Tag Archive for: Mc

25/01 – Thứ Bảy tuần 2 thường niên – THÁNH PHAOLÔ TÔNG ĐỒ TRỞ LẠI. Lễ kính. Kết thúc tuần lễ cầu cho các Kitô hữu hợp nhất.

“Các con hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian”.

Lời Chúa: Mc 16, 15-18

Khi ấy, Chúa Giêsu (hiện ra với mười một môn đệ và) nói: ”Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin Mừng cho mọi tạo vật.

Ai tin và chịu phép rửa, thì sẽ được cứu độ; ai không tin, sẽ bị luận phạt. Và đây là những dấu lạ đi theo những người đã tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ quỷ, nói các thứ tiếng lạ, cầm rắn trong tay, và nếu uống phải chất độc thì cũng không bị hại; họ đặt tay trên những người bệnh, và bệnh nhân được lành mạnh”.

Suy niệm: Sinh thời, thánh Tê-rê-xa Hài Đồng đã ao ước được đi khắp năm châu để rao giảng Tin Mừng. Ngày 22/11/08, cộng đoàn Chúa Ba Ngôi, dòng Cát Minh tại Texas đã chấp thuận lời thỉnh nguyện của đại tá Ron Garan, trao cho ông một mẫu di vật của thánh nữ để ông này mang lên không gian trong chuyến làm việc sắp tới của ông trên tàu vũ trụ con thoi Discovery vào tháng 5 năm sau đó. Niềm ao ước của chị thánh nay có dịp thể hiện qua một dấu chỉ mang chiều kích vũ trụ. Chị thánh đã đồng cảm với mối ưu tư lớn lao của Chúa Giê-su: Gio-an Tẩy Giả vừa mới bị Hê-rô-đê bắt giam, Chúa vẫn mạnh dạn thực hiện sứ vụ công khai bằng việc rao giảng Tin Mừng. Sau đó, Ngài chọn gọi các môn đệ để họ tiếp tục sứ mạng của Ngài. Mệnh lệnh cuối cùng của Ngài cũng là rao giảng Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.

Mời Bạn: Ga-li-lê của việc rao giảng Tin Mừng là chính trần thế này với tầm mức rộng nhất. Đó là những anh chị em đồng loại của chúng ta đang cần được đón nghe Lời Chúa. Đó là những lãnh vực văn hoá, xã hội, chính trị, v.v… đang cần được thấm nhuần những giá trị của Tin Mừng. Ga-li-lê còn mở rộng đến tất cả mọi vật trong vũ trụ này đang mong chờ được thành toàn trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa (x. Rm 8,19-21). Còn bạn, đâu là ‘Ga-li-lê’ mà hôm nay Chúa sai bạn đến rao giảng Tin Mừng?

Sống Lời Chúa: Thăm và chia sẻ một cử chỉ bác ái với một gia đình lương dân.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con dám từ bỏ lối sống ích kỷ, cầu an, hưởng thụ, để chia sẻ với Chúa sứ mạng rao giảng Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo.

24/01 – Thứ Sáu tuần 2 thường niên. – Thánh Phanxicô Salêsiô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.

“Người gọi những kẻ Người muốn gọi để họ ở cùng Người”.

LỜI CHÚA: Mc 3, 13-19

Khi ấy, Chúa Giêsu lên núi và gọi những kẻ Người muốn gọi, và họ đến cùng Người. Người chọn mười hai vị để theo Người, và sai các ông đi giảng và ban cho các ông quyền trừ quỷ.

Mười hai vị ấy là: Simon mà Người đặt tên là Phêrô, Giacôbê con ông Giêbêđê, và Gioan là em Giacôbê, (cả hai được Người đặt tên là Boanerges, nghĩa là con của sấm sét), rồi đến Anrê, Philipphê, Bartôlômêô, Matthêu, Tôma, Giacôbê con ông Alphê, Tađêô, Simon nhiệt tâm, và Giuđa Iscariô là kẻ nộp Người.

