16/11 – Thứ Tư tuần 33 thường niên.

“Sao ngươi không gửi bạc Ta ở ngân hàng”.

Lời Chúa: Lc 19, 11-28

Khi ấy, Chúa Giêsu phán thêm một dụ ngôn nữa, vì Người đã đến gần Giêrusalem, mà dân chúng lại cứ tưởng là Nước Thiên Chúa sắp xuất hiện trong giây lát.

Vậy Người phán rằng: “Có người quý tộc kia đi phương xa để được phong vương rồi trở về. Ông cho gọi mười người tôi tớ đến, giao cho họ mười nén bạc và dặn rằng: “Hãy làm lợi cho đến khi ta trở về”. Nhưng các người dân của ông ấy ghét ông, sai người đi theo mà rằng: “Chúng tôi không muốn ông ấy làm vua chúng tôi”. Ðược phong vương rồi ông trở về, cho gọi các tôi tớ mà trước kia ông đã giao tiền cho, để biết mỗi người đã làm lợi được bao nhiêu. “Người thứ nhất đến và thưa: “Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được mười nén”. Nhà vua bảo: “Ðược, hỡi người tôi tớ tốt lành, ngươi đã trung tín trong điều nhỏ mọn, ngươi sẽ được quyền cai trị mười thành”. Người thứ hai đến thưa: “Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được năm nén”. Nhà vua đáp: “Ngươi cũng vậy, hãy cai quản năm thành”. “Người thứ ba đến thưa: “Tâu vua, đây nén bạc của vua, tôi còn giữ trong khăn, vì tôi sợ ngài: ngài là người hà khắc, và lấy cái ngài không gửi, gặt cái ngài không gieo”. Vua phán rằng: “Hỡi đầy tớ bất lương, ta cứ lời ngươi mà xử ngươi. Ngươi đã biết ta là người hà khắc, lấy cái ta không gửi, gặt cái ta không gieo, sao ngươi không gửi bạc ta ở ngân hàng, để rồi khi ta trở về, ta có thể lấy cả vốn lẫn lời”.

“Vua liền bảo những người đứng đó rằng: “Hãy lấy nén bạc của nó mà trao cho người đã có mười nén”. Họ tâu rằng: “Tâu vua, người ấy đã có mười nén rồi”. Vua đáp: “Ta nói cùng các ngươi: Ai có sẽ cho thêm, và người đó sẽ được dư dật; còn ai không có, người ta sẽ lấy đi cả cái nó đang có. Còn những kẻ nghịch cùng ta, không muốn ta làm vua, hãy đem chúng ra đây và giết chúng trước mặt ta”. Nói thế rồi Chúa liền dẫn họ lên Giêrusalem.

Suy niệm: Người đầy tớ nhận một yến bạc đem đi chôn lại còn cố biện bác, thế nhưng lý lẽ của anh đã không có sức thuyết phục tí nào lại còn ngầm oán trách ông là “người khắc nghiệt”. Ông chủ đánh giá các đầy tớ không phải ở chỗ họ bỏ ra công sức nhiều hay ít mà ở chỗ họ có sinh lợi từ số vốn ban đầu. Ít ra việc “gửi bạc vào ngân hàng” để sinh lợi cũng là một giải pháp chấp nhận được, thế mà anh ta đã không làm. Ông chủ có vẻ “kỹ tính” như thế nhưng thật ra, ông lại rất rộng lượng: phần thưởng ông dành cho người tôi tớ tài giỏi và trung thành thật hậu hĩ: Ông cho họ đồng cai trị với ông. Cơ sở để ông tín nhiệm là họ đã “trung thành trong việc rất nhỏ” thì họ có khả năng trung thành trong việc lớn hơn.

Mời Bạn: Thiên Chúa đã trao ban cho mỗi người vô vàn “yến bạc”. Đó không chỉ là sự sống, tài năng, sức khỏe, mà còn những “yến bạc” có vẻ vô hình hơn, đó là thời gian, môi trường, cộng đoàn chúng ta đang sống, và cả những khó khăn, bệnh tật, đau khổ… cũng là những “yến bạc” ta được giao cho để sinh lợi. Nhưng bạn ơi, đừng quá lo mình không đủ tài sức để làm việc đó. Chúa nói qua thánh Phao-lô: “Ơn Ta đủ cho ngươi!” (2Cr 12,9). Chúa không đòi hỏi những gì vượt quá sức của chúng ta. Hãy trung thành chu toàn những bổn phận rất nhỏ, Chúa sẽ ban cho bạn khả năng để hoàn thành những việc lớn lao hơn.

