16/12 – Thứ Bảy tuần 2 mùa vọng.

“Elia đã đến rồi, và họ không nhận biết ông”.

LỜI CHÚA: Mt 17, 10-13

Khi xuống núi, các môn đệ hỏi Chúa Giêsu rằng: “Tại sao các luật sĩ lại nói Elia phải đến trước đã?”

Chúa Giêsu trả lời: “Thật Elia phải đến để chấn hưng mọi sự. Và Thầy bảo các con, Elia đã đến rồi, và họ không nhận biết ông, nhưng đã đối xử với ông như ý họ. Cũng vậy, Con Người sẽ phải đau khổ bởi họ”.

Bấy giờ các môn đệ hiểu Chúa Giêsu nói với họ về Gioan Tẩy Giả.

Suy niệm: Có người thích chơi chữ nên giải thích “Mùa Vọng” (adventus) theo nguyên ngữ La Tinh là mùa “phiêu lưu” (adventurus), –cả hai từ đều chung một gốc advenire, có nghĩa là “đến”– mùa “phiêu lưu” của Chúa! Quả thật Thiên Chúa đã làm một cuộc phiêu lưu khi thực hiện cuộc giải cứu nhân loại khỏi tội lỗi. Để làm điều đó, chưa kể đến cuộc chuẩn bị kéo dài miên viễn, mà “khi thời gian tới hồi viên mãn” (Gl 4,4) Con của Ngài sinh xuống làm người, cuộc giải cứu đã có nguy cơ bị bóp vỡ từ trong trứng nước. Nhưng bi đát nhất là chính những con người mà Ngài đến để giải cứu lại không nhận ra Ngài. Sở dĩ ta không nhận ra Ngài vì ta thường ép nặn ra một Thiên Chúa cho vừa cái khuôn theo ý riêng mình, lấy đường lối của mình thay thế đường lối của Thiên Chúa và bắt Ngài phải đi theo con đường của mình. Cho nên khi Chúa sinh ra trong hang đá nghèo hèn, sống khó nghèo với người nghèo, chết chôn nhờ mộ của người khác, thì con người không thể nhận ra Ngài. Thật đáng tiếc thay!

Mời Bạn: Có thể bạn đã quen với hình ảnh một Hài Nhi “được vấn tã đặt nằm trong máng cỏ;” thế nhưng khi Chúa đến theo đường lối khiêm hạ, nghèo hèn giữa muôn người nghèo để có thể sống với và sống cho người nghèo, bạn có bị che khuất không nhận ra Ngài không?

Chia sẻ: kinh nghiệm về việc nhận ra một lần Chúa đến trong đời bạn.

Sống Lời Chúa: Sẵn sàng đón nhận và giúp đỡ những người nghèo hèn, bất hạnh vì Chúa đến trong những người đó.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết từ bỏ ý riêng và có tâm hồn rộng mở để con có thể nhận ra Chúa đang đến với con. Amen.

15/12 – Thứ Sáu tuần 2 mùa vọng.

“Họ không nghe lời Gioan và lời Con Người”.

LỜI CHÚA: Mt 11, 16-19

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Ta sẽ so sánh thế hệ này với ai? Họ giống như bọn trẻ ngồi nơi phố chợ, gọi lũ trẻ khác mà rằng: “Chúng tôi thổi sáo, sao các bạn không múa nhảy; chúng tôi than vãn, sao các bạn không khóc lên!” “Vì Gioan đến, không ăn không uống, thì họ nói: “Ông ta phải quỷ ám!”

Con Người đến, ăn uống giống như thường, thì họ nói: “Ðó là người mê ăn mê uống, là bạn của quân thu thuế và những kẻ tội lỗi”.

Nhưng sự khôn ngoan được biện minh bằng các công việc của mình”.

