Tag Archive for: Mc

29/09 – CHÚA NHẬT 26 THƯỜNG NIÊN năm B.

“Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con. Nếu tay con nên dịp tội cho con, hãy chặt tay đó đi”.

Lời Chúa: Mc 9, 37-42. 44. 46-47

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Gioan thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy có kẻ nhân danh Thầy mà trừ quỷ, kẻ đó không theo chúng ta, và chúng con đã ngăn cấm y”.

Nhưng Chúa Giêsu phán: “Ðừng ngăn cấm y, vì chẳng ai có thể nhân danh Thầy mà làm phép lạ, rồi liền đó lại nói xấu Thầy.

Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con. Ai nhân danh Thầy mà cho các con một ly nước vì lẽ các con thuộc về Ðấng Kitô, Thầy bảo thật các con: kẻ đó sẽ không mất phần thưởng đâu. Nhưng nếu kẻ nào làm cớ vấp phạm cho một trong những kẻ bé mọn có lòng tin Thầy, thà buộc thớt cối xay vào cổ người ấy mà xô xuống biển thì hơn.

“Nếu tay con nên dịp tội cho con, hãy chặt tay đó đi: thà con mất một tay mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai tay mà phải vào hoả ngục, trong lửa không hề tắt. Và nếu chân con làm dịp tội cho con, hãy chặt chân đó đi: thà con mất một chân mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai chân mà phải ném xuống hoả ngục. Và nếu mắt con làm dịp tội cho con, hãy móc mắt đó đi, thà con còn một mắt mà vào nước Thiên Chúa, còn hơn là có đủ hai mắt mà phải ném xuống hoả ngục, nơi mà dòi bọ rúc rỉa nó không hề chết và lửa không hề tắt”.

Suy niệm: Gio-an đòi loại trừ những người nhân danh Thầy Giê-su để trừ quỉ nhưng lại “không thuộc nhóm chúng ta. Chúa Giê-su bác bỏ quan điểm đó và dạy các môn đệ có một cái nhìn bao dung: Sứ mạng tại thế của Chúa Giê-su là xây dựng Nước Thiên Chúa. Khác với nước thế gian có ranh giới, có lãnh thổ, Nước Thiên Chúa không bị giới hạn bởi đất đai, màu da, hay chủng tộc, nhưng được loan báo cho mọi người thành tâm thiện chí, những người đứng về phía sự thật (Ga 19,37). Vì thế, chỉ có sự dữ là kẻ thù phải loại trừ, còn mọi người đều được đón nhận vào Nước Thiên Chúa với điều kiện họ đứng về phía sự thật.

Mời Bạn: Tiếp nối sứ mạng của Chúa Giê-su, sứ mạng của Giáo Hội là làm cho Nước Thiên Chúa được loan báo đến cho mọi người. Trong một thế giới đa nguyên về ý thức hệ, văn hóa và tôn giáo, việc sống tinh thần bao dung của Chúa Ki-tô là rất quan trọng. Thay vì loại trừ người khác chỉ vì họ không thuộc về nhóm của mình, chúng ta được mời gọi để nhận ra trong thế giới đầy dẫy khác biệt này vẫn có đông đảo những người đứng về phía sự thật, những người ủng hộ Chúa Ki-tô bởi vì họ không chống lại Ngài.

Chia sẻ: Chúng ta đang có những thái độ, cách cư xử hẹp hòi, thiếu khoan dung nào khiến cho Tin Mừng không đến được với anh em lương dân?

Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ với ý cầu nguyện cho công cuộc rao giảng Tin Mừng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con biết đón nhận những dị biệt của anh em và để nhờ đó làm cho hạt giống Tin Mừng được gieo vãi và nảy nở trong mọi tâm hồn.

22/09 – CHÚA NHẬT 25 THƯỜNG NIÊN năm B.

“Con Người sẽ bị nộp. Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết”.