Sống Lời Chúa: Tâm niệm với thánh Tê-rê-xa: Chu toàn những bổn phận nhỏ nhất nhưng với tình yêu lớn nhất.

Cầu nguyện: Lạy Chúa! Xin cho chúng con luôn sẵn sàng dấn thân phục vụ, như những đầy tớ tốt lành và trung tín của Chúa. Amen.

 

15/11 – Thứ Ba tuần 33 thường niên.

“Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điều gì đã hư mất”.

Lời Chúa: Lc 19, 1-10

Khi ấy, Chúa Giêsu vào Giêricô và đi ngang qua thành, thì kìa, có một người tên là Giakêu, ông thủ lãnh những người thu thuế và là người giàu có. Ông tìm cách để nhìn xem Chúa Giêsu là người thế nào, nhưng không thể được, vì người ta đông quá, mà ông lại thấp bé. Vậy ông chạy lên trước, trèo lên một cây sung để nhìn xem Người, vì Người sắp đi ngang qua đó.

Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu nhìn lên và trông thấy ông ấy, nên Người bảo ông rằng: “Hỡi Giakêu, hãy xuống mau, vì hôm nay Ta phải lưu lại tại nhà ngươi”. Ông vội vàng trụt xuống và vui vẻ đón tiếp Người. Mọi người thấy vậy, liền lẩm bẩm rằng: “Ông này lại đến trọ nhà một người tội lỗi”.

Ông Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: “Lạy Ngài, tôi xin bố thí nửa phần của cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho ai điều gì, tôi xin đền gấp bốn”. Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: “Hôm nay nhà này được ơn cứu độ, bởi người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng, Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điễu gì đã hư mất”.

Suy niệm: Ông Da-kêu là “đứng đầu những người thu thuế và là người giàu có.” Với ‘lý lịch’ ấy, ông bị mặc định dán cho cái nhãn là “người tội lỗi”. Và vì thế ‘theo đúng qui trình’, ông bị khinh rẻ, bị loại trừ. Tuy nhiên, Chúa Giê-su nhắc cho người Do Thái nhớ, ông Da-kêu còn một cái nhãn khác được gắn vào chính căn tính của ông: “Người này cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham,” giống như họ. Và vì thế, Ngài cho biết ông xứng đáng được tôn trọng, được cứu độ vì Ngài “đến để tìm và cứu những gì đã mất”.

Mời Bạn: Trong đời sống hằng ngày, rất nhiều khi chúng ta đánh giá người khác theo thành kiến. Chúng ta căn cứ một số biểu hiện, hành động bên ngoài của họ và gán cho họ là cái nhãn cố định không thể thay đổi. Họ là như thế và sẽ mãi là như thế, không bao giờ họ khác đi được. Nếu bạn đang có cái nhìn thành kiến như vậy về một ai đó, bạn hãy học nơi cái nhìn của Chúa Giê-su, một cái nhìn không định kiến, nhưng thấu hiểu và có sức hoán cải Da-kêu nói riêng, và nói chung với tất cả những ai, giống như Da-kêu, là những người tội lỗi nhưng khao khát nhìn thấy Chúa để được tha thứ, là những bệnh nhân nhưng mong gặp thầy gặp thuốc để được chữa lành. Trong đó cũng có cả bạn nữa.

Sống Lời Chúa: Tập loại bỏ cái nhìn thành kiến bằng cách khám phá được những nét ưu điểm nơi những người mà bạn vẫn mặc định coi là người xấu xa đáng ghét.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con là những kẻ tội lỗi, nhưng Chúa nhìn thấy nơi chúng con ước muốn hoán cải. Xin cho chúng con cũng nhìn thấy điều tốt đẹp nơi người khác để chúng con xoá bỏ thành kiến với họ. Amen.

14/11 – Thứ Hai tuần 33 thường niên.

“Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi? – Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”.

LỜI CHÚA: Lc 18, 35-43

Khi Chúa đến gần thành Giêricô, thì có một người mù ngồi ăn xin bên vệ đường. Khi nghe tiếng đám đông đi qua, anh liền hỏi có chuyện gì đó. Người ta nói cho anh biết có Ðức Giêsu Nazareth đang đi qua.

