18/01 – Thứ Tư tuần 2 thường niên. Bắt đầu tuần lễ cầu cho sự Hiệp Nhất các Kitô hữu.

“Trong ngày Sabbat được cứu sống hay là giết chết?”

LỜI CHÚA: Mc 3, 1-6

Khi ấy, Chúa Giêsu lại vào hội đường và ở đó có một người khô bại một tay. Người ta để ý quan sát xem Chúa có chữa bệnh trong ngày Sabbat không, để tố cáo Người. Chúa bảo người có tay khô bại rằng: “Ngươi hãy đứng ra giữa đây”. Rồi Người bảo họ: “Trong ngày Sabbat được làm sự lành hay sự dữ? Ðược cứu sống hay là giết chết?” Nhưng họ thinh lặng.

Bấy giờ Người thịnh nộ đưa mắt nhìn họ và buồn phiền vì lòng họ chai đá, Người bảo bệnh nhân rằng: “Hãy giơ tay ra”. Người đó giơ tay ra và tay anh ta được lành. Lập tức, những người biệt phái đi ra bàn tính với những kẻ thuộc phái Hêrôđê chống đối Người và tìm cách hại Người.

Suy niệm: Để đón nhận và sống sứ điệp Tin Mừng, cần biết nhìn và có một tấm lòng. Khi gọi người bị bại tay ra đứng giữa hội đường, Chúa Giê-su không có ý hạ giá anh, nhưng Ngài kêu gọi chúng ta hãy dám nhìn thẳng vào người anh em đau khổ, bị bỏ rơi, bị lãng quên và lắng nghe lời chất vấn của lương tâm: “Ngày Sa-bát được phép làm điều lành hay điều dữ?” Mệnh lệnh “làm lành lánh dữ” của lương tâm sở dĩ có tính tuyệt đối vô điều kiện bởi vì nó xuất phát từ chính Thiên Chúa. Người ta chỉ chu toàn bổn phận thánh thiêng thờ phượng Chúa khi và chỉ khi “làm điều lành”. Mà “điều lành” không gì khác hơn là phục vụ, chia sẻ cách cụ thể với người anh em đau khổ đang ở giữa cộng đoàn đây.

Mời Bạn: Bạn đang làm những “điều lành” nào trong ngày Chúa Nhật, Ngày Của Chúa? Bạn có bận bịu công việc làm ăn đến nỗi không còn thì giờ cho Chúa, cho gia đình, con cái? Hay bạn cũng ngưng công việc làm thường ngày, những để mê đắm trong bài bạc, nhậu nhẹt say sưa?

Chia sẻ: Ngày Chúa Nhật của bạn thường diễn ra như thế nào? Có thể sắp xếp cách khác để ngày ấy trở thành ngày của mến Chúa yêu người cách đặc biệt hơn không?

Sống Lời Chúa: Gác lại việc làm ăn thường ngày để đi thăm một người trong khu xóm đang cần sự quan tâm chia sẻ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban thêm cho con nhiệt tâm làm việc lành, biết yêu thương phục vụ những anh chị em nghèo khổ, bất hạnh xung quanh con.

17/01 – Thứ Ba tuần 2 thường niên. – Thánh Antôn, viện phụ. Lễ nhớ

“Ngày Sabbat làm ra vì loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbat”.

LỜI CHÚA: Mc 2, 23-28

Vào một ngày Sabbat, Chúa Giêsu đi qua đồng lúa, môn đệ Người vừa đi vừa bứt lúa. Tức thì những người biệt phái thưa Người rằng: “Kìa Thầy xem. Tại sao ngày Sabbat người ta làm điều không được phép như vậy?”

Người trả lời rằng: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy điều mà Ðavít đã làm khi ngài và các cận vệ phải túng cực và bị đói ư? Người đã vào nhà Chúa thời thượng tế Abiata thế nào, và đã ăn bánh dâng trên bàn thờ mà chỉ mình thượng tế được ăn, và đã cho cả các cận vệ cùng ăn thế nào?”

Và Người bảo họ rằng: “Ngày Sabbat làm ra vì loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbat; cho nên Con Người cũng làm chủ cả ngày Sabbat”.