Suy niệm: Có những người không đi theo Chúa Giê-su như các môn đệ nhưng vẫn có thể nhân danh Ngài mà trừ quỷ (x. Lc 9,49). Khả năng trừ quỷ không phải là “độc quyền” của các môn đệ và vì thế cũng không phải là “dấu vết riêng” để xác định căn tính của người môn đệ Đức Ki-tô. Nhân dịp chọn gọi và thiết lập Nhóm Mười Hai, Chúa cho chúng ta biết tiêu chuẩn xác định căn tính người môn đệ là: (1) được Chúa gọi đến; (2) đến để ở với Ngài; (3) ở với Ngài để được sai đi. Để làm môn đệ của Chúa Giê-su thì phải “ở với Ngài” cách trọn vẹn từ khi “được kêu gọi” đến lúc “được sai đi”. Nếu không có mối quan hệ thân thiết với Chúa Giê-su thì chưa phải là người môn đệ đích thực của Ngài.

Mời Bạn: Người ta có thể làm điều tốt – làm việc từ thiện chẳng hạn – dưới nhiều động cơ và danh nghĩa khác nhau, nhưng như thế chưa đủ để gọi là tông đồ của Chúa. Việc dấn thân phục vụ của bạn sẽ thiếu “chất ki-tô” nếu bạn chưa “ở với Chúa”. Bạn chỉ là tông đồ thực thụ khi bạn sống thân thiết với Ngài trước khi đem Ngài đến với người khác qua cuộc sống dấn thân phục vụ.

Sống Lời Chúa: Đầu mỗi ngày, bạn dành ít phút hồi tâm nhớ Chúa và cầu nguyện với Ngài, để nhờ đó mọi việc bạn sắp làm trong ngày sẽ được biến thành một việc tông đồ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa đã kêu gọi con làm môn đệ Chúa, để con tận hiến cho Chúa ngay ở giữa thế gian này. Xin Chúa ban ơn trợ giúp để con luôn ở với Chúa bằng đời sống cầu nguyện không ngừng.

 

23/01 – Thứ Năm tuần 2 thường niên.

“Các thần ô uế vừa thấy Người, liền sụp lạy và kêu lên rằng: “Ngài là Con Thiên Chúa”, nhưng Người nghiêm cấm chúng không được tiết lộ gì về Người”.

LỜI CHÚA: Mc 3, 7-12

Khi ấy, Chúa Giêsu cùng các môn đệ lui về bờ biển, đám đông từ Galilêa theo Người, và từ Giuđêa, Giêrusalem, Iđumê, bên kia sông Giođan, miền Tyrô và Siđon, nhiều kẻ đến cùng Người, khi nghe biết tất cả những việc Người đã làm.

Vì đông dân chúng, nên Người bảo các môn đệ liệu cho Người một chiếc thuyền, kẻo họ chen lấn Người. Vì chưng, Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, nên bất cứ ai mắc bệnh tật gì đều đến gần để động đến Người.

Và những thần ô uế vừa thấy Người, liền sụp lạy và kêu lên rằng: “Ngài là Con Thiên Chúa”, nhưng Người nghiêm cấm chúng không được tiết lộ gì về Người.

Suy niệm: Phúc âm Mác-cô giới thiệu một bức tranh sinh động nơi Biển Hồ: “Người ta lũ lượt đi theo Người…, người ta lũ lượt đến với Người,… ai ai có bệnh cũng đổ xô đến để sờ vào Người.” Khi xuất hiện công khai, Đức Giê-su tạo ra “hiện tượng” thu hút đám đông, vì người ta nghe biết Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, trừ quỷ… Các thần ô uế kinh sợ, quy phục Đức Giê-su, nhưng Người không cho chúng tiết lộ về thần tính của Người. Đám đông đi theo Đức Giê-su, bởi những gì Người đã làm chạm đến thân phận, cuộc sống, nhất là trái tim của họ. Khi để Đức Giê-su thu hút, họ sẽ phải đấu tranh với tiếng nói bên trong mình, đi ra khỏi cái thường nhật, thói quen, vùng an toàn của mình.