Bấy giờ anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giêsu con vua Ðavít, xin thương xót tôi!” Những người đi trước mắng bảo anh nín đi, nhưng anh lại càng kêu lớn tiếng hơn: “Lạy con vua Ðavít, xin thương xót tôi!”

Vậy Chúa Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh đến cùng Người. Khi anh đến gần bên Người, Người hỏi anh: “Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?” Anh thưa: “Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”. Chúa Giêsu bảo anh: “Hãy nhìn xem, lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi”. Tức khắc anh thấy được và anh đi theo Người, và ca tụng Thiên Chúa. Thấy vậy toàn dân liền ca ngợi Thiên Chúa.

Suy niệm: Trong việc Chúa chữa người mù hôm nay, có một thông điệp cần được lưu tâm và đào sâu thích đáng. Chúa Giê-su không nói: “Ta cứu chữa anh”, nhưng Người nói: “Lòng tin của anh đã cứu chữa anh!” Người cho thấy tác nhân của sự cứu chữa là chính lòng tin của đương sự. Và đây không phải là lần duy nhất Chúa Giê-su tuyên bố điều này. Chúa cũng đã như thế: với người đàn bà bị băng huyết (Lc 8,48), với ông đại đội trưởng Rô-ma (Mt 8,13), với hai anh mù (Mt 9,29), với người phụ nữ Ca-na-an có đứa con gái bị quỉ ám (Mt 15, 28), v.v… Sau này, Thánh Phao-lô sẽ xác nhận mạnh mẽ rằng vai trò chữa lành và cứu độ thuộc về đức tin chứ không thuộc về Lề Luật (x. Rm 1,16-11.36; Gl 3,15-29).

Mời Bạn: Xác tín vững chắc rằng lòng tin vào Đức Ki-tô đồng nghĩa với sự chữa lành. Ơn cứu độ của Thiên Chúa đã dành sẵn cho chúng ta nơi Đức Ki-tô, như một tấm ngân phiếu đã ký sẵn! Chỉ cần điền thêm lòng tin của chúng ta. Lòng tin của chúng ta sẽ cứu chữa chúng ta!

Sống Lời Chúa: Đừng vội thắc mắc tại sao Chúa không chữa lành cho mình về bệnh này tật nọ. Bạn đang cần sự chữa trị loại nào (thể lý, tâm lý, tâm linh)? Và bạn hãy tự hỏi lòng tin của mình vào Thầy Thuốc Giê-su đang ở mức nào. (Chẳng hạn, bạn đánh giá thế nào về ý nghĩa của mỗi lần mình rước lễ?)

Cầu nguyện: Đọc Kinh Xin Chúa Thương Xót, với tất cả lòng thành, mỗi câu 2 lần.

Tháng 11: THÁNG CẦU CHO CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA ĐỜI

  1. CN tuần này 13/11/2022 Kính Trọng Thể Các Thánh Tử Đạo Việt Nam. Xin anh chị em cùng cầu nguyện cho GH tại Việt Nam thân yêu nhân dịp mừng bổn mạng. Xin được chúc mừng và chia sẻ niềm vui với ca đoàn Hương Chiều và Giáo khu Thánh Lạc (Giáo Khu 9) nhân dịp mừng bổn mạng.
  2. Trong Thánh Lễ 17 giờ 30 thứ sáu tuần này 18/11 cha Sở sẽ dâng Thánh lễ áo tím cầu nguyện cho các thành phần dân Chúa trong Họ đạo Tân Định đã qua đời, Sau Thánh Lễ có giờ Chầu Thánh Thể cầu nguyện đặc biệt cho các linh hồn. Kính mời cộng đoàn cùng tham dự đông đảo sốt sắng.
  3. Năm nay giáo xứ thực hiện hang đá sớm có ý trình bày mỗi tuần theo 1 biến cố trước Giáng Sinh như: Truyền Tin cho Đức Mẹ, Đức Mẹ và Thánh Giuse trở về quê kê khai dân số, và cuối cùng là Hang Đá Máng Cỏ. Xin cám ơn anh chị em đã đang và sẽ cộng tác với giáo xứ .
  4. Xin báo trước để anh chị em chuẩn bị: các cha trong TGP sẽ tĩnh tâm tại ĐCV Thánh Giuse từ ngày 21/11 đến 26/11 nên trong những ngày tĩnh tâm tại Nhà thờ Tân Định chỉ có Thánh Lễ 5:00 và 17:30.