Lời Chúa: Mc 9, 30-37

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ từ trên núi xuống, rồi đi ngang qua xứ Galilêa và Người không muốn cho ai biết. Vì Người dạy dỗ và bảo các ông rằng: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Nhưng các ông không hiểu lời đó và sợ không dám hỏi Người. Các ngài tới Capharnaum.

Khi đã vào nhà, Người hỏi các ông: “Dọc đàng các con tranh luận gì thế?” Các ông làm thinh, vì dọc đàng các ông tranh luận xem ai là người lớn nhất.

Bấy giờ Người ngồi xuống, gọi mười hai ông lại và bảo các ông rằng: “Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người”.

Rồi Người đem một em bé lại đặt giữa các ông, ôm nó mà nói với các ông rằng: “Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, thực ra không phải đón tiếp Thầy, nhưng là đón tiếp Ðấng đã sai Thầy”.

Suy niệm: Vẫn biết trên cõi đời, sống là phấn đấu đi lên. Nhưng đi lên không có nghĩa là tranh giành địa vị, dùng thủ đoạn hạ bệ người khác. Người lớn hơn cả đối với Chúa và trong Nước của Ngài là người sống khiêm tốn, đơn sơ, chấp nhận lệ thuộc vào Ngài như trẻ con phụ thuộc cha mẹ. Trở về như trẻ con có thể giải quyết nhiều vấn đề rắc rối giữa người với người, trong xã hội cũng như trong Giáo Hội. Trẻ nhỏ cần được người lớn quan tâm giúp đỡ. Trẻ nhỏ không biết tham sân si. Trẻ nhỏ chẳng cần địa vị cao thấp, không cậy dựa vào thân thế, khả năng, công trạng của mình. Trẻ nhỏ dễ hòa nhập và làm bạn với nhau. Trên hết, trẻ thơ hiểu rằng mình hoàn toàn cậy dựa, phụ thuộc vào cha mẹ, tin tưởng tuyệt đối, vâng lời cha mẹ của mình. Khi trở nên giống trẻ thơ, ta không lấy mình làm trung tâm, bản ngã là tâm điểm cuộc đời, nhưng là Thiên Chúa. Đó là đức tính của người môn đệ Chúa Ki-tô, của công dân Nước Trời.

Mời Bạn: Chiêm ngắm cung cách sửa dạy môn đệ của Chúa Giê-su, Ngài không dập tắt tham vọng của các ông, nhưng biến đổi thành ước vọng làm lớn theo tinh thần Nước Trời: khiêm tốn, xả thân phục vụ người lân cận. Ngài đảo ngược kim tự tháp: mình xuống dưới thấp, còn Chúa đưa lên cao. Hơn ai hết, Ngài đã sống tư thế người lớn nhất ấy.

Sống Lời Chúa: Tôi có khi nào nghĩ mình là kẻ xứng đáng lãnh đạo người khác không? Và tôi có tự ti xem mình chẳng ra gì trong đám bạn bè không?

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con biết mình rõ hơn, sống khiêm nhường tin tưởng, không quản ngại nhận lấy những trách nhiệm Chúa giao phó, ý thức mình đang phục vụ Chúa. Amen.

15/09 – CHÚA NHẬT TUẦN 24 THƯỜNG NIÊN NĂM B.

“Thầy là Ðấng Kitô. Con Người sẽ phải chịu khổ nhiều”.

Lời Chúa: Mc 8, 27-35

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu cùng các môn đệ đi về phía những làng nhỏ miền Cêsarê thuộc quyền Philipphê.

Dọc đường, Người hỏi các ông rằng: “Người ta bảo Thầy là ai?” Các ông đáp lại rằng: “Thưa là Gioan tẩy giả. Một số bảo là Êlia, một số khác lại cho là một trong các vị tiên tri”. Bấy giờ Người hỏi: “Còn các con, các con bảo Thầy là ai?”

Phêrô lên tiếng đáp: “Thầy là Ðấng Kitô”. Người liền nghiêm cấm các ông không được nói về Người với ai cả.

