Tag Archive for: Ga

05/05 – Thứ Hai tuần 3 Phục Sinh.

“Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”.

Lời Chúa: Ga 6, 22-29

Hôm sau, đám người còn ở lại bên kia biển thấy rằng không có thuyền nào khác, duy chỉ có một chiếc, mà Chúa Giêsu không lên thuyền đó với các môn đệ, chỉ có các môn đệ ra đi mà thôi. Nhưng có nhiều thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh. Khi đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền kia và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu.

Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?” Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Đấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu”. Họ liền thưa lại rằng: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?” Chúa Giêsu đáp: “Đây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Đấng Ngài sai đến”.

Suy niệm: Sau phép lạ hóa bánh ra nhiều, đám đông lũ lượt đi tìm Chúa Giê-su. Họ tìm Chúa không phải vì tin vào Ngài là Đấng được Chúa Cha sai đến mà vì… họ “được ăn bánh no nê.” Chúa cảnh tỉnh họ loại bỏ động cơ trần tục ấy: Đừng tìm kiếm thứ “lương thực mau hư nát” nữa nhưng hãy có tinh thần siêu nhiên là “ra công làm việc để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh”. Đó là đặt niềm tin vào Đức Ki-tô, là Đấng ban sự sống và là Bánh Hằng Sống, là chính Thân Mình Ngài trao ban nơi bí tích Thánh Thể.

Mời Bạn: Lời cảnh tỉnh của Chúa vẫn còn nguyên giá trị cho chúng ta hôm nay. Chúng ta cũng dễ bị cuốn theo “lương thực chóng qua”: tiền bạc, địa vị, thú vui… mà quên mất mục đích tối hậu của cuộc đời là sự sống vĩnh cửu nơi Thiên Chúa. Tất cả mọi ‘sự đời này’ chỉ có giá trị khi chúng giúp đem lại cho chúng ta “phúc trường sinh”. ĐTC Phan-xi-cô dạy chúng ta phải phân định để xác định một điều gì đó “có phải là rượu mới do Thiên Chúa  đem lại hay đó chỉ là một ảo ảnh được tạo ra bởi tinh thần thế tục hay tinh thần của ma quỷ”; việc phân định đó hệ tại “thái độ sẵn sàng lắng nghe: nghe Chúa, nghe người khác, và lắng nghe chính thực tại” (Tông huấn “Hãy vui mừng hoan hỷ”, số 168.172).

Sống Lời Chúa: Luôn thực hành phân định khi xét mình mỗi ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, chúng con quá lo lắng cho cơm áo gạo tiền mà quên mất của ăn nuôi linh hồn. Xin giúp con biết tìm kiếm Chúa mỗi ngày, yêu mến Lời Chúa, và khao khát sự sống đời đời mà Chúa hứa ban. Amen.

04/05 – CHÚA NHẬT 3 PHỤC SINH năm C.

“Con hãy theo Thầy”.

Lời Chúa: Ga 21, 1-19

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, lúc các môn đệ đang ở bờ biển Tibêria, Chúa Giêsu lại hiện đến. Công việc đã xảy ra như sau: “Simon-Phêrô, Tôma (cũng gọi là Ðiđymô), Nathanael quê tại Cana xứ Galilêa, các con ông Giêbêđê, và hai môn đệ khác nữa đang ở với nhau. Simon Phêrô bảo: “Tôi đi đánh cá đây”. Các ông kia nói rằng: “Chúng tôi cùng đi với ông”. Mọi người ra đi xuống thuyền. Nhưng đêm ấy các ông không bắt được con cá nào.

Lúc rạng đông, Chúa Giêsu hiện đến trên bờ biển, nhưng các môn đệ không biết là Chúa Giêsu. Người liền hỏi: “Này các con, có gì ăn không?” Họ đồng thanh đáp: “Thưa không”. Chúa Giêsu bảo: “Hãy thả lưới bên hữu thuyền thì sẽ được”. Các ông liền thả lưới và hầu không kéo nổi lưới lên, vì đầy cá. Người môn đệ Chúa Giêsu yêu liền nói với Phêrô: “Chính Chúa đó”. Simon Phêrô nghe nói là Chúa, liền khoác áo vào, vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào và kéo lưới đầy cá theo, vì không còn xa đất bao nhiêu, chỉ độ hai trăm thước tay.