Mời Bạn: Mỗi người chúng ta đều có ‘vấn đề’ rất riêng của mình, dường như chính bạn cũng không biết sự tồn tại của nó. Khi trong trái tim bạn có sự thúc đẩy, nhắc nhở để lựa chọn giữa việc phục vụ, cảm thông với người khác và việc quy hướng về mình, giữa sự lựa chọn điều tốt và điều xấu, giữa việc dừng lại một chút, đọc một kinh, tham dự Thánh lễ, viếng Thánh Thể hay vui chơi không lành mạnh, lướt mạng hàng giờ, tán gẫu,… những lúc như vậy, bạn có nghĩ mình đang được thu hút bởi Bạn Giê-su chăng? Bạn có tin rằng cuộc sống của bạn bị ‘thu hút’ bởi tình yêu và lòng thương xót của Bạn Giê-su? Và bạn có để cho Ngài thu hút không?

Sống Lời Chúa: Ngay lúc này bạn lặng thinh và tâm sự với Chúa, với Mẹ Ma-ri-a một lời nguyệ từ đáy lòng bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho ánh mắt và tình thương Chúa thu hút và chạm đến con người, cuộc sống, trái tim con mãi. Amen.

 

22/01 – Thứ Tư tuần 2 thường niên.

“Trong ngày Sabbat được cứu sống hay là giết chết?”

LỜI CHÚA: Mc 3, 1-6

Khi ấy, Chúa Giêsu lại vào hội đường và ở đó có một người khô bại một tay. Người ta để ý quan sát xem Chúa có chữa bệnh trong ngày Sabbat không, để tố cáo Người. Chúa bảo người có tay khô bại rằng: “Ngươi hãy đứng ra giữa đây”. Rồi Người bảo họ: “Trong ngày Sabbat được làm sự lành hay sự dữ? Ðược cứu sống hay là giết chết?” Nhưng họ thinh lặng.

Bấy giờ Người thịnh nộ đưa mắt nhìn họ và buồn phiền vì lòng họ chai đá, Người bảo bệnh nhân rằng: “Hãy giơ tay ra”. Người đó giơ tay ra và tay anh ta được lành. Lập tức, những người biệt phái đi ra bàn tính với những kẻ thuộc phái Hêrôđê chống đối Người và tìm cách hại Người.

Suy niệm: Luật Do Thái qui định chỉ được chữa bệnh vào ngày sa-bát trong trường hợp nguy hiểm đến tính mạng. Người bại tay này rõ ràng không gặp tình huống nguy hiểm đến mạng sống, có thể để qua ngày sa-bát chữa bệnh cho anh ta cũng chẳng sao. Thế nhưng, Chúa Giê-su muốn tái lập nhận thức mục đích cao cả của việc thánh hóa ngày sa-bát: “Ngày sa-bát được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay giết đi?” Hễ đã là điều lành thì phải nhanh chóng thực hiện không trì hoãn, nhất là là việc cứu người. Ta không thể khoanh tay đứng nhìn một người anh em đang đau ốm khi có thể làm gì để giúp đỡ họ. Luật lệ có nghĩa gì khi luật lệ ấy không làm gì ích cho con người, nhất là với người đang đau khổ? Bác ái là điều phải làm bất cứ lúc nào, ngày nào; riêng ngày sa-bát còn phải đặc biệt ưu tiên cho việc bác ái hơn nữa.

Mời Bạn: Não trạng bảo thủ, đạo đức giả, gàn dở… khiến cho việc phục vụ con người bị đình trệ hoặc bị biến chất thành tiêu cực, thụ động, và dần dà bóp nghẹt con tim yêu thương của người đối với người. Chữa lành người bại tay trong ngày sa-bát, Chúa Giê-su muốn khai thông, thay đổi cách ứng xử duy luật lệ của người Do Thái.

Sống Lời Chúa: Đang sống trong Năm Thánh, năm đề cao sự tha thứ, làm việc lành phúc đức, bạn nên có cái nhìn bao  dung và khoan dung hơn khi nhận xét về người khác, kẻo lỗi đức bác ái và sự công bằng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy chúng con sống quảng đại với anh chị em như Chúa từng đối xử đại lượng với chúng con. Amen.

21/01 – Thứ Ba tuần 2 thường niên. – Thánh Anê, trinh nữ, tử đạo. Lễ nhớ.

“Ngày Sabbat làm ra vì loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbat”.