Và Người bắt đầu dạy các ông biết Con Người sẽ phải chịu đau khổ nhiều, sẽ bị các kỳ lão, các trưởng tế, các luật sĩ chối bỏ và giết đi, rồi sau ba ngày sẽ sống lại. Người công khai tuyên bố các điều đó.

Bấy giờ Phêrô kéo Người lui ra mà can trách Người. Nhưng Người quay lại nhìn các môn đệ và quở trách Phêrô rằng: “Satan, hãy lui đi! vì ngươi không biết việc Thiên Chúa, mà chỉ biết việc loài người”.

Người tập họp dân chúng cùng các môn đệ lại, và phán: “Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo Ta. Quả thật, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất. Còn ai chịu mất mạng sống mình vì Ta và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống mình”.

Suy niệm: Kể cũng lạ, Phê-rô đã rất chính xác khi đại diện nhóm môn đệ để tuyên xưng: “Thầy là Đấng Ki-tô”, thế mà Đức Giê-su liền cấm ngặt các ông không được nói với ai về Ngài. Sự thật là Phê-rô chỉ mới nói đúng về ‘lý thuyết’ nhưng ông và các bạn môn đệ còn mù mờ chưa hiểu rằng Đấng Ki-tô mà mọi người phải nhờ tin mới được cứu độ (x. Ga 20,31) trước đó “phải chịu đau khổ nhiều, bị giết chết, và sau ba ngày sống lại” rồi mới đem lại sự sống vinh quang (x. Lc 24,26). Sự nông cạn của Phê-rô càng tỏ rõ qua việc ông cố tình can ngăn Đức Giê-su đi nộp mình chịu chết… Thế nên, làm sao có thể nói về Ngài khi chưa hiểu Ngài!

Mời Bạn: Để biết Đức Giê-su, trước hết, chúng ta được mời gọi đến và ở lại với Ngài; để là môn đệ đích thực của Chúa, phải tin nhận Ngài là Đấng Ki-tô mà là Đấng Ki-tô chịu đóng đinh thập giá. Chúng ta chỉ mất vài giây để nói lên lời tuyên xưng đức tin vào Đức Giê-su, nhưng chúng ta phải dùng mọi giây phút suốt cả cuộc đời để “vác thập giá mình hằng ngày mà đi theo Ngài” (Lc 9,23).

Sống Lời Chúa: Tự nguyện làm những hy sinh, hãm mình và đón nhận những đau khổ thử thách cách vui lòng để vác thập giá mình hằng ngày đi theo Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, sau khi Phê-rô tuyên xưng đức tin, thì Chúa cũng đồng thời công khai ý định đón nhận thập giá. Xin giúp con hiểu rằng, đức tin không chỉ là lời tuyên xưng nơi môi miệng, mà còn phải vác thập giá để theo Chúa mỗi ngày. Xin chỉ cho con đường đi của Chúa. Amen.

08/09 – CHÚA NHẬT 23 THƯỜNG NIÊN năm B.

“Người làm cho kẻ điếc nghe được và người câm nói được”.

Lời Chúa: Mc 7, 31-37

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu từ địa hạt Tyrô, qua Siđon, đến gần biển Galilêa giữa miền thập tỉnh. Người ta đem một kẻ câm điếc đến cùng Người và xin Người đặt tay trên kẻ ấy.

Người đem anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào tai anh và bôi nước miếng vào lưỡi anh ta. Ðoạn ngước mặt lên trời, Người thở dài và bảo: “Effetha!” (nghĩa là “Hãy mở ra!”), tức thì tai anh ta mở ra, và lưỡi anh ta được tháo gỡ, và anh nói được rõ ràng. Chúa Giêsu liền cấm họ đừng nói điều đó với ai. Nhưng Người càng cấm, thì họ càng loan truyền mạnh hơn. Họ đầy lòng thán phục mà rằng: “Người làm mọi sự tốt đẹp, Người làm cho kẻ điếc nghe được và người câm nói được!”