Khi các ông lên bờ, thấy có sẵn lửa than, trên để cá và bánh. Chúa Giêsu bảo: “Các con hãy mang cá mới bắt được lại đây”. Simon Phêrô xuống thuyền kéo lưới lên bờ. Lưới đầy toàn cá lớn; tất cả được một trăm năm mươi ba con. Dầu cá nhiều đến thế, nhưng lưới không rách. Chúa Giêsu bảo rằng: “Các con hãy lại ăn”. Không ai trong đám ngồi ăn dám hỏi “Ông là ai?”, vì mọi người đã biết là Chúa. Chúa Giêsu lại gần, lấy bánh trao cho các môn đệ; Người cũng cho cá như thế. Ðây là lần thứ ba, Chúa Giêsu đã hiện ra với các môn đệ khi Người từ cõi chết sống lại.

Vậy khi các Ngài đã điểm tâm xong, Chúa Giêsu hỏi Simon Phêrô rằng: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”. Người lại hỏi: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”. Người hỏi ông lần thứ ba: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba: “Con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy.

Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến”. Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời ấy đoạn, Người bảo ông: “Con hãy theo Thầy”.

Suy niệm: Chúa Giê-su phục sinh không một lời trách cứ Phê-rô về việc ông đã ba lần chối Thầy. Trái lại, sau ba lần hỏi ông “có yêu mến Thầy” không, Chúa Giê-su như ngầm bảo Ngài đã ‘quên’ chuyện đó rồi, và hơn nữa, Chúa còn tín nhiệm trao cho ông sứ mạng chăm sóc đoàn chiên của Ngài. Điều kiện duy nhất Chúa đòi hỏi là phải “yêu mến Ngài hơn những người này” mà thôi! Chính tình yêu thương tha thứ của Chúa đã tái sinh ông. Phê-rô đã lấy tình yêu đáp lại tình yêu: “Thầy biết con yêu mến Thầy.” Ông đáp lại lời mời gọi “Hãy theo Thầy” bằng việc chăm sóc đoàn chiên Chúa và theo Thầy đến cùng trên con đường thập giá như Thầy đã đi.

Mời Bạn: Con đường theo Chúa không phải là con đường trải hoa hồng mà là con đường đi qua cửa hẹp, con đường thập giá. Mặc dù vậy, một khi quyết chọn “theo Thầy” thì cũng dám trả lời “có yêu Thầy” trên mọi sự và hơn mọi người, luôn hết lòng với sứ mạng phục vụ đoàn chiên, và trung kiên đến cùng trên con đường thập giá. Bạn chắc chắn rằng bạn sẽ trả lời “có yêu Thầy” và đón nhận những “thập giá mình hằng ngày” để theo Chúa đến cùng để cùng hưởng vinh quang phục sinh với Thầy chứ?

Sống Lời Chúa: Khi gặp việc trái ý trong cuộc sống, bạn tạ ơn Chúa và xin ơn trung thành vác thánh giá với Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su Phục sinh, con tạ ơn Chúa đã cho con được theo Chúa trên con đường Chúa đã đi. Xin cho con luôn đón nhận thập giá Chúa trao và trung thành đến cùng để tôn vinh Chúa và phục vụ anh chị em. Amen.

03/05 – Thứ Bảy tuần 2 Phục Sinh. – THÁNH PHILIPPHÊ VÀ THÁNH GIACÔBÊ, Tông Đồ. Lễ Kính.

“Nếu điều gì các con nhân danh Thầy mà xin, Thầy sẽ làm cho”.

Lời Chúa: Ga 14, 6-14

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng Tôma rằng: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, các con biết và đã xem thấy Người”.

Philipphê thưa: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha và như thế là đủ cho chúng con”.

Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: “Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư? Philipphê, ai thấy Thầy là xem thấy Cha. Sao con lại nói: ‘Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha?’ Con không tin Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin vì các việc Thầy đã làm. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm được những việc Thầy đã làm. Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha. Và điều gì các con nhân danh Thầy mà xin Cha, Thầy sẽ làm, để Cha được vinh hiển trong Con. Nếu điều gì các con nhân danh Thầy mà xin cùng Thầy, Thầy sẽ làm cho”.