LỜI CHÚA: Mc 2, 23-28

Vào một ngày Sabbat, Chúa Giêsu đi qua đồng lúa, môn đệ Người vừa đi vừa bứt lúa. Tức thì những người biệt phái thưa Người rằng: “Kìa Thầy xem. Tại sao ngày Sabbat người ta làm điều không được phép như vậy?”

Người trả lời rằng: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy điều mà Ðavít đã làm khi ngài và các cận vệ phải túng cực và bị đói ư? Người đã vào nhà Chúa thời thượng tế Abiata thế nào, và đã ăn bánh dâng trên bàn thờ mà chỉ mình thượng tế được ăn, và đã cho cả các cận vệ cùng ăn thế nào?”

Và Người bảo họ rằng: “Ngày Sabbat làm ra vì loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbat; cho nên Con Người cũng làm chủ cả ngày Sabbat”.

Suy niệm: Ngày sa-bát của người Do Thái tiên báo và tiên trưng cho Ngày thứ Nhất trong tuần, ngày Đức Ki-tô trỗi dậy từ cõi chết, ngày trở thành Chúa Nhật, tức là Ngày của Chúa. Khi xác quyết rằng “Con Người làm chủ ngày sa-bát,” Chúa Giê-su muốn nói rằng Thiên Chúa đã ban ngày sa-bát cho dân Do Thái, thì Ngài với tư thế là Ngôi Hai Thiên Chúa, có quyền đem lại ý nghĩa đích thực cho ngày sa-bát, cũng như qui định, giải thích ý nghĩa ấy. Ý nghĩa ấy là tôn vinh Thiên Chúa và phục vụ cho thiện ích của con người. Chúa là chủ của ngày sa-bát, là chủ của thời gian. Con người có thể đặt ra một số luật lệ làm cho thời gian thêm ý nghĩa, nhưng không được lạm dụng, đưa ra những qui định khắt khe giữ luật ngày nghỉ, làm méo mó khuôn mặt yêu thương của Thiên Chúa, Đấng ưu ái ban cho con người ngày nghỉ ngơi hằng tuần.

Mời Bạn: Thánh hóa ngày Chúa Nhật vừa vươn tới Thiên Chúa, Đấng ban tặng ngày ấy cho mình, vừa mang tính nhân văn, hướng về tình yêu thương đồng loại. Bạn ghi nhớ hai chiều của việc thánh hóa Chúa nhật hầu có thể tôn vinh Thiên Chúa qua việc dâng lễ, và phục vụ tha nhân bằng việc thăm nom, nâng đỡ người thân cận.

Sống Lời Chúa: Ngày Chúa Nhật bạn ưu tiên dành thời gian tham dự thánh lễ, thăm viếng, ủi an những người neo đơn bất hạnh, cũng như quan tâm săn sóc con cái, gia đình…

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa vẫn có đó, hôm qua cũng như hôm nay và như vậy mãi đến muôn đời. Xin cho con đừng bao giờ đổi thay tình con với Chúa. Xin cho con cảm nhận nhu cầu cần gặp gỡ Chúa mỗi ngày Chúa Nhật.

20/01 – Thứ Hai tuần 2 thường niên.

“Tân lang còn ở với họ”.

LỜI CHÚA: Mc 2, 18-22

Khi ấy, môn đồ của Gioan và các người biệt phái ăn chay, họ đến nói với Chúa Giêsu rằng: “Tại sao môn đồ của Gioan và các người biệt phái ăn chay, còn môn đồ Ngài lại không ăn chay?”

Chúa Giêsu nói với họ: “Các khách dự tiệc cưới có thể ăn chay khi tân lang còn ở với họ không? Bao lâu tân lang còn ở với họ, thì họ không thể ăn chay được. Nhưng sẽ đến ngày tân lang bị đem đi, bấy giờ họ sẽ ăn chay.

Không ai lấy vải mới mà vá áo cũ, chẳng vậy, miếng vải vá sẽ rút lại mà kéo áo cũ, và chỗ rách lại tệ hơn. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, chẳng vậy, rượu sẽ làm vỡ bầu da, và rượu đổ, bầu da hư. Nhưng rượu mới phải để trong bầu da mới”.

