21/05 – Thứ Tư tuần 5 Phục Sinh.

“Ai ở trong Thầy, và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái”.

Lời Chúa: Ga 15, 1-8

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi, còn nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi, còn nhành nào sinh trái thì Người tỉa sạch để nó sai trái hơn. Các con đã được tỉa sạch nhờ lời Thầy đã nói với các con. Các con ở trong Thầy, và Thầy ở trong các con. Cũng như nhành nho tự nó không thể sinh trái được, nếu không dính liền với cây nho; các con cũng vậy, nếu không ở trong Thầy.

“Thầy là cây nho, các con là nhành. Ai ở trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái, vì không có Thầy, các con không thể làm được gì. Ai không ở trong Thầy, thì bị vứt ra ngoài như nhành nho, và sẽ khô héo, người ta sẽ thu lại, quăng vào lửa cho nó cháy đi.

“Nếu các con ở trong Thầy, và lời Thầy ở trong các con, thì các con muốn gì, cứ xin, và sẽ được. Đây là điều làm Cha Thầy được vinh hiển là các con sinh nhiều trái, và như thế các con trở nên môn đệ của Thầy”.

Suy niệm: Cành nho có gắn liền với cây nho mới sống, và sinh hoa trái; đó là chuyện không có gì phải bàn cãi. Chúa Giê-su ví Ngài là cây nho, cành nho là các tín hữu. Không Ki-tô hữu nào có thể sống và sinh nhiều hoa trái thiêng liêng nếu không hiệp thông, kết hợp với Chúa của mình. Sự hiệp thông, kết hợp này vừa mang tính cộng đoàn, vừa mang tính cá vị. Đó là mối tương quan gần gũi, thân thiết giữa người tín hữu với Chúa Giê-su, mối tương quan do ta tự do chọn lựa và quyết định. Sự lựa chọn ấy chính là sự đáp trả trong đức tin, cậy, mến nơi Đức Ki-tô, Đấng Cứu độ duy nhất, Đấng đã ban cho chúng ta món quà quý giá là sự sống đời đời.

Mời Bạn: Ta chỉ có thể lãnh nhận sự sống đời đời, hạnh phúc viên mãn khi  nhận biết, yêu mến, bước theo, và hiệp thông với Chúa Giê-su. Tất nhiên bạn có thể hiệp thông với Ngài một cách riêng tư. Nhưng ‘kênh’ chính yếu để bạn hưởng trọn vẹn ơn thánh là trong lòng Hội Thánh, nơi bạn nhận lãnh các bí tích đặc biệt là Thánh Thể trong Thánh Lễ, nơi bạn cùng với các tín hữu khác cầu nguyện, suy niệm và thực hành Lời Chúa. Bạn đã làm những điều này chưa?

Sống Lời Chúa: Tôi tập sống đức cậy trông, đặt tất cả hy vọng đời mình vào Chúa, qua việc dành thời gian tận dụng các nguồn thiên ân trên đây. Nhờ sự hiệp thông ấy, tôi trở nên môn đệ đích thật của Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tuyên xưng rằng Chúa là “Đấng phép tắc và lòng lành vô cùng, đã phán hứa những sự ấy chẳng có lẽ nào sai được.” Xin cho con sống đức cậy trông, hy vọng vào Chúa trong đời thường mỗi ngày. Amen.

20/05 – Thứ Ba tuần 5 Phục Sinh.

“Thầy ban bình an của Thầy cho các con”.

Lời Chúa: Ga 14, 27-31a

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con. Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng.

Lòng các con đừng xao xuyến và đừng sợ hãi. Các con đã nghe Thầy nói với các con rằng: Thầy đi, rồi Thầy sẽ trở lại với các con.

Nếu các con yêu mến Thầy, thì các con hãy vui mừng vì Thầy về với Cha, bởi lẽ Cha trọng hơn Thầy. Giờ đây Thầy nói với các con trước khi việc xảy ra, để khi việc xảy ra, thì các con tin. Thầy không còn nói nhiều với các con nữa, vì thủ lãnh thế gian đã đến. Nó không có quyền lực gì đối với Thầy. Nhưng để cho thế gian biết rằng Thầy yêu mến Cha, thì Thầy làm như Cha đã truyền dạy”.

