chẳng tha thiết gì đến đàn chiên.

Ta là mục tử tốt lành, Ta biết các chiên Ta, và các chiên Ta biết Ta. Cũng như Cha biết Ta và Ta biết Cha, và Ta thí mạng sống vì đàn chiên. Ta còn những chiên khác không thuộc đàn này; cả những chiên đó Ta cũng phải mang về đàn; chúng sẽ nghe tiếng Ta. Và sẽ chỉ có một đàn chiên và một chủ chiên.

Vì lẽ này mà Cha yêu mến Ta, là Ta thí mạng sống để rồi lấy lại. Không ai cất mạng sống khỏi Ta, nhưng tự Ta, Ta thí mạng sống. Ta có quyền thí mạng sống và cũng có quyền lấy lại. Đó là mệnh lệnh Ta đã nhận nơi Cha Ta”.

Suy niệm: Chúa Cha luôn hài lòng về Người Con vì Người Con ấy lúc nào cũng hiếu thảo, tìm mọi sự làm vinh danh Cha, thậm chí đến độ hy sinh mạng sống. Người Con ấy là người đẹp, vì biết làm đẹp lòng Chúa Cha; do đó, cũng làm đẹp Đạo Trời, Đạo do Cha thiết lập và sai Con đến loan báo, thiết lập, phát triển. Các linh mục và tu sĩ, những người anh em với Chúa Giê-su, bước theo chân Ngài, muốn theo gương Thầy Chí Thánh cũng phải sống theo mẫu gương ấy. Đành rằng cùng đích tối hậu của mọi Ki-tô hữu phải là tôn vinh Thiên Chúa và cứu độ con người, thế nhưng, với các linh mục, tu sĩ, cùng đích ấy phải được nhấn mạnh, ghi nhớ, thực hiện với tất cả khả năng trong đời thường mỗi ngày. Đòi hỏi này xem ra quá sức con người, nhưng với tình yêu,  ân sủng Chúa ban, họ có thể làm được mọi sự trong Đấng ban sức mạnh.

Mời Bạn: “Hy sinh mạng sống” theo nghĩa đen là tử đạo. Ngoài ra hạn từ này còn bao hàm sự từ bỏ triệt để, chết cho trần thế, chết cho những đam mê bất chính, tội lỗi… hầu toàn tâm toàn ý bước theo Chúa Giê-su.

Sống Lời Chúa: Đời linh mục, tu sĩ sống thánh hiến cần lời cầu nguyện, sự nâng đỡ vật chất và tinh thần từ cộng đồng dân Chúa. Lời mời gọi này hằng năm được khơi lại trong Chúa nhật Chúa Chiên Lành hôm nay. Mong ông bà và anh chị em tích cực hưởng ứng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin hãy sai đi khắp cõi dương trần muôn nghìn sứ giả Phúc âm. Xin cho các linh mục, tu sĩ nam nữ tại Việt Nam luôn hy sinh quên mình cho cánh đồng truyền giáo hôm nay, nhờ vậy có mùa bội thu. Amen.

20/04 – Thứ Bảy tuần 3 Phục Sinh.

“Chúng con sẽ đi đến với ai? Thầy mới có những lời ban sự sống”.

Lời Chúa: Ga 6, 60-69

Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!” Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: “Điều đó làm các ngươi khó chịu ư? Vậy nếu các ngươi thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời Ta nói với các ngươi là thần trí và là sự sống.

Nhưng trong các ngươi có một số không tin”. Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: “Bởi đó, Ta bảo các ngươi rằng: Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho”. Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui không còn theo Người nữa.

Chúa Giêsu liền nói với nhóm Mười Hai rằng: “Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?” Simon Phêrô thưa Người: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa”.

Suy niệm: Tục ngữ Việt Nam nói: “Sự thật mất lòng”. Chúa Giê-su không sợ mất lòng mà sợ mất sự thật. Vì thế Ngài khẳng định sự thật: Ngài chính là Bánh đem lại sự sống đời đời, bất chấp cho lời đó chướng tai gây ‘sốc’ khiến các môn đệ rời bỏ Ngài. Trước tình huống phải chọn lựa một trong hai ấy, Phê-rô đã không ‘a dua’ theo đám đông mà bỏ Thầy; trái lại ông dám khảng khái tuyên xưng đức tin: “Bỏ Thầy chúng con biết đến với ai,” dù cho ông chưa hiểu hết nội dung điều ông vừa tuyên xưng. Ông chỉ biết một điều là luôn bám chặt vào con người Thầy Giê-su, Đấng mà ông tin tưởng ngay cả trong lúc tối tăm vô định nhất, tin tưởng ngay cả khi không có gì để kiểm chứng, để bám víu, ngay cả khi con người ông vẫn còn những yếu đuối khuyết điểm.