Suy niệm: Chính việc ăn chay, tự nó không hẳn là một việc đạo đức, vì người ta có thể có nhiều lý do để ăn chay. Có người ăn chay vì lý do sức khoẻ; như để chữa bệnh. Có người vì lý do thẩm mỹ: để giảm béo, chẳng hạn. Cũng có người ăn chay để tu luyện võ công, để rèn tập nhân cách… Chúa Giê-su nói khách dự tiệc ăn chay hay không chung qui cũng là vì chàng rể. Việc ăn chay chỉ trở thành việc đạo đức khi người ta ăn chay: – để biểu lộ sự đồng cảm với Đức Ki-tô; – để diễn tả nỗi khao khát muốn gặp Ngài; – để dâng lời khẩn cầu tha thiết muốn được Chúa đáp lời. Nói rộng ra, không riêng gì việc ăn chay, các việc gọi là đạo đức khác chỉ trở thành việc đạo đức khi chúng ta làm vì Chúa, vì yêu Chúa. Và ngay cả những công việc đời thường của chúng ta cũng có thể biến thành việc đạo đức nếu chúng ta làm với ý thức vì Chúa và vì yêu mến Ngài.

Mời Bạn: Hoá ra việc nên thánh đâu có ở xa ngoài tầm tay của bạn. Chất liệu của một cuộc sống thánh thiện nằm ngay trong những công việc hằng ngày của bạn. Chỉ cần bạn làm cho chúng thấm đầy tình yêu Đức Ki-tô là đủ. Bạn hãy đề ra một công việc chung để cùng nhau làm với ý thức giúp cả cộng đoàn nên thánh.

Sống Lời Chúa: Dành một phút cầu nguyện trước khi làm bất cứ việc gì.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con xin dâng việc con sắp làm đây. Xin Chúa giúp con hoàn thành việc này cách tốt đẹp vì yêu Chúa, và để phục vụ tha nhân. Amen.

18/01 – Thứ Bảy tuần 1 thường niên.

“Ta không đến để kêu gọi những người công chính, mà kêu gọi những người tội lỗi”.

LỜI CHÚA: Mc 2, 13-17

Khi ấy Chúa Giêsu đi dọc theo bờ biển, toàn dân đến cùng Người và Người giảng dạy họ.

Khi vừa đi qua, Người thấy ông Lêvi con của Alphê, đang ngồi nơi bàn thu thuế. Người bảo ông: “Hãy theo Ta”. Ông liền đứng dậy theo Người. Và xảy ra là khi Người dùng bữa tại nhà ông, nhiều người thu thuế và tội lỗi cùng đồng bàn với Chúa Giêsu và các môn đệ của Người, vì đã có nhiều kẻ theo Người. Những luật sĩ và biệt phái thấy Người ngồi ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi, liền nói với các môn đệ Người rằng: “Tại sao thầy các ông lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi?”

Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo họ: “Những người khoẻ mạnh không cần gì đến thầy thuốc, nhưng là những người đau yếu. Ta không đến để kêu gọi những người công chính, mà kêu gọi những người tội lỗi”.

Suy niệm: Cha ông chúng ta đã chẳng nói rằng ‘Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng’ đó sao? Thái độ của các kinh sư thật đúng với phương châm phải cách ly với người tội lỗi để khỏi ô uế vì lây nhiễm tội lỗi của họ. Điều này đã được chứng nghiệm không ít lần trong thực tế. Thế nhưng, giả sử ta đặt “mực đen” ở gần “đèn sáng” thì điều gì sẽ xảy ra? Đó chính là tình huống mà Chúa Giê-su đã chọn lựa khi Người “ăn uống với những kẻ tội lỗi và người thu thuế”: “Đấng Thánh của Thiên Chúa” đồng bàn với những người phàm tục, tội lỗi. Thậm chí Người còn nhận lấy tội lỗi của họ như thể đó chính là tội của Người. Nhưng không vì thế mà Người bị lây nhiễm tội lỗi; ngược lại, nhờ Người là ánh sáng, Người làm cho ‘mực đen’ nhiễm ánh sáng và cuối cùng trở thành ánh sáng.