Suy niệm: Trong đêm Con Thiên Chúa giáng trần, các thiên thần hát: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương”. Bình an kiểu “Chúa Ban” không phải thứ bình an kiểu “Thế Gian” mà là bình an của Lòng Thương Xót. Ngay trong ngày phục sinh, Chúa Giê-su hiện ra và ban cho các môn đệ bình an đó: “Bình an cho các con. Thầy ban bình an của Thầy cho các con.” Đó là bình an của Người Con đã vâng phục thánh ý Chúa Cha để chịu khổ nạn, chịu chết đền tội thay cho nhân loại. Ngày nay trong mỗi thánh lễ chúng ta đón nhận từ lời chúc của chủ tế: “Bình an của Chúa ở cùng anh chị em” để đến lượt chúng ta, chúng ta cũng chúc bình an đó cho nhau.

Mời Bạn: Bao lâu chúng ta còn sống trong tội lỗi, bao lâu chúng ta còn hờn ghen, giận ghét tha nhân, chúng ta không có bình an nơi mình. Vì chưa có bình an nên lòng chúng ta vẫn bất an, căng thẳng, mặc cảm… Bạn hãy để Chúa đong đầy lòng bạn bằng bình an của Chúa khi bạn thực thi lời Ngài: đó là hy sinh quên mình, nhẫn nại bao dung và phục vụ anh chị em mình trong tinh thần khiêm tốn và vui tươi.

Sống Lời Chúa: Sau khi rước lễ, bạn thinh lặng trong tâm tình cầu nguyện để cảm nghiệm sâu xa bình an của Lòng Thương Xót đang tràn ngập tâm hồn bạn. Và ngày hôm nay bạn sẽ chia sẻ bình an ấy cho người khác bằng những hành động bác ái.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban cho con bình an của Chúa, để con sẵn sàng làm chứng tá của Chúa trên trần gian. Hoặc hát: “Biết lấy gì cảm mến”.

19/05 – Thứ Hai tuần 5 Phục Sinh.

“Đấng Phù Trợ mà Cha sẽ sai đến, Người sẽ dạy các con mọi điều”.

Lời Chúa: Ga 14, 21-26

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy, và ai yêu mến Thầy, sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy cũng yêu mến và tỏ mình ra cho người ấy”.

Ông Giuđa, không phải Giuđa Iscariô, thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tại sao Thầy sẽ tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ cho thế gian?” Chúa Giêsu trả lời: “Ai yêu mến Thầy, sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. Kẻ không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Lời mà các con nghe, không phải là của Thầy, nhưng là của Cha, Đấng đã sai Thầy. Thầy đã nói với các con những điều này khi còn ở với các con. Nhưng Đấng Phù Trợ, là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Người sẽ dạy các con mọi điều và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con”.

Suy niệm: Tình yêu không bao giờ chỉ là một thứ tình cảm thuần túy lý thuyết nhưng tình yêu đòi buộc phải có hành động. Chẳng ai có thể nói “yêu” người khác mà lại không có bất cứ một “hành động” nào để biểu lộ tình yêu của mình. Mà “hành động” ở đây có nghĩa là tất cả con người của mình, cả hồn lẫn xác, cả khối óc và con tim, cả tình cảm cũng như việc làm. Chúng ta có thể tìm thấy mẫu gương diễn tả tình yêu bằng “hành động” như vậy nơi Chúa Giê-su. Ngài yêu mến Chúa Cha bằng việc vâng lời chấp nhận nhập thể, chấp nhận cái chết ô nhục trên thập giá. Trước lúc chia ly các môn đệ, Chúa Giê-su cũng đòi hỏi ông phải diễn tả tình yêu của mình bằng hành động cụ thể, đó là: “Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy” (c. 23).

Mời Bạn: Bạn hãy tự vấn chính bản thân mình: Tôi đã yêu Chúa thật lòng hay chưa? Nếu tôi thực lòng yêu mến Chúa thì chắc hẳn tôi đã giữ các điều răn của Ngài, tôi đã sống theo lời Ngài dạy, tôi đã siêng năng tham dự thánh lễ, tôi đã chuyên cần đọc và suy niệm Lời Chúa. Nếu tôi yêu mến Chúa thì chắc hẳn tôi đã quên mình phục vụ anh em và yêu thương tất cả mọi người… Bạn đã làm gì để chứng tỏ mình đang yêu mến Chúa thật sự?

