Tag Archive for: Lc

24/06 – Thứ Hai tuần 12 thường niên – SINH NHẬT THÁNH GIOAN TẨY GIẢ. Lễ Trọng.

“Nó sẽ gọi tên là Gioan

Lời Chúa: Lc 1, 57-66. 80

Khi đến ngày sinh, bà Êlisabeth sinh hạ một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Dacaria của cha nó mà đặt cho nó. Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: “Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan”. Họ bảo bà rằng: “Không ai trong họ hàng bà có tên đó”. Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: “Tên nó là Gioan”. Và mọi người đều bỡ ngỡ.

Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa. Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”. Con trẻ lớn lên, mạnh mẽ trong lòng: nó ở trong hoang địa cho đến ngày tỏ mình ra cùng dân Israel.

Suy niệm: “Trên nền nhạc du dương của ca khúc ‘Cha Mẹ Không Cho’…, bài múa là câu chuyện day dứt của những sinh linh không bao giờ được cất tiếng khóc chào đời… thể hiện ngay trong những ca từ của bài hát: ‘Có những đôi mắt chưa bao giờ được mở, đôi bờ mi chưa bao giờ được khóc, có những bàn tay chưa bao giờ được duỗi thẳng ra, cầm gì đó, sờ vào ai đó’…” (Tuổi Trẻ Online ngày 09/05/2013). Lời hát như tiếng khóc xé lòng: “Con nào có biết đâu vì sao lại như thế này… Vì sao lại không cho?… Không cho con niềm vui được mở mắt?…” Thánh Gio-an Tẩy Giả được diễm phúc chào đời trong vòng tay của “láng giềng thân thích đến chia vui” vì thấy “bàn tay Chúa phù hộ em”. Ngày sinh của Gio-an đã trở nên “tiếng kêu trong sa mạc”, đòi trả lại quyền làm người cho biết bao triệu sinh linh mà “cha mẹ không cho chào đời” đó.

Mời Bạn: Đức Thánh Cha Phanxicô trong ngày 12/05/2013, ngỏ lời với hơn 20.000 người tham gia cuộc Tuần Hành Vì Sự Sống đã kêu gọi mọi người “tôn trọng sự sống con người ngay từ giây phút thụ thai” và ủng hộ việc “đòi hỏi sự bảo vệ pháp lý đối với các phôi thai, để con người phải được bảo vệ ngay từ giây phút đầu tiên của cuộc sống.” Bạn đã làm gì để góp phần bảo vệ sự sống ngay trong môi trường bạn đang sống?

Sống Lời Chúa: Dành một phút để tưởng nhớ những sinh linh bị từ chối quyền sống khắp nơi trên thế giới.

Cầu nguyện: Lạy Chúa là chủ của sự sống, xin cho mọi người biết tôn trọng sự sống mà Chúa đã ban cho thế giới.

31/05 – Thứ Sáu tuần 8 thường niên – ĐỨC MARIA THĂM VIẾNG BÀ Ê-LI-SA-BÉT. Lễ kính.

“Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm tôi?”

Lời Chúa: Lc 1, 39-56

Trong những ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Giacaria và chào bà Elisabeth. Và khi bà Elisabeth nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà Elisabeth được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng:

“Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này tai tôi vừa nghe lời Bà chào, thì hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”.

Và Maria nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Này từ nay muôn thế hệ sẽ khen rằng tôi có phước, vì Đấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại và Danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những người kính sợ Chúa.

“Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai thần trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa đã săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi người đến muôn đời”.

Maria ở lại với bà Elisabeth độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.

Suy niệm: Động lực nào thúc đẩy Đức Ma-ri-a vội vã đi trên quãng đường dài 144 km từ Na-da-rét đến Ein Karem để thăm bà Ê-li-sa-bét? Ta tìm thấy động lực ấy nơi lời kinh Magnificat. Ngài ngợi khen Đức Chúa không chỉ bằng lời kinh, nhưng còn qua nghĩa cử yêu thương cụ thể: thăm viếng, phục vụ người chị họ ba tháng ròng rã. Thần trí hớn hở vui mừng vì dù chỉ là phận nữ tỳ hèn mọn, Đấng Toàn năng đã thực hiện cho Mẹ bao điều cao cả vượt quá suy tưởng con người, thì nay Mẹ cũng muốn chia sẻ niềm hớn hở vui mừng ấy cho người thân, cũng trong tư thế nữ tỳ: vất vả đi lại, ân cần thăm hỏi, tận tụy đỡ nâng. Đức Chúa không chỉ thương xót Mẹ, nhưng cũng bày tỏ lòng thương xót với những ai kính sợ Ngài như ông Da-ca-ri-a và bà Ê-li-sa-bét; do đó, Mẹ cũng phải đến tận nhà để chia sẻ niềm vui ấy của ông bà.