Suy niệm: Tục ngữ Việt Nam có câu: “Quốc có quốc pháp, gia có gia quy”. Không một tổ chức, xã hội nào tồn tại mà không có luật lệ. Xã hội có luật của xã hội, tôn giáo có luật của tôn giáo, đoàn thể có luật của đoàn thể, mỗi quốc gia đều có luật pháp riêng của mình. Luật lệ nhằm bảo vệ quyền lợi con người và làm cho đời sống con người an toàn hạnh phúc. Do đó, tôn trọng luật lệ chính là bổn phận của mỗi con người trong xã hội. Những người Pha-ri-sêu đã phóng đại việc bứt vài bông lúa thành việc gặt lúa là việc cấm làm trong ngày sa-bát để tố cáo các môn đệ vi phạm luật Mô-sê. Lòng đố kỵ và óc nệ luật khiến họ đánh mất chính tinh thần của lề luật. Lề luật không còn phục vụ cho hạnh phúc con người mà bị họ dùng làm công cụ để lên án Đức Giê-su.

Mời Bạn: Có những người không tôn trọng luật làm xáo trộn, gây chia rẽ trong cộng đoàn. Có những người lại quá nệ luật, xét đoán khắt khe, thiếu bao dung, thiếu bác ái với tha nhân. Vậy tôi phải đặt luật lệ ở vị trí nào trong đời sống để xây dựng tương quan với Chúa và tha nhân một cách tốt đẹp hơn?

Sống Lời Chúa: Bạn và gia đình có đọc kinh tối chung hoặc đi lễ Chúa Nhật cách cập rập, thiếu hụt không? Bạn hãy sắp xếp công việc để làm các việc ấy cách trọn vẹn sốt sắng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã truyền cho chúng con giới răn riêng của Chúa là yêu thương nhau như Chúa yêu thương. Xin cho chúng con biết lấy luật yêu thương của Chúa làm kim chỉ nam cho cuộc sống và chu toàn việc bổn phận của chúng con với lòng mến Chúa và yêu người. Amen.

16/01 – Thứ Hai tuần 2 thường niên.

“Tân lang còn ở với họ”.  

LỜI CHÚA: Mc 2, 18-22

Khi ấy, môn đồ của Gioan và các người biệt phái ăn chay, họ đến nói với Chúa Giêsu rằng: “Tại sao môn đồ của Gioan và các người biệt phái ăn chay, còn môn đồ Ngài lại không ăn chay?”

Chúa Giêsu nói với họ: “Các khách dự tiệc cưới có thể ăn chay khi tân lang còn ở với họ không? Bao lâu tân lang còn ở với họ, thì họ không thể ăn chay được. Nhưng sẽ đến ngày tân lang bị đem đi, bấy giờ họ sẽ ăn chay.

Không ai lấy vải mới mà vá áo cũ, chẳng vậy, miếng vải vá sẽ rút lại mà kéo áo cũ, và chỗ rách lại tệ hơn. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, chẳng vậy, rượu sẽ làm vỡ bầu da, và rượu đổ, bầu da hư. Nhưng rượu mới phải để trong bầu da mới”.

Suy niệm: Ăn chay là hình thức đạo đức theo truyền thống của người Do-Thái mang ba ý nghĩa sau: một là để tỏ lòng sám hối và xin ơn, hai là đợi chờ Đấng Cứu Thế đến giải phóng dân khỏi ách đô hộ ngoại bang, ba là thể hiện lòng đạo đức. Tự bản chất việc ăn chay là điều tốt, và chính Chúa Giê-su cũng coi việc chay tịnh là phương thế để chống lại ma quỷ và chước cám dỗ. Nhưng vấn đề là người Pha-ri-sêu lấy “ăn chay” là thước đo để xét đoán người khác vì không giữ chay giống như họ. Đây chính là thái độ sống đạo vụ hình thức, coi những việc bề ngoài là điều duy nhất quan trọng, do đó đánh mất tinh thần của lề luật là “lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa” (Lc 11,42).

Mời Bạn: Chúng ta cần cảnh giác trước nguy cơ biến những việc siêu nhiên thành hành vi thế tục khi “thi đua lập thành tích đạo đức” để rồi nhìn người khác bằng con mắt xét đoán và ganh tị theo kiểu “tôi không như tên thu thuế kia” (x. Lc 18,11), chỉ vì họ không làm các việc đạo đức giống như tôi. Trái lại chúng ta được mời gọi “đừng xét đoán” hoặc nếu có xét đoán thì hãy xét đoán với cặp mắt và trái tim của Chúa để thấu hiểu và cảm thông với nhau.