Mời Bạn: Nối tiếp sứ mạng của Đức Ki-tô Cứu Thế, người Ki-tô hữu sống giữa thế gian như bông sen ‘gần bùn chẳng những không hôi tanh mùi bùn’ mà còn phải toả ngát hương thơm nhân đức để cho bùn lầy cũng phải thơm lừng hương sen. Muốn thế, bạn phải trở thành “chén thánh chứa đầy Đức Ki-tô” trước đã. Bạn hãy diễn dịch những hình ảnh hoa mỹ trên đây thành hành động cụ thể làm chứng nhân cho ánh sáng.

Sống Lời Chúa: Lần hạt “Năm Sự Sáng” để suy niệm về sứ mạng cứu thế của Đức Ki-tô.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã sai chúng con ra đi để làm chứng cho ánh sáng. Xin thức tỉnh trong chúng con ý thức làm chứng nhân cho Chúa qua việc bổn phận của chúng con. Amen.

 

17/01 – Thứ Sáu tuần 1 thường niên. – Thánh Antôn, viện phụ. Lễ nhớ

“Con Người có quyền tha tội dưới đất”.

LỜI CHÚA: Mc 2, 1-12

Sau ít ngày, Chúa Giêsu lại trở về Capharnaum; nghe tin Người đang ở trong nhà, nhiều người tuôn đến đông đảo, đến nỗi ngoài cửa cũng không còn chỗ đứng, và Người giảng dạy họ.

Người ta mang đến cho Người một kẻ bất toại do bốn người khiêng. Vì dân chúng quá đông, không thể khiêng đến gần Người được, nên họ dỡ mái nhà trên chỗ Người ngồi một lỗ to, rồi thòng chiếc chõng với người bất toại xuống. Thấy lòng tin của họ, Chúa Giêsu nói với người bất toại rằng: “Hỡi con, tội lỗi con được tha”.

Lúc ấy, có một ít luật sĩ ngồi đó, họ thầm nghĩ rằng: “Sao ông này lại nói thế? Ông nói phạm thượng. Ai có quyền tha tội, nếu không phải là một mình Thiên Chúa”. Chúa Giêsu biết tâm trí họ nghĩ như vậy, liền nói với họ: “Tại sao các ông nghĩ như thế? Nói với người bất toại này: “Tội lỗi con được tha” hay nói: “Hãy chỗi dậy vác chõng mà đi”, đàng nào dễ hơn? Nhưng (nói thế là) để các ông biết Con Người có quyền tha tội dưới đất”. – Người nói với kẻ bất toại: “Ta truyền cho con hãy chỗi dậy, vác chõng mà về nhà”.

Lập tức người ấy đứng dậy, vác chõng ra đi trước mặt mọi người, khiến ai nấy sửng sốt và ngợi khen Thiên Chúa rằng: “Chúng tôi chưa từng thấy như thế bao giờ”.

Suy niệm: Người bại liệt không thể làm được gì để tự cứu mình, đơn giản vì… anh ta bại liệt. Nhưng anh ta may mắn có bốn người bạn hết sức tận tình. Họ không bó tay thất vọng trước đám đông chen chúc khiến họ không thể đến gần Đức Giê-su. Tình bạn giúp họ nảy sinh sáng kiến độc đáo: Họ “dỡ mái nhà”  thả người bạn bại liệt của mình nằm trên chõng xuống trước mặt Chúa Giê-su. Xuyên qua tình yêu với sự nhiệt tình đó, Chúa “thấy lòng tin của họ”; và Ngài không chỉ chữa lành bệnh bại liệt mà còn tha thứ tội lỗi cho anh là căn nguyên mọi thứ bại liệt, cả về thể xác cũng như linh hồn.

Mời Bạn: Như người mẹ vì yêu con, luôn hy vọng con mình sẽ sửa đổi nên người tốt dù bây giờ anh ta tội lỗi hư hỏng, tình yêu tiếp thêm sức mạnh giúp người ta luôn hy vọng và không bao giờ thất vọng. Niềm hy vọng xuất phát từ tình yêu càng được củng cố và thêm hy vọng khi nó được đặt trên nền tảng đức tin vào quyền năng và lòng thương xót của Chúa, “nhờ công nghiệp Đức Giê-su Ki-tô”. Nhờ niềm tin-yêu-hy vọng ấy, các Ki-tô hữu, những người “lữ hành trên đường hy vọng”, có đủ sức vượt qua mọi khổ đau, bách hại và có thể an ủi nâng đỡ những ai đang đau khổ, khốn cùng.