Sống Lời Chúa: Nếu bạn chưa có hành động gì cụ thể như những điều vừa mời gọi bạn ở phần trên đây, bạn hãy có hành động cụ thể ngay hôm nay. Chúa muốn bạn yêu mến Ngài bằng “hành động” chứ không chỉ bằng cảm xúc hay lời nói suông mà thôi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con yêu mến Chúa. Xin cho mọi suy nghĩ và việc làm của con đều thể hiện rằng con yêu mến Chúa. Amen.

18/05 – CHÚA NHẬT 5 PHỤC SINH Năm C.

“Thầy ban cho các con điều răn mới, là các con hãy yêu thương nhau”.

Lời Chúa: Ga 13, 31-33a. 34-35

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi Giuđa ra khỏi phòng tiệc, Chúa Giêsu liền phán: “Bây giờ Con Người được vinh hiển và Thiên Chúa được vinh hiển nơi Người. Nếu Thiên Chúa được vinh hiển nơi Người, thì Thiên Chúa lại cho Người được vinh hiển nơi chính mình, và Thiên Chúa sẽ cho Người được vinh hiển.

“Các con yêu quý, Thầy chỉ còn ở với các con một ít nữa thôi. Thầy ban cho các con điều răn mới, là các con hãy yêu thương nhau. Như Thầy đã yêu thương các con, thì các con cũng hãy yêu thương nhau. Căn cứ vào điều này mà mọi người nhận biết các con là môn đệ của Thầy, là nếu các con yêu thương nhau”.

Suy niệm: “Yêu”, đó là chuyện xưa như… chuyện nguồn gốc con người. Từ khi con người xuất hiện, có dân tộc nào mà trong ngôn ngữ lại không có từ “yêu”? Thế nhưng mấy ai hiểu được thế nào mới là yêu. Chẳng vậy mà nhà thơ Xuân Diệu đã phải bâng khuâng tự hỏi: “Làm sao cắt nghĩa được tình yêu?” Giới răn yêu thương mà Chúa gọi là “điều răn mới của Chúa” phải chăng cũng chỉ là một trong những lời cắt nghĩa “Tình Yêu” mà nói xong vẫn không ai hiểu “Tình Yêu” là gì? Vậy thì “điều răn mới” của Chúa Giêsu “mới” ở chỗ nào? Không khó để thấy được điều “mới” đó qua chính lời nói và việc làm của Ngài: 1/ đó là một tình yêu khiêm tốn phục vụ: trong bữa Tiệc Ly, Chúa đã rửa chân cho các môn đệ và còn dạy các ông “cũng làm như Thầy đã làm cho anh em” (Ga 13,15). – 2/ Đó là một tình yêu tự hiến: “Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu người hiến mạng sống mình vì người mình yêu” (Ga 15,13). Điều “mới” đó thực sự có giá trị và hiệu lực bởi vì Chúa đã thực hiện lời Ngài nói qua việc chính Ngài chịu khổ nạn trên thập giá, chết và sống lại.

Mời Bạn: Nội dung của điều răn mới “yêu thương như Thầy đã yêu” chính là “tự hạ và tự hiến” để phục vụ anh chị em mình. Việc đó dù có khó nhưng vẫn có thể làm được nếu bạn thường xuyên kết hiệp và tiếp nhận nguồn sức mạnh nơi bí tích Thánh Thể. Bạn đã coi việc thực thi điều răn mới đó là một mệnh lệnh bắt buộc đối với bạn chưa?

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày làm một việc tự hạ, tự hiến để phục vụ tha nhân.

Cầu nguyện: Xin giúp con bắt chước Chúa hiến thân vì Chúa và tha nhân.

17/05 – Thứ Bảy tuần 4 Phục Sinh.

“Ai thấy Thầy là xem thấy Cha”.

Lời Chúa: Ga 14, 7-14

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, các con biết và đã xem thấy Người”.