Sống Lời Chúa:  Dành ít phút nhìn lại và quyết tâm tôi sẽ ăn chay với thái độ và tinh thần của Chúa mời gọi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa dạy chúng con ăn chay hãm mình để chiến đấu chống lại chước ma quỷ cám dỗ, xin cho chúng con cũng luôn ý thức ăn chay hãm mình với tấm lòng yêu mến Chúa chân thành và sống công bình nhân ái với tha nhân. Amen.

14/01 – Thứ Bảy tuần 1 thường niên.

“Ta không đến để kêu gọi những người công chính, mà kêu gọi những người tội lỗi”.

LỜI CHÚA: Mc 2, 13-17

Khi ấy Chúa Giêsu đi dọc theo bờ biển, toàn dân đến cùng Người và Người giảng dạy họ.

Khi vừa đi qua, Người thấy ông Lêvi con của Alphê, đang ngồi nơi bàn thu thuế. Người bảo ông: “Hãy theo Ta”. Ông liền đứng dậy theo Người. Và xảy ra là khi Người dùng bữa tại nhà ông, nhiều người thu thuế và tội lỗi cùng đồng bàn với Chúa Giêsu và các môn đệ của Người, vì đã có nhiều kẻ theo Người. Những luật sĩ và biệt phái thấy Người ngồi ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi, liền nói với các môn đệ Người rằng: “Tại sao thầy các ông lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi?”

Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo họ: “Những người khoẻ mạnh không cần gì đến thầy thuốc, nhưng là những người đau yếu. Ta không đến để kêu gọi những người công chính, mà kêu gọi những người tội lỗi”.

Suy niệm: Cách phán đoán của các kinh sư Do Thái không thể áp dụng vào con người và sứ vụ của Chúa Giê-su được. Giao du với người tội lỗi, thậm chí thu nhận họ làm môn đệ, Chúa Giê-su đã làm cho những người tự cho mình là đạo đức phải kinh ngạc. Họ chê trách Chúa “gần mực thì đen”, mà quên rằng những người tội lỗi rất cần “gần đèn thì sáng”. Quả vậy, Chúa Giê-su chính là ánh sáng, là ngọn đèn, Ngài chiếu vào ai, kẻ ấy được sáng. Ngài chạm đến ai, kẻ ấy được chữa lành.

Mời Bạn: Là Ki-tô hữu, bạn được mời gọi sống theo Chúa Giê-su. Xa lánh tội lỗi, nhưng đừng tìm cách xa lánh tội nhân. Nhưng muốn được như thế, trước hết, bạn phải là ngọn đèn. Muốn là ngọn đèn cháy sáng, bạn phải kết nối với Nguồn Sáng là Chúa Ki-tô, đặc biệt trong bí tích Thánh Thể.

Chia sẻ: Những lúc cảm thấy mình yếu đuối, nặng nề, bạn có cảm thấy cần đến một ai đó để được nâng đỡ không? Nếu tìm cách tránh né mọi người, đó là lúc bạn đang sống trong một tình trạng nguy hiểm. Đừng bao giờ để mình bị cô đơn. Đừng bao giờ quên một người Bạn luôn đối xử rất tốt với bạn, cho dù bạn có như thế nào. Đó là Chúa Giê-su. Ngài luôn sẵn sàng gặp gỡ, đón tiếp bạn bất cứ ở đâu và lúc nào.

Sống Lời Chúa: Thực hiện như Lê-vi khi được Chúa gọi “hãy theo Chúa”, hãy đứng dậy mà đi theo Người.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã kêu gọi Lê-vi và những người tội lỗi. Hơn nữa, Chúa còn muốn được đồng bàn với họ. Xin dạy chúng con luôn thức tĩnh để đáp lại Lời Chúa, nhất là những lúc gặp khó khăn, yếu đuối, vấp ngã.

13/01 – Thứ Sáu tuần 1 thường niên.

“Con Người có quyền tha tội dưới đất”.