Mời Bạn: “Lửa thử vàng, gian nan thử đức”. Đức tin cũng là một thứ vàng cần phải được thanh luyện. Những hoàn cảnh cụ thể trong cuộc sống đòi chúng ta phải chọn lựa dứt khoát theo Chúa hay là không theo Chúa; đó chính là hòn đá thử xem chất vàng đức tin của chúng ta đã ‘đủ tuổi’ hay chưa ngõ hầu ‘trụ’ được trước những thách đố của tinh thần thế tục, hưởng thụ lạc thú, quyền lực… đang làm xói mòn, hoen rỉ đức tin.

Chia sẻ một tình huống cụ thể đòi bạn phải chọn lựa một cách quyết liệt hoặc theo Chúa hoặc chối bỏ Ngài.

Sống Lời Chúa: Trung thành với việc thờ phượng Chúa mà bạn vẫn quen làm.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn vững tin vào Chúa, dù có nhiều thách đố đang chờ đón; cho con luôn bám chặt vào Chúa, vì chỉ mình Chúa mới có Lời ban sự sống đời đời.

19/04 – Thứ Sáu tuần 3 Phục Sinh.

“Thịt Ta thật là của ăn, Máu Ta thật là của uống”.

Lời Chúa: Ga 6, 53-60

Khi ấy, những người Do-thái tranh luận với nhau rằng: “Làm sao ông này có thể lấy thịt mình mà cho chúng ta ăn được?”

Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Đấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta. Đây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã chết. Ai ăn bánh này sẽ sống đời đời”.

Người giảng dạy những điều này tại Hội đường Capharnaum.

Suy niệm: Đây không phải lần đầu, càng không phải là lần duy nhất Chúa Giê-su trở thành cớ cho thiên hạ “tranh luận sôi nổi”. Cung cách sống, lời giảng và việc làm của Ngài có sức lôi kéo con người ta đến lắng nghe, sờ chạm và cầu xin. Nhưng cũng không ít lần dân chúng và cả các môn đệ nghe Ngài giảng mà không hiểu gì cả. Khi nghe Chúa giảng dạy, nhiều người thán phục, nhưng cũng có kẻ phẫn nộ đòi ném đá, xô Người xuống vực thẳm cho chết đi (x. Lc 4,22.28-38; Ga 8,59). Hôm nay sự “tranh luận sôi nổi” lên tới đỉnh điểm khiến cho một số môn đệ cũng bỏ Thầy vì những lời Chúa nói “chói tai quá, ai mà nghe được”. Dù vậy, Chúa Giê-su không vì thế mà rút lời, xoa dịu cơn phẫn nộ, bởi vì lời xác quyết “Ai ăn thịt và uống máu tôi thì được sống muôn đời” báo trước hành động tuyệt hảo nhất mà Ngài quyết làm khi chịu chết trên thập giá và hoá thân trong bí tích Thánh Thể, để yêu thương chúng ta đến cùng và ở lại với chúng ta cho đến tận thế.

Mời Bạn: Chúa Giê-su chấp nhận bị “tranh luận sôi nổi”, bị chống đối, chịu chết đi để yêu thương chúng ta đến cùng. Phần bạn, bạn sẵn sàng đáp lại tình yêu cao cả của Ngài chứ? Bạn dám chấp nhận bị chống đối, thậm chí mất cả mạng sống để trung thành với tình yêu Chúa chứ?

Sống Lời Chúa: Tôi quyết siêng năng rước lễ và viếng Thánh Thể.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho đời sống con luôn hướng về Chúa như hoa hướng dương đón ánh nắng mặt trời. Xin cho con luôn biết đặt Chúa làm trung tâm và  lẽ sống đời con. Amen.

18/04 – Thứ Năm tuần 3 Phục Sinh.

“Ta là bánh từ trời xuống”.

Lời Chúa: Ga 6, 44-51

Khi ấy, Chúa Giêsu phán với dân chúng rằng: “Không ai đến được với Ta, nếu Cha, là Đấng sai Ta, không lôi kéo kẻ ấy, và Ta, Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Trong sách các tiên tri có chép rằng: “Mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy bảo”. Ai nghe lời giáo hoá của Cha, thì đến với Ta. Không một ai đã xem thấy Cha, trừ Đấng bởi Thiên Chúa mà ra, Đấng ấy đã thấy Cha.

Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ai tin vào Ta thì có sự sống đời đời. Ta là bánh ban sự sống. Cha ông các ngươi đã ăn manna trong sa mạc và đã chết. Đây là bánh bởi trời xuống, để ai ăn bánh này thì khỏi chết. Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống”.

Suy niệm: Trong một xã hội phát triển theo hướng kinh tế thị trường, nhiều chiêu thức quảng cáo, tiếp thị được tung ra nhằm lôi kéo người tiêu dùng càng nhiều càng tốt. Có sự lôi kéo của khuyến mãi, giảm giá khuyến người ta vui vẻ mua cả những thứ mình không cần. Có sự lôi kéo của những sản phẩm đời mới nhất, nhiều chức năng hơn, sang trọng, thông minh hơn khiến người ta cảm thấy mình đẳng cấp giá trị hơn khi mang vào mình những sản phẩm đó. Chúa Giê-su cho biết Thiên Chúa cũng nỗ lực lôi kéo chúng ta về phía Ngài. Ngài hứa hẹn “những ai đến với Chúa sẽ không bị loại ra ngoài”, sẽ được sự sống đời đời, sự sống lại trong ngày sau hết.

Mời Bạn: Người Ki-tô hữu luôn ở trong một cuộc chiến đấu chọn lựa giữa điều lành và điều dữ, Thiên Chúa và ma quỷ. Để cho Chúa lôi kéo trước tiên là buông bỏ sự ràng buộc, quyến luyến đối với mọi thứ đam mê, dục vọng; là từ bỏ ngay cả những gì tự nó không xấu, nhưng nó làm cản trở con đường chúng ta đến với Chúa. Chỉ khi đã từ bỏ, chúng ta mới sẵn sàng để cho Chúa lôi kéo, là chọn lựa thuộc về Chúa, đi theo làm môn đệ của Ngài và thực thi Lời Ngài.

Sống Lời Chúa: Tôi không chỉ chọn làm điều tốt, từ bỏ điều xấu, mà còn chọn làm điều tốt hơn, điều giúp tôi trở nên giống Chúa Ki-tô hơn cả.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, con nhận ra rằng con biết và tin nhận Chúa là một món quà hồng ân mà Chúa Cha trao ban cho con. Xin Chúa đồng hành và ban ơn cho con để con sống xứng danh con cái Chúa để sao cho cân xứng phần nào tình Chúa yêu con. Amen.

17/04 – Thứ Tư tuần 3 Phục Sinh.

“Ý muốn của Cha Ta là: hễ ai thấy Con thì có sự sống đời đời”.

Lời Chúa: Ga 6, 35-40

Khi ấy, Chúa Giêsu phán với đám đông rằng: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta, sẽ không hề đói; ai tin vào Ta, sẽ không hề khát bao giờ. Nhưng Ta đã bảo các ngươi rằng: Các ngươi đã thấy Ta, nhưng các ngươi không chịu tin. Những ai Cha đã ban cho Ta sẽ đến với Ta. Và ai đến với Ta, Ta sẽ không xua đuổi ra ngoài.

Bởi vì Ta từ trời xuống không phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai Ta. Vậy ý của Cha, Đấng đã sai Ta, là hễ sự gì Người đã ban cho Ta, Ta chẳng để mất, nhưng ngày sau hết, Ta sẽ cho nó sống lại. Quả vậy, ý của Cha Ta là hễ ai thấy Con và tin vào Người thì có sự sống đời đời”.

Suy niệm: Ngày ngày, ai trong chúng ta cũng phải lo kiếm cho mình của ăn, của uống; nhiều người còn phải tất bật từ sớm tới khuya cũng là để thoả mãn nhu cầu thiết yếu đó của cuộc sống. Đức Giê-su biết rõ mối lo đó của chúng ta, nhưng Ngài còn muốn ban cho chúng ta nhiều hơn nữa. Trước tiên, Ngài mời gọi chúng ta đừng chỉ tìm kiếm của ăn chóng qua nhưng hãy lo tìm kiếm “lương thực thường tồn không bao giờ hư nát”, thứ của ăn đem lại “sự sống muôn đời, và sự sống lại trong ngày sau hết”. Chúa Giê-su cho biết Ngài chính là của ăn thần diệu đó: “Chính tôi là bánh trường sinh”. Khi lấy chính Thân Mình làm của ăn cho chúng ta (x. Ga 6,55), Chúa Giê-su chứng tỏ cho Ngài chính là tấm bánh Tình Yêu bởi vì: “Không có tình yêu nào cao cả hơn tình yêu của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga 15,13).