Philipphê thưa: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha và như thế là đủ cho chúng con”. Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: “Philipphê, Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha. Sao con lại nói: Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin, vì các việc Thầy đã làm.

Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm được những việc Thầy đã làm; người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha. Và điều gì các con nhân danh Thầy mà xin Cha, Thầy sẽ làm, để Cha được vinh hiển trong Con. Nếu điều gì các con nhân danh Thầy mà xin cùng Thầy, Thầy sẽ làm cho”.

Suy niệm: Câu trả lời của Đức Giê-su cho Tô-ma rằng Ngài là “con đường” mà mọi người phải đi để đến với Chúa Cha xem ra còn khó hiểu với các tông đồ nên Phi-líp-phê mới nói lên ước mong của mình: “Thưa Thầy xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha.” Niềm khao khát đó thật chính đáng nhưng vô vọng, bởi vì đối với người Do-thái, Thiên Chúa là Đấng Ba Lần Thánh (x. Is 6,3), ngự trị chốn cao vời, trong đám mây, giữa sấm chớp và ngọn lửa, phàm nhân không thể thấy thánh nhan Ngài mà còn sống được. Nhưng Đức Giê-su quả quyết ai “thấy” Ngài là “thấy” Chúa Cha. Quả thật Ngài là Ngôi Lời Thiên Chúa, Đấng đã “trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta” (Ga 1,14), là Trưởng Tử và là “hình ảnh của Thiên Chúa vô hình”; hơn nữa, Ngài với Chúa Cha là một. Vì thế, “ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha”.

Mời Bạn: Dĩ nhiên, “thấy” Thiên Chúa không có nghĩa là thấy một vật thể, bằng con mắt thể lý. Muốn thấy các vì sao trên trời, phải dùng đến ống kính thiên văn. Cũng thế, muốn “thấy” Thiên Chúa, phải nhìn bằng con mắt đức tin, là cảm nghiệm được Thiên Chúa gần gũi, thân mật nơi Đức Ki-tô, nơi Lời Chúa và Thánh Thể Ngài; và đặc biệt nơi tha nhân vì khi “anh em giúp một trong những người bé nhỏ nhất vì danh ta thì cũng làm cho chính ta vậy”.

Sống Lời Chúa: Bạn dành ít phút để tâm sự với Chúa sau khi rước lễ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con nhìn thấy và phục vụ Chúa hiện diện nơi những người anh em bé mọn chung quanh con, để con nhận ra Chúa đang hiện diện thật gần gũi, thân tình ngay trong tâm hồn con. Amen.

16/05 – Thứ Sáu tuần 4 Phục Sinh.

“Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”.

Lời Chúa: Ga 14, 1-6

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi”.

Ông Tôma thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?”

Chúa Giêsu đáp: “Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.

Suy niệm: Một người chủ mất một con chiên, ông ra lệnh cho người đầy tớ đi tìm. Sau những cố gắng nhưng vô ích, người đầy tớ đã trở về thưa với chủ rằng: “Thưa ông, đường có lắm ngã ba, làm sao tôi biết lối nào mà đi”. Hành trình đức tin của chúng ta cũng rối rắm như thế, biết chọn đường nào! Cứ mỗi chặng đường lại có những đòi buộc chọn lựa. Có ngã rẽ về danh lợi, có ngã rẽ về đam mê trần thế, có ngã rẽ về Thiên Chúa. Lại thêm một chặng đường có nhiều ngã rẽ nữa, trong số đó chỉ có một lối về Thiên Chúa. Lúng túng giữa muôn nẻo, phải chăng đó là lúc chúng ta thắc mắc như Tô-ma: con không biết Thầy đi đâu, làm sao biết được đường? Ki-tô hữu được giải đáp: không phải cột lửa dẫn đường như thời ở sa mạc mà là Đức Giê-su Ki-tô, một con người và là Con Thiên Chúa dẫn đường về cõi sống, cõi thật, cõi sáng. Cứ tiếp tục sát bước theo Chúa.

Mời Bạn: Số phận chuyến bay sẽ thế nào nếu người phi công lạc hướng? Gia đình bạn thế nào nếu bạn chọn sai hướng về cõi sống? Các thánh đã tìm thấy con đường về với Chúa Cha trong những giây phút suy niệm Lời Chúa và sống với Thánh Thể đó bạn. Bạn có biết khi bỏ bê suy niệm Lời Chúa, bạn sẽ mất định hướng thiêng liêng và hậu quả là lún sâu trong tội lỗi không?