LỜI CHÚA: Mc 2, 1-12

Sau ít ngày, Chúa Giêsu lại trở về Capharnaum; nghe tin Người đang ở trong nhà, nhiều người tuôn đến đông đảo, đến nỗi ngoài cửa cũng không còn chỗ đứng, và Người giảng dạy họ.

Người ta mang đến cho Người một kẻ bất toại do bốn người khiêng. Vì dân chúng quá đông, không thể khiêng đến gần Người được, nên họ dỡ mái nhà trên chỗ Người ngồi một lỗ to, rồi thòng chiếc chõng với người bất toại xuống. Thấy lòng tin của họ, Chúa Giêsu nói với người bất toại rằng: “Hỡi con, tội lỗi con được tha”.

Lúc ấy, có một ít luật sĩ ngồi đó, họ thầm nghĩ rằng: “Sao ông này lại nói thế? Ông nói phạm thượng. Ai có quyền tha tội, nếu không phải là một mình Thiên Chúa”. Chúa Giêsu biết tâm trí họ nghĩ như vậy, liền nói với họ: “Tại sao các ông nghĩ như thế? Nói với người bất toại này: “Tội lỗi con được tha” hay nói: “Hãy chỗi dậy vác chõng mà đi”, đàng nào dễ hơn? Nhưng (nói thế là) để các ông biết Con Người có quyền tha tội dưới đất”. – Người nói với kẻ bất toại: “Ta truyền cho con hãy chỗi dậy, vác chõng mà về nhà”.

Lập tức người ấy đứng dậy, vác chõng ra đi trước mặt mọi người, khiến ai nấy sửng sốt và ngợi khen Thiên Chúa rằng: “Chúng tôi chưa từng thấy như thế bao giờ”.

Suy niệm: Thật là lạ! Những người có mặt không tỏ vẻ khó chịu về cái vụ gỡ mái nhà để thả người bại liệt xuống trước mặt Chúa. Mà những kinh sư lại bất bình vì Chúa nói lời tha tội mà họ cho là phạm thượng. Mà cũng lạ thật! Họ đến xin chữa cho khỏi bại liệt. Còn Chúa Giê-su, Ngài nhìn ra đức tin trong lòng họ và ban ơn tha tội. Ngài chữa lành bệnh tật cho họ – đó là điều phụ thuộc – để dẫn họ đến điều chính yếu: họ được tha tội và được cứu khỏi mọi ác quả của tội lỗi. Ngài tỏ cho chúng ta thấy quyền năng thật sự của Thiên Chúa, quyền năng tha thứ, quyền năng cứu độ của một Thiên Chúa đầy yêu thương.
Mời Bạn: Đường đến với Chúa không phải bao giờ cũng suôn sẻ, có phải chúng ta vẫn hay dễ dàng bỏ cuộc ngay từ trở ngại đầu tiên? Và nhất là trên con đường đến tòa hòa giải để nhận ơn tha thứ? Bạn có sẵn sàng để người khác giúp bạn đưa bạn đến với Chúa không?
Chia sẻ: Bạn nghĩ thế nào về ý kiến của một số người cho rằng: Chúa là Cha nhân lành lúc nào cũng sẵn sàng tha thứ cho tôi, mọi nơi và mọi lúc, vì thế tôi cần gì phải đi đến tòa giải tội?
Sống Lời Chúa: Tòa giải tội là nơi để nhận ơn chữa lành tận căn bên trong, chứ không phải là nơi trút bỏ gánh nặng về mặt tâm lý. Để xứng đáng đón nhận niềm vui lớn lao này, tôi quyết tâm chuẩn bị, xét mình kỹ càng.
Cầu nguyện: Lạy Chúa chí ái, mỗi lần con được tha thứ, là thêm một lần Chúa thực thi quyền năng tối thượng của Chúa trên con. Xin cho con biết mau mắn tìm về và gặp được Chúa những khi con lỗi lầm để con được Chúa thứ tha.

12/01 – Thứ Năm tuần 1 thường niên.

“Bệnh cùi biến mất và người ấy được sạch”.

LỜI CHÚA: Mc 1, 40-45

Khi ấy, có một người bệnh cùi đến van xin Chúa Giêsu và quỳ xuống thưa Người rằng: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể khiến tôi nên sạch”.