Suy niệm: Một số học giả nhận xét dân ta có tinh thần tôn giáo cao độ nhưng đồng thời cũng pha lẫn óc thực dụng. Điều đó được thể hiện qua nét tâm lý thường tình: mỗi khi có những “sự cố, vấn đề” đụng chạm đến cuộc sống như bị bệnh hoạn tật nguyền chẳng hạn, thì “hữu sự vái tứ phương”, thầy thuốc nào cũng chạy chữa, thần phật nào cũng cúng vái, đền chùa nào cũng khấn xin. Dân Do Thái cũng mang tâm trạng đó: có ai đau ốm tật nguyền đều đem đến Chúa Giêsu mong được chữa lành. Phúc Âm Mác-cô ghi lại tâm trạng “kinh ngạc” kèm theo lời tán tụng: “Ngài làm việc mọi việc đều tốt đẹp” như một lời vang vọng từ sách Sáng Thế: “Thiên Chúa thấy mọi sự Ngài tạo dựng đều tốt đẹp.” Hiểu được điều này chúng ta mới nhận thấy Chúa Giê-su chứng tỏ thần tính của mình khi Ngài thực thi sứ vụ cứu thế như một cuộc sáng tạo mới: Ngài không chỉ chữa lành thân xác, cứu giúp những nhu cầu thể chất mà còn phục hồi con người toàn diện và biến đổi họ thành con người mới trong Nước Thánh Tẩy.

Mời Bạn: Hãy nhìn lên thập giá để tìm gặp “Đấng chữa lành”, nơi đó, chúng ta gặp được Đức Ki-tô, Đấng có khả năng chữa lành những thương tích, đặc biệt là những thương tích do tội lỗi gây ra là tiêu huỷ nơi chúng ta cuộc sống đời đời với Thiên Chúa.

Sống Lời Chúa: Tiếp tục “những việc tốt đẹp của Thiên Chúa” bằng việc phục vụ nhằm nâng cao phẩm giá con người nhất là nơi người nghèo, bị bỏ rơi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa để con góp phần bày tỏ vinh quang của Chúa qua những công việc bác ái yêu thương của chúng con với anh em đồng loại.

01/09 – CHÚA NHẬT 22 THƯỜNG NIÊN năm B.

“Các ngươi gác bỏ một bên các giới răn Thiên Chúa, để nắm giữ tập tục phàm nhân”.

Lời Chúa: Mc 7, 1-8a. 14-15. 21-23

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, những người biệt phái và mấy luật sĩ từ Giêrusalem tụ tập lại bên Chúa Giêsu, và họ thấy vài môn đệ Người dùng bữa với những bàn tay không tinh sạch, nghĩa là không rửa trước. Vì theo đúng tập tục của tiền nhân, những người biệt phái và mọi người Do-thái không dùng bữa mà không rửa tay trước, và ở nơi công cộng về, họ không dùng bữa mà không tắm rửa trước. Họ còn giữ nhiều tập tục khác nữa, như rửa chén, rửa bình, rửa các đồ đồng.

Vậy những người biệt phái và luật sĩ hỏi Người: “Sao môn đệ ông không giữ tập tục của tiền nhân mà lại dùng bữa với những bàn tay không tinh sạch?”

Người đáp: “Hỡi bọn giả hình, Isaia thật đã nói tiên tri rất chí lý về các ngươi, như lời chép rằng: ‘Dân này kính Ta ngoài môi miệng, nhưng lòng chúng ở xa Ta. Nó sùng kính Ta cách giả dối, bởi vì nó dạy những giáo lý và những luật lệ loài người’. Vì các ngươi bỏ qua các giới răn Thiên Chúa, để nắm giữ tập tục loài người”.