Mời Bạn: Khi có tâm tình tri ân Thiên Chúa, lòng trí vui tươi hân hoan vì cảm nhận bao điều kỳ diệu Chúa thực hiện trong lịch sử đời mình, bạn sẽ dễ dàng thực thi tình yêu thương: thăm viếng, phục vụ, ủi an, giúp đỡ, quan tâm, ân cần… với người lân cận, nhất là với các người bé nhỏ của Chúa Giê-su.

Sống Lời Chúa: Để đào tạo một tâm hồn biết ơn Chúa, thỉnh thoảng tôi tập cầu nguyện hồi tưởng: ghi nhớ những điều tốt đẹp Chúa thực hiện cho mình qua các giai đoạn của lịch sử cuộc đời, những người Chúa gởi đến nâng đỡ mình trong các hoàn cảnh khác nhau, để rồi dâng lời cảm tạ Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa luôn ở bên con trong mọi tình huống của đời con. Xin ban cho con một tâm hồn luôn biết tri ân cảm tạ. Amen.

14/04 – CHÚA NHẬT 3 PHỤC SINH năm B.

“Họ nhận ra được Người khi họ nhận bánh do Người bẻ trao cho”.

Lời Chúa: Lc 24, 35-48

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, hai môn đệ thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào. Mọi người còn đang bàn chuyện thì Chúa Giêsu hiện ra đứng giữa họ và phán: “Bình an cho các con! Thầy đây, đừng sợ”.

Nhưng mọi người bối rối tưởng mình thấy ma. Chúa lại phán: “Sao các con bối rối và lòng các con lo nghĩ như vậy? Hãy xem tay chân Thầy: chính Thầy đây! Hãy sờ mà xem: ma đâu có xương thịt như các con thấy Thầy có đây”.

Nói xong, Người đưa tay chân cho họ xem. Thấy họ còn chưa tin, và vì vui mừng mà bỡ ngỡ, Chúa hỏi: “Ở đây các con có gì ăn không?” Họ dâng cho Người một mẩu cá nướng và một tảng mật ong. Người ăn trước mặt các ông và đưa phần còn lại cho họ.

Đoạn Người phán: “Đúng như lời Thầy đã nói với các con, khi Thầy còn ở với các con, là cần phải ứng nghiệm hết mọi lời đã ghi chép về Thầy trong luật Môsê, trong sách tiên tri và thánh vịnh”. Rồi Người mở trí cho các ông am hiểu Kinh Thánh.

Người lại nói: “Có lời chép rằng: Đấng Kitô sẽ phải chịu thương khó, và ngày thứ ba Người sẽ từ cõi chết sống lại. Rồi phải nhân danh Người rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giêrusalem. Còn các con, các con sẽ làm chứng nhân về những điều ấy”.

Suy niệm: Sau khi sống lại, Chúa Giê-su hiện ra với các tông đồ để củng cố niềm tin và sai các ông ra đi loan báo Tin Mừng. Trong lần hiện ra được thánh Lu-ca kể lại ở đây, Chúa Giê-su ngỏ lời chào, đưa tay chân cho các ông xem, xác nhận rằng: “Chính Thầy đây mà” (Lc 24,39). Ngài còn ăn một khúc cá nướng trước mặt các ông. Bằng những câu nói và cử chỉ rất cụ thể sống động, Chúa cho các ông rằng Ngài đã thực sự sống lại. Đây là chân lý cốt lõi trong niềm tin và sứ vụ của các tông đồ. Quả thực lời rao giảng đầu tiên gồm tóm trong bản tuyên xưng với bốn điều căn bản: Đức Ki-tô chịu chết; Đức Ki-tô sống lại; nhờ Ngài nhân loại lãnh nhận ơn tha tội và ơn cứu rỗi và “chúng tôi xin làm chứng cho những điều đó” (Cv 3,15).