Suy niệm: Sứ mạng của Gio-an Tẩy Giả là dọn đường cho Đấng Cứu Thế. Nên ông không chỉ kêu gọi người ta sám hối, mà chính ông cũng phải sẵn sàng cho Triều Đại Thiên Chúa đang đến gần. Ông không chỉ rao giảng về điều sắp xảy đến, mà còn tiên phong trong lĩnh vực dọn đường. Ông sống kiêng khem, nhiệm nhặt, vì đó là sứ mạng của ông. Còn Đức Giê-su, Ngài là Đấng Cứu Thế. Sứ mạng của Ngài là “tìm và cứu những gì đã mất” (Lc 19,10). Thế nên Ngài dấn thân, gần gũi những người bị coi là tội lỗi, vì “ai khỏe mạnh thì không cần thầy thuốc” (Mt 9,12). Vậy nên, sống thế nào là do đòi hỏi của sứ mạng, bởi “đức Khôn Ngoan được chứng minh bằng hành động” (c. 19).

Mời Bạn: Đức Giê-su và Gio-an Tẩy Giả mà còn bị thiên hạ lời ra tiếng vào, thậm chí chê bai lối sống của các Ngài, chỉ vì người ta cố chấp trong lối sống sai trái của họ. Huống chi là chúng ta, có phải hứng chịu ‘búa rìu dư luận’ hay ‘gạch đá trên mạng’ cũng là chuyện bình thường. Chúa dạy phải kiên định trước những cơn bão thị phi, khôn ngoan nhận định đúng dưới ánh sáng Lời Chúa, để chọn lựa đúng và minh chứng điều đó bằng hành động đúng của mình.

Sống Lời Chúa: Trước mỗi hành động, tôi dừng lại một giây để hỏi Chúa: “Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì?”

Cầu nguyện: Đọc hoặc hát: “Xin chỉ cho con đường đi. Xin dạy bảo con nước bước của Ngài…”

14/12 – Thứ Năm tuần 2 mùa vọng. – Thánh Gioan Thánh Giá, linh mục, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.

“Chưa từng có ai cao trọng hơn Gioan Tẩy Giả”.

LỜI CHÚA: Mt 11, 11-15

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Ta bảo thật các ngươi, trong các con cái người nữ sinh ra, chưa từng xuất hiện một ai cao trọng hơn Gioan Tẩy Giả, nhưng người nhỏ nhất trong nước trời lại cao trọng hơn ông.

Từ thời ông Gioan Tẩy Giả đến giờ, nước trời phải dùng sức mạnh mà chiếm lấy, và những kẻ mạnh mẽ can đảm mới chiếm được. Tất cả các tiên tri và lề luật đã tuyên sấm cho đến Gioan và nếu các ngươi muốn hiểu, thì chính Gioan là Elia, kẻ phải đến.

Ai có tai, thì hãy nghe!”

Suy niệm: Wendell Philips mô tả cuộc đời Ki-tô hữu ở trần thế như sau: “Ki-tô giáo là một cuộc chiến đấu chứ không phải là một giấc mơ”. Ông họa lại lời Chúa Giê-su hôm nay bằng kinh nghiệm theo Chúa của mình. Không có chiến thắng cho những người vừa lâm trận đã đầu hàng; không có vinh quang cho những kẻ hèn nhát; và phải là người mạnh sức mới chiếm được Nước Trời. Sức mạnh ở đây không là sức mạnh hay thế lực thế gian, nhưng là sức mạnh của Thiên Chúa. Các nhân vật lớn trong Kinh Thánh thường nài xin được ơn sức Chúa ban để giữ vững niềm tin vào Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh. Thánh Phao-lô chia sẻ: “Với Đấng ban sức mạnh cho tôi, tôi chịu được hết” (Pl 4,13). Sức mạnh thiết yếu và nguồn sống cho mọi Ki-tô hữu chính là sức mạnh của Đức Ki-tô phục sinh, Đấng chiến thắng sự dữ và sự chết.

Mời Bạn: Bạn được tham dự vào thân thể mầu nhiệm Đức Ki-tô phục sinh khi lãnh bí tích Thánh Tẩy, được sống nhờ sự sống của Ngài khi rước lễ, vậy bạn có sử dụng sức mạnh Ngài ban để chiến đấu chống trả mọi cám dỗ không?