Ðộng lòng thương, Chúa Giêsu giơ tay đặt trên người ấy và nói: “Ta muốn, anh hãy khỏi bệnh”. Tức thì bệnh cùi biến mất và người ấy được sạch. Nhưng Người nghiêm nghị bảo anh đi ngay và dặn rằng: “Anh hãy ý tứ đừng nói gì cho ai biết, một hãy đi trình diện cùng trưởng tế và dâng của lễ theo luật Môsê, để minh chứng mình đã được khỏi bệnh”.

Nhưng đi khỏi, người ấy liền cao rao và loan truyền tin đó, nên Chúa Giêsu không thể công khai vào thành nào được. Người dừng lại ở ngoài thành, trong những nơi vắng vẻ, và người ta từ khắp nơi tuôn đến cùng Người.

Suy niệm:Thiên Chúa giàu lòng thương xót” (Ep 2,4) và lòng thương xót ấy được biểu lộ nơi Đức Giê-su. Hành động chạnh lòng thương của Đức Giê-su đã biến đổi hoàn toàn con người bất hạnh vì chứng bệnh phong: từ một bệnh nhân với thân xác bị lở loét, đau đớn thành một người lành sạch; từ một con người bị cách ly khỏi cộng đồng xã hội vì chứng bệnh lây nhiễm, nay anh được hội nhập và sinh hoạt như bao người trong cộng đồng xã hội; từ một con người bị coi là ô uế bị loại trừ khỏi các sinh hoạt tôn giáo, nay anh được hòa nhập với mọi người và được quyền tham dự phụng vụ tôn thờ Thiên Chúa cùng với cộng đoàn. Chính lòng thương xót của Chúa đã đụng chạm tới người phong hủi và hồi phục cho anh phẩm giá làm người và làm con Thiên Chúa.

Mời Bạn: Về thể lý phần đông chúng ta không mắc bệnh phong, nhưng về phần hồn không ai dám nói mình là người lành sạch. Tội lỗi là một thứ bệnh phong của linh hồn. Như người bị bệnh phong cần được Chúa thương xót, chúng ta cũng cần được Chúa chạnh lòng thương. Chúa là Cha giàu lòng thương xót và sẵn sàng chữa lành cho chúng ta, chỉ cần chúng ta đến với bí tích hòa giải với lòng thống hối.

Sống Lời Chúa: Lập lại nhiều lần trong ngày lời xin ơn tha thứ trong đầu mỗi thánh lễ: “Xin Chúa thương xót chúng con.”

Cầu nguyện: Lạy Chúa là Đấng giàu lòng thương xót và không mệt mỏi khi tha thứ. Xin dủ lòng thương xót thân phận yếu hèn của chúng con và phục hồi cho chúng con phẩm giá làm người và làm con Chúa.

11/01 – Thứ Tư tuần 1 thường niên.

“Ngài chữa nhiều người đau ốm những chứng bệnh khác nhau”.

LỜI CHÚA: Mc 1, 29-39

Khi ấy Chúa Giêsu ra khỏi hội đường. Người cùng với Giacôbê và Gioan đến nhà Simon và Anrê. Lúc ấy bà nhạc gia của Simon cảm sốt nằm trên giường, lập tức người ta nói cho Người biết bệnh tình của bà. Tiến lại gần, Người cầm tay bà, và nâng đỡ dậy. Bà liền khỏi cảm sốt và đi tiếp đãi các Ngài. Chiều đến, lúc mặt trời đã lặn, người ta dẫn đến Người tất cả những bệnh nhân, tất cả những người bị quỷ ám; và cả thành tụ họp trước cửa nhà. Người chữa nhiều người đau ốm những chứng bệnh khác nhau, xua trừ nhiều quỷ, và không cho chúng nói, vì chúng biết Người.

Sáng sớm tinh sương, Người chỗi dậy, ra khỏi nhà, đi đến một nơi thanh vắng và cầu nguyện tại đó. Simon và các bạn chạy đi tìm Người. Khi tìm được Người, các ông nói cùng Người rằng: “Mọi người đều đi tìm Thầy”. Nhưng Người đáp: “Chúng ta hãy đi đến những làng, những thành lân cận, để Ta cũng rao giảng ở đó nữa”. Và Người đi rao giảng trong các hội đường, trong khắp xứ Galilêa và xua trừ ma quỷ.