Suy niệm: Người ta có thể tìm Thiên Chúa như một ai đó xa lạ, hay một nhà phù thủy, một thủ kho để xin xuất mấy khoản cần thiết; thậm chí họ tìm Ngài như tìm một thủ phạm của những khổ đau trùng điệp trên thế giới! Một Thiên Chúa như thế không phải là Thiên Chúa mà Chúa Giê-su nói tới và sống thân tình như người con đối với Cha mình. Chính các tông đồ cảm nhận điều đó và coi là một diễm phúc khi được biết Cha của Đức Giê-su được gọi Ngài là Cha: “Lạy Thầy xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha và như thế là mãn nguyện cho chúng con rồi.” Đi tìm Thiên Chúa với khát vọng tự nhiên và chính đáng này, người ta sẽ gặp Ngài nơi Đức Giê-su vị Thiên Chúa làm người, sống và chết cho con người – Một Thiên Chúa Tình yêu: “Ai thấy Thầy là thấy Cha. Cha ở trong Thầy và Thầy ở trong Cha”.

Mời Bạn tạ ơn Chúa Giê-su là “đường-sự thật-sự sống” đã cho chúng ta biết, yêu và sống hạnh phúc với Chúa Cha. Và mời bạn xét lại: Cách sống đạo của bạn, của chúng ta hiện nay có giúp cho anh em lương dân nhận biết một Thiên Chúa là Cha, là Chúa tình yêu không?

Sống Lời Chúa: Trung thành với việc gặp gỡ Chúa mỗi ngày qua các buổi đọc kinh cầu nguyện sáng tối.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Cha nhân lành. Cha cho chúng con một con đường để đến với Cha là Chúa Giê-su. Xin Cha cho mọi người lòng khát khao được biết Cha và xin lôi kéo họ đến với Người Con của Cha là Đức Chúa Giê-su, để biết lắng nghe Lời Ngài hầu có thể nhận ra Cha là Thiên Chúa Tình yêu và hạnh phúc cho tâm hồn. Amen.

02/05 – Thứ Sáu đầu tháng, tuần 2 Phục Sinh. – Thánh Athanasiô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.

“Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích”.

Lời Chúa: Ga 6, 1-15

Khi ấy, Chúa Giêsu đi sang bên kia biển Galilêa, cũng gọi là Tibêria. Có đám đông dân chúng theo Người, vì họ đã thấy những phép lạ Người làm cho những kẻ bệnh tật. Chúa Giêsu lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái đã gần tới. Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám rất đông dân chúng đến với Người. Người hỏi Philipphê: “Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?” Người hỏi như vậy có ý thử ông, vì chính Người đã biết việc Người sắp làm. Philipphê thưa: “Hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút”.

Một trong những môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa cùng Người rằng: “Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người”. Chúa Giêsu nói: “Cứ bảo người ta ngồi xuống”. Nơi đó có nhiều cỏ, người ta ngồi xuống, số đàn ông độ năm ngàn. Bấy giờ Chúa Giêsu cầm lấy bánh và khi đã tạ ơn, Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, và cá cũng phân phát như thế, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích. Khi họ đã no nê, Người bảo các môn đệ: “Hãy thu lấy những miếng còn lại, kẻo phí đi”. Họ thu lại mười hai thúng đầy bánh vụn do năm chiếc bánh lúa mạch người ta đã ăn mà còn dư.

Thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều nói rằng: “Thật ông này là Đấng Tiên tri phải đến trong thế gian”. Vì Chúa Giêsu biết rằng người ta sẽ đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình.

Mời Bạn lắng nghe tâm sự của chú bé: “Em chỉ là một chú bé, với năm chiếc bánh và hai con cá. Các bác tông đồ cũng không biết tên em, em chỉ là một chú bé. Cha mẹ em, lam lũ làm ăn, không đi với em được. Cho em năm chiếc bánh và hai con cá để lót dạ đi đường, mẹ căn dặn: “Đi theo Thầy, nghe lời Thầy Giê-su, nghe con!” Bác tông đồ An-rê thân thiện dễ gần, nói nhỏ: “Thầy cần bánh và cá của em.” Em rụt rè. Chỉ là năm chiếc bánh lúa mạch, vì nhà em không dư giả gì. Với hai con cá, chẳng là bao, chỉ có một chút gọi là…! Nhưng em cho hết vì đó là tất cả của em. Rồi Thầy Giê-su cầm bánh em dâng, Người tạ ơn, bẻ ra và phân phát. Ôi! hàng ngàn người, ai cũng có phần. Em cũng ăn, nhưng bánh và cá, chưa bao giờ ngon như hôm nay. Em biết Thầy Giê-su đang nhìn em, mỉm cười. Em mong ước là tấm bánh trong tay Thầy Giê-su.”