Chia sẻ: Mời bạn chia sẻ cho người khác kinh nghiệm chống trả tội lỗi.

Sống Lời Chúa: Sau khi rước Chúa vào lòng, bạn nài xin Chúa ban cho bạn ơn sức mạnh để chống trả một thứ tội nào đó đang hoành hành trong đời bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể, con xin dâng trọn con người yếu đuối, dễ sa ngã của con cho Chúa, để con hoàn toàn thuộc về Chúa, sống bằng ơn Chúa ban, nhờ đó, cuộc đời con là dấu chỉ sức mạnh của Chúa Phục Sinh.

13/12 – Thứ Tư tuần 2 mùa vọng. – Thánh Luxia, trinh nữ, tử đạo. Lễ nhớ.

“Hãy đến với Ta, hỡi những ai vất vả cực nhọc”.

LỜI CHÚA: Mt 11, 28-30

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: Hãy đến với Ta tất cả, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta dịu hiền và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an.

Vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thì nhẹ nhàng.

Suy niệm: Trong thế giới hiện đại, của cải vật chất dồi dào và tiện nghi về mọi mặt không ngừng phát triển, nhờ đó, đời sống được nâng cao hơn bao giờ hết. Thế nhưng đồng thời người ta lại bị cuốn vào vòng xoáy của công việc, khiến họ thường xuyên phải chịu biết căng thẳng và mệt mỏi. Từ đó nảy sinh nhu cầu nghỉ ngơi, thư giãn để ‘xả stress’. Cũng từ đó, các dịch vụ vui chơi, giải trí, du lịch, nghỉ dưỡng mọi hình thức nở rộ để đáp ứng nhu cầu này. Chúa Giê-su chạnh lòng thương “tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề” của cuộc sống như vậy; Ngài mời gọi hãy đến với Ngài là địa chỉ tối ưu để đáp ứng cách triệt để nhất nhu cầu đó của con người: Ngài sẽ “nâng đỡ bổ sức cho”.

Mời Bạn: Chúa Giê-su là Thầy và là Đấng Cứu độ, Ngài còn gọi chúng ta là bạn hữu của Ngài. Hãy đến với Ngài để được an ủi, đỡ nâng, bổ sức cho; để trút bỏ gánh nặng cuộc đời, hay nói đúng hơn, để gánh đó không còn mang sức nặng huỷ diệt của nó nữa. Phương thuốc Ngài đưa ra là học với Ngài nhân đức “hiền hậu và khiêm nhường” và mang lấy “ách thập giá” của Ngài mỗi ngày.

Sống Lời Chúa: Đến và nghỉ ngơi bên Chúa bằng cách dành thời gian mỗi ngày thinh lặng cầu nguyện, suy niệm Lời Chúa, chiêm ngắm thập giá Đức Ki-tô để cảm nghiệm và lãnh nhận sức mạnh thần linh từ Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin giúp chúng con luôn biết tìm đến với Chúa mỗi khi lao nhọc, luôn biết tin tưởng cậy trông trên mỗi bước đường con đi và cho con biết tín thác vào tình yêu Chúa mỗi ngày. Amen.

12/12 – Thứ Ba tuần 2 mùa vọng.

“Chúa không muốn những kẻ bé nhỏ phải hư đi”.

LỜI CHÚA: Mt 18, 12-14

Khi ấy Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con nghĩ sao? Nếu ai có một trăm con chiên mà lạc mất một con, thì người đó lại không bỏ chín mươi chín con trên núi, để đi tìm con chiên lạc sao? Nếu người đó tìm được, thì quả thật, Thầy bảo các con, người đó sẽ vui mừng vì con chiên đó hơn chín mươi chín con chiên không thất lạc.

Cũng vậy, Cha các con ở trên trời không muốn để một trong những kẻ bé nhỏ này phải hư đi”.