Suy niệm: Nhân loại chúng ta thật diễm phúc vì Con Thiên Chúa giáng sinh chia sẻ trọn vẹn kiếp người với chúng ta. Thư gửi tín hữu Do Thái vén mở cho ta thấy nơi Đức Ki-tô một vị Thiên Chúa luôn đồng cảm với thân phận con người. Ngài cảm nếm được thế nào là buồn vui, đau đớn, khổ sở của kiếp nhân sinh: “Vị Thượng Tế của chúng ta không phải là Đấng không biết cảm thương những nỗi yếu hèn của ta, vì Người đã chịu thử thách về mọi phương diện cũng như ta, nhưng không phạm tội” (Dt 4,15). Ngài không hề vô cảm trước những con người bệnh hoạn, tật nguyền, bị quỷ ma hành hạ. Hễ nhìn thấy đám đông “lầm than vất vưởng như chiên không người chăn dắt” là Chúa lại “chạnh lòng thương”. Tin Mừng Đức Giê-su rao giảng trước hết là cho những người nghèo khó, bị bỏ rơi.

Mời Bạn: Là người môn đệ của Đức Giê-su, chúng ta được mời gọi có tấm lòng biết cảm thương của Chúa để tiếp tục sứ mạng cứu thế của Ngài. Nếu không biết đồng cảm và chia sẻ những khổ đau của anh chị em mình thì lời loan báo Tin Mừng cũng trở thành giả tạo và vô hiệu. Xin cho chúng ta có được con mắt, trái tim và đôi tay của Chúa Giê-su để chúng ta luôn biết hành động như Chúa Giê-su đối với anh chị em đồng loại của mình.

Chia sẻ: Hoạt động bác ái của người kitô hữu có gì khác với công tác từ thiện xã hội không?

Sống Lời Chúa: Mời một người trong nhóm cùng với bạn đi thăm viếng, an ủi một người đang gặp đau khổ.

Cầu nguyện: Hát Kinh Hoà Bình.

10/01 – Thứ Ba tuần 1 thường niên.

“Ngài giảng dạy người ta như Ðấng có uy quyền”.

LỜI CHÚA: Mc 1, 21-28

(Ðến thành Capharnaum), ngày nghỉ lễ, Chúa Giêsu vào giảng dạy trong hội đường. Người ta kinh ngạc về giáo lý của Người, vì Người giảng dạy người ta như Ðấng có uy quyền, chứ không như các luật sĩ.

Ðang lúc đó, trong hội đường có một người bị thần ô uế ám, nên thét lên rằng: “Hỡi Giêsu Nadarét, có chuyện gì giữa chúng tôi và ông? Ông đến để tiêu diệt chúng tôi sao? Tôi biết ông là ai: là Ðấng Thánh của Thiên Chúa”. Chúa Giêsu quát bảo nó rằng: “Hãy im đi, và ra khỏi người này!” Thần ô uế liền dằn vật người ấy, thét lên một tiếng lớn, rồi xuất khỏi người ấy.

Mọi người kinh ngạc hỏi nhau rằng: “Cái chi vậy? Ðây là một giáo lý mới ư? Người dùng uy quyền mà truyền lệnh cho cả các thần ô uế, và chúng vâng lệnh Người”.

Danh tiếng Người liền đồn ra khắp mọi nơi, và lan tràn khắp vùng lân cận xứ Galilêa.

Suy niệm: Thần ô uế không còn tự tung tự tác được nữa, quyền lực của chúng bị đe dọa khi đối diện với Chúa Giê-su. Chúng kịp biết rằng “có chuyện chẳng lành” khi đứng trước uy quyền của Ngài: “Hỡi ông Giê-su, chuyện chúng tôi can gì đến ông?” Lời Chúa đầy uy quyền đã khiến dân chúng kinh ngạc, vì Chúa giảng dạy “không như các luật sĩ,” và uy quyền đó càng biểu lộ rõ hơn khi Chúa dùng Lời truyền cho quỷ xuất khỏi người bệnh. Ngay trong sách Sáng Thế, Ngài được mệnh danh là Lời tạo tác muôn loài. Hằng ngày Lời đang hiện diện, tuy rất âm thầm kín đáo nhưng vô cùng hiệu lực, để dẫn đưa chúng ta về cuộc sống viên mãn.