Sống Lời Chúa: Tâm niệm và thực hành lời thư thánh Phao-lô: “rao giảng Tin Mừng dù gặp thời thuận tiện hay không” (2Tm 4,2) và “làm việc thiện không sờn lòng nản chí” (x. 2Tx 3,13).

Cầu nguyện: Đọc kinh “Đức Cậy” hoặc đọc: Lạy Chúa, xin ban ơn giúp con sống trong ơn nghĩa Chúa đời này và được hưởng hạnh phúc vĩnh cửu đời sau, nhờ công nghiệp Đức Giê-su Ki-tô. Amen.

 

15/01 – Thứ Tư tuần 1 thường niên.

“Ngài chữa nhiều người đau ốm những chứng bệnh khác nhau”.

LỜI CHÚA: Mc 1, 29-39

Khi ấy Chúa Giêsu ra khỏi hội đường. Người cùng với Giacôbê và Gioan đến nhà Simon và Anrê. Lúc ấy bà nhạc gia của Simon cảm sốt nằm trên giường, lập tức người ta nói cho Người biết bệnh tình của bà. Tiến lại gần, Người cầm tay bà, và nâng đỡ dậy. Bà liền khỏi cảm sốt và đi tiếp đãi các Ngài. Chiều đến, lúc mặt trời đã lặn, người ta dẫn đến Người tất cả những bệnh nhân, tất cả những người bị quỷ ám; và cả thành tụ họp trước cửa nhà. Người chữa nhiều người đau ốm những chứng bệnh khác nhau, xua trừ nhiều quỷ, và không cho chúng nói, vì chúng biết Người.

Sáng sớm tinh sương, Người chỗi dậy, ra khỏi nhà, đi đến một nơi thanh vắng và cầu nguyện tại đó. Simon và các bạn chạy đi tìm Người. Khi tìm được Người, các ông nói cùng Người rằng: “Mọi người đều đi tìm Thầy”. Nhưng Người đáp: “Chúng ta hãy đi đến những làng, những thành lân cận, để Ta cũng rao giảng ở đó nữa”. Và Người đi rao giảng trong các hội đường, trong khắp xứ Galilêa và xua trừ ma quỷ.

Suy niệm: Một ngày sống của Chúa Giê-su luôn tất bật: Sáng sớm, lúc trời còn tối mịt, đã có người kéo đi tìm Ngài; rồi khi chiều đến, lúc mặt trời đã lặn, người ta còn đem mọi kẻ ốm đau và những ai bị quỷ ám đến với Ngài. Nhưng, giữa muôn vàn bận rộn ấy, Ngài vẫn giữ được nhịp sống và ưu tiên cho điều cần thiết nhất: Ngài “đi ra” nơi thanh vắng cầu nguyện với Chúa Cha và cũng “đi ra những nơi khác nữa” để tiếp tục rao giảng Lời Thiên Chúa ở đó. Đành rằng, những phép lạ luôn cần để đem niềm an ủi, và biểu dương là dấu chỉ của Triều Đại Đấng Thiên Sai (x. Is 35,5-7), nhưng cầu nguyện và rao giảng vẫn là việc cần thiết hơn cả, vì như lời Đức Giê-su khẳng định: “Ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa” (Ga 14,12). Nhưng làm sao có thể tin, nếu không được nghe rao giảng (x. Rm 10,14)?

Bạn thân mến, Đức Giê-su đến thế gian cốt là để rao giảng, nhưng bao giờ Ngài cũng có thời gian cầu nguyện để lĩnh ý Chúa Cha. Chúng ta cũng được sai đi rao giảng, nhưng điều cần trước tiên là lắng nghe Lời Chúa, lắng nghe cả trong lúc thinh lặng, đó là hai nhịp đập của trái tim tông đồ, là ưu tiên hàng đầu trong nhịp sống hằng ngày của bạn.

Sống Lời Chúa: Dành thời gian lắng nghe Lời Chúa trước khi dấn thân trong hoạt động bên ngoài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Ngài đang lắng tai nghe.