Suy niệm: Nếu không coi con chiên lạc là quý thì người mục tử ắt hẳn đã không lặn lội đi tìm. Vả lại nếu tính toán theo giá trị kinh tế, thì người ấy ắt hẳn không chấp nhận công thức 1 > 99 để bỏ cả đàn chiên lại trên núi mà đi tìm con chiên lạc. Đối với Thiên Chúa, mỗi một con người đều có một giá trị không thể thay thế cho dù người đó là tội nhân. Bởi thế bất cứ ai lầm đường lạc lối, đều được Ngài yêu thương, và lặn lội đi tìm như thể trên thế gian này chỉ có một người ấy: “Con Người đến để tìm cứu chữa những gì hư mất” (Lc 19,10).

Mời Bạn: Nếu suy nghĩ với một đầu óc thực dụng, chúng ta sẽ không thể hiểu được tại sao “1” lại có giá trị hơn “99.” Trái lại, điều này sẽ trở nên rất dễ hiểu nếu chúng ta suy nghĩ theo lý lẽ của con tim; tựa như người mẹ lạc con, bà cũng sẽ coi mọi sự khác là không đáng kể và tất tả đi tìm đứa con bị lạc vậy.

Chia sẻ: Khi trong cộng đoàn có người làm điều sai lỗi, chúng ta dễ có thái độ nóng nảy kết án, tranh cãi hơn thua, từ đó, đánh mất tình bác ái huynh đệ, xúc phạm danh dự của nhau. Để tránh tình trạng đó, chúng ta phải làm gì?

Sống Lời Chúa: Để mở đường cho người tội lỗi hối cải, trước tiên bạn biết sám hối tội lỗi của mình và thường xuyên cầu nguyện cho người tội lỗi có lòng ăn năn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa không muốn con đi lạc xa đường lối Chúa và Chúa cũng không muốn con cầu an thụ động khi anh em con lầm đường lạc lối. Xin cho con luôn biết dấn thân phục vụ vì vinh danh Chúa và vì lợi ích thiêng liêng cho anh chị em con. Amen.

11/12 – Thứ Hai tuần 2 mùa vọng.

“Hôm nay chúng tôi đã thấy những việc lạ lùng”.

LỜI CHÚA: Lc 5, 17-26

Ngày ấy, Chúa Giêsu đang ngồi giảng, có cả những người biệt phái và tiến sĩ luật từ các làng mạc xứ Galilêa, xứ Giuđêa và Giêrusalem đến nghe Người, và Người dùng quyền lực của Thiên Chúa chữa nhiều người. Người ta khiêng một người bất toại đến, họ tìm cách vào nhà để đặt người bất toại trước mặt Người. Nhưng không tìm được lối vào, vì dân chúng quá đông, họ liền trèo lên sân thượng và thả người bất toại xuống giữa cử toạ trước mặt Chúa Giêsu. Thấy lòng tin của họ, Người nói: “Hỡi người kia, tội ngươi đã được tha!”

Các luật sĩ và biệt phái bắt đầu lý luận rằng: “Người này là ai mà dám nói phạm thượng? Trừ một mình Chúa, ai có quyền tha tội?” Chúa Giêsu biết rõ điều họ suy tính, liền nói với họ: “Sao các ngươi lại nghĩ trong lòng như vậy? Nói rằng: “Các tội của ngươi đã được tha”, hay nói: “Ngươi hãy đứng dậy mà đi”, đàng nào dễ hơn? Song (như thế là) để các ngươi biết Con Người có quyền tha tội ở dưới đất”. Người nói với người bất toại rằng: “Ta bảo ngươi, hãy chỗi dậy vác giường về nhà”.

Tức thì anh ta chỗi dậy vác giường đi về nhà và ca tụng Thiên Chúa. Ai nấy đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa; họ kinh sợ và nói: “Hôm nay chúng ta đã thấy những việc lạ lùng”.