Bạn thân mến, chắc bạn đã từng có lần dâng cho Chúa chút ít, mà kết quả ngoài sự mong đợi của bạn. Thế giới này sẽ giàu hơn nhờ nhiều người biết cho đi thay vì tích góp. Thiên Chúa sẽ hiện diện một cách cụ thể hơn trong thế giới nhờ nhiều người biết chia sẻ. Bạn có cảm nhận được niềm vui sâu lắng khi bạn sẵn sàng cho đi mà không cần tính toán không?

Sống Lời Chúa: Làm một việc nhỏ bé và âm thầm để phục vụ cộng đoàn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con xin là tấm bánh dâng lên Chúa, để Chúa biến đổi trở thành Thịt Máu Chúa. Con xin là tấm bánh dâng lên trong tay Chúa, để Chúa bẻ ra và phân phát cho anh em. Tấm thân con xin là tấm bánh dâng lên Chúa để được thuộc trọn về Chúa, để tuỳ ý Chúa sử dụng. Amen.

30/04 – Thứ Tư tuần 2 Phục Sinh.

“Thiên Chúa đã sai Chúa Con đến để thế gian nhờ Người mà được cứu độ”.

Lời Chúa: Ga 3, 16-21

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Người để tất cả những ai tin ở Con của Người, thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Người giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ.

Ai tin Người Con ấy, thì không bị luận phạt. Ai không tin thì đã bị luận phạt rồi, vì không tin vào danh Con Một Thiên Chúa và đây là án luận phạt: là sự sáng đã đến thế gian và người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng, vì hành động của họ xấu xa. Thật vậy, ai hành động xấu xa thì ghét sự sáng, và không đến cùng sự sáng, sợ những việc làm của mình bị khiển trách, nhưng ai hành động trong sự thật, thì đến cùng sự sáng, để hành động của họ được sáng tỏ, là họ đã hành động trong Thiên Chúa.

Suy niệm: Sự tích Hòn Vọng Phu của Việt Nam là câu chuyện về một tình yêu chung thuỷ tuyệt đẹp: người phụ nữ bế con lên núi chờ chồng cho đến khi hoá đá. Tình yêu bao giờ cũng đòi phải đạt tới mức cao nhất, mức tuyệt đối, vĩnh cửu. Con người đã thế huống hồ là Thiên Chúa. Thánh Gio-an diễn tả rất hay về Tình Yêu Thiên Chúa cũng chỉ có thể nói: “Thiên Chúa yêu đến nỗi”! Vâng, Ngài yêu con người đến nỗi: thay vì trừng phạt con người phản bội, thì Ngài tha thứ và hứa cứu độ; thay vì thịnh nộ bởi sự chai lì không tin yêu Ngài, thì Ngài lại rất kiên nhẫn cho dù phải trải dài suốt dòng lịch sử nhân loại, đến độ hiến tặng cả người Con duy nhất là Đức Giê-su, để chờ đợi  tình yêu đáp trả của con người. Đức Giê-su lại tiếp tục yêu cho đến cùng trong thân phận con người, để phục sinh giá trị của nhân  loại được kiện toàn khi biết sống một tình yêu mang dáng dấp của vị tha, của hiến dâng, của phục vụ.

Mời Bạn: Hãy cảm nghiệm tình yêu của Chúa để sống câu châm ngôn này: “không phải chúng ta đi tìm một người hoàn mỹ để yêu, mà chính là chúng ta học cách yêu thương một cách trọn vẹn một người không hoàn mỹ”.

Chia sẻ một gương sống yêu thương  mang giá trị Tin Mừng mà bạn đã gặp.

Sống Lời Chúa: Với tình thương Chúa bạn hãy tha thứ và cầu nguyện cho một người mà bạn không ưa thích.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, tình yêu Chúa mạnh hơn những yếu hèn của con, xin tình yêu Chúa thu hút con, cho con luôn biết yêu mến Chúa để con thắng vượt mọi cám dỗ làm mất lòng Chúa.

29/04 – Thứ Ba tuần 2 Phục Sinh. – Thánh Catarina Siêna, trinh nữ, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.

“Không ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời”.

Lời Chúa: Ga 3, 7-15

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: “Thật, Tôi bảo cho ông biết: Ông đừng ngạc nhiên vì nghe Tôi nói rằng: Các ngươi phải tái sinh bởi trời. Gió muốn thổi đâu thì thổi, ông nghe tiếng gió, nhưng chẳng biết gió từ đâu đến và đi đâu: mọi kẻ sinh bởi Thần Linh cũng vậy”.