Mời Bạn: Đời sống và sứ vụ của Hội Thánh và của ki-tô hữu nảy sinh từ lời rao giảng đầu tiên đó. Thánh Phao-lô nói rõ: “Hồi còn ở giữa anh em, tôi đã không muốn biết đến chuyện gì khác ngoài Đức Giê-su Ki-tô, mà là Đức Giê-su Ki-tô chịu đóng đinh vào thập giá (1Cr 2,1-2) Mầu nhiệm của chết và sống lại có ý nghĩa gì đối với tôi?

Sống Lời Chúa: Tôi lánh xa tội lỗi và tập hy sinh từ bỏ thói hư tập xấu với ý hướng: cùng chết đi với Đức Ki-tô để cùng sống lại với Ngài. (x. Rm 6,8-11).

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su. Chúa đã hiến tế trên thập giá để hủy diệt tội lỗi và sự chết; Chúa đã sống lại để ban cho chúng con sự sống mới. Xin Chúa luôn ở với con và dẫn dắt con đi theo con đường của Chúa: đường của yêu thương và phục vụ, đường của hy vọng và bình an. Amen.

08/04 – Thứ Hai tuần 2 Phục Sinh – Lễ TRUYỀN TIN. Lễ Trọng.

“Này Bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai”.

Lời Chúa: Lc 1, 26-38

Khi ấy, thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Ðavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào Bà đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Bà, Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ”. Nghe lời đó, Bà bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì.

Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được nghĩa với Chúa. Này Bà sẽ thụ thai, sinh một Con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận”.

Nhưng Maria thưa với thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?”

Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với Bà và uy quyền Ðấng Tối Cao sẽ bao trùm Bà. Vì thế Ðấng Bà sinh ra, sẽ là Ðấng Thánh và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ Bà cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ họi là son sẻ; vì không có việc gì mà Chúa không làm được”.

Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và thiên thần cáo biệt Bà.

Suy niệm: Đức Mẹ đang làm gì khi sứ thần đến truyền tin? Các bộ phim về cuộc đời Chúa Giê-su đều thuật lại sự kiện này nhưng các giải đáp đưa ra thì không ai giống ai. Phim thì nói Mẹ đang cầu nguyện, phim khác dàn dựng mẹ đang dệt vải hay đi múc nước. Có phim lại mô tả thiên thần truyền tin cho Mẹ trong một đêm thanh vắng. Nhưng dù đặt trong hoàn cảnh nào, tất cả các bộ phim ấy đều đồng ý với thánh sử Lu-ca ở điểm này là Mẹ luôn sẵn sàng thưa “Vâng”. Lời thưa vâng của Mẹ đã được bao hàm trong thái độ cơ bản: “tôi đây là nữ tỳ của Chúa.” Nhờ chọn lựa một vị trí như thế, Mẹ mới có thể luôn sẵn sàng đáp lại: “Xin cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Dù đang làm việc gì, Mẹ vẫn làm trong tư thế của người tôi trung của Đấng Tối Cao. Và Mẹ vẫn trung thành đứng trong tư thế này, cho đến tận dưới chân thập giá Chúa Ki-tô.

Mời Bạn: Như thế chúng ta có thể noi gương Mẹ: trước tiên chọn sống như người tôi trung của Chúa. Dù đang làm việc gì hay đang ở đâu, dù ở trong chức vụ, bậc sống hay hoàn cảnh nào, bổn phận người tôi trung vẫn là biết mau mắn nhận ra ý muốn của Chúa và cũng biết mau mắn thi hành.

Chia sẻ: Việc sống như người tôi trung của Chúa có nghịch với phẩm giá và tự do con người hay không?

Sống Lời Chúa: Thực hành bước cơ bản giúp nhận định thánh ý Chúa: xác định mình là tôi tớ Chúa, được sinh ra để làm vinh danh Chúa và để đạt tới ơn cứu độ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban ơn trợ giúp, cho con dám khước từ ý riêng và lòng háo danh, để con liên lỉ tìm kiếm và thi hành thánh ý Chúa.

04/04 – Thứ Năm tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Đấng Kitô phải chịu thương khó như vậy, rồi mới được tôn vinh”.