Lm. Chánh xứ
Phaolô Nguyễn Quốc Hưng

13/11 – CHÚA NHẬT 33 THƯỜNG NIÊN năm C. Kính trọng thể CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM.

“Các con sẽ bị điệu đến nhà cầm quyền và vua chúa vì Thầy, để làm chứng cho họ và cho dân ngoại biết”.

Lời Chúa: Mt 10, 17-22

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: “Các con hãy coi chừng người đời, vì họ sẽ nộp các con cho công nghị, và sẽ đánh đập các con nơi hội đường của họ.

Các con sẽ bị điệu đến nhà cầm quyền và vua chúa vì Thầy, để làm chứng cho họ và cho dân ngoại được biết. Nhưng khi người ta bắt nộp các con, thì các con đừng lo nghĩ phải nói thế nào và nói gì.

Vì trong giờ ấy sẽ cho các con biết phải nói gì: vì chưng, không phải chính các con nói, nhưng là Thánh Thần của Cha các con nói trong các con. Anh sẽ nộp em, cha sẽ nộp con, con cái sẽ chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết.

Vì danh Thầy, các con sẽ bị mọi người ghen ghét, nhưng ai bền đỗ đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu độ”.

Suy niệm: Hình ảnh chàng trai trẻ trong “Chinh phụ ngâm” thật hào hùng:

“Chí làm trai dặm nghìn da ngựa
Gieo Thái sơn nhẹ tựa hồng mao”

Thân nam nhi dám vì đại nghĩa là bảo vệ quê hương giống nòi, coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, sẵn sàng xông pha trận mạc nơi biên thuỳ, chết lấy da ngựa bọc thây, thế mới là người có chí khí, đáng mặt anh hùng hào kiệt. Thế thì các vị tử đạo, những người vì cái nghĩa lớn hơn, đó là làm chứng cho Đức Ki-tô, mà dám liều mạng sống mình, những người đó chẳng những đáng được tôn vinh mà còn được tưởng thưởng bội hậu: họ sẽ cứu được mạng sống mình và được sống hạnh phúc đời đời ở bên Thiên Chúa.

Mời Bạn: Trước khi dám chết vì Đức Ki-tô, các vị tử đạo đã phải dám sống vì Ngài. Chết vì Đức Ki-tô thì chỉ có một lần. Nhưng sống vì Đức Ki-tô, bạn có thể thể hiện mỗi ngày, bao lâu bạn còn sống trên đời này, mỗi lần một mới mẻ hơn và sâu sắc hơn. Cụ thể là hôm nay, ngay bây giờ, bạn làm gì để sống cho Đức Ki-tô, để làm chứng nhân cho Ngài?

Chia sẻ: Thế nào là một hành vi làm chứng cho Đức Ki-tô?

Sống Lời Chúa: Làm thật tốt công việc bổn phận của bạn ngày hôm nay để làm chứng cho Đức Ki-tô.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con biết tiếp tục công cuộc rao giảng Tin Mừng của các bậc tiền nhân, biết làm chứng cho Chúa Giê-su Ki-tô bằng đời sống tin yêu và phó thác, biết nói về Chúa cho đồng bào lương dân, biết cầu nguyện và hy sinh cho việc truyền giáo. Amen.

12/11 – Thứ Bảy tuần 32 thường niên. – Thánh Giôsaphát, giám mục, tử đạo. Lễ nhớ.

“Thiên Chúa sẽ minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người”.

Lời Chúa: Lc 18, 1-8

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ một dụ ngôn, dạy các ông phải cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng mà rằng: “Trong thành kia, có một vị thẩm phán không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta. Trong thành đó lại có một bà goá đến thưa ông ấy rằng: “Xin ông minh oan cho tôi khỏi tay kẻ thù”. Trong một thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng sau đó ông nghĩ rằng: “Mặc dầu ta không kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng kính nể người ta, nhưng vì bà goá này cứ quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ xử cho bà ấy, kẻo bà ấy đến mãi làm ta nhức óc”.