Suy niệm: Mấy người khiêng anh bạn bại liệt không nói một lời, nhưng hành động của họ lại diễn tả mạnh mẽ họ khát khao gặp Chúa như thế nào. Chiếc cáng cồng kềnh, cùng với đám đông đã bít kín mọi lối dẫn họ đến với Đức Ki-tô; nhưng tất cả mọi chướng ngại đó đều không thể ngăn cản họ đem người bạn bại liệt đến với Chúa để được chữa lành. Họ đã tìm ra một cách không tưởng để đạt được điều họ khao khát: dỡ cả mái nhà, đưa bạn mình xuống để gặp được Ngài. Thấy lòng tin mạnh mẽ của họ, Chúa ban ơn gấp bội phần điều họ kêu xin: Ngài chữa lành bệnh phần xác lại còn tha thứ tội lỗi phần hồn. Về phần mình, anh bại liệt không chỉ đáp lại bằng một lời cám ơn, anh về nhà “vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa” (Lc 5,25).

Mời Bạn: Có lẽ số phận ngồi tù là một trong những hoàn cảnh bế tắc nhất của một người, thế nhưng điều đó cũng không thể ngăn cản tâm hồn khao khát Chúa như ĐHY Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận làm chứng: “Ban đêm, các tù nhân thay phiên nhau thờ lạy Chúa. Với sự hiện diện lặng lẽ, Chúa Giêsu Thánh Thể đã làm nên những việc kỳ diệu… Và thế là đêm tối của nhà tù đã trở thành ánh sáng Phục sinh… Nhà tù trở thành trường dạy giáo lý.” Với cuộc sống hiện đại dư thừa tiện nghi vật chất, người ta dửng dưng không cần đến Chúa. Phần bạn, điều gì thúc bách bạn khao khát tìm đến Chúa để được Ngài cứu độ?

Sống Lời Chúa: Trong ngày, bạn dành ít phút hồi tâm hoặc viếng Thánh Thể để khơi dậy lòng khao khát Chúa.

Cầu nguyện: Như nai rừng mong mỏi, tìm về suối nước trong, hồn con luôn mong mỏi, tìm gặp Ngài, lạy Chúa.

10/12 – CHÚA NHẬT 2 MÙA VỌNG năm B

“Hãy dọn đường Chúa cho ngay thẳng”.

Lời Chúa: Mc 1, 1-8

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khởi đầu Phúc Âm của Ðức Giêsu Kitô Con Thiên Chúa.

Như có lời Tiên tri Isaia chép rằng: Ðây Ta sai Thiên Thần của Ta đến trước mặt ngươi để dọn đường cho ngươi.

Có tiếng kêu trong hoang địa rằng: “Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng”. Gioan Tẩy Giả xuất hiện trong hoang địa, rao giảng phép rửa sám hối cầu ơn tha tội. Dân cả miền Giuđêa và Giêrusalem tuôn đến với người, thú tội và chịu phép rửa trong sông Giođan. Lúc đó Gioan mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da thú, ăn châu chấu và uống mật ong rừng.

Người rao giảng rằng: “Ðấng đến sau tôi, quyền năng hơn tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi dây giày Người. Phần tôi, tôi lấy nước mà rửa các ngươi, còn Ngài, Ngài sẽ rửa các ngươi trong Chúa Thánh Thần”.

Suy niệm: Để xây dựng đất nước văn minh, việc phát triển hệ thống đường sá hiện đại là một yêu cầu tiên quyết. Muốn biến các vùng đất hoang vu thành đô thị, khu công nghiệp, v.v… thì việc đầu tiên là phải làm đường; còn ở chính các đô thị, nếu hệ thống đường sá không kịp nâng cấp, mở rộng thì sẽ xảy ra cảnh ùn tắc giao thông làm chậm trễ mọi sinh hoạt, chưa nói tới hậu quả là tai nạn giao thông gia tăng, gây hại cho biết bao nhân mạng và tài sản. Nhưng đó là chuyện những con đường vật chất để phát triển cuộc sống ở đời này. Trong mùa Vọng, Tin Mừng mời gọi chúng ta “sửa đường” nhưng là sửa những con đường tâm linh để chuẩn bị mừng kỷ niệm việc Chúa nhập thể làm người hơn hai ngàn năm nay và đón tiếp Ngài sẽ đến với chúng ta bây giờ và trong ngày quang lâm.