Mời Bạn: Ngược lại với thần ô uế, bạn hãy thưa với Chúa: Lạy Chúa, đúng là có chuyện liên quan giữa chúng con với Chúa. Chúa đến thế gian này không phải để lên án mà để sống với chúng con, đồng hành để cứu chúng con. Uy quyền của Chúa không những không xâm phạm tự do của chúng con, mà còn hơn vậy nữa: khi nhận quyền của Chúa, chúng con phục hồi được tự do đã mất.

Chia sẻ: Có bao giờ bạn thấy bị giằng co giữa hai sức mạnh giao tranh nơi bạn không? Bạn làm gì để Lời Chúa chiến thắng tà thần trên cuộc đời của bạn?

Sống Lời Chúa: Bạn “có chuyện lấn cấn” với người khác và với Chúa ư? Thay vì tuyệt giao, chống đối, bạn luôn tìm cách để hoà giải “chuyện lấn cấn” đó.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, đời chúng con được thay đổi nhiều khi biết Chúa, xin tiếp tục cho chúng con biết vâng theo Uy Quyền cứu rỗi của Chúa để Chúa hành động trên đời mình và luôn biết thi hành Lời Chúa dạy.

09/01  – CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA – Năm A. Lễ kính.

“Khi chịu phép rửa, Chúa Giêsu thấy Thánh Thần Chúa ngự xuống trên mình Người”.

Lời Chúa: Mt 3, 13-17

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu bỏ xứ Galilêa mà đến với Gioan ở sông Giođan, để ông làm phép rửa cho. Nhưng Gioan can Người rằng: “Chính tôi phải được Ngài rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi sao?” Chúa Giêsu liền đáp lại: “Không sao, vì chúng ta cần chu toàn bổn phận như thế”. Và bấy giờ ông Gioan chiều ý Người.

Chúa Giêsu chịu phép rửa, rồi bước lên khỏi nước. Này đây các tầng trời mở ra, và Người thấy Thánh Thần Chúa ngự xuống như một bồ câu và đậu trên Người.

Và ngay lúc ấy, có tiếng từ trời phán: “Này là Con yêu dấu của Ta, Con đẹp lòng Ta”.

Suy niệm: Gio-an đã ngạc nhiên về việc Chúa Giê-su đến xin ông làm phép rửa: bởi ông ý thức rõ, Ngài là Đấng quyền thế hơn ông: Ông chỉ làm phép rửa bằng nước, còn Ngài làm phép rửa trong Thánh Thần. Thế mà Ngài lại đến để xin ông làm phép rửa. Sự ngạc nhiên của Gio-an Tẩy Giả cũng tựa như sự ngạc nhiên của Phê-rô khi Chúa Giê-su quì xuống rửa chân cho ông: “Thầy mà rửa chân cho con, không đời nào con chịu đâu!” (Ga 13,8)… Đương nhiên, những gì Thiên Chúa thực hiện không phải là hành động thừa, nhưng chẳng qua vì thánh ý Thiên Chúa vượt xa khả năng nhận hiểu của con người. Vì thế, thái độ cần thiết của mỗi người là khiêm tốn đáp lời ‘xin vâng’, để nhờ suy gẫm mà thấu hiểu chương trình hành động của Thiên Chúa.

Mời Bạn: Cúi xuống phục vụ là ý nghĩa phép rửa Chúa Giê-su muốn chịu, và đỉnh điểm của ‘phép rửa’ ấy là chấp nhận treo mình trên thập giá để cứu muôn người – một phép rửa mà cả cuộc đời trần thế Chúa Giê-su luôn khao khát hướng về và nóng lòng hoàn tất: “Thầy còn một phép rửa phải chịu, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất!” (Lc 12,50). Thiên Chúa chết vì con người, quả là điều đáng ngạc nhiên, nhưng sẽ là ngạc nhiên hơn, nếu con người từ chối tình yêu đến mức tự hiến của Thiên Chúa!

Sống Lời Chúa: Hãy suy gẫm về mầu nhiệm được thể hiện qua các Bí tích để dục lòng tham dự cách sốt sắng hơn.

Cầu nguyện:  Đọc kinh Cám Ơn…