Sống Lời Chúa: Bạn suy niệm Lời Chúa hằng ngày để định hướng đúng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi. Xin cho con luôn bước đi trong Lời của Ngài. (Tv 118,105)

15/05 – Thứ Năm tuần 4 Phục Sinh.

“Ai đón nhận kẻ Thầy sai, là đón nhận Thầy”.

Lời Chúa: Ga 13, 16-20

Sau khi đã rửa chân các môn đệ, Chúa Giêsu phán với các ông: “Thật, Thầy bảo thật các con: Tôi tớ không trọng hơn chủ, kẻ được sai không trọng hơn đấng đã sai mình. Nếu các con biết điều đó mà thực hành thì có phúc.

Thầy không nói về tất cả các con, vì Thầy biết những kẻ Thầy đã chọn, nhưng lời Thánh Kinh sau đây phải được ứng nghiệm: Chính kẻ ăn bánh của Ta sẽ giơ gót lên đạp Ta. Thầy nói điều đó với các con ngay từ bây giờ, trước khi sự việc xảy đến, để một khi xảy đến, các con tin rằng: Thầy là ai. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai đón nhận kẻ Thầy sai, là đón nhận Thầy, và ai đón nhận Thầy là đón nhận Đấng đã sai Thầy”.

Suy niệm: Sau khi cúi xuống rửa chân cho các môn đệ, Chúa Giê-su đã đúc kết hành động ‘gây sốc’ đó bằng một giáo huấn không thể rõ ràng hơn. Đó không chỉ là một nghi thức, hay một màn trình diễn nhằm gây ấn tượng. Đó là minh hoạ cho lý tưởng sống của Ngài: “Đến để phục vụ chứ không phải để được phục vụ” (Mt 20,28). Với tư cách “là Thầy và là Chúa”, Ngài đã nêu gương khiêm tốn phục vụ, thì môn đệ của Ngài không thể sống khác; bởi vì “kẻ được sai đi không lớn hơn người được sai đi”. Tinh thần phục vụ là chuẩn mực để nhận biết ai mới là môn đệ đích thực của Chúa Ki-tô.

Mời Bạn: Với Chúa Ki-tô, đối tượng phục vụ không dành riêng cho kẻ giàu sang, có địa vị. Càng yếu kém, càng nhỏ bé, nghèo hèn, lại càng cần được ưu tiên phục vụ. Chẳng những thế, Ngài còn tự đồng hóa với họ: “Ai tiếp đón họ…, là tiếp đón chính Thầy, và ai tiếp đón Thầy, là tiếp đón Đấng đã sai Thầy” (Mc 9,37). Vậy, bạn biết phải làm gì để thực sự nên người môn đệ Chúa Ki-tô chưa? Bạn có đang hành xử như người đầy tớ được sai đi trong gia đình, trong cộng đoàn của bạn chưa? Bạn sẽ được Chúa chúc phúc nếu bạn “biết điều đó và làm như vậy” (x. Ga 13,17).

Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ âm thầm cho người sống bên cạnh bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con biết bắt chước Chúa trong cung cách phục vụ, để chúng con đón tiếp những người bé mọn như đón tiếp Chúa, và như thế, chúng con mới thực sự trở nên môn đệ của Chúa. A-men.

14/05 – Thứ Tư tuần 4 Phục Sinh. – THÁNH MATTHIA, Tông Đồ. Lễ kính.

“Thầy không còn gọi các con là tôi tớ: Thầy gọi các con là bạn hữu”.

Lời Chúa: Ga 15, 9-17

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy; cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn.

“Đây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình. Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền.

“Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết.

Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt, để các con đi và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các con điều này là: các con hãy yêu mến nhau”.