Mời Bạn: Dọn đường! Bạn đừng nghĩ là chỉ đi xưng tội, trong khi con đường giao lưu giữa người với người đã bị tắc nghẽn vì giận hờn, ghen ghét… Ở bên nhau mà vẫn như nghìn trùng xa cách. Sửa đường! Bạn hãy nghĩ đến những ơ hờ lạnh nhạt đối với Chúa, gian dối với Ngài, với người khác và với chính mình, những hố sâu của tham lam, những khúc quanh của dối trá, những gồ ghề của ngang ngạnh… Chúa đang cần đi trên những con đường lòng chính trực, đơn sơ, hiền hòa, khiêm tốn đón nhận giáo huấn của Chúa, biết hy sinh chính mình để phục vụ tha nhân.

Sống Lời Chúa: Xét mình xem tôi đang đi trên con đường nào, và cần sửa chữa ra sao.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, mỗi khi tham dự Thánh lễ, xin cho con biết dọn mình xứng đáng để rước Chúa vào lòng.

07/12 – Thứ Năm đầu tháng, tuần 1 mùa vọng. – Thánh Amrôxiô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.

“Ai thực hiện ý Chúa Cha, sẽ được vào nước trời”.

LỜI CHÚA: Mt 7, 21. 24-27

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Không phải tất cả những ai nói với Ta, ‘Lạy Chúa, lạy Chúa!’, là được vào nước trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Ta ở trên trời, kẻ ấy mới được vào nước trời.

“Vậy ai nghe những lời Ta nói đây và đem ra thực hành, thì giống như người khôn ngoan, đã xây nhà mình trên đá; mưa có đổ xuống, nước có tràn vào, gió bão có thổi đến và lùa vào nhà đó, nhà vẫn không sập, vì nhà ấy được xây trên nền đá.

Và hễ ai nghe những lời Ta nói đây mà không đem ra thực hành, thì giống như người ngu đần, xây nhà mình trên cát, khi mưa sa nước lũ, gió thổi và lùa vào nhà đó, nhà sẽ sập và sẽ trở nên đống hoang tàn”.

Suy niệm: Sống tinh thần Mùa Vọng là sống tâm tình của người đợi chờ. Như người nông dân đợi chờ ngày gặt thu, họ đợi chờ bằng việc làm: bón phân, làm cỏ, diệt sâu rầy… Như người chuẩn bị đón một vị khách quý, họ đợi chờ bằng việc dọn dẹp, lau chùi, trang hoàng nhà mình cho sạch đẹp. Tương tự như thế, chúng ta đợi chờ ngày Chúa đến không phải bằng cách ‘ôm cây đợi thỏ’, mà là thi hành ý muốn của Chúa như lời Chúa nói: “Chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi.” Người thực hành ý muốn của Chúa là “người khôn xây nhà trên đá” biết chuẩn bị cho mình một ngôi nhà vĩnh cửu trên Nước Trời.

Mời Bạn: Sách Tin Mừng nhiều lần cho biết Chúa dạy đừng nói suông nhưng hãy hành động theo thánh ý Chúa: đừng như người con nói làm rồi không làm, nhưng hãy như người con lỡ nói ‘không’ nhưng rồi hối hận và đi làm vườn nho cho Cha (x. Mt 21,28-32); cũng đừng như người kinh sư chỉ thông thạo Lề luật, mà “hãy đi và làm” như người Sa-ma-ri hết lòng giúp người đang cần giúp đỡ (x. Lc 10,29-37). Và bạn nhớ, Chúa sẽ ân thưởng hạnh phúc Nước Trời cho chúng ta tuỳ theo những việc làm bác ái chúng ta đã làm cho anh chị em mình (x. Mt 25,31-40). Thế đó! Việc làm mới đánh giá một con người làm theo ý Chúa hơn là lời người đó nói ra.