Lời Chúa: Lc 24, 35-48

Khi ấy, hai môn đệ thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào. Mọi người còn đứng bàn chuyện thì Chúa Giêsu hiện ra đứng giữa họ và phán: “Bình an cho các con! Này Thầy đây, đừng sợ”. Nhưng mọi người bối rối tưởng mình thấy ma.

Chúa lại phán: “Sao các con bối rối và lòng các con lo nghĩ như vậy? Hãy xem tay chân Thầy: chính Thầy đây! Hãy sờ mà xem: ma đâu có xương thịt như các con thấy Thầy có đây”. Nói xong, Người đưa tay chân cho họ xem. Thấy họ còn chưa tin, và vì vui mừng mà bỡ ngỡ, Chúa hỏi: “Ở đây các con có gì ăn không?” Họ dâng cho Người một mẩu cá nướng và một tảng mật ong. Người ăn trước mặt các ông và đưa phần còn lại cho họ. Đoạn Người phán: “Đúng như lời Thầy đã nói với các con khi Thầy còn ở với các con, là: cần phải ứng nghiệm hết mọi lời đã ghi chép về Thầy trong luật Môsê, trong sách tiên tri và thánh vịnh”. Rồi Người mở trí cho các ông am hiểu Kinh Thánh.

Người lại nói: “Có lời chép rằng: Đấng Kitô sẽ phải chịu thương khó và ngày thứ ba Người sẽ từ cõi chết sống lại. Rồi phải nhân danh Người rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giêrusalem. Còn các con, các con sẽ làm chứng nhân về những điều ấy”.

Suy niệm: Đức Giê-su đã ba lần báo trước Ngài sẽ chịu chết rồi sống lại. Các chứng cứ rõ ràng minh chứng điều đó: sự kiện ngôi mộ trống, bà Ma-ri-a Ma-đa-lê-na kể lại mình đã thấy Chúa, và cũng buổi tối hôm ấy, hai môn đệ Em-mau cùng với “Nhóm Mười Một và các bạn hữu” kể lại cho nhau mình đã gặp Chúa như thế nào. Thế nhưng họ vẫn không khỏi sửng sốt đến “kinh hồn bạt vía” khi chính Chúa đột nhiên hiện đến đứng giữa các ông. Chỉ khi họ “rờ xem”, đụng chạm đến tay chân Chúa bằng xương bằng thịt, được đồng bàn với Chúa, họ mới được xua tan mọi bóng tối nghi hoặc và xác tín sẵn sàng lãnh nhận sứ mạng làm chứng nhân cho Chúa Phục sinh

Mời Bạn: Mỗi lần bạn tham dự thánh lễ, và bạn rước lễ là mỗi lần bạn đồng bàn với Chúa, bạn được đụng chạm đến Thánh Thể Chúa; mỗi lần làm điều đó, bạn đang “loan truyền việc Chúa chịu chết và tuyên xưng Người sống lại.” Được tiếp xúc với Chúa Giê-su Phục Sinh bạn thêm xác tín để tiếp tục làm chứng nhân cho Ngài.

Sống Lời ChúaBạn xác quyết niềm tin Chúa Ki-tô Phục sinh và chứng tỏ niềm tin ấy qua việc bạn sống chứng nhân cho Ngài trong đời sống khiêm tốn và dấn thân phục vụ tha nhân.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã chết và sống lại để trao ban tình yêu cho chúng con. Xin cho chúng con thêm xác tín để không ngừng làm chứng Chúa đã phục sinh qua chính cuộc sống thường ngày của chúng con. Amen.

03/04 – Thứ Tư tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh”.