Bạn thân mến, chúng ta chỉ có thể tìm thấy sự sống đích thực nơi tấm bánh Tình yêu khi chúng ta đến với Bí tích Thánh Thể Bí tích cao trọng mà Linh mục cử hành hằng ngày. Sự sống tự nhiên được nuôi dưỡng bằng cơm bánh; còn sự sống đời đời được nuôi dưỡng bằng Mình Thánh Chúa. Chúa yêu thương chúng ta nên Người thúc giục chúng ta đến với Người, gặp gỡ Người nơi bí tích Thánh Thể, để chúng ta được sống và sống dồi dào (x. Ga 10,10).

Sống Lời Chúa: Sắp xếp lại chương trình sống của bạn để hướng tới việc rước lễ và viếng Thánh Thể hằng ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su! Chúa là tấm bánh tình yêu cho chúng con. Xin cho chúng con siêng năng đến với Chúa nơi Bí tích Thánh Thể để được kết hợp mật thiết với Ngài. Amen.

16/04 – Thứ Ba tuần 3 Phục Sinh.

“Không phải Môsê, mà chính Cha Ta mới ban bánh bởi trời đích thực”.

Lời Chúa: Ga 6, 30-35

Khi ấy, đám đông thưa Chúa Giêsu: “Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng: “Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời”.

Chúa Giêsu đáp: “Thật Ta bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian”.

Họ liền thưa với Ngài rằng: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi”.

Chúa Giêsu nói: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói; ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ”.

Suy niệm: Cái ăn cái uống là mối lo sống còn của con người. Người ta vất vả ngược xuôi xét cho cùng cũng là vì vấn đề cơm áo gạo tiền. Nhưng không chỉ có thế, người ta còn muốn hơn nữa. Người phụ nữ xứ Sa-ma-ri bên bờ giếng Gia-cóp xin Chúa Giê-su cho chị thứ nước “uống vào sẽ không bao giờ khát nữa” (x. Ga 4,14-15). Những người dân được ăn no nê bánh phép lạ của Chúa cũng chạy đôn chạy đáo tìm Chúa để xin Chúa: “Xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh đó” – thứ bánh trường sinh, ăn vào sẽ không hề phải đói nữa. Từ thứ nước tự nhiên, từ tấm bánh vật chất Chúa mặc khải chính Ngài là “nước hằng sống,”  “bánh trường sinh”“Ai đến với tôi không hề phải đói; ai tin vào tôi chẳng khát bao giờ.”

Mời Bạn: Chúng ta thường bị cơn đói khát thể lý chi phối mạnh mẽ đến nỗi không nhận ra mình cũng đang bị đói khát tâm linh, khát “nước trường sinh” đói “bánh hằng sống” nữa. Chúa đang tha thiết mời bạn “hãy đến với Chúa” để được lương thực trường sinh. Bạn hãy đến với Chúa và mọi nỗi lo của bạn, “hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc bạn” (x. 1Pr 5,7). Bạn hãy đến với Chúa để được Ngài làm cho no đầy ân phúc thiêng liêng. Bạn hãy đến với Chúa bằng tất cả con tim và hoàn toàn tín thác vào Ngài.

Sống Lời Chúa: Suy gẫm Lời Chúa và rước Mình Thánh Ngài là lương thực trường sinh của bạn mỗi ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su Phục Sinh, Chúa là Bánh trường sinh, lương thực duy nhất có thể làm no thỏa tâm hồn con! Con tín thác nơi Chúa!

15/04 – Thứ Hai tuần 3 Phục Sinh.

“Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”.

Lời Chúa: Ga 6, 22-29

Hôm sau, đám người còn ở lại bên kia biển thấy rằng không có thuyền nào khác, duy chỉ có một chiếc, mà Chúa Giêsu không lên thuyền đó với các môn đệ, chỉ có các môn đệ ra đi mà thôi. Nhưng có nhiều thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh. Khi đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền kia và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu.

Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?” Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Đấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu”. Họ liền thưa lại rằng: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?” Chúa Giêsu đáp: “Đây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Đấng Ngài sai đến”.