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày chọn một câu Kinh Thánh để suy niệm và đem ra thực hành.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp chúng con trong Mùa Vọng này biết sống tỉnh thức để chờ đón Chúa bằng cách chuyên cần lắng nghe và thực hành Lời Chúa.

06/12– Thứ Tư tuần 1 mùa vọng.

“Chúa Giêsu chữa nhiều người và hoá bánh ra nhiều”.

LỜI CHÚA: Mt 15, 29-37

Khi ấy, Chúa Giêsu đến gần biển Galilêa, và Người lên ngồi trên núi; dân chúng lũ lượt đến cùng Người, đem theo kẻ câm, mù, què, liệt và nhiều người khác, và đặt họ dưới chân Người. Người đã chữa lành họ. Dân chúng kinh ngạc nhìn thấy kẻ câm nói được, người què bước đi, người đui lại thấy, và họ tôn vinh Thiên Chúa Israel.

Còn Chúa Giêsu kêu gọi các môn đệ mà phán: “Ta thương xót đoàn lũ này, vì đã ba ngày, họ ở lại với Ta, nhưng không có gì ăn. Ta không muốn cho họ về bụng đói, sợ họ té xỉu dọc đàng”. Các môn đệ thưa Người: “Chúng con lấy đâu đủ bánh trong hoang địa này mà cho ngần ấy dân chúng ăn no?” Chúa Giêsu nói với họ: “Các con có bao nhiêu chiếc bánh?” Họ thưa: “Có bảy chiếc, và ít con cá nhỏ”.

Người truyền dân chúng ngồi xuống đất. Người cầm lấy bảy chiếc bánh và mấy con cá, tạ ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ, các môn đệ đem cho dân chúng. Tất cả đều ăn no, và mảnh vụn còn lại người ta thu lượm được bảy thúng đầy.

Số người đã ăn lên tới bốn ngàn, không kẻ đàn bà con nít.

Sau khi giải tán dân chúng, Người bước lên thuyền và đến địa phận Magađan.

Suy niệm: Với “bảy chiếc bánh và một ít cá nhỏ”, các tông đồ đã thú nhận sự bất lực của mình khi phải đáp ứng nhu cầu khổng lồ của hơn 4.000 miệng ăn. Là Thiên Chúa, Đấng đã tạo dựng muôn loài từ hư không, Chúa Giê-su có thể làm cho đám đông dân chúng được ăn no mà không cần đến số bánh và cá ít ỏi đó. Nhưng Ngài đã muốn sự tham gia cộng tác của các tông đồ, cho dù, xét về số lượng, sự đóng góp đó rất khiêm tốn và nhỏ bé. Qua đó, Chúa đã bày tỏ quyền năng và lòng thương xót của Ngài đối với con người. Đồng thời, Ngài cũng mời gọi con người cộng tác với Ngài từ những điều nhỏ nhặt bình thường trong cuộc sống, để làm cho quyền năng và lòng thương xót của Ngài được tỏ hiện.

Mời Bạn: Chúng ta không có quyền năng để làm phép lạ nhưng chúng ta có thể góp phần để làm giảm bớt những đau khổ của người khác. Chúng ta không thể làm cơm bánh hóa ra nhiều nuôi sống anh em trong cơn đói khổ nhưng chúng ta có thể chia sẻ cơm bánh với người anh em. Chúng ta cũng không thể làm phép lạ chữa lành người anh em mình khỏi đau ốm bệnh tật nhưng chúng ta có thể viếng thăm, an ủi và chăm sóc họ.

Sống Lời Chúa: Thăm viếng một người đau yếu ở gần bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin mở rộng lòng chúng con để chúng con luôn nhạy bén nhận ra nỗi khổ của tha nhân và sẵn sàng yêu thương phục vụ họ. Xin giúp chúng con biết cộng tác với Chúa trong những khoảnh khắc đơn giản hàng ngày để chúng con đem lại niềm vui và an bình cho những người xung quanh.