Và Người lại gọi dân chúng mà bảo rằng: “Hết thảy hãy nghe và hiểu rõ lời Ta. Không có gì từ bên ngoài vào trong con người mà có thể làm cho họ ra ô uế. Chỉ có những gì từ con người xuất ra, chính những cái đó mới làm cho họ ra ô uế. Vì từ bên trong, từ tâm trí người ta xuất phát những tư tưởng xấu: ngoại tình, dâm ô, giết người, trộm cắp, tham lam, độc ác, xảo trá, lăng loàn, ganh tị, vu khống, kiêu căng, ngông cuồng. Tất cả những sự xấu đó đều ở trong mà ra, và làm cho người ta ra ô uế”.

Suy niệm: Nếu rửa tay trước khi ăn chỉ là vấn đề vệ sinh thường thức thì hẳn không có gì sai. Nhưng đối với những người Pha-ri-sêu thì đây là truyền thống của cha ông mà họ nhất định phải duy trì: Họ cho rằng chỉ bằng những việc rảy nước, những nghi thức bên ngoài là họ có thể tẩy rửa sạch những ô uế trong tâm hồn. Và tệ hại hơn cả là trong khi cẩn thận “duy trì truyền thống của cha ông”, họ lại coi thường, “gạt bỏ điều răn của Chúa”. Đức Giê-su trách họ là “đạo đức giả”. Ngài cho biết những nghi thức bên ngoài chỉ có giá trị khi chúng phát xuất từ tấm lòng bên trong, bởi vì “điều quan trọng nhất trong Lề Luật, là công lý, lòng nhân và thành tín” (Mt 23,23).

Mời Bạn: Thời nay cũng có nhiều người Pha-ri-sêu như thế, C.S. Lewis cho biết: “Tôi tin rằng có quá nhiều người đi lễ nhà thờ nhưng không phải là tín hữu”. Người tín hữu đích thực không chỉ siêng năng ‘đọc kinh, xem lễ’ mà còn phải sống tinh thần Tin Mừng, thực thi công bằng bác ái trong cuộc sống. Thánh Gio-an tông đồ khích lệ: đó không phải là điều gì quá khó khăn, bởi vì ai tin vào Đức Ki-tô cũng yêu mến Ngài, và “ai yêu mến Thiên Chúa thì tuân giữ các điều răn của Ngài, mà các điều răn của Ngài thì có nặng nề gì đâu” (1Ga 5,3).

Sống Lời Chúa: Tâm niệm rằng ngày nào tôi chưa làm một hành vi bác ái, ngày đó tôi chưa là Ki-tô hữu đích thực.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con, để lời con tuyên xưng niềm tin tương hợp với lòng con yêu mến Chúa biểu lộ nơi đời sống bác ái bên ngoài của con.

29/08 – Thứ Năm tuần 21 thường niên – Thánh Gioan Tẩy Giả bị trảm quyết. Lễ nhớ.

“Con muốn đức vua ban ngay cho con cái đầu của Gioan Tẩy Giả đặt trên đĩa”.

Lời Chúa: Mc 6, 17-29

Khi ấy, Hêrôđê đã sai đi bắt Gioan và giam ông trong ngục: nguyên do tại Hêrôđia, vợ của Philipphê anh vua mà vua đã cưới lấy. Vì Gioan bảo Hêrôđê: “Nhà vua không được phép chiếm lấy vợ anh mình”. Phần Hêrôđia, nàng toan mưu và muốn giết ông, nhưng không thể làm gì được, vì Hêrôđê kính nể Gioan, biết ông là người chính trực và thánh thiện, và giữ ông lại. Nghe ông nói, vua rất phân vân, nhưng lại vui lòng nghe.

Dịp thuận tiện xảy đến vào ngày sinh nhật Hêrôđê, khi vua thết tiệc các quan đại thần trong triều, các sĩ quan và những người vị vọng xứ Galilêa. Khi con gái nàng Hêrôđia tiến vào nhảy múa, làm đẹp lòng Hêrôđê và các quan khách, thì vua liền nói với thiếu nữ ấy rằng: “Con muốn gì, cứ xin, trẫm sẽ cho”, và vua thề rằng: “Con xin bất cứ điều gì, dù là nửa nước, trẫm cũng cho”.