Suy niệm: Chúa Giê-su cho biết tình yêu của Ngài không giống như một trái tim có nhiều ngăn: ngăn của tình yêu Chúa Cha dành cho Ngài và ngăn dành cho tình yêu của Ngài với các môn đệ. Trái lại, Ngài đón nhận tình yêu của Chúa Cha thế nào thì đến lượt Ngài, Ngài yêu thương các môn đệ của Ngài bằng cũng một tình yêu đó. Chính nhờ ‘trái tim một ngăn’ đó, mà Chúa Giê-su “ở lại trong tình yêu” của Chúa Cha, và đồng thời, chúng ta có thể “ở lại trong tình yêu” của Chúa. Bí quyết để có thể “ở lại trong tình yêu của Chúa” thật đơn giản, đó là tuân giữ giới răn của Chúa, vì Chúa nói: “Ai yêu mến Thầy thì tuân giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy” (Ga 14,23).

Mời Bạn: Để làm môn đệ Chúa Giê-su trước tiên phải từ bỏ thứ tình yêu thực dụng, tính toán để “ở lại trong tình yêu” của Chúa, cụ thể là “tuân giữ giới răn của Thầy Giê-su”, và yêu thương theo cung cách của Chúa, nghĩa là khiêm nhường tự hạ để hiến thân mình phục vụ tha nhân.

Sống Lời Chúa: Bạn thực  hành những việc đạo đức, thờ phượng, với ý thức đức tin và tâm tình yêu mến Chúa chứ không làm cách chiếu lệ, chỉ có hình thức bề ngoài hoặc theo thói quen.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã tỏ cho chúng con thấy tình yêu của Cha. Chúa dạy chúng con cầu nguyện với Cha, và dấn thân phụng sự cho Nước Cha hiển trị. Xin cho chúng con được luôn sống thân tình với Chúa, và chia sẻ tình yêu Chúa khi chúng con dấn thân phục vụ tha nhân. Amen.

13/05 – Thứ Ba tuần 4 Phục Sinh.

“Tôi và Cha Tôi là một”.

Lời Chúa: Ga 10, 22-30

Khi ấy, người ta mừng lễ Cung Hiến tại Giêrusalem. Bấy giờ là mùa đông. Chúa Giêsu đi bách bộ tại đền thờ, dưới cửa Salômôn. Người Do-thái vây quanh Người và nói: “Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Đức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết”.

Chúa Giêsu đáp: “Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin. Những việc Tôi làm nhân danh Cha Tôi, làm chứng về Tôi. Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đàn chiên tôi.

Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi. Tôi cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Tôi. Điều mà Cha Tôi ban cho Tôi, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Tôi. Tôi và Cha Tôi là một”.

Suy niệm: Người Do thái cần một câu trả lời dứt khoát xem Chúa Giê-su thực sự là ai, nhưng Ngài lại dẫn họ về căn nguyên của những gì Ngài làm. Đó là do sự ủy nhiệm tuyệt đối của Chúa Cha. Những gì Ngài nói và làm đều đã được lãnh nhận từ Cha. Không những thế, những kẻ thuộc về Ngài cũng được đưa vào mối quan hệ thân mật với Cha như Ngài vậy, vì Ngài và Chúa Cha là một. Do đó, ai thuộc về đoàn chiên của Ngài thì nghe tiếng Ngài và noi theo những hành động của Ngài, cho dù gặp phải những thiệt thòi, những khổ lụy và ngay cả những bách hại trên đường đời.

Mời Bạn: Chúng ta thuộc về đoàn chiên của Chúa Giê-su khi dõi bước theo Ngài, khi dám hành động theo những đòi hỏi của Ngài, và khi sống theo gương Ngài trong yêu thương, phục vụ và hiến thân mình cho người khác. Bạn đã sẵn sàng bước theo Ngài chưa?

Sống Lời Chúa: Mỗi hành vi của chúng ta cần biểu lộ được sự gắn kết chặt chẽ với Chúa Giê-su Ki-tô, vị Mục Tử duy nhất, như lời thánh Phao-lô: “Dù ăn, dù uống, hay làm bất cứ việc gì, anh em hãy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa” (1Cr 10,31).

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Mục Tử nhân lành, chúng con khẩn xin Chúa gìn giữ chúng con luôn ở trong đoàn chiên của Chúa, để chúng con luôn biết nghe và nhận ra tiếng Chúa trong cuộc sống, và để cho chúng con dũng cảm bước theo Chúa mỗi ngày. Amen.