Rồi Chúa phán: “Các con hãy nghe lời vị thẩm phán bất lương nói đó. Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người đêm ngày, mà khoan giãn với họ mãi sao? Thầy bảo các con, Chúa sẽ kíp giải oan cho họ. Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”

Suy niệm: “Nghị lực và kiên trì chinh phục được tất cả” (Benjamin Franklin). Viên quan toà không sợ trời cũng chẳng nể ai, cuối cùng cũng phải chịu thua sự kiên trì đến độ lì lợm của bà goá nghèo. Nếu sự kiên trì của bà khiến viên quan toà bất chính phải đáp ứng lời bà cầu xin chỉ để ông thoát khỏi cảnh bị bà ta quấy rầy, thì chẳng lẽ Thiên Chúa lại làm ngơ trước lời cầu nguyện liên lỉ của chúng ta. Ngài khẩn khoản kêu gọi chúng ta “phải cầu nguyện luôn, đừng sờn lòng nản chí”, vì chắc chắn Ngài sẽ đáp lời chúng ta, vì Ngài không phải là ông quan toà bất chính mà là Cha nhân từ và quyền năng; mặt khác, chúng ta không còn là người xa lạ mà là con cái Chúa, “những kẻ được Ngài tuyển chọn”.

Mời Bạn: Cầu nguyện luôn luôn nghĩa là coi việc cầu nguyện là lẽ sống” (René Voillaume), chứ không phải là việc tuỳ tiện, muốn làm hay không tuỳ thích. Cũng thế, cầu nguyện cách kiên trì không có nghĩa là chờ đợi cho đến khi nào được “như ý mình” mới thôi, mà trái lại là cầu xin cho mình biết đón nhận “như thánh ý Chúa”. Chỉ khi nào “ý mình” được biến đổi trở nên đồng nhất với “ý Chúa”, lúc đó điều tốt đẹp nhất mới đến cho cuộc đời chúng ta.

Sống Lời Chúa: Trong chương trình sống hằng ngày, bạn ấn định thời gian  dành để cầu nguyện và trung thành tuân giữ chương trình ấy.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con biết kiên trì cầu nguyện luôn với Chúa không ngừng. Giữa những bon chen của cuộc sống, xin Chúa cất đi những cám dỗ ngã lòng, nuôi dưỡng lòng tin yêu hướng về Chúa, để con phó thác mọi sự đời mình cho Chúa. Amen.

 

11/11 – Thứ Sáu tuần 32 thường niên. – Thánh Máctinô, giám mục. Lễ nhớ.

“Cũng xảy ra như thế trong ngày Con Người xuất hiện”.

Lời Chúa: Lc 17, 26-37

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như sự kiện đã xảy ra thời Noe thế nào, thì trong ngày Con Người cũng xảy đến như vậy. Thiên hạ cứ ăn uống, cưới vợ gả chồng, mãi cho tới ngày Noe vào tầu, rồi nước lụt đến tiêu diệt mọi người.

“Lại cũng như đã xảy ra thời ông Lót: người ta ăn uống, mua bán, trồng tỉa, xây cất, nhưng ngày ông Lót ra khỏi thành Sôđôma, thì trời liền mưa lửa và sinh diêm, tiêu diệt mọi người. Cũng sẽ xảy như thế trong ngày Con Người xuất hiện.

“Trong ngày đó, ai ở trên mái nhà có đồ vật trong nhà, thì chớ xuống lấy đi; và ai ở ngoài đồng cũng đừng trở về. Các con hãy nhớ trường hợp vợ ông Lót. Ai lo cứu mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai đành mất sự sống mình thì giữ được nó.

“Thầy bảo các con: Trong đêm ấy sẽ có hai người trên một giường, thì một người bị đem đi, và người kia sẽ được để lại. Hai phụ nữ xay cùng một cối, thì một người sẽ bị đem đi, còn người kia sẽ được để lại. Hai người ở ngoài đồng, thì một người bị đem đi, và người kia được để lại”.

Các môn đệ thưa Chúa rằng: “Lạy Thầy, chuyện đó ở đâu vậy?” Người phán bảo các ông: “Xác ở đâu thì diều hâu tựu lại đó”.