Nicôđêmô hỏi lại rằng: “Việc ấy xảy ra thế nào được?” Chúa Giêsu đáp: “Ông là bậc thầy trong dân Israel mà ông không biết điều ấy sao? Thật, tôi bảo thật cho ông biết: Điều chúng tôi biết thì chúng tôi nói; điều chúng tôi thấy thì chúng tôi minh chứng. Nhưng các ông lại không nhận lời chứng của chúng tôi. Nếu khi Tôi nói về những sự dưới đất mà các ông không tin, khi Tôi nói những sự trên trời, các ông tin thế nào được? Không ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời. Cũng như Môsê treo con rắn nơi hoang địa thế nào, thì Con Người cũng phải bị treo lên như vậy, để những ai tin vào Người, thì không bị tiêu diệt muôn đời”.

Suy niệm: Trước khi trở thành con bướm, con sâu phải chui vào cái kén, hoá thành con nhộng; nhìn bề ngoài, nó dường như đã chết. Và nó còn phải tự mình nỗ lực đến mức kiệt sức, từ bỏ cái kén là tổ ấm an toàn của nó rồi mới hoá bướm được. Đó là qui luật của Tạo Hoá dành cho muôn loài. Còn con người có trí khôn, lại càng phải ý thức được định luật tất yếu đó: Cần phải có sức mạnh của Chúa để tái sinh mình trong ân sủng. Qui luật ấy, hôm nay Chúa Giê-su nhắc lại cho Ni-cô-đê-mô, nhưng thay vì đón nhận nó để sống vững vàng trong niềm tin, thì ông ngạc nhiên như điều không thể có và không thể chấp nhận. Chúa Giê-su khơi lại đức tin cho ông từ chính những kiến thức uyên bác của ông về Thánh Kinh: hình tượng con rắn đồng được treo lên trong sa mạc giải thích cho ông hiểu mầu nhiệm của việc tái sinh: phải tin vào Đấng đã vượt qua cái chết để tới được cõi sống: “Ai TIN vào Ngài thì được sống muôn đời.”

Mời Bạn: Hành động tin chính là biết nỗ lực lột bỏ được con người cũ của mình trong cái kén định kiến, cố hữu, và những thói quen không tốt, để mở lòng đón nhận ơn sủng Chúa. Với ơn tái sinh trong bí tích Thanh Tẩy, bạn hãy để cho Chúa tiếp tục tái sinh bạn mỗi ngày qua việc lắng nghe lời Chúa, tham dự Thánh Lễ và lãnh nhận các bí tích.

Chia sẻ: “Đức tin không hành động là đức tin chết.” Bạn hiểu điều đó thế nào?

Sống Lời Chúa: Tham dự Thánh lễ và lãnh nhận các bí tích với tất cả tấm lòng yêu mến để bạn được ơn biến đổi, chứ đừng làm theo thói quen.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin thực hiện trong con mỗi ngày ơn biến đổi thiêng liêng.

28/04 – Thứ Hai tuần 2 Phục Sinh.

“Nếu không tái sinh bởi trời, thì chẳng ai được thấy Nước Chúa”.

Lời Chúa: Ga 3, 1-8

Khi ấy, trong nhóm biệt phái, có người tên là Nicôđêmô, một đầu mục của người Do-thái. Ông đến thăm Chúa Giêsu ban đêm và thưa rằng: “Lạy Thầy, chúng tôi nhận biết Thầy là một vị tôn sư Thiên Chúa uỷ phái đến. Vì không ai làm được những dấu lạ Thầy làm, nếu Thiên Chúa không ở cùng người đó”. Chúa Giêsu đáp: “Thật, Tôi bảo thật cho ông biết, nếu không tái sinh bởi trời, thì chẳng ai được thấy Nước Chúa”. Nicôđêmô thưa Chúa rằng: “Một người đã già, làm sao có thể tái sinh? Không lẽ người ấy lại vào lòng mẹ mà sinh ra lần nữa sao?”