Cô ra hỏi mẹ: “Con nên xin gì?” Mẹ cô đáp: “Xin đầu Gio-an Tẩy Giả”. Cô liền vội vàng trở vào xin vua: “Con muốn đức vua ban ngay cho con cái đầu Gioan Tẩy Giả đặt trên đĩa”. Vua buồn lắm, nhưng vì lời thề và vì có các quan khách, nên không muốn làm cho thiếu nữ đó buồn. Và lập tức, vua sai một thị vệ đi lấy đầu Gioan và đặt trên đĩa. Viên thị vệ liền đi vào ngục chặt đầu Gioan, và đặt trên đĩa trao cho thiếu nữ, và thiếu nữ đem cho mẹ.

Nghe tin ấy, các môn đệ Gioan đến lấy xác ông và mai táng trong mồ.

Suy niệm: Thiên Chúa thật chu đáo, Ngài đặt ra luật tự nhiên, để bất cứ ai, đã làm người đều biết phải thảo kính cha mẹ, không được làm hại sự sống, ăn cắp của cải người đồng loại… Ngài còn chu đáo hơn nữa khi đặt trong tâm hồn mỗi người tiếng nhắc nhở của Ngài qua tiếng lương tâm. Lương tâm có hai nhiệm vụ: (1) tri thức: cho ta biết việc phải làm, điều nên tránh; (2) ý chí: thúc đẩy ta làm lành lánh dữ. Có vẻ như lương tâm của Hê-rô-đê chỉ làm mỗi nhiệm vụ tri thức: ông biết việc lấy chị dâu là vô luân, giết một ngôn sứ như Gio-an là trái đạo lý; còn ý chí của ông đã bị tê liệt. Không lạ gì Hê-rô-đê thích giọng nói quyến rũ của Hê-rô-đi-a hơn là nghe tiếng nói nghiêm khắc của lương tâm; ngại tiếng cười chê của khách dự tiệc hơn là sợ Chúa phạt. Bi kịch cuộc đời của Hê-rô-đê bắt đầu từ chỗ ý chí của lương tâm ông bị tê liệt, mềm yếu.

Mời Bạn: Lương tâm lý tưởng là lượng tâm chắc chắnđúng đắn. Lương tâm chắc chắn và đúng đắn không dựa vào cách sống, hành xử, phán đoán của đa số, nhưng dựa trên luật Chúa; cũng chẳng theo cung cách sống khôn ngoan của thế gian, nhưng dựa trên Lời Chúa dạy. Lương tâm của bạn có hai yếu tố chắc chắn và đúng đắn chưa? Nếu chưa, bạn sẽ phải cải thiện như thế nào?

Sống Lời Chúa: Mỗi khi được Chúa nhắc nhở qua tiếng lương tâm, tôi nỗ lực, với ý chí, nghị lực, để thực hiện cho bằng được điều Chúa muốn. Nhờ vậy, tâm hồn tôi được an bình trong Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã thường xuyên nhắc nhủ con qua tiếng lương tâm. Xin cho con luôn sẵn sàng nghe theo tiếng Chúa, để lương tâm được luôn trong sáng, mạnh mẽ. Amen.

06/08 – Thứ Ba tuần 18 thường niên – CHÚA HIỂN DUNG năm B. Lễ kính.

“Đây là Con Ta yêu dấu”.

Lời Chúa: Mc 9, 1-9

Khi ấy, Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê, và Gioan đi riêng với Người lên núi cao, và Người biến hình trước mặt các ông, và áo Người trở nên chói lọi trắng tinh như tuyết, không thợ giặt nào trên trần gian có thể giặt trắng đến thế. Rồi Êlia cùng Môsê hiện ra và đàm đạo với Chúa Giêsu.

Bấy giờ Phêrô lên tiếng thưa Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm, chúng con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia”. Phêrô không rõ mình nói gì, vì các ông đều hoảng sợ. Lúc đó một đám mây bao phủ các Ngài, và từ đám mây có tiếng phán rằng: “Đây là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người”. Bỗng nhìn chung quanh, các ông không còn thấy ai khác, chỉ còn một mình Chúa Giêsu với các ông.