Suy niệm: Người ta nói rằng: “Lịch sử là ông thầy vĩ đại”. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su nhắc lại câu chuyện xảy ra thời ông Nô-ê và ông Lót để nhắc nhở các môn đệ về tính bất ngờ của ngày chung thẩm. Thời ông Nô-ê, mọi người cũng ăn uống, dựng vợ gả chồng như chẳng hề có gì bất thường. Thế nhưng, đến ngày ông Nô-ê và gia đình vào tàu, thì cơn đại hồng thủy xảy đến và tiêu diệt tất cả. Rồi thời ông Lót cũng vậy! Khi ông Lót ra khỏi Sơ-đôm, thì Thiên Chúa khiến lửa thiêu rụi cả thành. Điểm chung của hai câu chuyện này là tính bất ngờ – bất ngờ đến mức con người trở tay không kịp. Khi viện dẫn hai câu chuyện này, Chúa Giê-su muốn các môn đệ hãy canh thức và sẵn sàng để chờ ngày Chúa đến.

Mời Bạn: Ngày của Chúa có thể được hiểu theo hai nghĩa: ngày tận thế hoặc là cái chết của mỗi người. Dù hiểu theo nghĩa nào đi nữa, thì ngày của Chúa cũng sẽ đến bất thần như ‘kẻ trộm ban đêm’. Trong khi chờ đợi ngày ấy, Chúa muốn chúng ta có thái độ canh thức, sẵn sàng và ra công làm việc như một tôi tớ trung thành. Quả thật, sống hết mình trong giây phút hiện tại và chu toàn các việc bổn phận là cách khôn ngoan nhất để chờ đợi ngày của Con Người.

Sống Lời Chúa: Tôi quyết tâm chu toàn các bổn phận hằng ngày với tất cả lòng tận tâm và yêu mến.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, ngày của Con Người sẽ đến, dù chúng con không biết khi nào và cách nào. Nhưng Chúa cho chúng con biết rằng ngày ấy sẽ đến hết sức bất ngờ. Xin Chúa giúp con luôn biết tỉnh thức, sẵn sàng, để ngày ấy chúng con vui mừng ra nghênh đón Chúa. Amen.

 

10/11 – Thứ Năm tuần 32 thường niên. – Thánh Lêô Cả, giáo hoàng, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.

“Nước Thiên Chúa ở giữa các ông”.

Lời Chúa: Lc 17, 20-25

Khi ấy, những người biệt phái hỏi Chúa Giêsu “Khi nào nước Thiên Chúa đến”, thì Người đáp lại rằng: “Nước Thiên Chúa không đến để cho người ta quan sát, và người ta sẽ không nói được: “Này nước trời ở đây hay ở kia”. Vì nước Thiên Chúa ở giữa các ông”.

Chúa lại phán cùng các môn đệ rằng: “Sẽ có ngày các con ước ao thấy được một ngày của Con Người mà không được thấy. Người ta sẽ bảo các con: “Này Người ở đây và này Người ở kia”, các con chớ đi đến và đừng tìm kiếm. Vì như chớp sáng loè từ chân trời này đến phương trời kia thế nào, thì Con Người cũng sẽ đến trong ngày của Người như vậy. Nhưng tiên vàn Người phải chịu đau khổ nhiều, và bị dòng dõi này xua đuổi”.

Suy niệm: Giám mục Curtis một lần tới thăm Đức Hồng Y Newman. Đức Hồng Y cho Giám mục Curtis biết Toà Thánh đã ban cho Ngài đặc ân được đặt Mình Thánh Chúa trong phòng. Không ngờ tin này làm Giám mục Curtis xúc động mạnh, đến nỗi khi Đức Hồng Y mời Giám mục ở lại ban đêm, Giám mục đã trả lời rằng: “Tôi không thể nào ngủ được khi biết Chúa của tôi đang ở với tôi chung một mái nhà”. Thiên Chúa luôn ở bên chúng ta vì Người toàn năng hiện diện khắp nơi, nhưng một khi chúng ta ý thức điều đó, một khi có bằng chứng nhắc nhở tới sự hiện diện đó, chúng ta thường xúc động mãnh liệt. Thật hạnh phúc cho chúng ta khi hằng ngày chúng ta lại được đích thân gặp Người trong Bí tích Thánh Thể. Chúa Giê-su là chính Nước Trời. Như vậy, Thánh Thể Chúa chính là “Nước Trời đang ở giữa chúng ta”.

Mời Bạn: Bạn có phải là người không còn niềm hứng khởi khi tham dự Thánh lễ? Hay bạn mong Thánh lễ mau kết thúc để đến điểm hẹn hò vui thú phàm trần như bàn nhậu, người yêu hoặc lo chạy mánh…?