Chúa Giêsu đáp: “Thật, Tôi bảo thật cho ông biết, nếu không tái sinh bởi nước và Thánh Thần, thì không ai được vào nước Thiên Chúa. Sự gì sinh bởi huyết nhục, thì là huyết nhục; và sự gì sinh bởi Thần Linh, thì là thần linh. Ông đừng ngạc nhiên vì nghe Tôi nói rằng: Các ngươi phải tái sinh bởi trời. Gió muốn thổi đâu thì thổi, ông nghe tiếng gió, nhưng chẳng biết gió từ đâu đến và đi đâu: mọi kẻ sinh bởi Thần Linh cũng vậy”.

Suy niệm: Ta không thể điều khiển gió theo hướng mình muốn, nhưng có thể lái con tàu theo hướng mình muốn đi nhờ cánh buồm. Trong bài Tin Mừng, Đức Giê-su đã dùng hình ảnh gió để diễn tả Thánh Thần hay Thần Khí hoạt động trong đời ta. Ta không thấy Ngài vì Ngài thiêng liêng, nhưng có thể nhận ra hoạt động của Ngài trong đời mình, người khác, cũng như trong Hội thánh. Ta không thể bắt Ngài hành động thế này thế kia theo ý mình, nhưng phải điều khiển cuộc đời mình theo sự thúc đẩy của Ngài, một sự thúc đẩy có lúc nhẹ nhàng tựa cơn gió hiu hiu, cũng có lúc mạnh mẽ như cơn bão. Khi ngoan ngoãn bước theo Thánh Thần mỗi ngày, ta được tái sinh, sinh lại lần nữa về đời sống tâm linh, lớn lên dần dần, được Ki-tô hóa, trở nên đồng hình đồng dạng với Ngài lặng lẽ âm thầm, nhưng mạnh mẽ tựa hạt giống thầm lặng lớn lên.

Mời Bạn: Đời sống thiêng liêng của bạn thay đổi từ từ mỗi ngày, đâu phải kiểu bỗng vươn vai lớn mạnh như Thánh Gióng ngày xưa. Kiên trì thực hiện Lời Chúa dẫu khó hiểu và khó làm; kiên tâm tin tưởng Chúa trong mọi tình huống cuộc đời; kiên nhẫn giữ các điều răn, nhất là mến Chúa yêu người. Đó là những phương cách tuyệt hảo giúp bạn tái sinh trong Thánh Thần mọi ngày.

Sống Lời Chúa: Mỗi sáng khi thức dậy tôi nhớ đến hai từ “tái sinh” để đời mình hôm nay được sinh ra lần nữa trong Chúa Ki-tô nhờ ngoan ngùy vâng theo Thánh Thần thúc đẩy.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa mời gọi con tái sinh trong đời sống thiêng liêng. Xin giúp con tái sinh nhờ bỏ mình, vâng theo Thánh Thần. Amen.

22/04 – Thứ Ba tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Tôi đã trông thấy và Người đã phán với tôi những điều ấy”.

Lời Chúa: Ga 20, 11-18

Khi ấy, bà Maria đang còn đứng gần mồ Chúa mà than khóc. Nhìn vào trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi phía đàng chân. Hai vị hỏi: “Tại sao bà khóc?” Bà trả lời: “Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu?”

Vừa nói xong, bà quay mặt lại, thì thấy Chúa Giêsu đã đứng đó, nhưng bà chưa biết là Chúa Giêsu. Chúa Giêsu hỏi: “Bà kia, sao mà khóc, bà tìm ai?” Tưởng là người giữ vườn, Maria thưa: “Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người”. Chúa Giêsu gọi: “Maria”. Quay mặt lại, bà thưa Người: “Rabboni!” (nghĩa là “Lạy Thầy!”). Chúa Giêsu bảo bà: “Đừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta. Nhưng hãy đi báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con; về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con”.

Maria Mađalêna đi báo tin cho các môn đệ rằng: “Tôi đã trông thấy Chúa và Chúa đã phán với tôi những điều ấy”.

Suy niệm: Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần ấy trong khu vườn có ngôi mộ trống âm vang tiếng khóc thổn thức của bà Ma-ri-a Mác-đa-la. Nhìn thấy hai thiên thần qua làn nước mắt nhưng bà không quan tâm. Điều bà đau đáu trong lúc này là thi thể Thầy biến mất và bà muốn biết người ta đã để Thầy ở đâu để bà đem Thầy về. Thầy Giê-su phục sinh đứng đó nhưng bà không nhận ra cho đến khi Thầy gọi chính tên bà, bằng giọng nói quen thuộc như bà đã từng nghe. Lúc đó bà mới chợt nhận ra đúng là Thầy. Trong tình yêu và đối thoại chân thành, nhìn nhận nhau, cảm mến, hiểu biết nhau, sẵn lòng thực hiện điều người kia mong muốn. Ở đây Chúa Phục sinh muốn Ma-ri-a đi báo tin vui cho môn đệ, trở thành “Tông đồ của các Tông đồ.” Lời loan báo của bà: “Tôi đã thấy Chúa” đã trở nên mẫu mực cho mọi lời loan báo của mọi chứng nhân.