Suy niệm: Sau khi Chúa Giê-su hóa bánh ra nhiều cho hơn năm ngàn người ăn, dân chúng đi tìm Ngài để tôn làm vua với hy vọng rằng có một ông vua như thế, họ tha hồ ‘ấm no hạnh phúc’ mà không phải lao nhọc vất vả gì. Nhưng Chúa cảnh tỉnh họ về một ảo tưởng như thế. Đành rằng, người ta sống không thể thiếu cơm bánh, nhưng ích gì khi người ta ‘ăn xổi ở thì’, chỉ lo tìm kiếm thứ lương thực chóng qua mau hư nát. Trái lại, phải có một tầm nhìn xa và rộng hơn, đó là tìm kiếm thứ “lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh”, bởi vì “được cả thế giới này mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân thì nào có lợi gì?” (Lc 9,25).

Mời Bạn: Sự sống đời đời là ân huệ Thiên Chúa ban không cho loài người chúng ta qua Con của Ngài là Đức Giê-su Ki-tô; ai tin vào Người Con thì được cứu độ (x. Ga 3,36). Đức tin đây không phải là ‘há miệng chờ sung’ mà phải “ra công làm việc” bằng đời sống hoán cải bản thân và phục vụ tha nhân.

Sống Lời Chúa: Từ bỏ sự hưởng thụ ích kỷ để tận tâm chu toàn bổn phận hằng ngày, đó là dấu hiệu bạn đang có được “lương thực thường tồn”.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã vâng lời Chúa Cha hiến thân chịu chết để cứu chuộc chúng con, và Chúa gọi đó là lương thực hằng ngày của Chúa. Xin cho chúng con khi ăn Bánh Hằng Sống là Mình Thánh Chúa, cũng biết noi gương Chúa hiến thân phục vụ tha nhân như vậy. Amen.

13/04 – Thứ Bảy tuần 2 Phục Sinh.

“Họ thấy Chúa Giêsu đi trên mặt biển”.

Lời Chúa: Ga 6, 16-21

Chiều đến, các môn đệ Chúa Giêsu xuống bờ biển. Rồi lên thuyền, sang bên kia, trẩy về hướng Capharnaum. Trời đã tối, mà Chúa Giêsu vẫn chưa đến với họ.

Bỗng cuồng phong thổi lên, biển động mạnh.

Khi chèo đi được chừng hai mươi lăm hay ba mươi dặm, thì họ thấy Chúa Giêsu đi trên mặt biển, tiến lại gần thuyền, họ hoảng sợ. Nhưng Người nói với họ: “Chính Thầy đây, đừng sợ”. Họ định rước Người lên thuyền, nhưng ngay lúc ấy, thuyền đã đến nơi họ định tới.

Suy niệm: Hẳn các tông đồ đang tiếc rẻ: Phải chi được ở lại với đám đông phấn khích muốn tôn Chúa lên làm vua vì Ngài đã cho họ ăn bánh no nê thì hay biết mấy! Thế mà giờ đây, các ông đang vất vả chèo lái con thuyền vượt Biển Hồ giữa gió to sóng lớn. Các ông lại càng hoang mang hoảng sợ khi Chúa đi trên mặt biển mà đến với các ông. May thay, nhờ một lời nói trấn an của Chúa: “Thầy đây, đừng sợ!” các ông nhận ra Ngài và có Chúa đồng hành, các ông được đến nơi bình an.

Mời Bạn: Câu chuyện của các môn đệ cũng giống như cuộc hành trình đức tin của chúng ta hôm nay trong trần gian này. Lắm lúc chúng ta tưởng mình đang lẻ loi đơn độc khi chèo chống con thuyền đời mình, gia đình mình giữa sóng gió cuộc đời. Thật ra, Chúa vẫn đồng hành với chúng ta. Chỉ cần bạn dành ra những phút bình tâm cầu nguyện, bạn có thể nhận ra Chúa đang hiện diện với bạn và bạn nghe được tiếng nói ân cần của Ngài: “Thầy đây mà, đừng sợ!” Và như thế, hành trình đức tin của chúng ta luôn có Chúa cùng đồng hành với chúng ta; chúng ta tin tưởng, phó thác và cùng đi với Ngài.

Sống Lời Chúa: Luôn dành thời gian cho gia đình bạn và cho riêng bạn để cầu nguyện sáng tối mỗi ngày, bằng cách đó bạn có thể nhận ra Chúa luôn đồng hành với bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, “giữa cảnh gian truân, con kêu cầu Chúa, Chúa đáp lời và giải thoát con. Có Chúa ở cùng con, con chẳng sợ gì; hỏi người đời làm chi con được?” (x. Tv 117,5-6)