05/05 – Thứ Hai tuần 3 Phục Sinh.
“Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”.
Lời Chúa: Ga 6, 22-29
Hôm sau, đám người còn ở lại bên kia biển thấy rằng không có thuyền nào khác, duy chỉ có một chiếc, mà Chúa Giêsu không lên thuyền đó với các môn đệ, chỉ có các môn đệ ra đi mà thôi. Nhưng có nhiều thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh. Khi đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền kia và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu.
Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?” Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Đấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu”. Họ liền thưa lại rằng: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?” Chúa Giêsu đáp: “Đây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Đấng Ngài sai đến”.
Suy niệm: Sau phép lạ hóa bánh ra nhiều, đám đông lũ lượt đi tìm Chúa Giê-su. Họ tìm Chúa không phải vì tin vào Ngài là Đấng được Chúa Cha sai đến mà vì… họ “được ăn bánh no nê.” Chúa cảnh tỉnh họ loại bỏ động cơ trần tục ấy: Đừng tìm kiếm thứ “lương thực mau hư nát” nữa nhưng hãy có tinh thần siêu nhiên là “ra công làm việc để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh”. Đó là đặt niềm tin vào Đức Ki-tô, là Đấng ban sự sống và là Bánh Hằng Sống, là chính Thân Mình Ngài trao ban nơi bí tích Thánh Thể.
Mời Bạn: Lời cảnh tỉnh của Chúa vẫn còn nguyên giá trị cho chúng ta hôm nay. Chúng ta cũng dễ bị cuốn theo “lương thực chóng qua”: tiền bạc, địa vị, thú vui… mà quên mất mục đích tối hậu của cuộc đời là sự sống vĩnh cửu nơi Thiên Chúa. Tất cả mọi ‘sự đời này’ chỉ có giá trị khi chúng giúp đem lại cho chúng ta “phúc trường sinh”. ĐTC Phan-xi-cô dạy chúng ta phải phân định để xác định một điều gì đó “có phải là rượu mới do Thiên Chúa đem lại hay đó chỉ là một ảo ảnh được tạo ra bởi tinh thần thế tục hay tinh thần của ma quỷ”; việc phân định đó hệ tại “thái độ sẵn sàng lắng nghe: nghe Chúa, nghe người khác, và lắng nghe chính thực tại” (Tông huấn “Hãy vui mừng hoan hỷ”, số 168.172).
Sống Lời Chúa: Luôn thực hành phân định khi xét mình mỗi ngày.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, chúng con quá lo lắng cho cơm áo gạo tiền mà quên mất của ăn nuôi linh hồn. Xin giúp con biết tìm kiếm Chúa mỗi ngày, yêu mến Lời Chúa, và khao khát sự sống đời đời mà Chúa hứa ban. Amen.