Mời Bạn: Có nhiều loại nước mắt; không phải nước mắt nào cũng là nước mắt cá sấu. Ai đó có thể không chảy nước mắt khi cảm động, nhưng khóc không phải là giả dối. Trái lại, nước mắt có thể biểu thị một tình mến nồng nàn, cảm xúc sâu xa. Đàng sau nước mắt là hành động, việc làm cụ thể, thực thi những nghĩa cử tốt đẹp cho tha nhân.

Sống Lời Chúa: Tình cảm và lý lẽ một khi được sử dụng đúng cách, hợp thời hợp buổi sẽ giúp ta nhận ra đâu là chân, thiện, mỹ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con được tâm tình của thánh Ma-ri-a Mác-đa-la trong cuộc sống đức tin, để con thấy Chúa vẫn ở bên con. Amen.

20/04 – CHÚA NHẬT PHỤC SINH năm C.

“Người phải sống lại từ cõi chết”.

Lời Chúa: Ga 20, 1-9

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ, bà liền chạy về tìm Simon-Phêrô và người môn đệ kia được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng: “Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu”.

Phêrô và môn đệ kia ra đi đến mồ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô, và đến mồ trước. Ông cúi mình xuống thấy những khăn liệm để đó, nhưng ông không vào trong.

Vậy Simon-Phêrô theo sau cũng tới nơi, ông vào trong mồ và thấy những dây băng nhỏ để đó, và khăn liệm che đầu Người trước đây, khăn này không để lẫn với dây băng, nhưng cuộn lại để riêng một chỗ. Bấy giờ môn đệ kia mới vào, dù ông đã tới mồ trước.

Ông thấy và ông tin, vì chưng các ông còn chưa hiểu rằng, theo Kinh Thánh, thì Người phải sống lại từ cõi chết.

Suy niệm: “Những gì thiết yếu quan trọng trong cuộc sống, chúng ta không thể nhìn thấy bằng đôi mắt thường, nhưng nhìn thấy bằng con tim” (Nhà văn St. Exupéry). Đôi mắt thường của Gio-an chỉ nhìn thấy ngôi mộ trống, các đồ khâm liệm không bị vứt bừa bãi, nhưng đều nằm y nguyên tại chỗ: những băng vải nằm đó, khăn che đầu cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Thế là đã đủ cho Gio-an tin Thầy mình đã phục sinh. Ông đã không nhìn bằng đôi mắt thường, nhưng nhìn thấy bằng quả tim của “người môn đệ Đức Giê-su thương mến,” cũng như bằng con tim của người môn đệ thương mến Thầy mãnh liệt. Tình yêu đã giúp cho đôi mắt Gio-an thấy và đọc được các dấu hiệu, tâm trí ông đã hiểu và ông đã tin.

Mời Bạn: Gio-an là người môn đệ đầu tiên tin Thầy mình sống lại. Tô-ma cứng cỏi hoài nghi như Tào Tháo rồi cũng trở thành người tin; các tông đồ trước đây ích kỷ khép kín bây giờ quảng đại dấn thân cho Nước Trời. Cái gì đã tạo nên sự thay đổi thần kỳ ấy? Thưa, những lần Đức Giê-su hiện ra với các ông, củng cố niềm tin phục sinh của các ông, khiến các ông luôn xác quyết đã gặp Đấng Phục Sinh. Bạn nghĩ sao về những người dám sống dám chết cho lời chứng của mình?

Sống Lời Chúa: Tôi sẽ nỗ lực sống như người có niềm tin phục sinh qua việc siêng năng phụng thờ Thiên Chúa, vui vẻ thực hiện Tám Mối Phúc Thật.

Cầu nguyện: Lạy Đấng Phục Sinh, xin cho niềm tin phục sinh chi phối mọi sinh hoạt trong cuộc đời chúng con. Xin cho chúng con nhận ra Chúa đang đồng hành với chúng con. Allêluia!