Và trong lúc từ trên núi đi xuống, Chúa Giêsu đã ra lệnh cho các ông đừng thuật lại cho ai những điều vừa xem thấy, trước khi Con Người từ cõi chết sống lại. Các ông tuân lời căn dặn đó, nhưng vẫn tự hỏi nhau: “Từ trong cõi chết sống lại nghĩa là gì?”

Suy niệm: Việc Chúa Giê-su biến hình trên núi không chỉ là một sự kiện phi thường khiến ba môn đệ thân tín của Ngài ngây ngất đến độ muốn ở lỳ trên núi để chiêm ngưỡng, mà là khởi đầu cho một hành trình thiêng liêng ‘xuống núi’ để cùng đi với Chúa trên con đường thập giá rồi mới vào vinh quang khi Ngài “từ cõi chết sống  lại.” ‘Xuống núi’ đây chính là trở lại cuộc sống đời thường, vác lấy thập giá là đảm nhận những sứ mạng của mình trong thế giới hôm nay và hoàn thành chúng trong chương trình cứu độ của Chúa nơi Đức Giê-su Ki-tô.

Mời Bạn: Những công việc đời thường của bạn dù nhỏ nhặt đến đâu, dù ‘bình thường’ đến thế nào cũng có thể, và phải được biến hình để trở nên vinh quang với Đấng “từ cõi chết trỗi dậy” khi bạn cùng với Đức Ki-tô thực hiện chúng với tâm tình yêu thương tận hiến để phục vụ, như thánh Phao-lô nói: “Nếu ta cùng chết với Đức Ki-tô, ta sẽ cùng sống với Người” (Rm 6,8; 2Tm 2,11)

Sống Lời Chúa: Trong hai việc tốt có thể làm, bạn chọn việc nào giúp bạn phục vụ tha nhân một cách giống Đức Ki-tô hơn cả.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa vì Ngài luôn hiện diện trong cuộc đời của chúng con. Xin Chúa giúp chúng con biết biến đổi đời sống mình theo gương Chúa, để con trở thành ánh sáng cho mọi người xung quanh. Xin ban ơn sức mạnh và sự khôn ngoan của Chúa để con luôn sống theo lời Chúa dạy, và trở thành chứng nhân tình yêu Chúa giữa đời. Amen.

18/07 – CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN năm B.

“Họ như đàn chiên không người chăn”.

Lời Chúa: Mc 6, 30-34

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, các tông đồ hội lại bên Chúa Giêsu và thuật lại với Người mọi việc các ông đã làm và đã giảng dạy. Người liền bảo các ông: “Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một chút”. Vì lúc ấy dân chúng kẻ đến người đi tấp nập, đến nỗi các tông đồ không có thì giờ ăn uống.

Vậy các ngài xuống thuyền, chèo tới một nơi vắng vẻ hẻo lánh. Thấy các ngài đi, nhiều người hiểu ý, và từ các thành phố, người ta đi bộ kéo đến nơi đó và tới nơi trước các ngài.

Lúc ra khỏi thuyền, Chúa Giêsu thấy dân chúng thật đông, thì động lòng thương, vì họ như đàn chiên không người chăn, và Người dạy dỗ họ nhiều điều.

Suy niệm: Các môn đệ đang hào hứng kể lại cho Thầy những kết quả ngoạn mục các ông đã đạt được, vậy mà Chúa Giê-su lại bảo các ông ra nơi thanh vắng để nghỉ ngơi. Khi thi hành sứ mạng, các môn đệ ngày xưa cũng như chúng ta ngày nay dễ ảo tưởng và tự mãn đánh giá công việc dựa trên những kết quả thấy được bên ngoài. Nếu không biết dành thời gian để lượng giá, nạp lại năng lượng tinh thần, nhiệt tình truyền giáo sẽ dễ bị suy giảm, xẹp xuống như quả bong bóng, bởi vì thành quả truyền giáo không do tài nghệ công sức hoạt động của ta mà là do ơn của Chúa Thánh Thần tác động trong tâm hồn con người.