Chia sẻ: Bạn có biết không trong Thánh Thể, Chúa Giê-su đang khao khát được chúng ta đến với Ngài, tâm sự với Ngài, trút mọi nỗi lo, mọi ưu phiền thậm chí cả tội lỗi của chúng ta cho Ngài…?

Sống Lời Chúa: Tận dụng thời gian có thể đến viếng Thánh Thể Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin mở rộng đôi mắt con, để con nhìn thấy sự hiện diện của Chúa và lắng nghe lời Chúa mời gọi con canh tân đời sống mình. Amen.

09/11 – Thứ Tư tuần 32 thường niên – CUNG HIẾN THÁNH ĐƯỜNG LATÊRANÔ. Lễ kính.

“Người có ý nói đền thờ là thân thể Người”.

LỜI CHÚA: Ga 2, 13-22

Lễ Vượt Qua của dân Do-thái gần đến, Chúa Giêsu lên Giêrusalem; Người thấy ở trong đền thờ có những người bán bò, chiên, chim câu và cả những người ngồi đổi tiền bạc. Người chắp dây thừng làm roi, đánh đuổi tất cả bọn cùng với chiên bò ra khỏi đền thờ, Người hất tung tiền của những người đổi bạc, xô đổ bàn ghế của họ, và bảo những người bán chim câu rằng: “Hãy đem những thứ này đi khỏi đây, và đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán”.

Môn đệ liền nhớ lại câu Kinh Thánh: “Sự nhiệt thành vì nhà Chúa sẽ thiêu đốt tôi”.

Bấy giờ người Do-thái bảo Người rằng: “Ông hãy tỏ cho chúng tôi thấy dấu gì là ông có quyền làm như vậy”. Chúa Giêsu trả lời: “Các ông cứ phá huỷ đền thờ này đi, nội trong ba ngày Ta sẽ dựng lại”. Người Do-thái đáp lại: “Phải bốn muơi sáu năm mới xây được đền thờ này mà ông, ông sẽ dựng lại trong ba ngày ư?” Nhưng Người, Người có ý nói đền thờ là thân thể Người. Vì thế, khi Chúa Giêsu từ cõi chết sống lại, các môn đệ mới nhớ lời đó, nên đã tin Kinh Thánh và tin lời Người đã nói.

Suy niệm: Bốn mươi sáu năm, gần một nửa thế kỷ để xây một Đền Thờ – quả là công trình vĩ đại và đáng tự hào. Nhưng giá trị của Đền Thờ không hệ tại ở tính cách qui mô của công trình mà là Đấng ngự trong Đền Thờ. Chính Đấng ấy làm cho mọi công trình trở nên Đền Thờ; nhưng khi Đấng Thánh không còn được tôn thờ, khi tính linh thánh, tôn nghiêm không còn nữa, thì nơi được gọi là ‘đền thờ’ ấy chỉ còn đáng gọi là cái chợ, là hang ổ bọn cướp. Thế nên, những nơi gọi là ‘Đền Thờ’ mà Thiên Chúa không hiện diện, không được tôn thờ, thì thà phá đi để xây dựng lại còn hơn. Trái lại bất cứ nơi đâu, thậm chí là hang bò lừa, mà có Chúa hiện diện, thì đó chính là nơi thánh, là Đền Thờ.

Mời Bạn: Qua Bí tích Rửa tội, chúng ta đã cùng chết với Chúa Ki-tô, để được sống lại với Ngài. Đó là cách thế Ngài tái thiết Đền Thờ cho ta. Nhưng sẽ là hoang phí, nếu công trình được trả giá bằng cái chết của Con Thiên Chúa lại biến thành nơi buôn bán hoặc hang ổ của bọn cướp!

Sống Lời Chúa: Mau chóng đến với Bí tích Hòa giải để Chúa Ki-tô thanh tẩy và hiện diện nơi Đền Thờ tâm hồn của mình.

Cầu nguyện: Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh, là Đấng sẵn sàng hiến thân để ở cùng chúng con. Xin tạ ơn Chúa về tình yêu muôn trùng cao cả. Và xin cho con biết khiêm tốn mở lòng hầu được Chúa thanh tẩy và thánh hiến, để tâm hồn con thực sự nên Đền Thờ xứng đáng cho Chúa ngự. Amen.