Lời Chúa: Lc 24, 13-35

Cùng ngày thứ nhất trong tuần, có hai môn đệ đi đến một làng tên là Em-mau, cách Giêrusalem độ sáu mươi dặm. Dọc đường, các ông nói với nhau về những việc vừa xảy ra. Đang khi họ nói truyện và trao đổi ý kiến với nhau, thì chính Chúa Giêsu tiến lại cùng đi với họ, nhưng mắt họ bị che phủ nên không nhận ra Người. Người hỏi: “Các ông có truyện gì vừa đi vừa trao đổi với nhau mà buồn bã vậy?” Một người tên là Clêophas trả lời: “Có lẽ ông là khách hành hương duy nhất ở Giêrusalem mà không hay biết những sự việc vừa xảy ra trong thành mấy ngày nay”. Chúa hỏi: “Việc gì thế?” Các ông thưa: “Sự việc liên can đến ông Giêsu quê thành Nadarét. Người là một vị tiên tri có quyền lực trong hành động và ngôn ngữ, trước mặt Thiên Chúa và toàn thể dân chúng. Thế mà các trưởng tế và thủ lãnh của chúng ta đã bắt nộp Người để xử tử và đóng đinh Người vào thập giá. Phần chúng tôi, chúng tôi vẫn hy vọng Người sẽ cứu Israel. Các việc ấy đã xảy ra nay đã đến ngày thứ ba rồi. Nhưng mấy phụ nữ trong nhóm chúng tôi, quả thật đã làm chúng tôi lo sợ. Họ đến mồ từ tảng sáng. Và không thấy xác Người, họ trở về nói đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng: Người đang sống. Vài người trong chúng tôi cũng ra thăm mồ và thấy mọi sự đều đúng như lời các phụ nữ đã nói; còn Người thì họ không gặp”.

Bấy giờ Người bảo họ: “Ôi kẻ khờ dại, chậm tin các điều tiên tri đã nói! Chớ thì Đấng Kitô chẳng phải chịu đau khổ như vậy rồi mới được vinh quang sao?” Đoạn Người bắt đầu từ Môsê đến tất cả các tiên tri, giải thích cho hai ông tất cả các lời Kinh Thánh chỉ về Người. Khi gần đến làng hai ông định tới, Người giả vờ muốn đi xa hơn nữa. Nhưng hai môn đệ nài ép Người rằng: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều, và ngày sắp tàn”. Người liền vào với các ông.

Đang khi cùng các ông ngồi bàn, Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt họ sáng ra và nhận ra Người. Đoạn Người biến mất.

Họ bảo nhau: “Phải chăng lòng chúng ta đã chẳng sốt sắng lên trong ta khi Người đi đường đàm đạo và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta đó ư?” Ngay lúc ấy họ chỗi dậy trở về Giêrusalem, và gặp mười một tông đồ và các bạn khác đang tụ họp. Các vị đó bảo hai ông: “Thật Chúa đã sống lại, và đã hiện ra với Simon”. Hai ông cũng thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào.

Suy niệm: Không phải chỉ vì tính hiếu khách mà hai môn đệ trên đường Em-mau đã mời Chúa Giê-su ở lại với mình, nhưng vì mê say Lời Chúa. Chính Chúa Giê-su đã mở tai mở mắt và mở cả lòng trí, để các ông tiếp nhận Lời Chúa, và từ chỗ tiếp nhận Lời Chúa, các ông đã đón tiếp chính Ngài mà không hay biết. Chúa vẫn hiện diện trong thế giới hôm nay bằng Lời của Ngài. Chúa vẫn hiện diện nơi mỗi người chúng ta mỗi khi chúng ta tiếp xúc với Lời Chúa. Hơn thế nữa, Lời Chúa trong cử hành Thánh Lễ còn đưa chúng ta đến với chính Chúa Giê-su trong Thánh Thể, như hai môn đệ trên đường Em-mau xưa.

Mời Bạn: Thánh lễ gồm hai phần chính: phụng vụ Lời Chúa và phụng vụ Thánh Thể. Chúng ta đã tham dự Thánh lễ như thế nào? Có cắt đầu xén đuôi không? Bạn có biết rằng chúng ta có mời, Chúa mới ở lại với chúng ta không? Và mỗi người đã mời Chúa như thế nào trong đời sống của mình?

Chia sẻ: Câu chuyện “Chúa Giê-su phục sinh đồng hành với hai môn đệ Em-mau” là một bài dạy mẫu về phương pháp loan báo Tin Mừng cho người anh em đồng bào với mình. Mời bạn phân tích các bước lên lớp của Chúa để rút ra bài học truyền giáo.

Sống Lời Chúa: “Mời Người ở lại vì trời đã xế chiều và ngày sắp tàn”, nhưng khi một ngày mới đến, chúng ta cũng vẫn tiếp tục mời Người ở lại trong cuộc đời mình.

Cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin ở lại với chúng con” và đồng hành với chúng con trên mọi nẻo đường loan báo Tin Mừng mà Chúa đang sai chúng con đi trong thế giới hôm nay.