Mời Bạn: Việc giải trí, du lịch, nghỉ dưỡng để xả ‘stress’, để phục hồi năng lượng đã trở thành một nhu cầu không thể thiếu cho con người trong xã hội hiện nay. Cũng thế, và theo lời dạy của Đức Ki-tô, Giáo Hội không ngừng mời gọi các Ki-tô hữu biết cân bằng và thống nhất đời sống của mình bằng việc dành thời gian cầu nguyện và tĩnh tâm sau những thời gian miệt mài dấn thân hoạt động tông đồ.

Sống Lời ChúaSau mỗi ngày làm việc, bạn dành thời gian, nơi chốn yên tĩnh thích hợp để cầu nguyện, định kỳ bạn tham dự cuộc tĩnh tâm để hâm nóng lại nhiệt tình thi hành sứ mạng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con không thể thành công trong việc tông đồ nếu không tuân theo các qui luật Chúa dạy. Xin giúp con luôn ý thức và thực hành chỉ thị của Chúa để mọi việc con làm mang lại kết quả tốt lành. Amen.

14/07 – CHÚA NHẬT 15 THƯỜNG NIÊN năm B.

“Người bắt đầu sai các ông đi”.

Lời Chúa: Mc 6, 7-13

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai tông đồ và sai từng hai người đi, Người ban cho các ông có quyền trên các thần ô uế. Và Người truyền các ông đi đường, đừng mang gì, ngoài cây gậy, không mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi, nhưng chân đi dép, và đừng mặc hai áo.

Người lại bảo: “Đến đâu, các con vào nhà nào, thì ở lại đó cho đến khi ra đi. Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi đó, phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ”. Các ông ra đi rao giảng sự thống hối. Các ông trừ nhiều quỷ, xức dầu chữa lành nhiều bệnh nhân.

Suy niệm: Công cuộc rao giảng đầy những rủi ro, nguy hiểm, có khi còn bị xua đuổi nữa. Trước một sứ mạng cam go như thế, ai lại không lo toan về tiền nong, áo quần, giày dép, về những mối quan hệ xã hội, những chỗ dựa an toàn…? Hẳn Chúa Giê-su hiểu rõ điều đó. Nhưng những chỉ thị trong ‘lệnh lên đường’ của Chúa Giê-su thật trái ngược với những tính toán của các môn đệ. Ngài căn dặn các ông: “không mang gì trừ cây gậy, không mang lương thực,… không mặc hai áo…” Sở dĩ như thế là vì Ngài muốn họ đừng bận tâm đến của cải vật chất, đừng toan tính theo kiểu thế tục, trái lại, biết hoàn toàn phó thác nơi sự quan phòng của Thiên Chúa khi rao giảng Tin Mừng.

Mời Bạn: Lòng ham mê tiền của, cùng với lối sống thế tục làm băng hoại con người tông đồ và làm cho sứ điệp họ rao giảng không còn đáng tin nữa. Ở đâu lối sống xa hoa, hưởng thụ vật chất bủa vây con người và cộng đoàn của Hội Thánh, ở đó người nghèo bị phân biệt, quên lãng, ở đó sứ vụ trở nên thứ yếu, và bất hoà chia rẽ tha hồ nảy nở. Bởi thế, phải luôn tỉnh thức để khỏi bị của cải làm tê liệt sức sống tông đồ.

Sống Lời Chúa: Chấp nhận cách vui lòng những thiếu thốn vật chất khi làm việc tông đồ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã sinh ra và sống trong cảnh khó nghèo. Chúa yêu thương người nghèo và dấn thân rao giảng Tin Mừng cho họ. Xin Chúa giữ gìn con thoát khỏi cạm bẫy tiền bạc của cải thế gian để tâm hồn luôn đuợc tự do yêu mến Chúa và dấn thân phục vụ Nước Trời. Amen.